← Ch.1318 | Ch.1320 → |
Hai tên tu sĩ Kim Liên nhìn lại, rất ngạc nhiên, đám Bọ Ngựa lần lượt trúng trọng kích của bọn họ lại không ©.h.ế.†, bị đao bổ qua giáp xác chỉ lưu lại vài vết sẹo mà thôi, cũng không trí mạng, hơn nữa càng ngày càng hung hãn, ánh mắt sinh ra hào quang màu xanh đáng sợ.
Lực phòng ngự cường đại đến mức người ta cũng phải sợ hãi.
Tinh thần Miêu Nghị chấn động, hắn vô cùng mừng rỡ, nhìn thấy có hi vọng sống liền tranh thủ.
Miêu Nghị trốn ở phía trước, đám Bọ Ngựa cản phía sau, hai tu sĩ Kim Liên đuổi theo bị Bọ Ngựa ngăn cản, đám y.ê.∪ m.⩜ cũng không dám đến gần.
Nam nữ thủ lĩnh nhìn về phía trước, hắn gia tốc đuổi sát Miêu Nghị, song song ra tay ngăn cản đám Bọ Ngựa tấn công.
Miêu Nghị vung đao trong tay, đám Bọ Ngựa lập tức tản ra không dám ngạnh kháng, chúng chỉ triền đấu nam nữ thủ lĩnh, có thể nói làm hai người vướng tay vướng chân không ít.
Lợi trảo và răng nanh quái vật này vô cùng sắc bén, chúng c.h.é.ɱ vào bảo vật đã lưu lại vết cắt, nếu cắt lên người chắc chắn sẽ cắt ngọt như c.h.é.ɱ đậu hủ.
Ghê tởm nhất là đánh không ©.h.ế.†, giáp xác phòng ngự kinh người.
Cạch cạch cạch!
Hai người đánh bay mấy con Bo Ngựa ngăn cản, không quan tâm chung quanh, chỉ muốn g.ï.ế.✝ Miêu Nghị.
Miêu Nghị lấy một hạt châu cầm trong tay, phanh! Sau lưng xuất hiện sương trắng cuồn cuộn.
Hai người sợ sương mù có dối trá cho nên thi pháp xua tan sương mù.
- Sát!
Miêu Nghị quát chói tai, một cánh tay cầm trường đao làm v.ũ k.Ꮒ.í, trường đao sinh ra hào quang màu xanh.
Cũng không thấy hắn bỏ chạy thục mạng, hắn cầm đao xông vào sương mù, quả nhiên thời điểm nên dốc sức liều mạng hắn không nương tay, nắm cơ hội liều mạng với đối thủ ngay lập tức!
Đám Bọ Ngựa cũng lao vào trong sương mù.
Nam nữ thủ lĩnh thi pháp xua tan sương mù, lại nhìn thấy chín cái Hàng Ma Xử xuất hiện trên bầu trời, cũng tùy thời lao xuống.
- Nhận lấy cái ©.h.ế.†!
Miêu Nghị vung trường đao c.h.é.ɱ ra nhiều thanh hoa vào hai người, cũng không dám tới gần.
Hai người kinh hãi, không biết đây là đồ chơi gì, bọn họ vung vẩy v.ũ k.Ꮒ.í ngăn cản.
Đám Bọ Ngựa lại vây công, hai người luống cuống tay chân.
Chín cái Hàng Ma Kim Cương Quyển lao đến, uy h.ï.ế.p của chúng là nhỏ nhất, chỉ là pháp bảo tam phẩm mà thôi, dù vậy chúng lại tập trung vào nữ thủ lĩnh.
Trường đao của Miêu Nghị phối hợp với thanh hoa, nữ thủ lĩnh luống cuống tay chân nên trúng chiêu, từng vòng lớn bao phủ người nàng
Trên cánh tay, trên cổ, trên đùi, từng vòng tròn cuốn lấy nàng.
Đồ chơi này không thể trói nàng, nàng dùng cường lực đánh tan, ba Hàng Ma Kim Cương Quyển n.Ổ †.u.ᥒ.g thành mây khói.
Nàng xoay người né tránh thanh hoa nhưng đột nhiên n.g.ự.© nàng bắn m.á.∪ tươi tung tóe, một thanh liêm đao sắc bén đ.â.ɱ xuyên n.g.ự.© nàng.
Hai mắt nữ thủ lĩnh mở to, gương mặt không dám tin, nàng không biết Miêu Nghị dùng Kim Cương Hàng Ma Quyển không phải khốn địch, hắn dùng pháp bảo phế bỏ cũng phải ngăn cản một chút thời gian.
Miêu Nghị biết không phải đối thủ của bọn họ nhưng lão tử pháp bảo nhiều, lão tử cầm pháp bảo nện, lão tử đang dùng tiền nện!
Bọ N.g.ự.© đ.â.ɱ một kích xuyên n.g.ự.© của nàng, cũng không buông tha, trực tiếp gặm nát đầu của nàng..
Mấy cái móng vuốt cắt †.h.â.ᥒ †.h.ể nàng thành mấy khôi, Bọ Ngựa cũng rơi xuống đất.
Thanh hoa trên trường đao xoắn loạn, đám Bọ Ngựa còn lại xông lên, chúng hung hãn không sợ ©.h.ế.†.
Nam thủ lĩnh vừa tránh né thanh hoa, vừa ngăn cản Bọ Ngựa điên cuồng, hết lần này tới lần khác đám Bọ Ngựa không sợ ©.h.ế.†, phòng ngự của chúng chắc chắn tới mức làm người ta tức điên lên.
Còn lại sáu cái Kim Cương Hàng Ma Quyển cũng dây dưa với nam thủ lĩnh.
- Còn không đến đây hỗ trợ!
Nam thủ lĩnh nổi giận gào to. Không biết làm sao, đám y.ê.∪ m.⩜ sau lưng hoảng sợ không dám tới gần.
Xuy xuy!
Miêu Nghị lại sử dụng Huyền Âm kính, hắn muốn sử dụng công kích phạm vi lớn.
Ngoài †.h.â.ᥒ †.h.ể nam thủ lĩnh xuất hiện băng sương dày đặc, tu vi của hắn quá cường đại nên không thể làm gì.
Hắn cũng sợ rồi, bởi vì thanh hoa và Bọ Ngựa mang tới uy h.ï.ế.p quá lớn, đại đao cuồng vũ c.h.é.ɱ bay hai Kim Cương Hàng Ma Quyển, Bọ Ngựa vây công cũng bị hắn c.h.é.ɱ bay vài con, băng sương bao phủ quanh người n.Ổ †.u.ᥒ.g, hắn cố gắng tránh thoát vài bộ phận trí mạng.
Oanh!
Trên chín tầng trời có tiếng nổ như sấm sét vang lên.
Miêu Nghị kinh hãi, nam thủ lĩnh kinh hãi, bọn họ cùng ngẩng đầu nhìn lên ca.
Một thanh kiếm bản rộng từ trên cao bay xuống, không khí bị xé rách, thanh kiếm nhắm thẳng vào nam thủ lĩnh.
Nam thủ lĩnh quá sợ hãi, tránh không kịp cho nên vận dụng toàn bộ tu vi c.h.é.ɱ ra một đao.
Oanh! Đại đao trong tay hắn bay xa, hắn cũng phun m.á.∪ tươi như suối bay ngược như sao băng.
Đột nhiên phi kiếm xuất hiện bay thẳng về phía nam thủ lĩnh.
- Ah!
Tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn thiên địa, phi kiếm c.h.é.ɱ nam thủ lĩnh thành hai nửa.
Bầy yêu phía sau sợ tới mức hồn phi phách tán, chúng muốn bỏ trốn.
Phi kiếm không ngừng xoay tròn trên bầu trời, đột nhiên hóa thành hào quang và n.Ổ †.u.ᥒ.g, bầy yêu bị nổ huyết nhục mơ hồ, kêu thảm thiết không ngừng.
Miêu Nghị sợ hãi thán phục, đây mới gọi là phi kiếm, uy lực của nó quá kinh người.
Nhìn thấy kiếm bản rộng xuất hiện, hắn đã biết là ai đến, thở dài một hơi, xem như thoát một kiếp.
Trên không trung có tiếng rít vang lên, Miêu Nghị ngẩng đầu nhìn lên, không ngoài dự liệu, lão đầu râu ria đã tới.
Lão đầu chật vật không chịu nổi, trên người đầy m.á.∪ tươi, hắn chỉ nhìn Miêu Nghị nhưng không nói gì, chỉ cầm kiếm g.ï.ế.✝ vào bầy yêu.
Hắn thu hồi pháp bảo, cũng thu Bọ Ngựa và trường đao trong tay, bởi vì chiến giáp quá hấp dẫn người ta chú ý nên cũng thu hồi, hắn nhìn lão đầu ra sức c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ bầy yêu.
Hắn nhận ra lão đầu thống hận bầy yêu không tầm thường, không bỏ qua cho cả y.ê.∪ m.⩜ tu vi Hồng Liên.
Cuối cùng không có bao nhiêu y.ê.∪ m.⩜ chạy thoát, lão đầu đạp phi kiếm bay về, Miêu Nghị nhặt vài thứ trên †.h.i †.h.ể nữ thủ lĩnh, hắn không buông tha nhẫn trữ vật của bọn chúng, hắn nhìn yêu đan tứ phẩm trong tay, cũng thu lấy.
Hắn đến bên cạnh †.h.i †.h.ể nam thủ lĩnh tìm một viên yêu đan tứ phẩm khác, lại thanh lý đồ vật của tên này và bay lên không trung, hai tay đưa cho lão đầu.
- Tiền bối, đây là ngươi c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝, thuộc về ngươi!
Chung Ly Khoái cầm đồ vật của mình, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi còn dám nói ngươi không phải người Thiên đình?
"..."
Miêu Nghị có miệng khó cãi, biết rõ vừa rồi muốn không bị hiểu lầm cũng khó khăn, cũng không thể nói kim giáp là mình trộm được nha? Nói nhặt được người ta chưa chắc tin, chỉ có thể im lặng cam chịu.
Chung Ly Khoái quay đầu nhìn địa phương vừa c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝, khẽ nói:
- Đám y.ê.∪ m.⩜ này quá to gan lớn mật, lại dám đuổi g.ï.ế.✝ người Thiên đình, ngươi nên báo cáo cho Thiên đình đi.
Dường như hắn muốn dựa vào tay Thiên đình diệt trừ y.ê.∪ m.⩜ trên Huyết Ma Tinh.
Báo cáo cái rắm, đến lúc đó Thiên đình sẽ ra tay g.ï.ế.✝ ta đầu tiên, Miêu Nghị nói:
- Y.ê.∪ m.⩜ nơi này có hung hăng càn quấy, Thiên đình cũng mặc kệ không quản.
Chung Ly Khoái nói:
- Nếu không phải chính tà đối lập, Thiên đình làm sao tự lập?
← Ch. 1318 | Ch. 1320 → |