Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1039

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1039: Thực lực tăng vọt khó tin
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Kim Khả Ngôn vội giải thihs thân phận của Tạ Giải Ngữ, ám chỉ cho Đan Hùng Thiên Tôn cận vệ doanh rằng Tạ Giải Ngữ trước mắt có thực lực khủng bố, tương lai rất có thể sẽ trở thành thiên hậu.

Tim Đan Hùng run lên, gã là người rất nhanh nhạy, nếu không đã chẳng được Đinh Hạo xem trọng trong ngàn vạn thể tu Hãn Hải sâm lâm.

Đan Hùng vô cùng cung kính nói:

- Hạ thần không biết là chủ mẫu giá lâm, xin chủ mẫu thứ tội.

Tạ Giải Ngữ nhíu mày nhưng không giải thích, hỏi:

- Nạp Lan thế gia xảy ra chuyện gì?

- Một nén nhang trước chỗ trú của Nạp Lan thế gia bỗng bùng phát dao động lực lượng mạnh mẽ, có người thiết kế trận pháp rất lạ giam cầm nơi dó, có mùi máu tỏa ra.

Đan Hùng cung kính nói:

- Bên trong truyền ra thư cầu cứu của A Sơ, là tín hiệu Thiên Tôn đại nhân để lại cho A Sơ. Chúng ta muốn xông vào trong nhưng không thể phá mở trận pháp, trước khi ta quay về đây thì tin cầu cứu của A Sơ đã đứt đoạn.

Tạ Giải Ngữ hỏi:

- A Sơ? Đó là ai?

Đan Hùng ngẩn người sau đó nghĩ chủ mẫu đại nhân có lẽ không biết những chuyện gần đây của Thiên Tôn đại nhân, gã không dám giấu diếm kể lại rõ ràng chuyện hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp.

Tạ Giải Ngữ nghe xong im lặng ngẫm nghĩ.

- Nạp Lan thế gia sao?

Tạ Giải Ngữ nhớ đến biểu tình của người tên Nạp Lan Tín, biết bên trong có ẩn tình gì.

- Các ngươi canh giữ tại đây chờ tiếp ứng cho Hạo ca ca, ta đi Nạp Lan thế gia một chuyến.

Tạ Giải Ngữ dứt lời biến thành phượng hoangf lửa lướt qua bầu trời nhanh chóng bay hướng Thạch Chủy thành chỗ Nạp Lan thế gia cư trú.

Nếu là đệ tử của Hạo ca ca thì phải bảo vệ tốt.

* * *

Ngụy Thần Đế.

Đinh Hạo không ngờ sẽ gặp Ngụy Thần Đế tại đây.

Bộ đồ đen vải bông đơn giản, không có áo giáp thần khí, mái tóc đen dài dùng vải đen đơn giản cột lại. Ngụy Thần Đế ăn mặc rất đơn giản, mặt như quan ngọc, da thịt trắng mềm như thiếu nữ. Ngụy Thần Đế rất tuấn tú, có khí chất nho nhã, cao quý.

Đây chính là Thập Tam Thần Tử ngày xưa, bây giờ là Ngụy Thần Đế.

Trên mặt Ngụy Thần Đế chứa biểu tình kiêu ngạo bẩm sinh, gã đứng trên đỉnh núi, khí chất trác nhiên bất quần, phiêu phiêu như tiên. Ngụy Thần Đế như người trong tranh tùy thời bước ra, mấy cường giả thần cảnh đứng cạnh gã đều bị lu mờ.

So với mười năm trước thì thời gian không để lại chút dấu vết trên nam nhân này, Ngụy Thần Đế vẫn trẻ tuổi tựa thiếu niên mười tám tuổi.

Đây là lý do tại sao Đinh Hạo nhận ra Ngụy Thần Đế ngay.

Trong hình ảnh đoàn sáng vàng nhân tộc chiếu năm xưa trận chiến Kỳ Liên cổ phong Thập Tam Thần Tử có bộ dạng như bây giờ, nhưng so với mười ba năm trước thì khí chất của gã thay đổi nhiều. Khí thế sắc bén lộ mũi nhọn đã thu giấu, đơn giản chất phác hơn nhiều, cảm giác trở lại nguyên trạng.

Ngụy Thần Đế đứng đó, cho người cảm giác như thường dân không biết võ đạo. Trên người Ngụy Thần Đế không có chút lực lượng huyền khí kinh khủng làm người sợ hãi.

Đinh Hạo biết rõ Ngụy Thần Đế càng như vậy thì càng đáng sợ.

Tại sao Ngụy Thần Đế xuất hiện ở đây?

Tảng đá to vừa rồi có phải là Ngụy Thần Đế dùng Đại Thần Tử thông chém xuống không?

Các bí ẩn hiện lên trong lòng Đinh Hạo.

Ngụy Thần Đế mỉm cười ôn hòa như gió xuân:

- Chàng trai khá thú vị, cướp được Thiên Sát thần kiếm từ tay lão thập, lại cướp chiến y của lão bát. Bọn họ đều xem thường ngươi.

Không thể không thừa nhận Ngụy Thần Đế là người rất hấp dẫn, đặc biệt uy nghiêm, cao quý thiên nhiên đứng trên chỗ cao kia khiến người kiềm không được muốn thần phục, sùng bái gã.

Nhưng trong mắt Đinh Hạo chỉ thấy thù hận.

Đinh Hạo hít sâu kiềm nén xúc động, tính toán phần thắng nếu chiến đấu, không ngừng lên kế hoạch đánh nhau trong đầu.

- Trẫm nhìn thấy thù hận trong mắt ngươi.

Ánh mắt Ngụy Thần Đế hờ hững nhìn thấu lòng người, mỉm cười nói:

- Là bởi vì ngươi từng có người thân chết trong tay Thần Đình sao?

Đinh Hạo im lặng không đáp.

Mấy năm nay bởi vì hành động mạnh mẽ của Thần Đình phương đông không biết có bao nhiêu tông môn bị diệt, cường giả bị giết, thế lực bị san bằng. Vì vậy Ngụy Thần Đế đã rất quen với ánh mắt thù hận của Đinh Hạo, gã nghĩ hắn nằm trong số người báo thù nên không thấy bất ngờ.

Ngụy Thần Đế mỉm cười bình tĩnh nói:

- Trong trận chiến Thập Vạn Đại Sơn vốn trẫm chỉ định thăm dò nghịch tặc Đinh Thánh Thán, không ngờ bị ngươi phá hủy cục. Có thể đánh bại đại ma vương Tà Nguyệt hoàng thức của Đồng nhi, ngươi có thiên phú rất hiếm thấy. Vậy nên trẫm đến gặp ngươi một lần.

Ngụy Thần Đế thản nhiên như đang trò chuyện với bằn hữu cũ.

Đinh Hạo cười khẩy nói:

- Chỉ đến gặp mặt thôi sao?

Ngụy Thần Đế cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Nếu không thì ngươi nghĩ sao?

Ngụy Thần Đế tiếp tục bảo:

- Hay ngươi cho rằng trẫm đến giáng tội ngươi? Tuy mấy năm nay trẫm thương tiếc nhân tài, không chỉ một lần mở rộng cửa, đặc xá rất nhiều tội nhân nhưng tay ngươi dính nhiều máu binh sĩ trung tinh của Thần Đình ta, không thể giữ ngươi lại. Tuy nhiên với thực lực, tuổi tác nhưng ngươi nếu ngôi cửu ngũ như trẫm ra tay thì chính là khi dễ hậu bối, khiến thiên hạ cười chê. Ngươi yên tâm, hôm nay trẫm không giết ngươi.

Đinh Hạo cười nhạt không ra tiếng.

- Trẫm chỉ thấy tò mò, muốn biết đối thủ chính miệng Đồng nhi điểm danh muốn tự tay giết có bộ dạng gì.

Trong giọng nói của Ngụy Thần Đế tràn đầy tin tưởng Đinh Đồng.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Ngươi không sợ ta chém chết bảo bối của ngươi sao?

Ngụy Thần Đế cười to, trong tiếng cười cực kỳ tin tưởng trưởng lão, khinh thường Đinh Hạo tự kiêu.

- Tự tin quá đáng chính là ngu xuẩn, nếu ngươi nguyện thần phục thì ta sẽ khiến Đồng nhi chừa cho ngươi nửa cái mạng.

Ngụy Thần Đế dứt lời ánh sáng hư không trước mắt vặn vẹo, mấy chục hộ vệ đi theo Ngụy Thần Đế và chính gã dần biến mất.

Là ảo ảnh.

Đinh Hạo giật mình.

Đinh Hạo hiểu ra mới rồi Ngụy Thần Đế đối thoại cùng hắn là ảo ảnh để lại đây nhưng giống y như người thật. Đinh Hạo có Thắng Tự Quyết thế mà không phát hiện chút nào, từ đầu đến cuối không nhìn ra sơh ở gì.

Mười năm, Ngụy Thần Đế hùng cứ Thần Đình phương đông, thống lĩnh đại lục phương đông. Thiên tài tuyệt thế ngày xưa có nhiều tài nguyên tu luyện khiến thực lực của Ngụy Thần Đế lên đến trình độ khó thể tưởng tượng, trở lại nguyên trạng, gần với cănn guyên đại đạo.

Đinh Hạo không thể nhìn ra bây giờ Ngụy Thần Đế đã tới cảnh giới gì.

Mãi khi Ngụy Thần Đế biến mất Đinh Hạo mới thở hắt ra, lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh. Cái loại áp lực không có lực lượng dao động nhưng nặng nề đó làm thần kinh Đinh Hạo căng thẳng như dây đàn.

Lúc trước dù đối mặt cao thủ gì Đinh Hạo chưa từng có cảm giác thế này.

Đinh Hạo ngoái đầu nhìn lại, Vũ Diệt Tuyệt ra vẻ trút gánh nặng. Yêu nữ Nam Vực không sợ cái gì, tâm ngoan thủ lạt vừa rồi không hó hé một câu, nàng chịu áp lực không nhẹ.

*****

Từ đầu đến cuối Ngụy Thần Đế không nhìn Vũ Diệt Tuyệt cái nào, thậm chí không thèm liếc thần khí Trấn Thần Ấn, đây là bá khí của Thần Đế. Nếu đổi lại người khác sao có thể không động tâm loại thần khí Trấn Thần Ấn?

Lúc này bên dưới vang tiếng đá lăn, rung rinh.

Có cường giả chạy lên.

- Chúng ta đi.

Đinh Hạo liếc Vũ Diệt Tuyệt, tiếp tục leo lên cao.

Ngay khi ba người Đinh Hạo, Vũ Diệt Tuyệt, lão nhân hướng dẫn viên tóc rối rời khỏi đỉnh núi không lâu quả nhiên có mấy người lần lượt đáp xuống. Vừa rồi Đinh Hạo dốc sức phát ra một kích phá hủy đá to rơi xuống, chém nó làm haicứu được nhiều người bên dưới, mở một con đường sống cho bọn họ.

* * *

Bọn họ leo núi nửa ngày.

Thực lực như Đinh Hạo buộc phải liên tục nghỉ ngơi, nhức mỏi khắp người. Càng leo lên trên thì trọng lực càng nặng nề, Đinh Hạo cảm thấy trên người nhe cõng thứ gì nặng mấy trăm ngàn cân. Mỗi khi Đinh Hạo bò lên một thước là một nấc khiêu chiến.

Vũ Diệt Tuyệt cách Đinh Hạo mười thước, cánh tay và chân da trắng lộ ra bên ngoài có hoa văn sậm màu kỳ dị hiện lên như ánh sáng đen di chuyển, có tiếng rồng ngâm hổ gầm vang lên. Như thể trong thân hình nhỏ xinh của Vũ Diệt Tuyệt có vô số thần long Bạch Hổ sôi trào.

Vũ Diệt Tuyệt từng thi triển thú lực hình xăm thế này, cực kỳ cường đại.

Dù là vậy thì toàn thân Vũ Diệt Tuyệt đổ mồ hôi như mưa, thở hổn hển.

Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối thì tuột sau lưng Đinh Hạo hơn trăm thước, mệt thè lưỡi, tốc độ càng lúc càng chậm. Có vài lần Phiên Thiên Thử Khúc Phong băn khoăn định bỏ cuộc nhưng nghĩ đến sẽ được tiên duyên là lại cắn răng cố chống.

Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn ngọn núi cao, đỉnh núi vẫn còn xa xăm.

Đinh Hạo sốt ruột thầm nghĩ:

- Tốc độ đi tới của ta như con rùa, cứ thế này thì chưa lên đến đỉnh tiên khí đã rơi vào tay đám người đi trước Ngụy Thần Đế. Ch odù phụ thân có ra tay thì sợ là sẽ gặp nguy hiểm.

Đinh Hạo cắn răng, không nghỉ ngơi một giây nhanh chóng leo lên tiên phong.

May mắn vách núi khúc này không cheo leo dốc đứng như bên dưới, nếu mệt thì Đinh Hạo có thể nằm nghỉ ngơi một lúc, không đến nỗi té xuống dưới.

Đinh Hạo cảm giác lực lượng cơ thể sắp bị tiêu hao đến cực hạn, tứ chi sưng nhức, đó là vì dùng sức quá độ khiến cơ bắp phù thũng.

Nếu không phải xương cốt của Đinh Hạo dung hợp ngọc trong thạch, cái kiểu leo núi liều mạng này đủ làm nứt xương. Lúc này Đinh Hạo cảm thấy như có vô số lưỡi dao cắt vào người, đường huyền khí trong cơ thể bị lửa nóng cháy đốt khô.

Đinh Hạo cảm giác há mồm có thể phun ra lửa, hắn sắp đến cực hạn.

Vũ Diệt Tuyệt bị tuột hậu xa gần ngàn thước.

Các cường giả đi theo sau lưng Đinh Hạo thì lúc tiến lúc ngừng, hồi phục thể lực rồi mới leo tiên phong tiếp.

- Chẳng lẽ loại trọng lực này tồn tại chỉ vì thử thách ý chí của các cường giả sao?

Đinh Hạo luôn cảm thấy việc lạ nào xảy ra tại Lạc Thánh sơn mạch đều có mục đích bí hiểm, bao gồm chuyện trong Thần Điện Hoàng Kim là vì thử thách các sinh linh. Trọng lực đáng sợ trên tiên phong khiến Đinh Hạo nhớ đến trận pháp trắc nghiệm ý chí lúc Vấn Kiếm tông tuyển nhận đệ tử.

- Xương cốt sắp nứt ra...

Đinh Hạo nhíu mày, làn da nứt từng cái khe, có vết máu chảy ra. Cứ tiếp tục như vậy lực lượng cơ thể Đinh Hạo sẽ tan rã.

Đinh Hạo điên cuồng thúc giục huyền khí trong cơ thể tẩm bổ cơ bắp đối kháng trọng lực đáng sợ, ngay khi dó xuất hiện biến hóa mà Đinh Hạo không ngờ tới.

Lúc trước Đinh Hạo nhân dịp thần khí Luân Hồi Thiên Bàn hấp thu ánh sáng tiên hoàng kim ngai vàng phát ra đã cô đọng tiên khí hoàng kim nhỏ như sợi tóc trong đường huyền khí lúc này sinh ra biến đổi kỳ dị. Trọng lực cực độ áp chế làm tiên khí hoàng kim đốt cháy, hòa tan, không bài xích huyền khí của Đinh Hạo nữa, có dấu hiệu dung hợp.

Đinh Hạo mừng rỡ thầm nghĩ:

- Đây là...

Đinh Hạo biết rõ ánh sáng tiên hoàng kim khủng bố đến đâu, nếu có thể dung hợp nó sử dụng cho bản thân thì lực công kích sẽ tăng vọt, không chừng có hiệu quả lớn cho hắn đột phá cảnh giới tu vi huyền khí.

Nghĩ đến đây Đinh Hạo từ bỏ ý định nghỉ ngơi, cắn răng tiếp tục leo tiên phong.

Trọng lực khủng bố đè ép, Đinh Hạo nghe thấy tiếng xương chịu không nổi gánh nặng kêu răng rắc, nổ bùm bùm. Cơ bắp lớp ngoài rách toạc, máu chảy ra.

Tuy nhiên bây giờ Đinh Hạo tập trung mọi suy nghĩ vào đường huyền khí, ánh sáng tiên hoàng kim đang dần tan rã, dung hợp lại.

Ánh sáng tiên hoàng kim đang đốt cháy, không còn vẻ cao quý, lạnh lùng ngưng tụ. Ánh sáng tiên hoàng kim hòa tan từng chút một, dung hợp với căn nguyên huyền khí trong thập nhị chính kinh, lục kỳ mạch, nhuộm sắc vàng vào hai loại huyền khí này.

Đây là quá trình rất kỳ diệu.

Đinh Hạo cảm giác được huyền khí hỏa diễm, cực âm ngục băng huyền khí trong cơ thể biến dị khó tin, đó là tăng về chất, là một lần lực lượng thuộc tính bay vọt. Ánh sáng tiên hoàng kim mỏng nhỏ rót vào sức sống gần như pháp tắc cho căn nguyên huyền khí của Đinh Hạo.

Đinh Hạo leo lên vách núi cheo leo, nơi hắn đi qua để lại vệt máu ghê người.

Cơ thể Đinh Hạo suy sụp, từng khối thịt rớt ra. Da thịt lòng bàn tay, bàn chân tróc ra thành bãi máu, xương trắng hếu. Đinh Hạo bước ra một bước là có mảng lớn máu thịt rơi khỏi cơ thể.

Hình ảnh quái dị, ghê rợn vô cùng, như thể Đinh Hạo đi thêm mấy bước là sẽ thành bộ xương khô.

Nhưng có đoàn sáng vàng yếu ớt bao bọc chỗ thịt bị tổn hại, ánh sáng vàng đó đang tu sửa lại cơ thể rách rưới của Đinh Hạo.

Mới đầu tốc độ sửa rất chậm, hoàn toàn không theo kịp tốc độ cơ thể Đinh Hạo tan vỡ. Mắt thấy cơ bắp ngoài người Đinh Hạo rơi rớt từng phần sắp thấy nội tạng thì tốc độ ánh sáng vàng tu sửa dần vào trạng thái giằng co với tốc độ cơ thể Đinh Hạo tan vỡ.

Đó là sự cân bằng rất yếu ớt.

Vẫn có từng khối thịt rớt khỏi người Đinh Hạo nhưng có thịt mới mọc ra từ ánh sáng vàng, thịt mới mọc ra bị trọng lực khủng bố phá hủy, sau đó lại mọc.

Quá trình vòng đi vòng lại.

Thật khó tưởng tượng Đinh Hạo đã chịu đau khổ kiểu gì, quá trình này tàn khốc hơn cả cực hình lăng trì.

May mắn Đinh Hạo từng dung hợp ngọc trong thạch, khi đó nỗi đau linh hồn bị đốt nướng hơn bây giờ. Chút đau đớn này không thể làm dao động ý chí Đinh Hạo. Khi Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn đỉnh tiên phong tỏa ánh sáng tiên đạo mông lung tinh thuần, thánh khiết thì bước chân đi tới không thể ngừng.

Đinh Hạo bây giờ dựa vào một tín niệm và một hơi tiến tới.

Cơ thể Đinh Hạo không ngừng luân hồi giữa sống và chết.

Thịt mới mọc rồi lại rớt xuống, lần lượt luân hồi. Mãi khi lực lượng ánh sáng vàng tu sửa dần chiếm thượng phong, sức sống hùng dũng như biển cả dâng trào từ cơ thể tàn phá của Đinh Hạo.

Cơ thể Đinh Hạo dần biến hoàn chỉnh.

Chương (1-1254)