← Ch.1294 | Ch.1296 → |
Phong Phi Vân ngồi xuống ghế, mắt lóe tia lửa.
Phong Phi Vân ngước nhìn bầu trời xám đe, cười khẩy nói:
- Đến rất mau.
Con ngươi Phong Phi Vân bắn ra hai ánh sáng chói mắt như hai tia chớp đỏ rực đ.â.ɱ thẳng vào không trung. Cách thi thành ba trăm dặm, một bóng đen bị kéo ra. Bóng đen chỉ dừng lại trong không trung giây lát Sau đó nhanh chóng thụt lùi, muốn chạy trốn khỏi nơi đây.
Bóng đen siêu nhanh, từng lũ q.∪.ỷ vụ lượn lờ quanh thân. Các loại khí tượng hoàng tuyền, địa ngục, hàn tỏa vờn quanh bóng đen, nơi bóng đen đi qua mặt đất ngưng tụ một tầng băng tịnh.
- Còn muốn trốn?
Phong Phi Vân bay ra ngoài.
khoảng cách ba trăm dặm đối với Phong Phi Vân bây giờ chỉ là giây lát là đến.
Mao Ô Quy đứng thẳng như con vịt nhỏ trắng tinh, thanh âm như con vịt hét với Phong Phi Vân:
- Đó là q.∪.ỷ vương tứ kiếp, ngươi muốn ©.h.ế.† sao?
Q.∪.ỷ vương tứ kiếp sức c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ yếu nhất cũng cỡ Niết Bàn đệ nhất trọng thiên. Phong Phi Vân giờ mới chỉ là đỉnh Thiên Mệnh đệ cửu trọng, không đánh lại cường giả Niết Bàn đệ nhất trọng thiên được.
Ầm!
Phong Phi Vân đã ra tay, hắn lấy Hỏa Luân Dương ra, dẫn động thần uy vô thượng trong linh khí tứ phẩm, luyện đất đai quanh người hắn. Phong Phi Vân tấn công trước, vung linh khí tứ phẩm.
Q.∪.ỷ vương tứ kiếp thấy chỉ một mình Phong Phi Vân rượt theo thì dường bước, cười gằn:
- Muốn ©.h.ế.†!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Q.∪.ỷ vương tứ kiếp tung quy vân biến thành q.∪.ỷ đồ, nhưng q.∪.ỷ đồ bị Phong Phi Vân công phá. Hỏa Luân Dương đánh vào người q.∪.ỷ vương tứ kiếp, hất bay nó.
Đây là lực lượng một mình Phong Phi Vân, hắn không sử dụng 53.
Trên người q.∪.ỷ vương tứ kiếp bốc cháy ngọn lửa nhưng bị khí âm hàn của nó dập tắt:
- Sao có thể như vậy? Rõ ràng ngươi không đột phá Niết Bàn đệ nhất trọng thiên!
- Không cần cảnh giới niết bàn cũng có thể trấn áp ngươi!
Huyết nhân thần quán bay ra ngoài, huyết khí đầy trời bắn lên nhuộm mảnh đất này thành thế giới m.á.∪.
Hỏa Luân Dương hoàn toàn bộc phát uy lực kinh thiên, như núi lửa rực cháy bay trong không trung, thiên địa hóa đồng lô.
Phong Phi Vân điểu khiển hai linh khí tứ phẩm vẫn dư sức, các ngọn núi lớn sụp đổ, các dòng sông bị c.h.é.ɱ đứt. Đây là c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ đẳng cấp chân nhân, tạo thành sức phá hoại cực kỳ khổng lồ.
Mao Ô Quy, Tất Ninh Soái ngây người, không ngờ Phong Phi Vân có thực lực đánh nhau với chân nhân.
Tất Ninh Soái lẩm bẩm:
- Biến thái quá, bán yêu trong Trung Ương vương triều thứ sáu toàn là quần thể yếu, tại sao lại có kẻ siêu như vậy? Có thể vượt qua một đại cảnh giới tranh phong, thuộc vòng nhân kiệt đỉnh cao nhất trong Trung Ương vương triều thứ sáu.
Tất Ninh Soái cảm thấy nếu Phong Phi Vân đi Trung Ương vương triều thứ sáu chắc chắn sẽ khuấy động gió mây, sẽ khiến nhiều người khinh thường bán yêu phải hối hận.
Phong Phi Vân cực kỳ mạnh mẽ, dồi dào sức mạnh như dùng mãi không hết. Cuối cùng Phong Phi Vân trấn áp q.∪.ỷ vương tứ kiếp dưới huyết nhân thần quán.
Phong Phi Vân trên cao nhìn xuống q.∪.ỷ vương tứ kiếp:
- Nếu ta đến cảnh giới niết bàn thì không cần rắc rối trấn áp ngươi thế này.
Thân q.∪.ỷ của q.∪.ỷ vương tứ kiếp bị đánh thủng lỗ chỗ, nó cũng là đẳng cấp bá chủ không ngờ bị nhân loại chưa đột phá cảnh giới niết bàn kiềm chế.
Q.∪.ỷ vương tứ kiếp cười khùng khục:
- Chân thân chủ thượng đã xuất quan, các ngươi đều sẽ ©.h.ế.†!
Q.∪.ỷ vương tứ kiếp ngước nhìn bầu trời.
Phong Phi Vân có trực giác không may. Trên bầu trời đột nhiên bay ra một mắt quy khổng lồ, con ngươi đen thui như vòng xoáy thiên vũ, tự nhiên sinh ra.
- U Minh q.∪.ỷ nhãn!
Phong Phi Vân không dám ở lại lâu, hắn túm q.∪.ỷ vương tứ kiếp quay về thi thành. Mắt q.∪.ỷ trên bầu trời mang theo năng lượng vô cùng khổng lồ như ngôi sao màu đen phập phềnh ngăn cản Phong Phi Vân về thi tành.
- Vô Cực chủ thượng, chỉ bằng vào phân thân mà muốn ngăn cản ta? Mơ tưởng viễn vông!
Một tay Phong Phi Vân cầm q.∪.ỷ vương tứ kiếp, tay kia triệu hoán quan tài hoàng thạch ra.
Quan tài hoàng thạch bay lên cao, đánh bay U Minh q.∪.ỷ nhãn đi.
Giây sau Phong Phi Vân đã đứng trên tường thành, người có một giọt q.∪.ỷ vương hủ khí, là âm phệ chi khí thẩm thấu từ U Minh q.∪.ỷ nhãn. Nếu là chân nhân bình thường dính phải âm phệ chi khí sẽ gặp tổn ại nặng, bị ăn mòn thân hình.
Phong Phi Vân vận chuyển kim tàm phật khí một vòng là tịnh hóa sạch âm phệ chi khí.
Phong Phi Vân ném q.∪.ỷ vương tứ kiếp cho Diêu Cát:
- Tặng nàng.
Diêu Cát không khách sáo, cưỡng ép tế luyện q.∪.ỷ vương tứ kiếp thành viên quy đan, cất đi.
Vù vù vù vù vù!
Trong thi thành, bên dưới Thiên Tôn Vô Lượng tháp bắn cột sáng chói mắt phá tan tầng mây, đ.â.ɱ thẳng chín tầng trời. Đứng cách mấy vạn dặm vẫn thấy rõ cột ánh sáng này.
Thi khí nguyên Nam Thái phủ bắt đầu dâng lên, cẩn thận tụ tập gần cột sáng.
Dưới lòng đất Nam Thái phủ, dòng song m.á.∪ chảy siết bắt đầu chảy ngược, giống như mạch m.á.∪ đổ về thi thành. Đây là m.á.∪ của ức vạn thương sinh Nam Thái phủ, toàn bộ lắng đọng dưới đất biến thành sông, ngưng tụ huyết khí của các sinh linh lại nhập vào người Tiêu Nặc Lan.
Giờ phút này, bên ngoài thi thành không còn bình tĩnh. Q.∪.ỷ vân đen kịt kéo đến che kín bầu trời. Bên trong có vô số tinh q.∪.ỷ hiện lên, số lượng khó thể thống kê. Trong đó có năm Khí thế đặc biệt khổng lồ, mạnh mẽ hơn q.∪.ỷ vương tứ kiếp vừa rồi bị Phong Phi Vân bắt.
U Minh q.∪.ỷ nhãn lại hiện ra, U Minh q.∪.ỷ nhãn lơ lửng trước đại quân q.∪.ỷ hồn.
Diêu Cát đứng trên tường thành, sóng mắt đa tình, vẻ mặt không sợ hãi ngược lại cười nói:
- Lần này Vô Cực q.∪.ỷ lĩnh dốc hết lực lượng ra.
Nơi khác, Tửu Nhục hòa thượng ôm vò rượu to, miệng lầu bầu than thở bị Phong Phi Vân hố.
Thiên Vu thần nữ biểu hiện rất bình tĩnh, mọi chuyện không làm nàng dao động.
Mặc Dao Dao hưng phấn nói:
- Ta cảm nhận được một, hai, ba, bốn... Thật nhiều Khí thế khổng lồ. Oa, không ngờ ngũ đại vương triều có nhiều cường giả như vậy.
Sau lưng Mặc Dao Dao có ba thú con, nàng mang theo từ Linh Vực khách điếm.
Phong Phi Vân đã thấy qua ba con thú con, một heo con mọc vảy, một con thỏ màu đỏ rực, một con cọp hoa ban đi bằng hai chân.
Dường như Mặc Dao Dao là loại nữ nhân rất thích động vật.
Mao Ô Quy rất quen với con thỏ đỏ. Con thỏ đỏ khá ngoan, rất nhanh bị Mao Ô Quy khôn lõi lừa một củ cà rốt.
Dây thần kinh Phong Phi Vân căng thẳng không dám thả lỏng. Đột nhiên có hơi thở khổng lồ tỏa định hắn, làm Phong Phi Vân rùng mình, sống lưng lạnh toát như bị rắn độc theo dõi.
Ầm!
Cách xa tám ngàn dặm, một trường mâu dài bắn hướng Phong Phi Vân.
Có cường giả cái thế định cách hư không g.ï.ế.✝ Phong Phi Vân.
Quan tài hoàng thạch bay ra ngoài ngay, muôn vàn tà văn sáng lấp lánh trên quan tài cổ, các bức tranh biến đổi trong hư không thành thần đồ cổ xưa ngăn lại trường mâu.
Quan tài cổ rung mạnh, bên trong phát ra tiếng xích sắt. Nắp quan tài mở ra, một sợi xích thô cỡ thùng nước bay ra khỏi quan tài hoàng thạch, kéo dài tám ngàn dặm va chạm với chủ nhân cầm trường mâu.
Phong Phi Vân thi triển Phượng Hoàng Thiên Nhãn nhìn thấu hư không, nhìn tám ngàn dặm xem là ai tấn công mình.
← Ch. 1294 | Ch. 1296 → |