← Ch.157 | Ch.159 → |
Ngày kế tiếp, Tiếu Ân rời tòa thành nhỏ, tới m.⩜ p.h.á.p công hội. Trong thành Hollywood, nguyên tố m.⩜ p.h.á.p rất nồng đậm, điều này chỉ cần nhìn số lượng m.⩜ p.h.á.p học đồ là biết
Tiếu Ân không trực tiếp bay vào trong thành, mà đàng hoàng từ cửa thành tiến vào thành thị m.⩜ p.h.á.p nổi tiếng
Về phương diện phòng ngự, tòa thành này khác với các tòa thành của đế quốc Lang Nhân. Nói trắng ra tòa thành này chả có lực lượng phòng ngự gì cả
Quân đội của đế quốc Lang Nhân cũng chẳng đóng quân tại đây
Nhưng trong lòng mọi người, tòa thành này lại là nơi bình yên nhất của đế quốc Lang Nhân, dù đế quốc Lang Nhân có bị diệt vong, nơi này cũng không bị công kích
Trị an trong tòa thành này do m.⩜ p.h.á.p công hội tiếp nhận, tất nhiên, người phụ trách chính thức không phải là những p.h.Á.p s.ư tôn quý, mà là một đám lính đánh thuê có tổ chức
Khi Tiếu Ân vừa vào thành, mấy tên lính đánh thuê thấy m.⩜ p.h.á.p bào và huy chương trên người hắn, lập tức cung kính khom lưng thi lễ, người bình thường vào thành tự nhiên phải nộp thuế, nhưng với những m.⩜ p.h.á.p sư như Tiếu Ân thì không
Thuận lợi tiến vào m.⩜ p.h.á.p công hội, theo thói quen ánh mắt Tiếu Ân liếc nhìn về góc đại sảnh
Nơi đó là chỗ tụ tập của học đồ p.h.Á.p s.ư, bình thường, có một ít học đồ thưởng thức đồ uống ở đó, đồng thời thảo luận những vấn đề tâm đắc về m.⩜ p.h.á.p. Đương nhiên, mục đích thực sự của bọn họ, đó là hy vọng được m.⩜ p.h.á.p sư hoặc nhập môn học đồ nhìn trúng thu làm người hầu học đồ
Đó là nguyện vọng nhỏ bé, nhưng trên thực tế, hy vọng thành công không lớn
Những người tu luyện tới thất cấp, bát cấp học đồ, trở thành người hầu học đồ là cách duy nhất để bọn họ học được phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần cao cấp
Song, khi ánh mắt Tiếu Ân nhìn về góc đó, lại kinh ngạc phát hiện, nơi đó chỉ co hai ba học đồ
Hắn khẽ cau mày, ánh mắt chuyển qua đại môn phía đối diện, nơi có tấm thạch bích m.⩜ p.h.á.p
Tấm thạch bích đó rộng tầm hai mươi thước vuông, sau khi chỉnh sửa, giống với màn hình ở thế kỷ hai mươi mốt
Tấm thạch bích này được tạo ra bởi một loại nguyên liệu m.⩜ p.h.á.p đặc thù, có thể hiện ra văn tự ở trên đó. Hơn nữa lúc nào cũng có thể đổi mới
Giờ phút này, trên tấm thạch bích phát hành rất nhiều nhiệm vụ, phần lớn những nhiệm vụ đó đều yêu cầu p.h.Á.p s.ư tự do tới chiến khu ở phương bắc đại thảo nguyên, nếu như có thể g.ï.ế.✝ được số địch nhân gấp ba mình, bọn họ sẽ có tư cách trở thành nhập môn học đồ của m.⩜ p.h.á.p sư chính thức
Đây là một khảo nghiệm vô cùng khắc nghiệt, là một vụ đánh cuộc sinh tử
Một khi thành công, tự nhiên sẽ vượt cánh cửa long môn, trở thành nhập môn học đồ được mọi người hâm mộ. Hơn nữa trải qua cuộc chiến khốc liệt ở chiến khu, hễ có thể g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† được địch nhân có thực lực gấp ba mình, điều đó nói lên rằng, cá nhân đó không đơn giản, nếu có được cơ hội tiến giai, trên cơ bản bọn họ sẽ không bỏ qua
Đương nhiên, những người có thể vượt qua cửa này, mặc dù có, nhưng tuyệt đối không nhiều, phần lớn sẽ bị loại, hơn nữa ©.h.ế.† trong đại thảo nguyên
Bởi vì Tiếu Ân biết, ở đây thì học đồ p.h.Á.p s.ư và hạ cấp tát mãn đều có số lượng nhiều nhất, nhưng bọn họ không phải chủ lực trong chiến tranh
Những người này gia nhập vào chiến trường, có lẽ chỉ để m.⩜ p.h.á.p sư chính thức và chiến tranh tát mãn rèn luyện khả năng g.ï.ế.✝ người mà thôi
Hắn thở dài một hơi thật sâu, mặc dù bản thân hắn không liên quan gì tới chuyện này, nhưng vẫn cảm thấy bi ai cho số phận của học đồ tự do
Bọn họ không thể tưởng tưởng được, tương lai xán lạn đó lại ẩn chứa quá nhiều hung hiểm. Bọn họ đã sớm bị những nhân vật cao tầng vứt bỏ, trở thành bàn đạp cho m.⩜ p.h.á.p sư chính thức và chiến tranh tát mãn
Trong lòng Tiếu Ân cảm khái, không ngừng bước chân, trực tiếp đi tiến vào lầu hai
M.⩜ p.h.á.p bào trên người hắn là mặt hàng bình thường nhất, nếu như không phải trước n.g.ự.© hắn có huy chương nhất tinh m.⩜ p.h.á.p sư, dưới tình huống bình thường, không có người dẫn đường, hắn còn không có tư cách tiến vào lầu hai
Trong quầy bán hàng, hai tên học đồ p.h.Á.p s.ư liếc mắt nhìn Tiếu Ân, bọn họ cung kính cúi người, trong mắt có vẻ hâm mộ
Tiếu Ân liếc mắt nhìn bọn họ, nhìn thấy khát vọng trong mắt bọn họ, có lẽ bọn đang ảo tưởng tới viễn cảnh mình trở thành m.⩜ p.h.á.p sư chính thức
Nhưng với tư chất của hai người bọn họ.....
Tiếu Ân lắc đầu, tư chất của bọn họ còn không bằng Kim và Lai An
Mặc dù so với lúc đầu khi mình mới tiếp xúc với m.⩜ p.h.á.p thì tốt hơn nhiều, nhưng muốn tiến giai thành m.⩜ p.h.á.p sư chính thức, chỉ sợ cả đời vô vọng
Tầng hai vẫn yên bình như cũ, phảng phất những biến hóa kịch liệt bên ngoài không bao giờ ảnh hưởng tới nơi đây
Ánh mắt Tiếu Ân đảo qua phòng, hắn làm theo yêu cầu của Nhất Hào, mua sắm một ít nguyên liệu m.⩜ p.h.á.p đặc thù
Xem một vòng, hắn phát hiện không có thứ gì đáng giá khiến mình động tâm, vì vậy không chút do dự bước lên tầng ba
Mặt hàng ở tầng ba tốt hơn nhiều so với tầng hai, Tiếu Ân thuận tay mua sắm một ít nguyên liệu hiếm thấy trên người ma thú cấp bốn cấp năm
Mặc dù những nguyên liệu trên người ma thú hiếm thấy, nhưng lại không có nhiều công dụng, có rất ít m.⩜ p.h.á.p sư cần, nên giá cả không cao
Hiện tại, bản thân Tiếu Ân mang theo khoản tài phú lớn, tự nhiên không mặc cả với học đồ phụ trách bán hàng, trực tiếp trả tiền luôn, khiến cho mấy tên học đồ đó hưng phấn dị thường
Tất nhiên, trước mặt m.⩜ p.h.á.p sư chính thức, mấy tên học đồ đó cũng không dám báo giá lung tung
Dạo qua tầng ba một vòng, Tiếu Ân tiếp tục tiến lên tầng bốn
Mặc dù hắn đã tới m.⩜ p.h.á.p công hội nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên hắn tiến vào tầng bốn. Nguyên nhân, đó là trước kia trong túi hắn không có tiền, cho nên mới không dám tiến vào
Nhưng hiện tại thì khác, chỉ bằng năng lượng tinh thạch ở trong vòng cổ, trực tiếp mua cả tầng bốn cũng được
Tiến vào tầng bốn, Tiếu Ân hít sâu một hơi, cảm giác so với tầng dưới có chút khác biệt, dường như trong không khí có ẩn chứa một mùi thơm tự nhiên
Ánh mắt của hắn liếc nhìn xung quanh, nhất thời thấy được một ít thực vật m.⩜ p.h.á.p xa hoa đắt tiền. Mà hương thơm ở trong tầng bốn đúng là phát ra từ những thực vật đó
Những thực vật đó sinh trưởng trong điều kiện cực kỳ ngặt nghèo, phải sống ở những nơi có nhiều nguyên tố m.⩜ p.h.á.p mới phát triển được
Ở m.⩜ p.h.á.p công hội còn khuyết thiếu nguyên tố m.⩜ p.h.á.p sao?
Tiếu Ân khẽ lắc đầu, cảm thấy có chút ngoài ý muốn đối với sự xa xỉ của m.⩜ p.h.á.p công hội
Nếu bán những thực vật này ra, tuyệt đối có thể đổi về một khoản năng lượng tinh thạch lớn. Nhưng nó được đặt ở vị trí này, có thể thấy được, nó chỉ là vật trang trí của m.⩜ p.h.á.p công hội mà thôi
Đột nhiên, Tiếu Ân nhạy cảm phát hiện ra có vài đạo ánh mắt đảo qua người hắn
Hắn lập tức hiểu được, mình ngắm nhìn thực vật m.⩜ p.h.á.p hơi lâu. Xoay người, hắn đi dạo các ngõ ngách khác, chậm rãi xem xét các mặt hàng
Chất lượng hàng ở tầng bốn quả nhiên hơn xa lầu hai và lầu ba. Tiếu Ân thậm chí còn nhìn thấy ma hạch cấp năm ở chỗ này
Mặc dù giá cả của chúng rất xa xỉ, nhưng có thể dùng năng lượng tinh thạch để mua, đều đó chứng minh thực lực của m.⩜ p.h.á.p công hội
Ở tầng này không chỉ có riêng Tiếu Ân, thậm chí còn có hai, ba m.⩜ p.h.á.p sư kết bạn với nhau.
Những m.⩜ p.h.á.p sư đó nhìn thấy vật hợp ý thì nhỏ giọng bàn luận với nhau, dường như thảo luận giá trị của vật phẩm đó
Đương nhiên, cách mua sắm ở chỗ này có chút khác biệt so với lầu hai và lầu ba
Mỗi một vật phẩm đều có ghi giá, phía trên có viết một con số năng lượng tinh thạch, bất cứ m.⩜ p.h.á.p sư nào nếu nhìn trúng vật gì, chỉ cần gỡ đồ vật đó xuống, tới trung tâm của tầng bốn để giao dịch, nỗ lực cung cấp đủ năng lượng tinh thạch là có thể cầm đồ vật đó đi
Các cửa hàng ở chỗ này không có học đồ trông coi cố định, nhưng không có m.⩜ p.h.á.p sư nào dám trộm đi
Không phải tư tưởng của bọn họ cao quý mà do đây là m.⩜ p.h.á.p công hội
Trộm đồ ở nơi này cơ bản là không có khả năng, không có thực lực m.⩜ đ.ạ.ℴ sỹ, đừng bao giờ nên nghĩ tới điều đó
Nhưng nếu một người có thực lực m.⩜ đ.ạ.ℴ sỹ, hắn cần gì phải đi trộm đồ chứ?
Dọc theo đường đi, Tiếu Ân đã ghi nhớ giá cả của vật phẩm, trên cơ bản đã xác định được giá của chúng trên thị trường
Rốt cuộc, hắn dừng bước, trong mắt hiện lên một tia vui mừng lẫn sợ hãi. Ở chỗ này, cuối cùng hắn cũng tìm được loại nguyên liệu m.⩜ p.h.á.p mình cần
Đó là một viên đá tỏa ra năng lượng dao động nhỏ, năng lượng dao động xung quanh viên đá cũng không lớn, thậm chí có thể nói là như có như không
Nếu như không phải Tiếu Ân lẳng lặng cảm ứng, căn bản đừng nghĩ tới việc phát hiện ra sự tồn tại của năng lượng dao động.
Khuôn mặt của hắn lộ vẻ tươi cười, Ẩn Lân Thạch có thể che giấu m.⩜ p.h.á.p dao động là mục tiêu lớn nhất của hắn
Ánh mắt hướng về nơi ghi giá của Ẩn Lân Thạch, vẻ tươi cười trên mặt Tiếu Ân hơi ngưng tụ lại, trong lòng thầm kêu một tiếng xui xẻo
Nguyên ở bảng ghi giá không hiện lên con số năng lượng tinh thạch mà ghi muốn đổi lấy nguyên liệu m.⩜ p.h.á.p đặc thù. Vuốt cái mũi, trong lòng Tiếu Ân thầm than cho vận khí xui xẻo của mình
Tầng bốn của m.⩜ p.h.á.p công hội ngoài việc công khai giá cả vật phẩm bằng năng lượng tinh thạch, còn có thể dùng để trao đổi vật phẩm khác
Chủ nhân của Ẩn Lân Thạch chắc cũng không thiếu năng lượng tinh thạch, cho nên mới muốn trao đổi Ẩn Lân Thạch lấy vật phẩm m.⩜ p.h.á.p khác
Loại chuyện này vốn hết sức bình thường, nhưng trong tay Tiếu Ân không có vật phẩm gì, cho nên nhất thời không có kế sách gì cả
Tiếu Ân nhìn khối Ẩn Lân Thạch, trong lòng âm thầm tức giận, tên này thực là khó chịu, chỉ muốn đổi vật lấy vật
Nhưng dù Tiếu Ân cảm khái như thế nào cũng không có can đảm lấy khối Ẩn Lân Thạch đi
Do dự trong chốc lát, hắn tìm trong vòng cổ một chút, lấy ra một ít tinh cương vương
Đây là bảo bối hắn sưu tầm trong ốc đảo, nếu luận về giá trị, chắc chắn hơn Ẩn Lân Thạch. Mặc dù Tiếu Ân kiếm được số lượng không ít, nhưng khi luyện chế khối cầu kim loại, đã sử dụng hơn nửa, hiện giờ số lượng cũng không còn nhiều
Nhìn bảo bối trong tay, khuôn mặt Tiếu Ân biểu hiện vẻ không nỡ
Đột nhiên, có hai vị nhị tinh m.⩜ p.h.á.p sư đi qua bên người hắn. Trong đó ánh mắt của một vị không ngừng tìm kiếm, trong mắt của hắn hiện lện sự thất vọng
Tên còn lại nhỏ giọng an ủi nói:
-Không nên gấp gáp, không gian vật phẩm dị thường trân quý, không thường xuyên xuất hiện đâu. Chúng ta chậm rãi đi, nếu vận khí tốt, có thể sẽ phát hiện ra
Trong lòng động, khuôn mặt Tiếu Ân hiện lên sự vui mừng
Tên m.⩜ p.h.á.p sư kia nói không sai, đạo cụ không gian đối với m.⩜ p.h.á.p sư bình thường mà nói, giống như m.⩜ p.h.á.p trượng đều trân quý như nhau. Đều là những vật phẩm khó tìm được Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Nhưng đối với hắn mà nói, giá trị của vật phẩm không gian lại không tính là gì
Ít nhất †.h.i †.h.ể nhện chúa không tiêu hao hết, hắn cũng có thể chế tạo ra rất nhiều vòng tay không gian
Mỉm cười, Tiếu Ân đem tinh cương vương bỏ vào trong vòng cổ, sau đó túi hắn có thêm một cái vòng tay không gian, tiến về phía quầy của lầu bốn
Từ tầng ba trở xuống, ngồi ở quầy đều là học đồ p.h.Á.p s.ư, đương nhiên, có thể lên tầng hai, ít nhất phải là nhập môn học đồ. Nhưng tọa trấn trong quầy tầng bốn là hai vị m.⩜ p.h.á.p sư chính thức. Nhìn huy chương trên người họ là biết họ là tam tinh m.⩜ p.h.á.p sư
Ánh mắt Tiếu Ân liếc nhìn huy chương trên người bọn họ, sau đó lập tức thu về
Tam tinh m.⩜ p.h.á.p sư quả thực rất cường đại, nhưng trong mắt hắn không tính là gì
Với thực lực trước mắt của hắn, đối với đồng bậc p.h.Á.p s.ư hoặc tát mãn, chắc chắn có thể chiến thắng đối phương, cho nên mặc dù hắn chỉ đeo huy chương nhất tinh, nhưng hắn lại không có chút sợ hãi và kính ý đối với hai vị tam tinh m.⩜ p.h.á.p sư này
Bỏ vòng tay không gian trên quầy, mắt của hai vị tam tinh m.⩜ p.h.á.p sư nhất thời sáng lên
Trong đó có một người thất kinh hỏi:
-Trong phòng có bán vòng tay không gian, sao ta lại không biết?
Tên còn lại cũng gật đầu, kinh ngạc nói:
-Đúng vậy, ta đã kiếm tra rồi, dường như không có phát hiện ra
Khẩu khí của hai người bọn họ tràn ngập tiếc nuối, trong lòng Tiếu Ân vui mừng, nhìn bộ dáng của bọn họ, xem ra tầng này không bán vòng tay không gian, nếu không cũng đã bị bọn họ đoạt đi trước
Tên p.h.Á.p s.ư thứ nhất cầm lấy vòng tay, lực lượng tinh thần quét qua, nói:
-Sáu mươi thước lập phương, không tồi, không tồi
Hắn ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tiếu Ân, thấy huy chương nhất tinh trước n.g.ự.© Tiếu Ân, lông mày giương lên, trầm ngâm nói:
-Kẻ hèn tam tinh m.⩜ p.h.á.p sư của m.⩜ p.h.á.p công hôi, Kha Khắc, xin hỏi.....
-Nhất tinh p.h.Á.p s.ư Tiếu Ân
-A, nguyên là Tiếu Ân tiên sinh
Kha Khắc tươi cười hỏi:
-Ngài lấy nó ở chỗ nào trong phòng, còn có nữa không?
-Không có
Tiếu Ân nhún vai, nói:
-Đây là cái duy nhất
-Ai....
Kha Khắc thở dài một tiếng, sự hưng phấn như hỏa của hắn nhất thời biến mất, thần thái của hán trở nên ảm đạm
Một vị m.⩜ p.h.á.p sư khác cũng lắc đầu thở dài, vốn hai người bọn họ muốn hỏi thử, xem thứ này còn không, nếu còn, tự nhiên có thể nhận mua trước
Nhưng khi nghe Tiếu Ân chỉ có cái duy nhất, tâm ý của hai người phai nhạt đi
Mặc dù bọn họ thích vòng tay không gian, nhưng không nghĩ tới việc lấy vật phẩm này từ tay Tiếu Ân. Chỉ cần nhìn huy chương đại biểu cho thân phận nhất tinh m.⩜ p.h.á.p sư của Tiếu Ân, là biết chắc chắn hắn sẽ không chuyển nhượng bảo bối này
Thanh âm của bọn họ mặc dù không lớn, nhưng không tận lực che dấu, các p.h.Á.p s.ư ở gần đều nghe thấy, bọn họ bắt đầu đàm luận, trong đó có cả hai tên nhị tinh p.h.Á.p s.ư vừa rồi
Giờ phút này, nhưng người đó nhìn Tiếu Ân, trong mắt lộ ra sự đố kỵ
Vận khí của tiểu tử này quá tốt đi, chúng ta tìm kiếm lâu như vậy, đều không phát hiện ra kiện vật phẩm không gian nào, nhưng hắn mới tiến vào không lâu đã phát hiện ra, hơn nữa còn là tên có cấp bậc thấp nhất, nhất tinh m.⩜ p.h.á.p sư chứ, thực sự là thiên đạo bất công mà
Nửa ngày sau, Kha Khắc cử động, đột nhiên di một tiếng, kinh ngạc nói:
-P.h.Á.p s.ư Tiếu Ân, thứ này có ghi giá chứ?
-Không có
Tiếu Ân đàng hoàng nói
-Không có?
Thanh âm của Kha Khắc đề cao lên, trong mắt hắn lộ ra thần sắc bất thiện nói:
-P.h.Á.p s.ư Tiếu Ân, ngài nói giỡn sao, vòng tay không gian này ngươi lấy từ nơi nào trong phòng
Tiếu Ân vắt tay nói:
-Ta không nói vòng tay này lấy từ trong phòng
Nhìn vẻ mặt tức giận của đối phương, Tiếu Ân chậm rãi nói:
-Vòng tay là của ta mang tới
-Nói bậy....
Kha Khắc thuận miệng chửi một câu, đột nhiên hiểu được ý của những lời này, hắn nao nao, vội vàng nói:
-Tiên sinh Tiếu Ân, ngài vừa nói gì?
Tiếu Ân tức giận nói:
-Ta nói, thứ này do ta mang tới
Vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt của Kha Khắc nhanh chóng biến mất, thay vào đó là sự hưng phấn, hơn nữa còn mơ hồ bao hàm một tia nịnh nọt
Nếu như bình thường, với thân phận tam tinh m.⩜ p.h.á.p sư của Kha Khắc, khó có khả năng hắn đi lấy lòng một tên nhất tinh m.⩜ p.h.á.p sư, nhưng tình huống hiện tại lại khác
Trong tay tên nhất tinh m.⩜ p.h.á.p sư này có một vòng tay không gian rộng sáu mươi thước lập phương, mà càng hiếm hơn là, nhìn bộ dạng của hắn, dường như hắn muốn bán, điều này khiến hắn động tâm
-P.h.Á.p s.ư Tiếu Ân, ngài mang nó đến để....
Kha Khắc thử dò hỏi
-Ta muốn đổi nó lấy một ít đồ vật
Tiếu Ân sảng khoải nói
Kha Khắc đột vỗ n.g.ự.© nói:
-P.h.Á.p s.ư Tiếu Ân, ngài muốn đổi cái gì, việc khác không nói chứ, những thứ ở tầng này, ta là người hiểu rõ nhất
Giờ phút này, ở quầy cũng có mấy người vây lại, trừ bỏ hai vị đại m.⩜ p.h.á.p sư nhìn qua một cái rồi rời đi, còn lại từ nhất tinh tới tam tinh m.⩜ p.h.á.p sư đều lộ vẻ hâm mộ, thậm chí có chút đố kỵ
Tiếu Ân mỉm cười nói:
-Ta chỉ muốn đổi nói lấy m.⩜ p.h.á.p vật phẩm tương đương, nhưng trong đó nhất định cần phải có một cân Ẩn Lân Thạch, một khối m.⩜ p.h.á.p oánh thạch mười thước vuông, một ít m.⩜ p.h.á.p lục thư cấp năm, cấp sáu
Lông mày Kha Khắc hơi nhíu lại
Sắc mặt Tiếu Ân trầm xuống nói:
-P.h.Á.p s.ư Kha Khắc, chẳng lẽ ngài tưởng vòng tay không gian sáu mươi thước lập phương này không đáng giá như thế sao?
-Tất nhiên không phải
Kha Khắc liên tiếp lắc đầu, khiến người khác lo lắng, đầu hắn có thể rơi ra không
Nửa ngày sau, hắn mới cười khổ nói:
-Ẩn Lân Thạch, m.⩜ p.h.á.p oánh thạch và lục thư mặc dù cũng quý hiếm nhưng không thể nào so sánh với giá trị của vòng tay không gian. Ta chỉ đang nghĩ, kiếm đâu ra được khối m.⩜ p.h.á.p oánh thạch lớn như thế
Trong lòng Tiếu Ân động:
-Ngươi có Ẩn Lân Thạch và m.⩜ p.h.á.p lục thư?
-Tất nhiên, một cân Ẩn Lân Thạch và m.⩜ p.h.á.p lục thư cấp năm, cấp sáu thì không có bất cứ vấn đề gì, nhưng khối m.⩜ p.h.á.p oánh thạch mười thước vuông thì hơi khó, nếu như p.h.Á.p s.ư Tiếu Ân có thể chờ vài ngày, ta có thể nghĩ cách kiếm cho ngài một khối hoàn chỉnh
Tiếu Ân đè sự hưng phấn trong lòng lại, cố ý chần chờ một chút, hỏi:
-Đại khái mất bao nhiêu thời gian?
-Bảy ngày, nhiều nhất là bảy ngày
Kha Khắc hơi có vẻ khẩn trương nói:
-Ngài cũng là m.⩜ p.h.á.p sư, muốn tổ hợp những mảnh nhỏ m.⩜ p.h.á.p oánh thạch thành màn hình lớn, ít nhất cần phải có bảy ngày để tổ hợp lại
Tiếu Ân chậm rãi gật đầu, đang lúc Kha Khắc thở phào một hơi, những m.⩜ p.h.á.p sư còn lại thở dài thì hắn lại nói:
-Ta không có thời gian để chờ
Kha Khắc nhất thời suy sụy xuống
Trong lòng mấy m.⩜ p.h.á.p sư còn lại động, nhưng vừa nghĩ tới điều kiện của Tiếu Ân, khuôn mặt bọn họ cũng lộ ra vẻ khó xử
Ẩn Lân Thạch thì có thể nhận mua, nhưng khối m.⩜ p.h.á.p oánh thạch mười thước vuông thì hết sức hiếm thấy, dù là ở m.⩜ p.h.á.p công hội, cũng không có cách nào lấy ra luôn được
Nhìn vẻ mặt của Kha Khắc, Tiếu Ân đột nhiên cười nói:
-P.h.Á.p s.ư Kha Khắc, ta chỉ cần m.⩜ p.h.á.p oánh thạch mười thước vuông mà thôi, cũng không nói nhất định là một khối hoàn chỉnh
Mắt Kha Khắc sáng lên, dồn dập hỏi:
-Cái gì? Ngài nói có thể lấy mảnh vỡ oánh thạch?
-Đúng, nhưng không thể nát quá, nếu không ta không cần
-Đó là điều tất nhiên
Khuôn mặt Kha Khắc tràn ngập sự vui sướng, hắn giải thích với bằng hữu bên cạnh mình một tiếng, trong mắt vị m.⩜ p.h.á.p sư kia ngoài sự hâm mộ còn có một tia hối hận
Nếu như vừa rồi mình nói tiếp, như vậy giờ phút này vong tay không gian trân quý kia không phải thuộc về mình sao
Động tác của Kha Khắc không chậm, rất nhanh hắn quay trở về, chỉ thấy hắn lấy vật phẩm trang sức trên cổ, tay khẽ sờ một cái, nhất thời trên quầy xuất hiện thêm một số đồ vật
Ánh mắt Tiếu Ân nhìn vào tảng đá màu xám không có chút thu hút
Lực lượng tinh thần của hắn khẽ quét qua phía trên một chút, khuôn mặt nhất thời hiện lên một tia tươi cười mơ hồ
Tên Kha Khắc này rất thức thời, khối Ẩn Lân Thạch này chẳng những chất lượng hơn xa mặt hàng bình thường, hơn nữa ít nhất cũng từ ba cân trở nên, đủ cho hắn sử dụng
Tiếp theo, tinh quang trong mắt Tiếu Ân chợt sáng lên, lập tức thấy bảy tấm thiết phiến
Mặc dù không biết bảy tấm thiết phiến này ghi chép những gì, nhưng Tiếu Ân có thể khẳng định, tên Kha Khắc này không dám lừa gạt mình
Tiếp theo là những tiếng động, liên tiếp những mảnh m.⩜ p.h.á.p oánh thạch xinh đẹp xuất hiện trước mặt Tiếu Ân
M.⩜ p.h.á.p oánh thạch đều được đánh sáng bóng loáng, có thể hiện chữ và đồ án, nhưng nó không phải là thủy tinh, cho nên không dễ bị hư hại, cho dù chất cùng một chỗ, cũng không có bất cứ vấn đề gì Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Kha Khắc chỉ vào phía trên m.⩜ p.h.á.p oánh thạch, nói:
-P.h.Á.p s.ư Tiếu Ân, số m.⩜ p.h.á.p oánh thạch này ít nhất có năm mươi thước vuông, dù ngưng tụ lại cũng đạt mười lăm thước vuông
Tiếu Ân khẽ gật đầu, ánh mắt chuyển sang đồ vật ở phía trên
Kha Khắc giới thiệu từng kiện, đống nguyên liệu m.⩜ p.h.á.p đó không có gì nổi bật nhưng giá trị tuyệt đối xa xỉ
Đột nhiên, mắt Tiếu Ân sáng lên, đôi mắt chớp động, nhanh chóng khôi phục lại thần sắc bình thường
Hắn phản ứng cực nhanh, trừ khi là có người chú ý, nếu không không thể nào phát hiện được sự biến hóa này. Người ở đây mặc dù có không ít, nhưng mỗi cá nhân đều đang xì xào bàn luận về vòng tay không gian hiếm thấy, cho nên không có ai chú ý tới vẻ mặt của hắn
Trong đống vật phẩm tạp nham đó, lại có thứ nằm ngoài sự mong đợi của Tiếu Ân
Đó là †.h.i †.h.ể nhện chúa, mặc dù chỉ liếc mắt nhìn, nhưng Tiếu Ân biết, đó chính là †.h.i †.h.ể nhện chúa
Trong lòng hắn hiện lên một ý niệm cực tức cười, hắn lấy vòng tay này ra, phẩm chất kém hơn nhiều so với những vòng tay mà hắn biếu tặng mấy tên đệ tử
Trong vòng tay không có tinh cương vương trân quý và quặng mỏ nhuyễn xa, chẳng qua chỉ là một ít kim loại bình thường của viên cầu rỗng mà thôi
Điểm duy nhất đáng giá đó là năm khối viên cầu đó hao phí một †.h.i †.h.ể nhện chúa
Nhưng hiện giờ kết quả trao đổi lại khiến hắn sinh ra cảm giác không nói thành lời
Chiếc vòng tay này không chỉ mang đến cho hắn ba cân Ẩn Lân Thạch, m.⩜ p.h.á.p oánh thạch năm mươi thước vuông, thậm chí còn có bảy cái †.h.i †.h.ể nhện chúa
Cuộc mua bán này hắn lời quá nhiều
Ngẩng đầu nhìn Kha Khắc, mặt Tiếu Ân không chút thay đổi nói:
-P.h.Á.p s.ư Kha Khắc, ngài muốn dùng mấy thứ đó để đổi lấy vòng tay không gian đúng không?
-Vâng
Kha Khắc không yên tâm nói
Ánh mắt Tiếu Ân nhìn về vật phẩm trang sức trên cổ hắn nói:
-Nhưng, ngài đã có đạo cụ m.⩜ p.h.á.p không gian
-Không sai, nhưng ta còn có hai vị sư đệ
Kha Khắc cười khổ nói:
-Sư phụ của ta từng nhiều lần phân phó, nếu ở m.⩜ p.h.á.p công hội thấy có người bán vật phẩm không gian, nhất định phải mua, để chuẩn bị cho hai vị sư đệ chưa xuất sư của ta
Tiếu Ân yên lặng gật đầu, loại tình huống này không hiếm
Đệ tử của mình đạt tới tiêu chuẩn m.⩜ p.h.á.p sư chính thức, đều để bọn họ tách riêng ra lập thành môn hộ. Đương nhiên, khi rời đi, phần lớn đều biếu tặng bọn họ một ít đạo cụ m.⩜ p.h.á.p, hoặc quyển trục m.⩜ p.h.á.p cao cấp
Nếu như có thể tặng một kiện đạo cụ không gian, hoặc m.⩜ p.h.á.p trượng, thì rất có mặt mũi
Nhưng nhờ vậy mà Tiếu Ân biết, tên tam tinh m.⩜ p.h.á.p sư này lấy được m.⩜ p.h.á.p lục thư cấp năm, cấp sáu ở chỗ nào
Nhìn bộ dáng của hắn, lục thư đó do sư phụ của hắn truyền cho, thực không biết sư phụ của hắn là đại m.⩜ p.h.á.p sư hay m.⩜ đ.ạ.ℴ sỹ
-Tốt, ta đồng ý trao đổi
Tiếu Ân lên tiếng, không vội không chậm đem tất cả những thứ đó thu vào vòng cổ của mình
Khi hắn cầm lấy bảy cái †.h.i †.h.ể nhện chúa, cổ tay hắn không khỏi run lên, trong lòng hơi khẩn trương
Nhưng cũng may, nhưng người ở xung quanh lại tưởng Tiếu Ân chán ghét loại nguyên liệu m.⩜ p.h.á.p đó, không hề hoài nghi gì cả
Gật đầu với Kha Khắc, trong lòng Tiếu Ân cảm khái vạn phần
Nói tri thức là tài phú quả là không sai. Nếu như không phải hắn biết giá trị chính thức của †.h.i †.h.ể nhện chúa, như vậy cuộc giao dịch hôm nay không cách nào tiến hành được
Tiếu Ân xoay người rời đi, dưới ánh mắt phức tạp của mọi người rời khỏi m.⩜ p.h.á.p công hội
Nhưng hắn vừa mới rời khỏi m.⩜ p.h.á.p công hội, chợt nghe thấy có người kêu lên ở phía sau:
-P.h.Á.p s.ư Tiếu Ân, ngài có thể uống một chén trà được không?
Tiếu Ân quay đầu, nhận ra đó là hai vị nhị tinh m.⩜ p.h.á.p sư đang tìm kiếm vật phẩm không gian ở m.⩜ p.h.á.p công hội
Trên mặt Tiếu Ân hiện lên vẻ do dự, mặc dù Tiếu Ân không đặt hai tên nhị tinh m.⩜ p.h.á.p sư này ở trong lòng, nhưng hắn cũng không muốn gặp phải phiền toái
-Nhị vị, xin hỏi có chuyện gì?
Một m.⩜ p.h.á.p sư vóc người cao lớn tiến lên, mỉm cười hỏi:
-P.h.Á.p s.ư Tiếu Ân, ngài không nên hiểu lầm, chúng ta không có ác ý
Tiếu Âm mỉm cười, hắn thầm nghĩ, hiện tại đương nhiên các ngươi không có ác ý, nhưng nếu ta rời khỏi thành Holywood, có lẽ các ngươi sẽ lộ ra bộ mặt khác
Người còn lại tiến lên, tinh cách của hắn có vẻ vội vàng, trực tiếp mở miệng hỏi:
-P.h.Á.p s.ư Tiếu Ân, trong tay ngài còn kiện vật phẩm không gian dư thừa nào không?
Tiếu Ân vắt tay, bất đắc gĩ nói:
-Thật xin lỗi, ta chỉ có một vòng tay không gian
Ánh mắt của hai người lộ ra vẻ thất vọng, một người nói:
-Có thể hỏi ngài một chuyện được không, kiện vật phẩm không gian đó ngài lấy từ nơi nào?
Thấy khuôn mặt Tiếu Ân có vẻ không vui, tên còn lại vội vàng giải thích nói:
-Xin ngài tha thứ, huynh đệ của ta có tính hay nói thẳng
Trong lòng Tiếu Ân thầm hừ một tiếng, hai người này, một tên hô, một tên hứng, đúng là xem mình là nhất tinh m.⩜ p.h.á.p sư mới ra đời mà. Trong lòng hắn khẽ động, đột nhiên xuất hiện một chủ ý, không khỏi mỉm cười nói:
-Thứ đó là do ta luyện chế ra
Hai người lộ vẻ bất mãn, một người nói:
-P.h.Á.p s.ư Tiếu Ân nói đùa, ai chẳng biết muốn luyện chế đạo cụ không gian, đầu tiên phải đạt tới tiêu chuẩn đại m.⩜ p.h.á.p sư, sau đó còn cần phải có nguyên liệu m.⩜ p.h.á.p trân quý và ma hạch của ma thú hệ không gian
Tên kia ho khan một tiếng nói:
-Đương nhiên p.h.Á.p s.ư Tiếu Ân trẻ tuổi như vậy đã là nhất tinh m.⩜ p.h.á.p sư, tiền đồ thực sự không thể đo lường được
Hai người bọn họ một đánh một xoa, khiến Tiếu Ân thầm cười
Thở dài một hơi, Tiếu Ân lộ ra vẻ mặt bất đắc gĩ nói:
-Được rồi, nếu đã bị các ngươi nhìn ra, như vậy ta sẽ nói thẳng, thứ này la do ta đoạt được
-Đoạt?
Hai người đồng thanh nói
Bọn họ trao đổi ánh mắt với nhau, ánh mắt mơ hồ lộ ra một tia nguy hiểm
Tiếu Ân làm bộ như không thấy, nói:
-Đúng vậy, ở phương bắc đại thảo nguyên, ta đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† mấy tên hắc q.∪.ỷ p.h.Á.p s.ư, đoạt được từ trên người bọn chúng
Sắc mặt hai người chợt thay đổi, một người kinh hô:
-Chiến khu phương bắc?
-Đúng vậy, chẳng lẽ hai vị không tới đó
Hai người đồng thời lắc đầu, nhưng ánh mắt nhìn về Tiếu Ân, có thêm vài phần tôn kính, ý niệm xấu xa nổi lên trong đầu cũng lập tức tan biến. Nếu như Tiếu Ân nói là sự thực, như vậy người có thể ở trong hoàn cảnh đó g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† hắc q.∪.ỷ p.h.Á.p s.ư, cướp lấy vật phẩm không gian của bọn chúng, tuyệt đối không phải là người bọn họ có thể trêu chọc
Dù Tiếu Ân chỉ là nhất tinh m.⩜ p.h.á.p sư, bọn họ cũng không dám có chủ ý với Tiếu Ân
Trong mắt bọn họ lộ ra sự kh.ï.ế.p nhược, Tiếu Ân thầm than một tiếng, sau đó lắc đầu, cũng không chào hỏi hai người, xoay người rời đi
Hai người kinh ngạc nhìn bóng lưng Tiếu Ân biến mất thì tức giận, nhưng sự tức giận đó nhanh chóng bị đánh tan, bởi vì khi Tiếu Ân rời đi đã thả ra một luồng sát khí
Phạm vi của luồng sát khí đó vừa đủ, chỉ dạo quanh hai người một vòng
Nhưng chỉ thoáng qua thôi đã khiến cho hai vị nhị tinh m.⩜ p.h.á.p sư như chìm vào trong hầm băng, cả người cảm nhận được một cỗ hàn khí lạnh thấu xương
Dưới luồng áp lực này, hai người đã có nhận thức rõ ràng về thực lực của Tiếu Ân
Bọn họ biết, m.⩜ l.ự.© của mình có lẽ cao hơn đối phương một bậc nhưng m.⩜ p.h.á.p sư trải qua m.á.∪ và lửa lại hoàn toàn khác so với m.⩜ p.h.á.p sư nghiên cứu ở trong m.⩜ p.h.á.p tháp
Đặc biệt là phương diện thực chiến, p.h.Á.p s.ư cấp bậc thấp hơn có kinh nghiệm phong phú hơn vẫn g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† được p.h.Á.p s.ư cấp bậc cao hơn là chuyện không hiếm
Cho đến khi Tiếu Ân rời đi xa, hai tên m.⩜ p.h.á.p sư này mới thở hổn hển một hơi, hai người liếc mắt nhìn nhau, đồng thời nhìn ra sự hoảng sợ trong mắt của đối phương
Vừa rồi bọn họ còn có chủ ý với người ta, hiện giờ nghĩ lại mới thấy sợ hãi
Một lát sau, trong mắt một người lộ ra sự kiên nghị nói:
-Ta muốn tới chiến khu ở phương bắc đại thảo nguyên
-Cái gì?
Tên còn lại bị dọa sợ
-Chúng ta cùng đi chứ
Người trước nói:
-Chúng ta cùng đi, có thể phối hợp với nhau, nếu có thể sống sót trở về, nhất định sẽ có đột phá
Tên còn lại do dự nửa ngày, rốt cuộc thở dài một tiếng: Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
-Được rồi, đi thì đi, có lẽ nếu chúng ta còn sống, còn có hy vọng tiến giai thành đại m.⩜ p.h.á.p sư
Hai người đấm vào n.g.ự.© nhau, rốt cuộc lên đường tới chiến khu ở phương bắc đại thảo nguyên.
← Ch. 157 | Ch. 159 → |