← Ch.0082 | Ch.0084 → |
- Phốc!
Thị Huyết q.∪.ỷ tốt sử dụng Cuồng Bạo Nhất Đao c.h.é.ɱ lên lồng n.g.ự.© của Bách Lý Vân, đao vừa chạm vào cơ thể, m.á.∪ tươi văng khắp nơi. Bách Lý Vân bị thương rống lớn một tiếng, thừa dịp trăm q.∪.ỷ hồn vừa lui, thân hình liên tục tránh ra phía sau, huyễn hóa ra từng đạo tàn ảnh, sử dụng thân pháp giống như Lôi Động, đều là Q.∪.ỷ Ảnh Độn. Nhưng tu vi của hắn cao hơn Lôi Động, cho nên mau lẹ hơn, phiêu hốt bất định.
Cùng lúc đó, hai tay của Bách Lý Vân liên tục bắn tật đạn. Từng đạo U Lam Bạo Vũ bắn ra, không ngớt không ngừng đánh về phía q.∪.ỷ tốt và Ảnh Hổ, hình thành một lớp màn U Lam Bạo Vũ. Tu vi của hắn sử dụng Đồ Linh Chỉ, nhưng cho dù là tốc độ hay uy lực, số lượng, đều vượt qua Chu Minh Hoa rất xa. Có lẽ đây là cách sử dụng Đồ Linh Chỉ chân chính, mà không phải điểm ra từng cái như người khác.
Đứng mũi chịu sào chính là Ảnh Hổ, bị bốn dạo U Lam Bạo Vũ bắn trúng, đã sớm bị thương thật nặng, yêu khí của Ảnh Hổ chỉ có thể ngăn cản được ba kích, kích thứ tư bắn trúng đầu của nó, xuyên thủng vào trong. Rên rĩ rống to một tiếng, sau đó ngã xuống đất.
Ba con q.∪.ỷ tốt, cũng trúng hai chỉ, tuy nói q.∪.ỷ tốt không có thực thể chính thức, nhưng †.h.â.ᥒ †.h.ể bị bắn thủng ra như cái động, thương thế cũng thật nặng.
Bách Lý Vân có lẽ chỉ muốn ngăn chúng mà thôi, lúc này triệu hồi kiện phi hành pháp khí của mình ra, thời điểm muốn nhảy lên chạy trốn. Nhưng lại nghe thấy âm thanh lạnh lùng của Đinh Uyển Ngôn truyền đến:
- Muốn đi? Làm gì dễ dàng như vậy.
Trong lúc nhất thời, một cổ sát khí âm hàn phô thiên cái địa đánh về phía hắn.
Cùng lúc đó, Đinh Uyển Ngôn đánh ra một chưởng, âm sát ngưng tụ thành một hình dạng ác q.∪.ỷ cực lớn, không ngừng biến ảo vặn vẹo, rít gào đánh về phía Bách Lý Vân.
- Âm Sát Đại Pháp, Q.∪.ỷ Sát Chưởng?
Bách Lý Vân hoảng sợ vạn phần, rống to một tiếng, âm sát khí đầy trời, đã hình thành một vòng xoáy có phương viên mười trượng. Mà Q.∪.ỷ Sát Chưởng kia, khí thế hung tàn, khí phách phi phàm, miệng ác q.∪.ỷ do âm sát khí ngưng tụ mở ra, dường như muốn nuốt Bách Lý Vân vào trong miệng.
Bách Lý Vân thi triển Đồ Linh Chỉ tuyệt đối không phải Chu Minh Hoa có thể so sánh được, nhưng mà, Đinh Uyển Ngôn lại thi triển Âm Sát Đại Pháp Q.∪.ỷ Sát Chưởng, cũng không phải Ngô Thiên Thu có thể đánh đồng.
Dưới tình thế cấp bách, Bách Lý Vân nuốt mấy khỏa đan dược vào trong miệng, ngạnh sanh sanh lấy một Huyền Âm Thuẫn chống đỡ, thủ pháp xuất động, cơ hồ dồn toàn lực tăng cường phòng ngự, ngăn cản đòn trước mặt.
Oanh!
Q.∪.ỷ Sát Chưởng nện thật mạnh lên Huyền Âm Thuẫn, đây chính là pháp thuật chiêu bài của Âm Sát Tông, một công một thủ, đều là bất phàm. Nhưng Đinh Uyển Ngôn lại ngoài dự đoán thi triển Âm Sát Đại Pháp, chung quanh đều là sát khí âm hàn, mà nàng tu luyện Q.∪.ỷ Sát Chưởng lâu năm như thế. Uy lực tất nhiên không giống bình thường.
Âm Sát Khí, Huyền Âm Chân Khí. Giống như dòng nước xiết, hướng bốn phương tám hướng bắn tung tóe, đồng thời, Huyền Âm Thuẫn cũng bị đánh tan.
Mà Q.∪.ỷ Sát Chưởng đánh sống đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† cũng tan ra, xen lẫn Âm Sát, nện mạnh vào trong n.g.ự.© Bách Lý Vân.
Phốc!
Trùng kích thật mạnh, chấn động lục phủ ngũ tạng của hắn như muốn vỡ tan, một ngụm m.á.∪ tươi không kiềm được phun ra, thân hình của hắn lui ra phía sau thật mạnh.
Bốn con q.∪.ỷ tốt đuổi sát phía sau, vừa vào trong Âm Sát Khí, giống như cá vào nước, †.h.â.ᥒ †.h.ể cả đám vốn có chút ảm đạm trong chốc lát ngưng thực hơn rất nhiều. Vui sướng, chúng vây quanh Bách Lý Vân, đem công kích của mình trút xuống †.h.â.ᥒ †.h.ể Bách Lý Vân.
Tiếng q.∪.ỷ kêu gào giống như tiếng khóc nỉ non của hài nhi, trăm q.∪.ỷ hồn bị Thực Hồn Huyết Vụ ảnh hưởng tới hồn phách, nhưng ở bên trong Âm Sát Khí lại không sao cả, xoay quanh người của Bách Lý Vân, giống như con kiến gặm voi, huyễn hóa ra rất nhiều răng nanh bén nhọn mà cắn xé huyết nhục của hắn, còn có l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ.
- Ah ~
Bách Lý Vân phát ra tiếng thống khổ cực độ, tiếng kêu thảm thiết này phát ra từ sâu trong l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ. Vạn q.∪.ỷ, không, tư vị bách q.∪.ỷ phệ hồn, cho dù là người có tâm trí kiên cường cũng phải sụp đổ.
- Bạo!
Bách Lý Vân cố nén đau đớn, quát một chữ bạo thật to. Cánh tay trái của hắn n.Ổ †.u.ᥒ.g, huyết nhục hóa thành một đoàn sương mù, trong chốc lát bao phủ hắn vào bên trong.
Cơ hồ cùng lúc đó, đoàn huyết vụ cuốn hắn đi, lập tức hóa thành một sương mù huyết độn, hắn bay về phía sau.
- Huyết Độn Thuật.
Đinh Uyển Ngôn kinh hô một tiếng, vội vàng cưỡi Lục Vân Toa, đồng dạng cũng có một âm thanh bạo phát, không nói hai lời đuổi theo, chung quanh †.h.â.ᥒ †.h.ể của nàng, có vô số âm sát đang quấn quanh, mượn âm sát trợ lực, tốc độ của Đinh Uyển Ngôn bạo phát nhanh hơn bình thường không phải một hai lần.
Trên thực tế, từ lúc Bách Lý Vân tự bạo cánh tay. Lôi Động đã cảm giác, một cái U Minh Q.∪.ỷ Trảo chộp về phía hắn. Nhưng với tư cách là phương pháp đào mạng cuối cùng, lại liều mạng đánh cuộc tính mạng sử dụng pháp thuật, cho nên tốc độ pháp thuật khởi động vô cùng nhanh chóng. Dù tốc độ phản ứng của Lôi Động đã cực nhanh, nhưng cũng chỉ có thể theo đuôi của huyết vụ mà thôi.
Không đợi Đinh Uyển Ngôn nói, Lôi Động cũng đã nhanh chóng thúc dục Ác Q.∪.ỷ Chướng, hóa thành khói đen bay đi, đuổi theo đoàn huyết vụ kia.
Tuy rằng Ác Q.∪.ỷ Chướng của Lôi Động không tệ, nhưng chưa hoàn toàn phát triển thành thục. So với Lục Vân Toa của Đinh Uyển Ngôn còn có chút không bằng, càng đừng nói là lúc nó dựa vào âm sát mà gia tăng tốc độ. Nhưng dù vậy, Đinh Uyển Ngôn đuổi theo sau được mười dặm, không cách nào duy trì âm sát thời gian dài mà kiệt lực, cho nên đoàn huyết vụ kia đã trốn đi thật xa, cũng không thấy bóng dáng nữa, trên mặt có chút tái nhợt và ảo não.
Không qua bao lâu, Lôi Động thúc dục Ác Q.∪.ỷ Chướng đi đến. Khi nghe Đinh Uyển Ngôn nói vẫn không cách nào đuổi kịp Bách Lý Vân, sắc mặt cũng hơi đổi. Sau đó hai người nhìn nhau, Lôi Động áy náy nói:
- Sư tỷ, đều tại lòng tham của ta, muốn đi cướp Phệ Hồn Ảnh Hổ kia, nếu không cũng không x.∪.ᥒ.g đ.ộ.† với Bách Lý Vân.
- Chuyện này cũng không thể trách ngươi!
Đinh Uyển Ngôn nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Ta biết rõ, tài nguyên trong Tu Tiên Giới có nhiều hơn một chút mới tốt. Ngay cả ta tài nguyên cũng có hạn, tương lai có thành tựu Kim Đan hay không còn khó nói. Huống chi, tư chất sư đệ ngươi, cũng không bằng ta. Nếu không thể đạt được đại lượng tài nguyên, cả đời này sợ rằng ngay cả Trúc Cơ kỳ cũng có chút khó khăn. Vừa rồi ngươi không nói ra, ta cũng chủ động ra tay cướp đoạt Phệ Hồn Ảnh Hồ, dù sao Phệ Hồn Ảnh Hổ mang trên người tài nguyên giá trị xa xỉ, viễn siêu yêu thú tầm thường.
Ngươi động thủ với hắn, tuy bá đạo một chút, thực sự là có thể hiểu được. Mà bị đoạt tài liệu Phệ Hồn Ảnh Hổ, Bách Lý Vân nhất định hận chúng ta cả đời. Không thể chờ hắn đi †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† chúng ta, còn không bằng chủ động ra tay, tiêu trừ tai họa ngầm này. Chỉ đáng tiếc, ta và ngươi suy nghĩ vô ý, không ngờ hắn lại có Huyết Độn Thuật.
← Ch. 0082 | Ch. 0084 → |