← Ch.1717 | Ch.1719 → |
tuy trong người Phong Phi Vân có khí thánh linh nhưng sức c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ không cao hơn đám q.∪.ỷ vương ngũ kiếp bao nhiêu. Phong Phi Vân đánh bại chúng nó không khó khăn, nhưng muốn thần phục q.∪.ỷ vương ngũ kiếp thì khó như lên trời.
Mao Ô Quy lên tiếng:
- Nếu có một tấm trấn hồn chú thì tốt rồi, bảo đảm nó ngoan ngoãn nghe lời.
- Trấn hồn chú?
Phong Phi Vân chợt nhớ mình đấu giá được một tấm trấn hồn chú trong phòng đấu giá q.∪.ỷ thị. Khi đó Mặc Dao Dao bảo nếu đi tấn công cửa q.∪.ỷ môn thứ nhất thì trấn hồn chú sẽ giúp ích nhiều, nên Phong Phi Vân đấu giá nó.
Phong Phi Vân lấy khối phác ngọc ra, bên trên khắc đầy q.∪.ỷ văn, rất là cổ xưa, âm khí nặng nề.
Phong Phi Vân cầm chặt khối ngọc, cảm giác khí lạnh thấu xương.
- Tía nó, ngươi thật sự có trấn hồn chú?
Tốc độ của Mao Ô Quy siêu mau, nhảy vọt lên ngậm phác ngọc đen trong lòng bàn tay Phong Phi Vân, nhanh chóng nhét vào mai rùa.
Phong Phi Vân nói:
- Đã lúc này rồi ngươi còn tham?
Mao Ô Quy nói:
- Không không, dùng trấn hồn chú vào người nó thì rất uổng, ta có cách khiến nó ngoan ngoãn nghe theo.
Huyết Giao nghe Mao Ô Quy nói câu đó liền biết nó định làm gì.
Mao Ô Quy phun nước miếng khắc phù văn cổ xưa trên người q.∪.ỷ vương ngũ kiếp. Những phù văn cực kỳ phức tạp, huyền dị, tỏa ánh sáng trắng nhạt. Phù văn khắc đầy người q.∪.ỷ vương ngũ kiếp.
Mao Ô Quy cắn móng vuốt, lẩm bẩm:
- Nghĩ chú ngữ nào đây? Rồi, gọi là 'tiểu q.∪.ỷ, hãy ngoan ngoãn'.
Mao Ô Quy vỗ đầu q.∪.ỷ vương ngũ kiếp, kêu lên:
- Tiểu q.∪.ỷ, hãy ngoan ngoãn.
Q.∪.ỷ vương ngũ kiếp như bị ma nhập, cơ thể không theo điều khiển, nó đau nhức lăn lộn dưới đất. Q.∪.ỷ vương ngũ kiếp đụng sập mấy kiến trúc cổ âm u.
Q.∪.ỷ vương ngũ kiếp nghiến răng nói:
- Ngươi hành hạ ta cũng... Vô dụng... Bản vương nếm bao nhiêu hành hạ tại đây...
Q.∪.ỷ vương ngũ kiếp hận ©.h.ế.† con rùa trắng.
Mao Ô Quy la lên:
- Tiểu q.∪.ỷ, hãy ngoan ngoãn.
- Ta chịu đựng được... Dù ngươi g.ï.ế.✝ ta... Ta chịu được...
Mao Ô Quy kêu lên:
- Tiểu q.∪.ỷ, hãy ngoan ngoãn.
***
Q.∪.ỷ vương ngũ kiếp quỳ dưới đất khóc không thành tiếng xin tha:
- Cầu ngươi, Quy đại gia, ta sai rồi, ngươi nói cái gì ta cũng nghe!
Cuối cùng q.∪.ỷ vương ngũ kiếp không kiên cường được bao lâu.
Phong Phi Vân rất ngạc nhiên, đây là thủ đoạn gì mà hành hạ q.∪.ỷ vương ngũ kiếp đến nỗi không chịu đựng được quỳ lạy lục?
- Đây là đại chú ngữ thuật, một trong thái cổ bát thuật. Trúng thuật này thì thánh linh chưa chắc chịu nổi chứ nói gì q.∪.ỷ vương ngũ kiếp? Quay như dế.
Mao Ô Quy đắc ý nói:
- Hiện tại ngươi hỏi đi, dù ngươi hỏi tỷ tỷ của nó mặc quần lót màu gì thì chắc chắn nó sẽ khai hết ra.
Q.∪.ỷ vương ngũ kiếp quỳ dưới đất, vẻ mặt uể oải nói:
- Khỏi hỏi, ta khai, là màu trắng.
Lúc trước q.∪.ỷ vương ngũ kiếp bị hành hạ thật sự rất thảm.
Mao Ô Quy sợ đến tè dầm:
- Ngươi thật sự có tỷ tỷ?
Huyết Giao cười khùng khục:
- Ta thích màu trắng.
Q.∪.ỷ vương ngũ kiếp thành thật nói:
- Sau khi đến q.∪.ỷ môn quan thì kết nghĩa, không phải tỷ tỷ ruột.
B.ï.Ể.∪ †.ì.ᥒ.h Phong Phi Vân q.∪.Á.ï ɗ.ị. Đại chú ngữ thuật này thật biến thái, nhưng dùng để đối phó kẻ địch thật không tệ.
Phong Phi Vân nghiêm túc hỏi:
- Cho ta biết q.∪.ỷ hồn Thanh Liên nữ thánh bị nhốt ở đâu?
Q.∪.ỷ vương ngũ kiếp nói:
- Cái... Này chỉ có Vô Thường q.∪.ỷ chủ biết.
- Thật sự không biết?
Phong Phi Vân chuẩn bị niệm chú ngữ:
- Tiểu q.∪.ỷ, hãy ngoan ngoãn...
Q.∪.ỷ vương ngũ kiếp vừa nghe Phong Phi Vân niệm chú thì sốt ruột nói:
- Thật sự không biết! Ta chỉ biết Vô Thường q.∪.ỷ chủ sẽ nhốt nhiều q.∪.ỷ hồn cường giả trong một tòa tháp, để nuốt q.∪.ỷ hồn của các cường giả này. Nên tu vi của Vô Thường q.∪.ỷ chủ mới tăng mạnh nhanh như thế. Nếu ngươi muốn tìm q.∪.ỷ hồn Thanh Liên nữ thánh có thể thử đi q.∪.ỷ tháp kia nhìn xem.
Về mặt lý luận, nhân, tu sĩ, súc sinh, yêu, q.∪.ỷ hồn đã ©.h.ế.† sẽ đi q.∪.ỷ môn quan rồi vào địa ngục.
Có một lực lượng chỉ dẫn bọn họ đi địa ngục, hoặc ép buộc bọn họ vào địa ngục.
Còn những q.∪.ỷ hồn sống trên nhân gian là vì bọn họ ©.h.ế.† vào thời gian sau khi, v.ũ k.Ꮒ.í sau khi hay lý do gì khác nên có thể ở lại nhân gian.
Nhưng trường hợp này rất hiếm hoi, trong trăm vạn người chỉ có một ở lại nhân gian được. Chín mươi chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín người đều phải xuống địa ngục.
Cái này không liên quan gì tu vi, dù tu vi cao hay thấp đều phải xuống địa ngục.
Vô Thường q.∪.ỷ chủ là q.∪.ỷ chủ cửa q.∪.ỷ môn thứ nhất lại cưỡng ép giam cầm q.∪.ỷ hồn tu sĩ cường đại khi còn sống, nhốt trong q.∪.ỷ tháp cho gã nuốt, tăng mạnh tu vi của mình, đây là vi phạm pháp quy của q.∪.ỷ môn quan.
Đương nhiên Vô Thường q.∪.ỷ chủ là q.∪.ỷ chủ, thuộc hạ không dám vạch mặt gã.
- Vô Thường q.∪.ỷ chủ thật là gan to bằng trời, dám làm chuyện táng tận thiên lương như thế. Nếu bị đệ tử môn nhân của những cường giả đỉnh cao này biết không liều mạng với Vô Thường q.∪.ỷ chủ mới lạ.
Người đã ©.h.ế.† nhưng không ©.h.ế.† hẳn, ít ra có thể luân hồi trọng sinh. Nếu bị nuốt q.∪.ỷ hồn thì không có cả tư cách luân hồi.
Vô Thường q.∪.ỷ chủ nhốt q.∪.ỷ hồn cường giả, Phong Phi Vân hiểu lý do.
Q.∪.ỷ hồn của cường giả Đương nhiên có giá trị hơn q.∪.ỷ hồn kẻ yếu.
Một tu sĩ Vũ Hóa cảnh sau khi ©.h.ế.† q.∪.ỷ hồn có giá trị hơn một ức q.∪.ỷ hồn người bình thường đối với q.∪.ỷ tà.
Q.∪.ỷ hồn của tu sĩ cảnh giới thánh linh càng đáng sợ, đối với q.∪.ỷ tu sánh bằng một gốc lượng kiếp cổ dược.
Cửa q.∪.ỷ môn thứ nhất.
Khắp nơi là kiến túc cổ xưa. Lầu đài, khung khuyết, sân nhà, nhà tranh. Những kiến trúc như chân thật lại giống hư ảo.
Cả thế giới một màu đen kịt như bị màn mỏng màu đen che lấp, hơi thở lạnh lẽo, q.∪.Á.ï ɗ.ị, âm trầm.
Q.∪.ỷ vương ngũ kiếp dẫn Phong Phi Vân đến bên dưới một tòa thần điện xây bằng xương trắng thì ngừng.
- Nơi này là tẩm cung của Vô Thường q.∪.ỷ chủ.
Tòa thần điện to lớn hùng vĩ, ngàn bậc thang ngọc. Đứng bên dưới thần điện vẫn cảm nhận được khí thế đè ép buọc người lùi về.
Bên ngoài thần điện dựng tám tế đàn, hình dạng mỗi cái như núi cao bị c.h.é.ɱ ngang.
Nóc tế đài chảy dung nham đỏ m.á.∪, như bãi m.á.∪ bị đun sôi.
Q.∪.ỷ môn âm binh kéo từng xe q.∪.ỷ hồn đổ vào tế đài, tiếng kêu khóc chói tai vang lên, khiến người rợn tóc gáy. Cảnh tượng q.∪.ỷ môn diêm la làm người ta run rẩy.
Q.∪.ỷ vương ngũ kiếp rất e sợ tẩm cung của Vô Thường q.∪.ỷ chủ, không dám bước qua một li:
- Ta chỉ có thể đưa các ngươi đến đây.
Phong Phi Vân nhẹ phất tay.
Địa Ngục Diêm La biến thành gió tà nuốt q.∪.ỷ vương ngũ kiếp vào bụng. Q.∪.ỷ quang nhấp nháy trên người Địa Ngục Diêm La, khí lạnh càng lúc càng mạnh mẽ. Người Địa Ngục Diêm La xuất hiện các hoa văn đen mang theo lệ khí âm trầm.
Gió lạnh phần phật, q.∪.ỷ khí đằng đằng.
Q.∪.ỷ hồn thỉnh thoảng lướt qua bên người.
Một q.∪.ỷ vương cưỡi con thú một sừng màu đen xông lên, tay cầm trường mâu đen, khí thế hung tợn giơ ngang trường mâu trước mặt Phong Phi Vân.
← Ch. 1717 | Ch. 1719 → |