← Ch.0065 | Ch.0067 → |
Q.∪.ỷ Sát lão tổ kia hiển nhiên cũng đã quen thói ngang ngược rồi. Đối mặt với Vạn Q.∪.ỷ lão tổ hắn cũng không cam yếu thế, liền bước lên phía trước vài bước. Tỏa ra hơi thở cường đại của Kim đan kỳ, trực tiếp hướng về phía Vạn Q.∪.ỷ lão tổ mà đè ép, trong ánh mắt lóe lên một tia ác sát.
- Vạn Q.∪.ỷ, con ta đã ©.h.ế.†. Ai dám ngăn cản ta truy bắt hung thủ, ta sẽ g.ï.ế.✝ hắn.
- G.ï.ế.t ai? G.ï.ế.t bổn tọa sao?
Đối mặt với Q.∪.ỷ Sát đang hung ý ngập trời, Vạn Q.∪.ỷ lão tổ giống như không có nửa điểm để ý, ngược lại hai tay chắp sau lưng, khinh thường nở nụ cười, ngạo nghễ nói.
- Nếu ngươi thực sự có bổn sự này, vậy thì cứ việc tới thử xem.
- Vạn Q.∪.ỷ, đừng ép người quá đáng.
Q.∪.ỷ Sát phảng phất có chút không khắc chế được, trên mặt có chút run rẩy không ngừng.
Tuy rằng hắn điên cuồng, nhưng mà hắn cũng biết. Tuy rằng Vạn Q.∪.ỷ lão tổ ít tuổi hơn hắn rất nhiều, lý lịch cũng đơn giản. Nhưng trên thực tế, ở trong c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ đồng cấp, Vạn Q.∪.ỷ có lợi thế rất lớn. Nhất là còn con cực phẩm linh q.∪.ỷ đã đi theo hắn từ khi còn nhỏ đã lâu không lộ diện kia. Cũng không biết hiện tại nó đã là q.∪.ỷ tướng cấp mấy rồi?
Nhưng căn cứ theo suy đoán thì nó không có khả năng thấp hơn cấp sáu được, rất có thể đã đạt tới cấp bảy hoặc cấp tám rồi.
Đối với Vạn Q.∪.ỷ lão tổ, Q.∪.ỷ Sát cảm thấy kiêng kỵ rất sâu. Cũng bởi vậy, ở trong các động và phủ khác tuy rằng hắn không đảm nhiệm chức vụ gì khác. Nhưng mà đối với Vạn Q.∪.ỷ Quật này, hắn lại là một trưởng lão không thể thiếu được ở trong tông phái.
Thấy được không khí phát triển theo hướng căng thẳng, Đồ trưởng lão được mời đến liền cười ha ha, quơ quơ cái ống tay áo chắn ở trước hai người.
- Được rồi được rồi, tất cả mọi người đều là sư huynh đệ trong tông phái, cần gì phải khiến cho mọi việc căng thẳng như vậy? Q.∪.ỷ Sát, ta muốn nói với huynh vài câu, Vạn Q.∪.ỷ lão đệ chịu để cho huynh tra xét đệ tử của hắn đã là rất nể tình tồi. Vạn Q.∪.ỷ lão đệ, đệ cũng nên thông cảm cho Q.∪.ỷ Sát một chút, dù sao thì hắn cũng đang đau khổ vì con trai bị g.ï.ế.✝.
Vạn Q.∪.ỷ cười lạnh một tiếng.
- Nếu không phải nể tình con trai ngươi vừa ©.h.ế.† thì chuyện ngày hôm nay ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Dứt lời liền lui về phía sau vài bước, nhẹ giọng nói với ba người Lôi Động.
- Ba người các ngươi đừng sợ, cứ thành thành thật thật trả lời vài câu là được, bổn tọa tin tưởng mấy người các người tuyệt đối vô tội. Nếu hắn dám làm ra hành động gì, bổn tọa cũng sẽ không ngồi xem mặc kệ.
- Vâng thưa lão tổ.
Ba người Lôi Động lên tiếng.
Q.∪.ỷ Sát kia cũng bất mãn khẽ hừ một tiếng, không đi vào trong chính điện mà trực tiếp thẩm vấn ở cửa đại điện. Đầu tiên nhìn về phía Lôi Động có tu vi thấp nhất, hơi nhíu nhíu mày nói.
- Vạn Q.∪.ỷ, ngươi lấy đệ tử cấp thấp để giả mạo đệ tử thân truyền sao?
- Hừ.
Dường như cực kỳ bất mãn đối với Q.∪.ỷ Sát, Vạn Q.∪.ỷ lão tổ không thèm nói gì cả.
Ánh mắt của Q.∪.ỷ Sát nhìn chằm chằm vào Lôi Động, bắt đầu hỏi. Cũng không có gì nhiều, chỉ là ngươi tên là gì? Nhà ở nơi nào, linh tinh.
Lôi Động trong lòng căng thẳng, cũng biểu hiện ra bộ dáng hết sức lo sợ, cả người run rẩy.
- Là ngươi g.ï.ế.✝ con trai ta.
Bỗng nhiên trong lúc đó, hai tròng mắt của Q.∪.ỷ Sát tuôn ra khí thế độc ác kinh người, giọng nói kinh nộ xen lẫn trách mắng.
- Tiểu tử, ngươi đi ©.h.ế.† đi.
Lôi Động cực kỳ kinh sợ, lỗ chân lông toàn thân đột nhiên co rút lại, trong đầu mờ mịt, dường như là đã không còn năng lực tự hỏi. Chỉ có một cái ý niệm trong đầu, đó chính là làm sao hắn biết được. Nhưng mà kể cả đối thủ có là nhân vật Kim đan kỳ.
Nếu mình đã biết rõ chắc chắn phải ©.h.ế.†, vậy thì cũng sẽ không thúc thủ chịu trói. Cho dù là trong lòng cực kỳ sợ hãi, nhưng mà trước khi ©.h.ế.† cũng phải cắn trả hắn một nhát.
- Đủ rồi.
Vạn Q.∪.ỷ lão tổ đi ra ngăn trước người Lôi Động, lại hướng về phía mặt Lôi Động phất tay một cái. Khuôn mặt lạnh lùng trách mắng Q.∪.ỷ Sát.
- Ngươi thi triển ma âm nh.ï.ế.p hồn đối với một tên tiểu bối Luyện khí kỳ tầng thứ sáu. Đây là có ý tứ gì?
Cánh tay của Vạn Q.∪.ỷ lão tổ vừa vung lên, Lôi Động chỉ cảm thấy chấn động trong lòng. Một cỗ cảm giác mát lạnh thổi tới, khiến cho hắn giật mình. Cùng lúc đó luồng khí huyết điên cuồng mãnh liệt lúc trước lập tức biến mất không còn thấy tăm hơi.
- Vạn Q.∪.ỷ, ngươi thấp thỏm không yên hay là muốn quấy rối bổn tọa hả?
Q.∪.ỷ Sát kinh sợ lớn tiếng hét to.
Lôi Động cũng sững sờ một chút, cẩn thận suy nghĩ lại xem chuyện gì đã xảy ra. Trong lúc nhất thời, hắn liền cảm giác sau lưng mát lạnh, làn da tiếp xúc với cái nội giáp đã ướt sũng một mảnh. Vừa rồi nhất thời khinh thường đã trúng phải hiểm chiêu của Q.∪.ỷ Sát. Thiếu chút nữa thì không đánh mà khai với hắn. Lôi Động thầm nghĩ mấy lão tổ Kim đan này, quả nhiên mỗi người đều không phải là hạng đơn giản. Bây giờ nghĩ lại mà sợ. Nếu mà bị bại lộ đương trường, chỉ sợ là cả Vạn Q.∪.ỷ lão tổ cũng không cứu được chính mình.
- Được rồi, Q.∪.ỷ Sát.
Đồ trưởng lão lại bắt đầu vai trò người hòa giải, khuyên nhủ.
- Các ngươi đừng có hơi một tí là lại nóng nảy như vậy được không? Kiểm tra túi trữ vật xong thì chuyển sang người khác đi. Theo ta thấy tiểu tử này chỉ là Luyện khí kỳ tầng thứ sáu, sẽ không có khả năng g.ï.ế.✝ được con của ngươi. Chàng trai, ta tin tưởng ngươi, nhưng mà hãy đem đai lưng trữ vật ra đây để cho chúng ta kiểm tra, đây là thủ tục bắt buộc.
- Vâng thưa Đồ trưởng lão.
Trái tim Lôi Động được buông lỏng hơn rất nhiều, trên mặt vẫn giữa nguyên vẻ kính sợ, lấy cái đai lưng trữ vật ra.
Q.∪.ỷ Sát cũng không chút khách khí, vừa lấy được liền hủy diệt ấn ký thần niệm của Lôi Động, thần niệm vừa mới đảo qua một vòng liền hừ nhẹ nói.
- Vạn q.∪.ỷ, tiểu tử này là con đẻ của ngươi sao? Vài kiện thượng phẩm pháp khí, hơn vạn linh thạch.
- Hắc, Q.∪.ỷ Sát, ngươi cho là ta cũng giống như con lợn giống nhà ngươi sao?
Hình như là đã đắc tội với Q.∪.ỷ Sát nên Vạn Q.∪.ỷ lão tổ cũng không thèm để ý sẽ đắc tội nhiều hơn.
Khuôn mặt của Q.∪.ỷ Sát biến đổi, ném trả Lôi Động cái đai lưng trữ vật. Cũng không muốn gây thêm chuyện nữa. Lại dùng cách thức tương tự như vậy mà thẩm vấn Tả Siêu và Đinh Uyển Ngôn.
Tả Siêu và Đinh Uyển Ngôn căn bản là trong lòng không có q.∪.ỷ, không phải là bọn họ g.ï.ế.✝ người, tự nhiên là cũng sẽ không có gốc rạ gì cả. Nhưng mà không biết vì sao mà Q.∪.ỷ Sát lão tổ cảm thấy Đinh Uyển Ngôn rất khả nghi.
Sau khi thấm vẫn và kiếm tra xong cũng không muốn buông tha như vậy. Nguyên nhân là thời gian con trai của hắn ©.h.ế.† cũng chính là thời gian Đinh Uyển Ngôn đi ra khỏi Vạn Q.∪.ỷ Quật để du lịch. Mà cảnh giới của nàng cũng không phải tầm thường, nàng là người có đủ cơ hội để g.ï.ế.✝ con của hắn.
Lôi Động cũng đang âm thầm cân nhắc. Hẳn là Q.∪.ỷ Sát thấy Đinh Uyển Ngôn xinh đẹp, lại còn có thực lực. Hắn lại biết được độ háo sắc của con mình, xem chừng là bởi vì hắn đã nhìn trúng nử đệ tử xinh đẹp này nên đã trêu chọc nàng.
← Ch. 0065 | Ch. 0067 → |