← Ch.048 | Ch.050 → |
Nằm nghỉ trong phòng, Tiếu Ân nhớ lại cuộc gặp mặt vừa rồi với m.⩜ p.h.á.p sư Maren, trong lòng có chút cảm khái, không thể tin được mình đã trở thành nhập môn đệ tử, nếu kỵ sĩ Scott biết được tin tức này, hẳn hắn sẽ rất vui mừng.
Hiện tại đã là ngày thứ hai hắn sống tại đây, ngoài ngày đầu tiên hắn tìm hiểu hoàn cảnh cuộc sống thì đến giờ hắn vẫn chưa làm gì.
Đặc biệt là năm vị đồng môn, hắn chưa gặp mặt một người nào cả. Thế nhưng Tiếu Ân không cảm thấy kỳ quái, phỏng chừng những người này đều đang cố gắng tu luyện m.⩜ p.h.á.p.
Đột nhiên trong phòng vang lên một đạo âm thanh do m.⩜ p.h.á.p sư Maren truyền đến: "Tiếu Ân, đến tầng thứ chín, nhanh lên."
Đang nằm nhàn nhã trên giường suy tính, Tiếu Ân lập tức bật dậy giống như một chiếc lò xo, linh hoạt lao ra khỏi phòng.
Nếu để m.⩜ p.h.á.p sư Maren thấy được cảnh này, hắn nhất định sẽ hoài nghi Tiếu Ân là một chiến sỹ chứ không phải là một m.⩜ p.h.á.p sư.
Do đây là lần đầu tiên Maren cho gọi, cho nên Tiếu Ân căn bản không dám chậm trễ, hắn sửa sang lại quần áo sau đó lập tức đẩy cửa bước vào phòng.
Trong phòng có hai nam nhân, trừ Maren ra còn có một nam tử anh tuấn hơn bốn mươi tuổi, nhìn quần áo của vị nam tử này, Tiếu Ân đoán hắn cũng là một vị m.⩜ p.h.á.p sư.
"Sư phụ!" Tiếu Ân cúi đầu, hắn cũng không dám nhìn lâu, nếu chỉ vì chút việc nhỏ mà khiến Maren bất mãn thì cái được sẽ không bù được cái mất.
Maren gật đầu nói: "Tiếu Ân vị này là bạn tốt của ta, tam tinh m.⩜ p.h.á.p sư David Kirby."
"David Kirby các hạ, chào ngài." Tiếu Ân cung kính cúi người thi lễ.
David Kirby mỉm cười gật đầu, nếu như chỉ xem vẻ bề ngoài của hắn, phần lớn mọi người sẽ tưởng hắn là một quý tộc hòa ái chứ không phải là một m.⩜ p.h.á.p sư k.h.ủ.ᥒ.g b.ố.
"Tiếu Ân, nghe Maren nói, ngươi nắm giữ một m.⩜ p.h.á.p?"
"Đúng vậy!"
"Rất tốt, ngươi thi triển ra cho ta xem một chút?"
Tiếu Ân ngẩng đầu xem xét nét mặt của Maren, thấy hắn chậm rãi gật đầu, vì vậy cũng không nói câu nào, ánh mắt hướng đến cái bàn làm bằng gỗ lim bên cạnh hai vị m.⩜ p.h.á.p sư.
Ánh mắt hắn nhìn cái bàn sau một giây đồng hồ, một dòng năng lượng hình thành, hơn nữa tốc độ giống như sét đánh đánh vào chiếc bàn.
"Ba!"
Giống như lần trước trên bàn lại xuất hiện một lỗ thủng, cho dù David Kirby tâm lý đã có chuẩn bị trước nhưng vẫn không nhịn được lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Tiếu Ân, ngươi còn có thể thi triển một m.⩜ p.h.á.p nữa?" Hai mắt David Kirby tỏa sáng hỏi.
"Đó là m.⩜ p.h.á.p Toan Dịch Thuật." Tiếu Ân do dự nói: "Nhưng ta hiện tại không thể thi triển m.⩜ p.h.á.p đó được."
David Kirby gật đầu nói: "Không sai m.⩜ l.ự.© của ngươi trong một ngày chỉ đủ để thi triển một m.⩜ p.h.á.p, nhưng cũng khiến ta rất kinh ngạc. Có rất ít người có thể nắm giữ được m.⩜ p.h.á.p như ngươi."
Maren bất mãn nhìn lão bằng hữu, cái gì mà gọi là rất ít người, căn bản là độc nhất vô nhị mà.
Ít nhất Maren cũng chưa từng nghe qua, có m.⩜ p.h.á.p học đồ nào có tinh thần lực thấp như vậy nhưng lại có thể thi triển m.⩜ p.h.á.p thuần thục như thế, có thể trong nháy mắt thi triển m.⩜ p.h.á.p.
Tiếu Ân cúi đầu nói: "David Kirby các hạ, cảm ơn ngài đã khích lệ."
Hai vị m.⩜ p.h.á.p sư trao đổi ánh mắt với nhau, Maren nói: "Tiếu Ân, giờ con là nhập môn học đồ của ta, từ nay về sau chúng ta là người một nhà."
Hắn thở dài một hơi nói: "Nếu đã là người một nhà, ta cũng thành thật nói, lấy thiên phú thấp kém của con, trên cơ bản khó có hy vọng trở thành m.⩜ p.h.á.p sư chính thức."
Thần sắc Tiếu Ân ảm đạm, nhưng vấn đề này hắn đã sớm biết trước.
Nhất Hào từ những phân tích trong lục thư đã nói cho hắn biết, thiên phú của hắn chỉ bằng một phần năm kẻ có thiên phú m.⩜ p.h.á.p bình thường.
Nói cách khác, thiên phú m.⩜ p.h.á.p của hắn chỉ bằng một phần năm của những kẻ có thiên phú m.⩜ p.h.á.p.
Nếu không có sự trợ giúp của Nhất Hào, nếu trong Nhất Hào không gian tu luyện không làm tăng lực lượng tinh thần chỉ sợ hắn đã sớm buông tha học tập m.⩜ p.h.á.p.
Bất quá có Nhất Hào thì thực tế sẽ khác, đặc biệt thể chất hắn đề cao, hắn càng có thêm nhiều thời gian tu luyện m.⩜ p.h.á.p, cho nên đối với tương lai, hắn tràn đầy tin tưởng.
Hít sâu vào một hơi, Tiếu Ân ngẩng đầu lên nói: "Sư phụ, người hãy tin tưởng con, con sẽ cố gắng."
Maren và David Kirby hai người kinh ngạc liếc mắt nhìn nhau, bon họ nhận ra được sự tự tin và tinh thần bất khuất trong lời nói của Tiếu Ân, khiến hai người không khỏi thay đổi cái nhìn đối với đứa trẻ trước mặt.
"Tốt, Tiếu Ân, tinh thần của con rất tốt. Nhưng phải nhớ kỹ, dù gặp nghịch cảnh gì con cũng không được quên câu nói con nói hôm nay." Maren hài lòng nói.
"Vâng!" Tiếu Ân thành kính trả lời.
"Ân, m.⩜ p.h.á.p có nhiều chủng loại, con định chủ tu học tập loại m.⩜ p.h.á.p nào?"
Sắc mặt Tiếu Ân nhất thời đỏ lên nói: "Sư phụ, con đối với m.⩜ p.h.á.p hoàn toàn mù tịt, xin người chỉ điểm."
Maren do dự một chút nói: "Tiếu Ân, mặc dù thiên phú trụ cột của con... Ân, bình thường."
Trong lòng Tiếu Ân và David Kirby đồng thời khinh bỉ, nếu nói thiên phú của Tiếu Ân là bình thường, thì mọi người có thiên phú m.⩜ p.h.á.p trên thế giới này đều được coi là tuyệt đại thiên tài.
Maren chuyển hướng nói: "Nhưng, ngươi trời sinh lại có sự nhạy cảm đặc biệt với m.⩜ p.h.á.p, do có loại thiên phú đặc thù này mà với cường độ m.⩜ p.h.á.p thấp kém của mình mà con đã thoải mái nắm giữ được m.⩜ p.h.á.p. Đây là thiên phú tốt, con nên lựa chọn con đường phát triển phù hợp với thiên phú này."
← Ch. 048 | Ch. 050 → |