← Ch.0432 | Ch.0434 → |
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, tay của hắn có lực lượng hơn ngàn cân không bị khống chế rủ xuống, mà móng vuốt của Tiểu Hổ vẫn đánh lên phía trước, một trảo đập đầu của Hô Duyên Báo nát bấy.
Hô Duyên Báo không nghĩ tới Tiểu Hổ lại lợi hại như vậy, lập tức gặp nạn, đã ©.h.ế.† mệnh tang, Tiểu Hổ mở cái miệng đỏ như m.á.∪ một ngụm cắn xé cánh tay của hắn, nuốt vào trong bụng, lập tức nhìn qua †.h.â.ᥒ †.h.ể Hô Duyên Báo, mở miệng cắn lần thứ hai.
Huyền Thiên khi Tiểu Hổ đánh về phía Hô Duyên Báo thì cũng phóng vào đám người, Phá Vân Kiếm trong tay phát ra hào quang sáng lạn, lúc ẩn lúc hiện, trong chốc lát bóng kiếm trùng trùng điệp điệp, dường như xuyên qua không gian, trong nháy mắt tùy ý đ.â.ɱ ra trăm kiếm.
Tốc độ hơn trăm kiếm này nhanh tới cực điểm, công tác liên tục, như nước chảy mây trôi, tự nhiên thông thuận, thần hồ kỳ kỹ, công thủ gồm nhiều mặt, kiếm thế kỳ dị, làm cho người ta không cách nào đoán trước được.
Chỉ thấy thân ảnh của Huyền Thiên xoẹt qua một đảo ảo ảnh, trong chốc lát đã nhảy vào trong đám người, bốn phía đều là cao thủ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, nháy mắt thân ảnh Huyền Thiên hóa thành một đạo tàn ảnh quay về chỗ cũ, chỉ để lại kiếm quang mà thôi.
Kiếm quang lướt qua cho dù là Tiên Thiên cảnh thất trọng, hoặc là bát trọng, cửu trọng, thậm chí là cao thủ thập trọng, chỉ cần trong phạm vi công kích của Huyền Thiên thì cổ họng của mỗi người là một lỗ m.á.∪.
Hơn mười đạo m.á.∪ tươi bắn ra, trong nháy mắt Huyền Thiên đồng thời đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† bên trên mười cao thủ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ.
Những trưởng lão nội môn Cự Linh Môn đã lui lại trợn mắt há hốc mồm, làm sao cũng không nghĩ ra Huyền Thiên chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh cửu trọng lại có tốc độ nhanh chóng như thế này, kiếm thuật thần kỳ cho dù là cường giả Địa giai cảnh nhất trọng cũng khó có thể trong nháy mắt đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† hơn mười cao thủ Tiên Thiên cảnh.
Bọn họ không khỏi may mắn, không có đứng chung một chỗ với bọn người Hô Duyên Báo, Mã Văn Hổ, nếu không hiện giờ quyết khó thoát mạng.
Trừ Mã Văn Hổ cùng với Vệ Song Lâm đang đối chiến, qua mấy hô hấp mọi người còn lại, kể cả môn chủ Cự Linh Môn Hô Duyên Báo đã ©.h.ế.† trong tay của Huyền Thiên cùng Tiểu Hổ.
Hai người còn sống thần sắc hoảng hốt, tu vi của Huyền Thiên không cao, nhưng mà thực lực làm cho bọn họ cảm thấy k.h.ủ.ᥒ.g b.ố.
Trong bối rối Mã Văn Hổ bị Bặc Hi Trí đánh trúng một chưởng vào vai, miệng phun m.á.∪ tươi, hoảng sợ lui ra ngoài.
Mà Vệ Song Lâm đối chiến với tên cao thủ Tiên Thiên cảnh thập trọng, bởi vì tâm thần đại loạn, bị Vệ Song Lâm thừa dịp hư mà vào, một thương đ.â.ɱ vào n.g.ự.©, đi đời nhà ma.
Trên mặt Mã Văn Hổ lộ ra vẻ tuyệt vọng, rống lớn nói:
- Đừng g.ï.ế.✝ - -
Một chữ ta còn chưa nói xong, nhưng lại bị Tiểu Hổ bỏ qua †.h.i †.h.ể Hô Duyên Báo, trực tiếp đè ngã hắn xuống, miệng hổ cực lớn cắn vào đầu của hắn, nuốt vào trong bụng, Mã Văn Hổ lập tức mất mạng.
Một cao thủ Địa giai cảnh nhất trọng và mười bốn cao thủ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ trong mười hô hấp ngắn ngủi, toàn bộ đi đời nhà ma, thực lực của bọn họ và bọn người Huyền Thiên, Vệ Song Lâm, Bặc Hi Trí, Tiểu Hổ ba người một hổ hoàn toàn không tại cùng cấp bậc, cơ hồ là thế như lôi đình, đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† toàn bộ.
Mà trước đó ba người một hổ đánh g.ï.ế.✝ một thái thượng trưởng lão của Cự Linh Môn là Địch Liệt Viêm.
C.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ chấm dứt chỉ còn lại có Tiểu Hổ đang cắn xé †.h.i †.h.ể Mã Văn Hổ, Tiểu Hổ dài hơn năm mét, miệng hổ mở ra, chỉ một ngụm đã cắn một phần ba †.h.â.ᥒ †.h.ể, nếu như ăn gấp một ngụm cắn một nửa cũng không phải không được.
Nhìn qua tướng ăn người của Tiểu Hổ thì võ giả Cự Linh Môn võ hay là thái thượng trưởng lão đều hãi hùng kh.ï.ế.p vía.
Huyền Thiên cũng không có ngăn Tiểu Hổ hưởng dụng thành quả.
Cố ý g.ï.ế.✝ người lại cho Tiểu Hổ ăn, việc này Huyền Thiên quyết không làm, nhưng mà †.h.i †.h.ể của địch nhân đối với Tiểu Hổ là vật đại bổ, có chỉ tăng tiến tu vị của nó, Huyền Thiên cũng không ngăn lại.
Cũng như việc hắn không vô duyên vô cớ đi vào khu vực yêu thú sinh hoạt đánh g.ï.ế.✝ yêu thú, nhưng mà nếu cần thì cứ đi săn g.ï.ế.✝, thuận theo tự nhiên.
Cơ hồ là cắn mấy cái †.h.i †.h.ể Mã Văn Hổ toàn bộ rơi vào bụng của Tiểu Hổ, Huyền Thiên có thể cảm giác được khí tức Tiểu Hổ không ngừng được cường hóa, †.h.â.ᥒ †.h.ể cường giả Địa giai cảnh có tác dụng tăng trưởng tu vi của nó cực lớn.
Còn có một †.h.i †.h.ể cường giả Địa giai cảnh, Tiểu Hổ lại bổ nhào qua chỗ Địch Liệt Viêm.
Ánh mắt Huyền Thiên nhìn qua võ giả của Cự Linh Môn, nói:
- Tuy Cự Linh Môn cấu kết với Luyện Huyết Tà Giáo, nhưng đây chỉ là bọn Địch Liệt Viêm làm mà thôi, không có quan hệ với các ngươi, Cự Linh Môn còn có một thái thượng trưởng lão Hô Duyên Bác bị nhốt trong nội cung dưới đất Cự Linh Điện, các ngươi đi cứu hắn thoát ra đi, ngày sau Cự Linh Môn chỉ cần giữ khoảng cách với Luyện Huyết Tà Giáo, chuyện cấu kết lần này sẽ bỏ qua, Cự Linh Môn có thể tiếp tục tồn tại, nếu như lại cấu kết với Luyện Huyết Tà Giáo thì g.ï.ế.✝ không bỏ sót.
- Vâng... Phải...
Đám trưởng lão Cự Linh Môn run như cầy sấy, cao thấp không đều đáp lại.
Huyền Thiên phất phất tay:
- Các ngươi đi thôi.
Đợi đám trưởng lão Cự Linh Môn rơi đi, Tiểu Hổ đã ăn sạch †.h.i †.h.ể của Địch Liệt Viêm, lại nhớ tới hài cốt Hô Duyên Báo bên cạnh, nó lại ăn tiếp, lúc này quay lại bên người Huyền Thiên, còn đám †.h.i †.h.ể võ giả Tiên Thiên cảnh hậu kỳ không giúp Tiểu Hổ tấn cấp, Tiểu Hổ chẳng muốn đi ăn.
Huyền Thiên sờ sờ đầu Tiểu Hổ, nói:
- Tiểu Hổ, đi, đêm nay ngươi dò xét bên ngoài Cự Linh Môn, gặp thấy bất cứ kẻ nào rời khỏi Cự Linh Môn hoặc có bồ câu đưa tin bay lên bầu trời, toàn bộ đều g.ï.ế.✝ không tha.
- Hù!
Tiểu Hổ ngoan ngoãn gật gật đầu, †.h.â.ᥒ †.h.ể hóa thành con mèo nhỏ, biến mất trong rừng cây.
Tuy đã giải quyết sạch người cấu kết với Luyện Huyết Tà Giáo, nhưng Huyền Thiên không dám xác định có cá lọt lưới hay không, hơn nữa trong tầng dưới của Cự Linh Môn chưa chắc không có người không đầu nhập Luyện Huyết Tà Giáo.
Đêm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, trong Cự Linh Môn âm thầm truyền ra ngoài, nếu có đệ tử Luyện Huyết Tà Giáo đầu nhập vào, khẳng định sẽ đem chuyện bại lộ truyền về cho Luyện Huyết Tà Giáo, không có gì ngoài hai cách, một là trực tiếp rời khỏi Cự Linh Môn, hai là sử dụng bồ câu đưa tin.
Tốc độ Tiểu Hổ cực nhanh, lại có thể phi hành, cho dù là mặt đất hay bầu trời đều có thể phong tỏa, có thể cam đoan tin tức không truyền ra ngoài, hơn nữa còn có thể tìm được người cấu kết với Luyện Huyết Tà Giáo.
Không lâu Hô Duyên Bác được cứu ra khỏi nội cung dưới Cự Linh Điện Điện, đi theo người của Cự Linh Môn ban bố tội trạng của Địch Liệt Viêm, Mã Văn Hổ, Hô Duyên Báo, xử †.ử h.ì.ᥒ.h với bọn họ, hơn nữa còn đem chuyện Cự Linh Môn cấu kết với Luyện Huyết Tà Giáo đều tra rõ ràng.
Đồng thời hướng Huyền Thiên, Vệ Song Lâm, Bặc Hi Trí cảm tạ sâu sắc, hướng ba người cam đoan Cự Linh Môn sẽ vĩnh viễn đứng bên cạnh Thiên Tinh các, đấu tranh chống lại Luyện Huyết Tà Giáo.
← Ch. 0432 | Ch. 0434 → |