← Ch.939 | Ch.941 → |
Khổng Tước Tiên Tử đôi mắt xinh đẹp tràn ngập không thể tưởng tượng, sắc mặt kh.ï.ế.p sợ nhìn Tần Lập cùng... thanh kiếm phun ra hơi thở rồng, tỏa ra long uy vô thượng.
Ngũ Sắc Thần Quang tràn ngập bầu trời, toàn bộ tản đi, cả bầu trời cao hóa thành hư vô. Hai người cứ đứng ở giữa hư vô như thế, thời gian vào giờ phút này như đã lâm vào ngừng trệ.
Khổng Tước có được Ngũ sắc Thần Quang, không gì không quét được, lại thất bại!
Những người đứng xem trận chiến ở cực xa trong hư không, thậm chí còn không kịp phản ứng được cuối cùng Tần Lập dùng chiêu thức gì đánh bại Khổng Tước!
Tất cả xảy ra quá nhanh!
C.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ giữa siêu cấp cường giả chân chính, nhiều lúc có thể chỉ một chiêu liền phân ra thắng bại.
Trừ khi gặp phải đối thủ thực lực ngang nhau, mới có thể đánh mấy ngày mấy đêm, nếu không thì đều sẽ vạch ra thắng bại trong thời gian ngắn. .
Ngay từ đầu, những người xem chiến đều nghĩ như thế.
Chẳng qua bọn họ đoán đúng khởi đầu, nhưng không đoán được kết cục. Trong cảm nhận của những người xem chiến, trận c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ này hắn là trong vòng mấy chiêu Tần Lập bị Khổng Tước Tiên Tử trấn áp.
Không phải gì khác, chỉ nhìn Ngũ sắc Thần Quang kéo dài mấy ngàn dặm, quét cả trời cao thành hư vô, đã đủ thấy uy lực của Khổng Tước Tiên Tử.
Ai có thể nghĩ tới, Tần Lập lại kết thúc trận chiến chỉ trong khoảng khắc?
Khổng Tước Tiên Tử G.ï.Á.ℴ ©.h.ủ siêu cấp đại phái trên Lang Gia Đại Lục, lại thất bại như thế!
Đây là kết quả mà trước đó không ai ngờ tới, bởi vì dù cho là thua, cũng tuyệt đối không thể thua đơn giản như thế, triệt để như vậy!
- Đây... Đây là kiếm gì? Là kiếm pháp gì?
Tiếng nói Khổng Tước vẫn không linh lạnh lùng như cũ, nhưng mang theo vài phần kinh sợ. Trong đôi mắt xinh đẹp, dường như đang nhớ lại ký ức vô cùng xa xưa.
- Hỏa Long Kiếm, chiến Kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn!
Tần Lập không hề che giấu gì, nhàn nhạt nói.
- Khó trách...
Khổng Tước nghe hai cái tên này, toàn thân khẽ run lên, miệng lẩm bẩm nói:
- Ta thua không oan, ngươi g.ï.ế.✝ ta đi!
- Không, kỳ thật Người thua rất oan.
Ngoài dự đoán của mọi người, Tần Lập nói ra một lời như thế.
Người ở xa xa xem chiến nghe hai người đối thoại, cũng đều kinh ngạc nhìn Tần Lập, không rõ vì sao hắn lại nói như thế.
- Ngũ sắc Thần Quang quả thật rất mạnh mẽ, uy lực do ngươi thi triển ra cũng đủ kinh người. Nhưng, nếu ngươi thật là Khổng Tước, uy lực sẽ càng mạnh mẽ hơn chỉ tiếc...
Tần Lập nói, khẽ than một tiếng, trong ánh mắt nhìn Khổng Tước Tiên Tử mang theo vài phần thương hại:
- Ngươi không phải!
- Cái gì? Nàng ta không phải Khổng Tước Tiên Tử? Sao có thể được? Bảy ngàn năm trước ta từng có một lần gặp qua Khổng Tước Tiên Tử ở gần Lang Gia Phi Tiên Phái, lúc đó giật mình không thôi. Ta Nhớ kỷ rõ ràng dung mạo Khổng Tước Tiên Tử, đây chính là Khổng Tước Tiên Tử mà!
Trên bầu trời, có đại năng nhận biết Khổng Tước Tiên Tử lên tiếng.
- Đúng thế, ta cũng từng gặp qua Khổng Tước Tiên Tử vài lần nữ tử mỹ lệ như thế, làm cho người ta đã gặp là không quên được, tuyệt đối không sai, nàng chính là Khổng Tước Tiên Tử!
Người xung quanh đều lần lượt lên tiếng, biểu thị không dám đồng ý với lời Tần Lập vừa nói.
Khổng Tước Tiên Tử bị Ẩm Huyết Kiếm đặt trên yết hầu, ở sâu trong ánh mắt hiện lên một tia hoảng loạn, chợt lóe liên mất, tiếng nói lạnh lẽo:
- Tần Lập, rơi vào trong tay ngươi, làm thị nữ cho ngươi là tuyệt đối không thể nào. Ngươi muốn g.ï.ế.✝ cứ g.ï.ế.✝, không có gì để nói!
- Tần Lập, nếu ngươi dám g.ï.ế.✝ G.ï.Á.ℴ ©.h.ủ phái ta Lang Gia Phi Tiên Phái cùng ngươi không ©.h.ế.† không thôi!
Một nữ tử diện mạo tú lệ, là nhân vật lão thành hoá thạch sống Phi Tiên Phái quát lớn.
- Tần Lập, thả G.ï.Á.ℴ ©.h.ủ phái ta ra, từ nay về sau mỗi người một lối, vĩnh viễn không là đối địch!
Một vị Thái thượng trưởng lão Lang Gia Phi Tiên Phái, cũng là một nữ tử dung mạo thanh tú nói.
- Tần Lập, ngươi muốn là địch với siêu cấp đại phái hay sao? Nhanh thả G.ï.Á.ℴ ©.h.ủ ra!
Lại một đại năng Lang Gia Phi Tiên Phái lạnh lùng quát.
Bỗng nhiên Tần Lập cười to, trong tiếng cười mang theo vài phần ý vị sâu xa, nhìn đám đông Lang Gia Phi Tiên Phái quân tình kích động:
- Siêu cấp đại phái đúng là siêu cấp đại phái, ngay cả rơi xuống hạ phong, khí thế cũng bức người như vậy, thật là làm cho lòng người run sợ mà.
- Tần Lập, ngươi bớt nói thừa, muốn g.ï.ế.✝ cứ g.ï.ế.✝!
Khổng Tước Tiên Tử lạnh lùng nhìn chằm chăm Tần Lập, trong ánh mắt không có chút tình cảm.
- Vậy sao? Ta nói, chiếm giữ một cái †.h.â.ᥒ †.h.ể hùng mạnh như vậy, cũng khó khăn lắm chứ?
Tần Lập kiếm chỉ vào Khổng Tước Tiên Tử, nói ra một câu làm cho thiên hạ kh.ï.ế.p sợ:
- Nếu không thì chúng ta tâm sự tốt lành? Ngươi nói cho ta nghe thử, còn có bao nhiêu đại nhân vật bị bộ tộc Q.∪.ỷ Mị các ngươi phụ thân rồi?
- Người nói bậy! Tần Lập, ngươi đừng ngậm m.á.∪ phun người!
- Miệng đầy lời xằng tiếng bậy, G.ï.Á.ℴ ©.h.ủ phái ta làm sao có thể bị bộ tộc Q.∪.ỷ Mị phụ thân?
- Tần Lập, ngươi không cần hắt nước bẩn, Lang Gia Phi Tiên Phái cùng ngươi không ©.h.ế.† không thôi!
Một đám đại nhân vật quả thật giận không thể nén, đều hô quát Tần Lập nói bậy nói bạ.
Còn ở trên trời cao, những người xem náo nhiệt, có người kích động chỉ trích Tần Lập nói xẳng nói bậy vu oan hãm hại, nhưng cũng có vài người khẽ nhíu mày trầm tư.
- Sáu vạn năm trước, lão phu cùng đại chiến qua một trận cùng Khổng Tước Tiên Tử vừa mới nhậm chức G.ï.Á.ℴ ©.h.ủ Phi Tiên Phái, thua trong tay nàng. Khổng Tước Tiên Tử khi đó chí khí phấn chấn tính tình cao ngạo, cảm giác quả thật mạnh hơn hiện giờ một chút, Chẳng qua, có lẽ lão phu nhớ lầm...
Một vị nhân vật lão tiền bối dánh tiếng hiển hách trong Lang Gia Thần Thành, do dự một hồi, nói ra một lời như thế.
Bản thân Khổng Tước Tiên Tử nghe Tần Lập nói những lời này, sâu trong ánh mắt hiện lên sát khí nồng đậm, lạnh lùng nói:
- Tần Lập, ngươi coi mọi người đều là trẻ ngốc lên ba hay sao? Bộ tộc Q.∪.ỷ Mị phụ thân lên ta? Ngươi cũng thật quá để mắt chúng rồi! Nếu chúng thật sự mạnh đến thế, từ thời đại siêu cổ đã †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† hết võ giả nhân loại rồi!
- Cũng phải, nếu bộ tộc Q.∪.ỷ Mị thật sự mạnh đến thế, như vậy các cường giả thời đại siêu cổ còn không sớm bị đ.ℴ.Ạ.† x.á.c hay sao?
- Đúng vậy, tuy rằng bộ tộc Q.∪.ỷ Mị rất k.h.ủ.ᥒ.g b.ố, nhưng chống lại nhân vật cấp G.ï.Á.ℴ ©.h.ủ như Khổng Tước, hắn không thể nào chiếm được tiện nghi.
Có một số người bắt đầu lên tiếng ủng hộ Khổng Tước.
Tần Lập nhìn từng người một, sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt phẳng lặng như giếng xưa, không ai biết trong lòng hắn nghĩ gì.
- G.ï.ế.t ta đi!
Khổng Tước Tiên Tử vẫn biểu hiện bình tĩnh, đột nhiên trở nên phẫn nộ, quát lớn với Tần Lập, chiếc cổ trắng ngọc lao thẳng vào lưỡi kiếm Ẩm Huyết Kiếm!
Ẩm Huyết Kiếm nháy mắt thu hồi vào tay Tần Lập, trong tay chỉ còn lại một cái chuôi kiếm, đồng thời hai tay kết ấn, giữa hư không hình thành một chiếc lồng giam không thể thấy bằng mắt thường, trực tiếp trói buộc Khổng Tước trong đó.
Sau đó bỗng nhiên nói với Khổng Tước Tiên Tử:
- Ta có thể giúp cô trừ bỏ cái tên bộ tộc Q.∪.ỷ Mị trên người cô, cô lấy gì cảm tạ ta?
Khổng Tước Tiên Tử khôi phục bình tĩnh, cười lạnh nói:
- Tần Lập, ngươi không dám g.ï.ế.✝ ta, thì mau thả ta ra, ở đó nói xẳng nói bậy cái gì? Cái gì bộ tộc Q.∪.ỷ Mị, bộ tộc Q.∪.ỷ Mị cũng là đại địch Phi Tiên Phái ta, là đại địch của toàn Lang Gia Đại Lục!
- Đúng thế, những cái tên rác rưởi bộ tộc Q.∪.ỷ Mị kia ở trong mắt ta cũng chỉ là gà đồng chó chợ mà thôi, không chịu được một kích!
Tần Lập mỉm cười nhìn Khổng Tước.
Trong ánh mắt Khổng Tước hiện lên phẫn nộ nồng đậm, bộ n.g.ự.© thật lớn phập phồng mãnh liệt mấy cái, sau đó mới bình tĩnh lại, nhàn nhạt nói:
- Vậy sao? Vậy ngươi đi diệt bọn chúng đi.
Lúc này, những người mắt sắc bén ở xa xa cũng phát hiện chuyện này có chút không đúng. Biểu hiện của Khổng Tước Tiên Tử thật sự không tính là bình tĩnh, thậm chí có chút khác thường. Nếu nói nàng thật sự là Khổng Tước Tiên Tử, căn bản không thể có phản ứng như thế.
Lẽ nào?
Nghĩ đến khả năng đó, gần như tất cả mọi người không rét mà run.
Mấy người Lang Gia Phi Tiên Phái còn đang gào thét, mắng Tần Lập nói bậy, muốn Tần Lập thả G.ï.Á.ℴ ©.h.ủ bọn họ ra.
Tần Lập cười lạnh, vung tay lên, một cỗ lực lượng hùng hồn đánh về phía một vị Thái thượng trưởng lão Lang Gia Phi Tiên Phái gào thét lớn tiếng nhất, đó là một nữ nhân dung mạo xinh đẹp.
Đối phương căn bản không ngờ tới Tần Lập lại đột nhiên ra tay với mình, lúc này kinh hãi, chân đạp giữa hư không, muốn rút lui.
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một vết kiếm, một cỗ long uy k.h.ủ.ᥒ.g b.ố trực tiếp bao phủ nàng!
- A!
Vị Thái thượng trưởng lão Lang Gia Phi Tiên Phái phát ra một tiếng thét k.h.ủ.ᥒ.g b.ố cực điểm, tiếp đó bị đánh nát †.h.â.ᥒ †.h.ể. Một cái hư ảnh thật lớn lao ra, mang theo oán niệm vô tận rít gào lao về phía Tần Lập.
Lại bị Tần Lập một chỉ Hỗn độn Khí đánh cho thần hồn câu diệt!
Thẳng đến Lúc này, những người vây xem ở xa xa mới giật mình kinh hô:
- Trời ạ, Thái thượng trưởng lão Lang Gia Phi Tiên Phái kia thật sự là bộ tộc Q.∪.ỷ Mị!
Bởi vì sau khi người bị bộ tộc Q.∪.ỷ Mị phụ thân ©.h.ế.† đi, chúng nó sẽ buông tha vật chủ, một mình trốn chạy, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ sẽ tách ra ngoài. Mà l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ của chúng vô cùng mạnh mẽ, cho nên sẽ hình thành hư ảnh trong không khí, người có thực lực mạnh liếc mắt liền nhìn ra được, dù là võ giả Lôi Kiếp Địa Tiên thực lực bình thường, bằng vào lực lượng tinh thần cũng sẽ cảm ứng được sự tồn tại của chúng nó.
Tần Lập vừa ra tay, liền không có chút lưu tình, đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† toàn bộ những cao tầng Lang Gia Phi Tiên Phái đang kêu gào. Quả nhiên, hư ảnh của riêng bộ tộc Q.∪.ỷ Mị xuất hiện từng cái từng cái một, không một cái nào bỏ chạy thành công, bị Tần Lập c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ toàn bộ.
Khổng Tước Tiên Tử bị trói buộc, dung mạo vô cùng xinh đẹp lúc này tràn ngập dữ tợn, trở nên hết sức vặn vẹo, giận dữ thét vào mặt Tần Lập:
- Tần Lập, ngươi dám g.ï.ế.✝ tộc nhân của ta, ta thề không đội trời chung với ngươi!
Tần Lập nhấc tay trái, vươn ngón trỏ đặt trên môi:
- Suyt, đừng có nói!
Khổng Tước Tiên Tử nao nao, ngón tay Tần Lập bất ngờ nhanh đến mức khó tin trực tiếp đặt lên trán Khổng Tước Tiên Tử!
Một tia Tiên Thiên Tinh Khí trực tiếp lao vào trấn áp tinh thần thức hải của Khổng Tước Tiên Tử!
Ầm!
Tinh thần thức hải của Khổng Tước Tiên Tử ầm ầm n.Ổ †.u.ᥒ.g, căn bản không thừa nhận được một tia Tiên Thiên Tinh Khí hình thành từ lúc khai thiên lập địa. Một đạo hư ảnh k.h.ủ.ᥒ.g b.ố to lớn bị buộc bức ra khỏi †.h.â.ᥒ †.h.ể Khổng Tước Tiên Tử, ở trên trời cao rít gào:
- Tần Lập, ta sẽ không buông tha ngươi!
- Nói đúng, ta cũng không muốn buông tha ngươi!
Ẩm Huyết Kiếm trong tay Tần Lập đột nhiên bắn ra một đạo kiếm khí đỏ đậm, xuyên thủng hư ảnh to lớn này, lập tức đánh nát nó.
Tiếp đó Tần Lập thả lỏng trói buộc Khổng Tước Tiên Tử, trong ánh mắt Khổng Tước Tiên Tử mang theo vài phần mê man, tiếp đó dần dần khôi phục thần sắc thanh minh.
Nhìn thật sâu vào Tần Lập, không nói gì, nhưng hành lễ thật sâu với Tần Lập, tiếp đó duyên dáng bay xuống bên dưới.
← Ch. 939 | Ch. 941 → |