Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0718

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0718: Muốn ©.h.ế.† cũng phải đợi ta phê chuẩn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

- A...

Tiếng kêu thảm thiết, the thé vang dội cả hình khu kim châm, một xấp dầy ngân châm rơi xuống, tựa hồ đ.â.ɱ xuyên qua hai chân linh thể Dung Tan q.∪.ỷ vương, cảm giác nóng rực đau nhói suýt nữa hành hạ Dung Tan q.∪.ỷ vương ngất đi!

Sắc mặt trắng bệch †.h.â.ᥒ †.h.ể khẽ run, Dung Tan q.∪.ỷ vương không còn nghĩ tới sống ©.h.ế.†, không ngờ tên nam nhân trước mặt lại có thể dứt khoát như thế... lòng dạ độc ác như thế!

Nghe thấy Dung Tan q.∪.ỷ vương phát ra tiếng kêu thảm thiết, sắc lạnh, Thái Xương Hoa hoàn toàn không có ý tứ dừng tay, một tay hắn lôi ngân châm đ.â.ɱ vào đùi Dung Tan q.∪.ỷ vương, một tay khác túm tóc Dung Tan q.∪.ỷ vương, lạnh nhạt nói:

- Đừng kêu vội, chừa chút khí lực đợi lát nữa còn phải sử dụng! Ở chỗ này của ta, ngươi sẽ nhận được chiêu đãi quy cách cao nhất.

- Mẹ ngươi...

- A!

Lời nói tục còn chưa kịp mắng ra, Dung Tan q.∪.ỷ vương lại một lần nữa kêu lên thảm thiết...

Giờ khắc này, hắn thật sự có một loại vọng động muốn ©.h.ế.†.

Bị trên trăm ngân châm hung hăng ghim lên người, Dung Tan q.∪.ỷ vương thậm chí không còn sức lực kêu gào, chỉ có thể rũ người trên hình đài phát ra từng đợt thống khổ, lúc này, hắn thật sự vô cùng hối hận, nếu như sớm biết mỹ nhân có bối cảnh k.h.ủ.ᥒ.g b.ố như vậy, hắn làm sao dám to gan thu nàng làm th.ï.ế.p của mình?

Đáng tiếc, trên thế giới này cái gì cũng bán, chỉ không bán hối hận. Dung Tan q.∪.ỷ vương bị trăm cái ngân châm đính trên hình đài không cách nào nhúc nhích, xung quanh còn vây quanh từng vòng linh thể của q.∪.ỷ vương sơ giai thực lực thấp nhất, dưới tình huống như thế, Dung Tan q.∪.ỷ vương giống như một con chó ©.h.ế.†, co quắp trên mặt đất, muốn động cũng không thể động.

Hắn cho rằng, Thái Xương Hoa hành hạ hắn lâu như vậy, có lẽ sẽ cho hắn một cái ©.h.ế.† thống khoái? Nhưng hắn hoàn toàn không thể nghĩ đến, trong suy nghĩ của những nhân viên thần ngục, Lâm Mạn Ny chính là chủ mẫu cao cao tại thượng, Diệp Dương Thành không thể khinh nhờn, chẳng lẽ Lâm Mạn Ny có thể bị khinh nhờn hay sao?

Trong đầu chứa đầy tức giận, cũng không vì tiếng kêu thảm thiết của Dung Tan q.∪.ỷ vương mà giảm bớt, vừa vặn ngược lại, Dung Tan q.∪.ỷ vương càng kêu la thảm thiết, bọn họ càng phấn khởi...

- Người đâu, treo ngược hắn lên cho ta!

Nghe bên tai truyền đến tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng yếu, Thái Xương Hoa lần đầu tiên tự mình động thủ h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h, có chút mơ hồ phấn khởi, hắn nheo hai mắt dò xét Dung Tan q.∪.ỷ vương, trong đôi mắt chợt lóe lên vẻ lạnh lùng mãnh liệt!

- Vâng, phán quan đại ca!

Vừa nghe thấy Thái Xương Hoa ra lệnh, hơn hai mươi ngục tốt tụ tập xung quanh lập tức phấn chấn tinh thần, nhất tề đáp ứng, sau đó liền thi triển thủ đoạn, nhổ hét tất cả ngân châm đ.â.ɱ đặc chế đ.â.ɱ trên người Dung Tan q.∪.ỷ vương, trực tiếp dùng dây xích tỏa hồn treo ngược Dung Tan q.∪.ỷ vương đã mất đi năng lực phản kháng, đung đưa giữa không trung...

- Ngươi... Các ngươi muốn làm gì?

Lòng bàn chân hướng lên trên, đầu chúi xuống phía dưới, mỗi lần bị treo ngược lên, sắc mặt Dung Tan q.∪.ỷ vương cũng có chút thay đổi, trở nên càng trắng bệch không còn m.á.∪. Hắn run run miệng, dùng hết khí lực toàn thân quát Thái Xương Hoa:

- Có gan thì cho lão tử một cái ©.h.ế.† thống khoái, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn thì gọi gì là anh hùng hảo hán?! Ta nhổ vào!

- Ha ha, giữ sức lực đợi lát nữa dùng đi.

Nghe thấy tiếng la mắng của Dung Tan q.∪.ỷ vương, Thái Xương Hoa cũng không thèm để ý cười cười, thậm chí còn giơ tay lên móc móc lỗ tai, khẽ lắc đầu nói với Dung Tan q.∪.ỷ vương:

- Ở chỗ này, ngươi chính là muốn ©.h.ế.† cũng phải chờ chúng ta phê chuẩn mới được.

Không để cho Dung Tan q.∪.ỷ vương có cơ hội mở miệng nói chuyện, Thái Xương Hoa lập tức quay đầu nhìn một gã thần ngục phán quan khác, cười nói với hắn:

- Lão Lý, cho ta mượn dùng cây roi của ngươi một chút.

Trong thần ngục, phàm là nhân viên tại chức đều sẽ có một loại năng lực và v.ũ k.Ꮒ.í riêng của mình, loại v.ũ k.Ꮒ.í này mặc dù do năng lượng tạo thành, nhưng có thần ngục gia trì, nhìn bề ngoài cũng không khác gì v.ũ k.Ꮒ.í thực chất.

Nghe thấy lời nói của Thái Xương Hoa... , thần ngục phán quan Lý Hải Tinh khẽ mỉm cười, gật đầu, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một cây roi dài chừng một chấm năm thước, toàn thân đen nhánh, nhìn từ bề ngoài căn bản không biết làm bằng vật liệu gì, ném cho Thái Xương Hoa đang đứng trên hình đài.

Nhận lấy cây roi của Lý Hải Tinh, nụ cười trên mặt Thái Xương Hoa càng nồng đậm, hắn vỗ vỗ cây roi bành bạch trong tay, nói:

- Cây roi này tên là roi đuổi tà ma, là bảo bối chuyên dùng để thống trị loại ác q.∪.ỷ như ngươi...

- Ngươi... Ngươi ngươi ngươi... Ngươi đừng tới đây!

Vừa nghe thấy tên roi, Dung Tan q.∪.ỷ vương liền rùng mình, hắn ra sức giãy dụa, có chút cà lăm hô lớn:

- Ta... Ta chính là q.∪.ỷ vương thủ hạ của Đế Tôn, nếu các ngươi dám động...

- Đế Tôn cứt chó!

- Ba!

- A...

Cây roi quất xuống, Dung Tan q.∪.ỷ vương tiếp tục kêu thảm, nhìn cây roi đuổi tà trong tay Thái Xương Hoa, trong ánh mắt cũng tràn đầy hoảng sợ, hắn the thé nói:

- Đây là cái gì?

- Hừ, cây roi này chuyên đánh l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch của đám ác q.∪.ỷ các ngươi, mỗi một roi vọt tới đều có thể khiến ngươi cảm nhận được cái gì gọi là sống không bằng ©.h.ế.†!

Thái Xương Hoa cầm roi đuổi tà trong tay, lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó quát Dung Tan q.∪.ỷ vương:

- Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, khinh nhờn chủ mẫu chúng ta sẽ có kết quả như thế nào!

- Ba...

Lời còn chưa dứt, roi thứ hai đã hung hăng quất lên người Dung Tan q.∪.ỷ vương, cảm giác rát đau cũng nhẹ, mấu chốt là khi chiếc roi quất xuống, ngay cả l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch cũng run rẩy mấy phần!

- A...

Dung Tan q.∪.ỷ vương lại phát ra tiếng kêu thảm thiết, hắn giãy dụa †.h.â.ᥒ †.h.ể của mình, thất thanh nói:

-Khốn kh.ï.ế.p! Ngươi muốn đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† ta sao? Ngươi đừng quên, chủ nhân của các ngươi cũng đã nói muốn giữ ta lại...

- Ba!

Roi thứ ba mạnh mẽ quất xuống, Thái Xương Hoa cầm roi đứng nhìn, lạnh lùng nói:

- Roi đuổi tà ma chuyên đuổi vật tà ma, nhưng không đến mức lấy mạng chó của ngươi... Hôm nay ta sẽ cho ngươi thưởng thức mùi vị sống không bằng ©.h.ế.†, giữ lại cái mạng chó của ngươi đợi chủ người đến thu thập.

- Ngươi...

- Ba!

- A...

Roi thứ tư quất xuống khiến toàn thân Dung Tan q.∪.ỷ vương phát run, loại đau đớn trực tiếp đến từ l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch vốn cũng không phải là thống khổ hắn có thể thừa nhận!

- Tha cho...

- Ba!

Dung Tan q.∪.ỷ vương đang định mở miệng cầu xin tha thứ, Thái Xương Hoa đã cười lạnh quất xuống roi thứ năm, nhất thời khiến hắn mặt toát mồ hôi, miệng phát tím, run rẩy nói không ra lời. Nếu như lúc này còn có những q.∪.ỷ vương chân chính ở đây, nhất định sẽ bị uy lực của roi đuổi tà ma làm cho sợ hãi xanh mặt!

Phải biết rằng, bất luận là lệ q.∪.ỷ hay là q.∪.ỷ vương, cấu tạo toàn thân đều là năng lượng hóa, trong cơ thể căn bản không tồn tại bất kỳ khí quan hoặc xương cốt, có thể dùng roi làm một q.∪.ỷ vương cao cấp mặt đổ mồ hôi miệng phát tím... ý nghĩa là, dưới tác dụng của roi đuổi tà ma, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa trong cơ thể Dung Tan q.∪.ỷ vương đã mất đi cung cấp năng lượng của l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch, lâm vào trạng thái dừng lại ngắn ngủi!

Chỉ vài roi là có thể đánh l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa trong cơ thể một q.∪.ỷ vương lâm vào trạng thái dừng lại, chiếc roi này tuyệt đối là khắc tinh trong mắt đa số q.∪.ỷ vật! Đáng tiếc duy nhất chính là, cả thần ngục cũng chỉ có một cây roi như vậy, nếu không... đến lúc đó mỗi người một cây, có bao nhiêu q.∪.ỷ vật ra vào địa cầu cũng không sợ.

Liên tiếp bị hung hăng quất năm roi, Dung Tan q.∪.ỷ vương đã run rẩy không nói ra lời, chú ý tới trạng thái của hắn, Thái Xương Hoa cũng nhớ đến yêu cầu của Diệp Dương Thành, ngưng lại ý niệm tiếp tục đánh hắn trong đầu.

Sau khi để Dung Tan q.∪.ỷ vương trì hoãn hơn hai phút, xác nhận l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa trong cơ thể hắn đã bắt đầu một lần nữa thiêu đốt vận hành, Thái Xương Hoa lại một lần nữa giơ tay phải lên trong cái nhìn vô cùng kinh hãi căm tức của Dung Tan q.∪.ỷ vương, ...

- Ngươi... tên khốn kh.ï.ế.p này! Đừng để bổn vương sống sót, nếu không bổn vương nhất định sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn, nghiền xương thành tro, đánh thần hồn của ngươi đều...

- Đến hiện tại còn mạnh miệng như vậy trả lại, không đánh ngươi quả thực thật có lỗi với cây roi đuổi tà ma này!

Thái Xương Hoa nheo hai mắt, cười rét lạnh, hô một tiếng quất roi thứ sáu xuống người Dung Tan q.∪.ỷ vương!

Nếu như nói năm roi lúc trước chẳng qua là đánh cho l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa trong cơ thể Dung Tan q.∪.ỷ vương dừng vận chuyển, như vậy, roi thứ sáu này tựa hồ giống như muốn hủy diệt l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của hắn! Loại cảm giác ở bên bờ sinh tử, khiến cho Dung Tan q.∪.ỷ vương kinh hãi vạn phần, mặc dù Diệp Dương Thành đã nói, kêu bọn họ giữ lại cái mạng cho mình, nhưng, ai có thể bảo đảm hắn sẽ không thất thủ?

Dung Tan q.∪.ỷ vương thất thanh thét to:

- Đừng đánh nữa... Van cầu ngươi đừng...

- Ba!

Roi thứ bảy, đau đớn xâm nhập vào l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch suýt nữa hành hạ Dung Tan q.∪.ỷ vương ngất đi! Hắn khàn khàn quát um lên:

- Đừng đánh nữa, van cầu ngươi, ta van cầu...

- Ba!

Roi thứ tám, Thái Xương Hoa đánh có chút thuận tay hơn, trong đôi mắt dần hiện ra tinh quang làm cho người ta sợ hãi, cười hắc hắc quất ra roi thứ chín, đồng thời nói:

- Khinh nhờn chủ mẫu, tội không thể tha!

- A...

Tiếng kêu thảm thiết nhất từ trước tới nay, thậm chí phá tan kết giới phong tỏa hình khu kim châm, vang dội cả tòa thần ngục!

- Hừ?

Diệp Dương Thành mới vừa thông qua thần ngục lệnh tiến vào thần ngục không khỏi dừng bước, ngẩng đầu nhìn về phương hướng hình khu kim châm, ánh mắt dừng lại ước chừng ba giây, hắn mới khẽ cười một tiếng, lẩm bẩm:

- Chiêu đãi rất chu đáo...

Đối với phân chia bố trí hình khu trong thần ngục Diệp Dương Thành cũng không biết rõ, mặc dù mơ hồ nghe được phương hướng hình khu kim châm truyền đến tiếng kêu thảm thiết, nhưng cụ thể hình khu đấy nằm ở đâu, hắn cũng không biết.

Sau khi quét mắt một vòng, hắn tiến về phương hướng Thẩm Phán điện, trên mặt lộ vẻ suy tư.

Trong Thẩm Phán điện, hôm nay Triệu Đức Long đang làm nhiệm vụ phán quan, sắc mặt uy nghiêm, đôi mắt lấp lánh có thần nhìn thẳng tên tội phạm đang quỳ phía dưới, trầm giọng nói:

- Tội phạm Junsuina Harujirō tội ác chồng chất! H.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h ngục tốt nghe lệnh!

- Có!

Hai gã ngục tốt h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h đang làm nhiệm vụ từ bên cạnh lắc mình đi ra, ôm quyền khom người cao giọng đáp lại, thanh thế quả thật kinh người.

Còn Junsuina Harujirō đang quỳ rạp xuống đất lúc này chỉ có thể ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt thẫn thờ...

- Lập tức áp tải hắn tới... Ách...

Vừa mở đầu lời tuyên bố đầy uy nghiêm, Triệu Đức Long ngây ra một lúc, ngay sau đó thu liễm thần tình nghiêm túc trên mạnh, bước nhanh xuống đài cao, phù phù một tiếng quỳ rạp xuống đất, kính cẩn nói:

- Nô bộc Triệu Đức Long, tham kiến chủ nhân...

Tràng diện đột nhiên xuất hiện khiến cho Junsuina Harujirō ngây dại, chẳng qua hắn không có dũng khí mở miệng nói chuyện, chỉ có thể cúi đầu quỳ ở đó, trong đầu có chút kinh hãi suy đoán thân phận của người mới đến.

- Ừ, đứng lên đi.

Nhìn thấy Triệu Đức Long quỳ xuống, Diệp Dương Thành trực tiếp gật đầu ừ, giơ tay lên ý bảo Triệu Đức Long đứng dậy, sau đó mới lên tiếng hỏi:

- Tên ác q.∪.ỷ lúc trước bị áp giải tới đây, hiện tại đang bị giam giữ ở hình khu nào?

- Trước mắt đang chịu hình trong hình khu kim châm.

Triệu Đức Long vội vàng trả lời:

- Hai vị phán quan Thái Xương Hoa và Lý Hải Tinh cũng ở bên đó, bây giờ nô bộc sẽ dẫn chủ nhân qua...

- Tùy tiện kêu người dẫn ta đi là được rồi.

Diệp Dương Thành khoát khoát tay, nhìn thoáng qua Junsuina Harujirō vừa lúc ngẩng đầu cẩn thận nhìn mình, nói với Triệu Đức Long:

- Ngươi cứ làm việc của ngươi đi.

- Vâng, chủ nhân!

Đối với phân phó của Diệp Dương Thành, Triệu Đức Long cũng không dám làm trái, lập tức cung kính đáp ứng, sau đó an bài một gã ngục tốt h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h đi theo phía sau Diệp Dương Thành, dẫn Diệp Dương Thành tới hình khu kim châm.

Một lát sau, Diệp Dương Thành cùng tên ngục tốt h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h xuất hiện ở cửa ra vào hình khu kim châm, bởi vì các đại hình khu đều được kết giới trực tiếp bao phủ, đứng ở cửa ra vào Diệp Dương Thành cũng không cách nào thấy rõ cảnh tượng bên trong hình khu kim châm, chỉ có thể loáng thoáng thấy một số nhân ảnh đi lại bên trong.

- Chủ nhân, xuyên qua đạo kết giới này chính là hình khu kim châm, ác q.∪.ỷ ngài nói đang ở bên trong.

Ngục tốt h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h cùng đi với Diệp Dương Thành dừng bước, khom người nói với Diệp Dương Thành:

- Ngài có thể dễ dàng xuyên qua đạo kết giới này.

- Ừ, ta biết rồi.

Diệp Dương Thành nheo hai mắt, gật đầu với tên ngục tốt h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h, mỉm cười ôn hòa nói:

- Được rồi, ngươi quay về Thẩm Phán điện trước đi, nơi này không cần ngươi đi cùng nữa.

- Vâng, chủ nhân!

Tên ngục tốt h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h lập tức khom người đáp ứng, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt Diệp Dương Thành...

- Hình khu kim châm sao?

Đợi đến khi tên ngục tốt h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h xoay người rời đi, Diệp Dương Thành mới giơ tay lên xoa nắn cằm của mình, trong đôi mắt đột nhiên tóe ra một đạo lãnh mang kinh người! Cả người nhẹ nhàng bước về phía trước, giống như xuyên qua một lớp sương mù, vô cùng dễ dàng tiến vào khu vực hình khu kim châm.

Đây là một khu vực có diện tích không tới hai nghìn thước vuông, bên trong có hơn trăm cột đá cao thấp khác nhau đứng sừng sững, trên một số cột đá còn quấn quanh rất nhiều khóa sắt, dây xích khổng lồ, tựa hồ đang nhắc nhở phạm nhân tới đây, hãy chuẩn bị tốt tâm tư chịu hình.

Chương (1-1103)