← Ch.1280 | Ch.1282 → |
Bẫy rập cực lớn này trong chốc lát bao phủ Lý Cuồng và Q.∪.ỷ Liêm Chập cùng Hôi Yêu Linh vào trong, rễ cây từ bốn phương tám hướng lại đ.â.ɱ vào hai sinh vật cấp chúa tể này.
- Ngươi đang muốn ©.h.ế.†!
Lý Cuồng nhìn qua Sở Mộ còn dám phát động thế công thì cười lên ha hả.
Q.∪.ỷ Liêm Chập không dễ dàng bị c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ như vậy, chỉ cần nó còn có sức c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪, Ma Thụ Chiến Sĩ tạo thành tổn thương cho Q.∪.ỷ Liêm Chập thì nó sẽ có nhiều q.∪.ỷ khí hơn trước.
Như vậy đợi tới luc Ma Thụ Chiến Sĩ công kích chấm dứt thì Q.∪.ỷ Liêm Chập có thể trực tiếp c.h.é.ɱ Ma Thụ Chiến Sĩ thành hai khúc.
Công kích rậm rạp chằng chịt đánh tới, trên người Q.∪.ỷ Liêm Chập xuất hiện lỗ thủng chảy m.á.∪, Lý Cuồng biết rõ lực công kích của Ma Thụ Chiến Sĩ rất mạnh, sau khi kỹ năng này chấm dứt thì chỉ sợ Q.∪.ỷ Liêm Chập sẽ trọng thương.
Nhưng mà có thể ngưng tụ q.∪.ỷ khí thì Lý Cuồng vẫn tiếp tục cho Q.∪.ỷ Liêm Chập ẩn nhẫn!
- Phốc phốc phốc!!!!!!
Sau khi tất cả công kích chấm dứt, Q.∪.ỷ Liêm Chập từ lâu đã bị đ.â.ɱ xuyên qua trăm ngàn lỗ thủng, trên †.h.â.ᥒ †.h.ể không có nơi nào nguyên vẹn.
Miệng vết thương càng nhiều, càng sâu thì ngưng tụ q.∪.ỷ lực càng mạnh, cho dù toàn thân Q.∪.ỷ Liêm Chập đau nhức nhưng ánh mắt của nó vẫn kiên nghị giơ tay lên.
- Lúc này ngươi có thể ©.h.ế.† rồi.
Lý Cuồng lộ ra sát ý nồng đậm.
Sở Mộ nghe Lý Cuồng nói như vậy thì âm thầm buồn cười, thằng này nói chuyện chẳng lẽ không dùng con mắt chó của hắn nhìn qua tình huống hay sao?
- Ba!!!!!!!!!!
Một tiếng nổ kinh người, cánh tay tráng kiện như cuồng long quất tới, hung hăng võ lên người Q.∪.ỷ Liêm Chập đầy q.∪.ỷ khí!
Q.∪.ỷ Liêm Chập đang định phát động công kích thì một cánh tay từ nơi nào đó xuất hiện.
Một cái vỗ xuống này làm xương cốt Q.∪.ỷ Liêm Chập gãy lìa, m.á.∪ tươi từ trên những lỗ thủng này phun ra ngoài, mà thân hình của hắn lại bay theo hình vòng cung trên bầu trời rơi xuống đất, tiếp xúc thân mật với sơn mạch lúc này vừa ngã.
Trái tim của Lý Cuồng đau đớn kịch liệt, cơ bắp run rẩy nhìn qua Q.∪.ỷ Liêm Chập bị đánh bay.
Cánh tay! Đó là cánh tay của Ma Thụ Chiến Sĩ, hắn nhớ rõ vừa rồi Ma Thụ Chiến Sĩ đã c.h.é.ɱ đứt rồi, không ngờ hiện tại lại xuất hiện.
Đạt được ưu thế nên giẫm cho ©.h.ế.†.
Sở Mộ tuyệt đối sẽ không ngu xuẩn tối dạ như Lý Cuồng nói nhảm quá nhiều lời, lập tức ra lệnh cho Ma Thụ Chiến Sĩ công kích mạnh vào dãy núi bên dưới.
Trong dãy núi bị ᥒ.g.h.Ï.ề.ᥒ ᥒ.á.† kia bỗng nhiên xuất hiện rung rung kịch liệt, cho dù là xới đất hay nham thạch thì vỡ vụn vào lúc này, rễ cây điên cuồng quất lên người của Q.∪.ỷ Liêm Chập.
Q.∪.ỷ Liêm Chập hiện tại đã bị tổn thương khắp người, q.∪.ỷ lực trên cánh tay của nó bị một tay của Ma Thụ Chiến Sĩ đánh tản mát, hiện tại đối diện với những rễ cây này căn bản không có bất luận khả năng chống đỡ nào.
Kinh khủng hơn là những rễ cây này không chỉ xuyên qua †.h.â.ᥒ †.h.ể của nó, càng điên cuồng hấp thu tính mạng nó.
Tánh mạng trôi qua nhanh chóng, Q.∪.ỷ Liêm Chập ngay cả khí lực kêu lên thảm thiết cũng không có, nó đang giãy dụa trong rễ cây, †.h.â.ᥒ †.h.ể không ngừng khôi quất lại.
Trên mặt Lý Cuồng tràn ngập sợ hãi, vội vội vàng vàng khống chế Hôi Yêu Linh bay về phía Q.∪.ỷ Liêm Chập.
Dưới tình huống bình thường thì hồn sủng sư có thể thu hồi hồn sủng trong phạm vi năm mươi dặm, Lý Cuồng muốn bay tới khoảng cách thu hồi hồn sủng.
- Úc...
Ma Thụ Chiến Sĩ phóng thích nhiều kỹ năng, những rễ cây trên bầu trời nhanh chóng hình thành bức tường giao thoa với nhau, ngăn cản Lý Cuồng xông lên, ngăn cản Lý Cuồng triệu hồi hồn sủng.
Lý Cuồng nhìn thấy sinh mạng hồn sủng của mình trôi qua thật nhanh thì hắn như phát điên!
Rốt cục Lý Cuồng cùng cho Hôi Yêu Linh xé rách bước tường thực vật bay ra ngoài thành.
Niệm chú ngữ, Lý Cuồng vội vàng hấp tấp thu hồi Q.∪.ỷ Liêm Chập vào trong không gian hồn sủng.
Đồ án chú ngữ xuất hiện trên người Q.∪.ỷ Liêm Chập, †.h.â.ᥒ †.h.ể khô quắt của Q.∪.ỷ Liêm Chập đã biên mất trong rễ cây công kích hỗn loạn.
Nhưng mà Lý Cuồng lại quên công kích của Ma Thụ Chiến Sĩ còn mang theo độc tính.
Độc tính này sẽ không ngừng lấy mạng của hồn sủng, Q.∪.ỷ Liêm Chập đã trọng thương sắp ©.h.ế.†, thu hồi vào trong không gian hồn sủng để khỏi bị công kích mà thôi, độc tố của Ma Thụ Chiến Sĩ vẫn còn tồn tại như trước.
Sau một lát Lý Cuồng bỗng nhiên che n.g.ự.©, sắc mặt trắng bệch, hắn bắt đầu thở dốc hổn hển.
L.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ bị thương. Rất hiển nhiên Lý Cuồng thu hồi nhưng Q.∪.ỷ Liêm Chập vẫn ©.h.ế.†, ©.h.ế.† trong không gian hồn sủng của Lý Cuồng, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ đứt gãy tạo thành tổn thương l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ với Lý Cuồng!
Lý Cuồng cúi đầu, †.h.â.ᥒ †.h.ể run rẩy, tóc dài phủ lên gương mặt che khuất con mắt âm trầm tới cực điểm!
Sau khi từ phẫn nộ tới cực điểm tỉnh táo lại, Lý Cuồng đưa mắt nhìn qua thành lâu, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ đang đứng trên không.
- Thần phục chẳng phải tốt sao, lại còn làm ra chống cự không có ý nghĩa này, không có chút giác ngộ của kẻ yếu, còn sống trên đời làm gì...
Lý Cuồng tự nói những lời âm trầm tới cực điểm.
Nhưng mà cho dù là ai cũng có cảm giác hắn đáng sợ.
- Hiện tại hồn sủng của ta đã ©.h.ế.†, tất cả các ngươi đều phải chôn cùng, chính các ngươi cố chấp không tuân theo quy tắc nên phải trả giá!
Lý Cuồng lúc này giống như thằng điên rống lên, dường như người thành trì này trong mắt của hắn là súc vật.
Nghe được Lý Cuồng nói như vậy thì Sở Mộ cũng nhíu mày.
Sự thật chứng minh Lý Cuồng này từ đầu tới cuối không xem người ở nơi này là người, nếu như cho người như vậy tiếp quản thì không thể nghi ngờ sẽ có một hồi gió tanh mưa m.á.∪ đáng sợ.
Sở Mộ cho tới bây giờ không có cảm giác người nào là thấp kém. Càng không bao giờ chấp nhận định lý định nghĩa cấp bậc chủng tộc này, nhưng mà thằng này lại dõng dạc như vậy, Sở Mộ thật sự cảm thấy buồn cười cho gia hỏa tự kỷ cảm thấy mình ưu việt kia.
Chú ngữ trong miệng Lý Cuồng truyền ra. Có thể cảm giác được một cổ sát y từ bên ngoài thành truyền tới, truyền ra khắp thành thị, loại cảm giác này giông như có vô sô dã thú huyết tinh hung tàn đang tụ tập, tùy thời đều có thể diệt trọn thành thị.
Đồ án cực đại, q.∪.ỷ khí um tùm, âm thanh gào thét bén nhọn truyền ra khắp thành trì.
Lại là một sinh vật q.∪.ỷ hệ, cũng khó trách Lý Cuồng này toàn thân lộ ra sát khí um tùm như thế này!
Hoàn thành chú ngữ, trong đồ án hiện ra một con Q.∪.ỷ Đồng Huyết Ma Sát, huyết vụ nồng đậm bao phủ quanh người của nó, hóa thành vô số huyết vụ như thác nước đổ xuống. K.h.ủ.ᥒ.g b.ố đến cực điểm hiện ra trên tòa thành nguy nga!
- Đây là... Là Q.∪.ỷ Đồng Huyết Ma Sát!
Sắc mặt Bàng nguyên lão biến đổi.
Minh chủ Lăng Xiển có một con Q.∪.ỷ Đồng Huyết Ma Sát đến bây giờ các nguyên lão, trưởng lão vẫn còn bóng mờ thật sâu.
- Đều đổ m.á.∪ đi.
Lý Cuồng cười lên điên cuồng.
Q.∪.ỷ Đồng Huyết Ma Sát phát ra âm thanh lệ q.∪.ỷ bén nhọn, huyết vụ trên người tỏa ra ngoài, trong khoảnh khắc nó bao phủ toàn bộ thực vật vào bên trong.
← Ch. 1280 | Ch. 1282 → |