← Ch.0308 | Ch.0310 → |
- Ân, lại qua vài ngày, trên tường thành lại treo một cỗ †.h.i †.h.ể, cũng là người Thiên Thần hội, lần này người của chúng ta đều biết, là Thần Thánh đế quốc Trấn Nam tướng quân, cường giả Chí Tôn đỉnh phong, ©.h.ế.† cực kỳ thảm, bị người từ phía sau một kiếm đ.â.ɱ thủng cổ họng, vô luận phương vị hay góc độ, đều đặc biệt kỳ quái! Sau đó lại liên tiếp có mấy †.h.i †.h.ể liên tục bị treo ở các nơi trên tường thành, xem thủ pháp đều là một người làm, bởi vì ©.h.ế.† đều là quyền quý của đế quốc, lúc này mới oanh động, cơ hồ tất cả mọi người ở Quang Minh thành đã biết Thiên Thần hội!
Thiết Lan khẽ vuốt mái tóc đen nhánh, nói ra.
- Một người làm sao? Một người dám đối đầu Thiên Thần hội, đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† nhiều người như vậy, cũng thật là độc ác, các ngươi có lấy được tin tức hay không, người này đến cùng có lai lịch gì?
Nh.ï.ế.p Vân đột nhiên hỏi.
Thiên Thần hội thấp nhất cũng yêu cầu cường giả Chí Tôn nhập hội, nhất định là một tồn tại Cự Vô Phách, đơn thương độc mã dám đối đầu, người này thật đúng là lợi hại.
- Lai lịch cụ thể là gì chúng ta cũng không biết, nghe nói danh tự rất giống ngươi, tên gì Đồng Vân... Có một yêu sủng Hổ Đầu thú cấp bậc Chí Tôn, qua lại như gió, căn bản không có người bắt được!
Thiết Lan nghi hoặc nói.
- Đồng Vân? Hổ Đầu thú...
Sắc mặt của Nh.ï.ế.p Vân đột nhiên biến đổi, nắm đấm siết chặt.
Lần mình đi Yêu thánh Cổ Hư, dùng tên giả Vân Đồng, chính là lấy ra tên của mình cùng đệ đệ Nh.ï.ế.p Đồng, hiện tại người này rõ ràng gọi Đồng Vân, còn cưỡi Hổ Đầu thú, chẳng lẽ cùng Nh.ï.ế.p Đồng có quan hệ gì?
Lúc trước bọn người cha mẹ là cùng Tiểu Hổ chung một chỗ mất tích a!
Khi đó Tiểu Hổ đã đạt tới Khí Tông đỉnh phong, hơn mấy tháng không thấy, đột phá Chí Tôn cũng không phải không được, chỉ có điều... Đệ đệ Nh.ï.ế.p Đồng thực lực tự mình biết, có thể có được thực lực Khí Tông đã giỏi lắm rồi, làm sao có thể đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† Chí Tôn?
- Rốt cuộc là ai?
Sắc mặt của Nh.ï.ế.p Vân lúc đỏ lúc trắng, tràn đầy lo lắng lại không thể tin được.
Vạn nhất người này thật sự là Nh.ï.ế.p Đồng, ở Quang Minh thành khiêu chiến quyền uy, công nhiên đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† thành viên Thiên Thần hội, đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† đại thần, nhất định sẽ lọt vào hoàng thất của Thần Thánh đế quốc vây quét, nguy cơ trùng trùng!
Nếu như không phải Nh.ï.ế.p Đồng, lại vì sao dùng tên giả Đồng Vân, cưỡi Hổ Đầu thú?
- Người bị hắn g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† có đặc thù gì? Có thể cho các ngươi phán định là một người gây nên?
Đột nhiên, Nh.ï.ế.p Vân nghĩ đến một điểm, liền vội vàng hỏi.
- Có đặc thù gì? Theo tin tức truyền về, hình như là dùng một loại trường kiếm vô cùng mỏng, một kiếm xuyên qua yết hầu, vô luận tốc độ hay lực lượng đều thật nhanh, kỳ quái nhất chính là...
Nói đến đây ánh mắt Thiết Lan lộ ra vẻ không thể tin được.
- Kỳ quái nhất chính là, trong thân kiếm hắn đ.â.ɱ ra không có một chút chân khí chấn động, tựa hồ toàn bộ đều do lực lượng †.h.â.ᥒ †.h.ể gây nên, cũng bởi vì điểm ấy, tất cả mọi người phán định thủ pháp đến từ một người, dù sao người Ma tu luyện thể cực kỳ ít, hơn nữa lợi hại như thế, đã thập phần nghịch thiên...
- Ma tu luyện thể? Lực lượng †.h.â.ᥒ †.h.ể gây nên? Quả nhiên là Nh.ï.ế.p Đồng...
Nh.ï.ế.p Vân mạnh mẽ đứng lên.
Đệ đệ Nh.ï.ế.p Đồng không thể tu luyện Khí Hải, mình từng truyền thụ Linh Tê Luyện Thể Quyết, để cho hắn Ma tu luyện thể, cái này luận điểm nào cũng phù hợp!
Chỉ là... Đệ đệ thực lực rất thấp, làm sao có thể mới ba bốn tháng không thấy, có thể đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† Chí Tôn rồi hả?
- Ta có kỳ ngộ, đệ đệ cũng có...
Mình ba bốn tháng thời gian, thì đến được loại tình trạng này, đệ đệ Nh.ï.ế.p Đồng cũng có khả năng đã nhận được kỳ ngộ nào đó, thực lực đột nhiên tăng mạnh!
- Phải mau chóng đi Thần Thánh đế quốc, nếu thật là đệ đệ, liền cùng với hắn chung một chỗ c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪!
Đè xuống kh.ï.ế.p sợ trong lòng, Nh.ï.ế.p Vân suy tư thoáng một phát, nhìn về phía Thiết Lan.
- Những tin tức này đối với ta rất hữu dụng, ta còn có việc, trước hết cáo từ!
Nói xong †.h.â.ᥒ †.h.ể hóa thành một hồi gió lốc, khoảng cách liền từ Thiết Lan trước mắt biến mất.
- Ai, ngươi chờ một chút, ta còn muốn nói ra suy nghĩ của mình... Ngươi! Thối Nh.ï.ế.p Vân, ©.h.ế.† Nh.ï.ế.p Vân, người ta thật vất vả chờ ngươi tới, vậy mà đi nhanh như vậy, đáng ©.h.ế.†!
Thiết Lan không nghĩ tới thiếu niên nói đi là đi, không ngừng lưu chút nào, tức giận đến liên tục dậm chân.
- Bây giờ trở về giúp Lạc Khuynh Thành tăng thực lực lên, sau đó chúng ta xuất phát đi Thần Thánh đế quốc!
Người ở trên không trung, Nh.ï.ế.p Vân không để ý tới Thiết Lan nổi giận, trong nội tâm âm thầm làm ra quyết định, rất nhanh bay về phía Bách Hoa Tông.
Lạc thành chủ là cùng bọn người cha mẹ chung một chỗ mất tích, đã có tin tức của cha mẹ, liền rất có thể tìm được hắn, bởi vậy lần này đi Thần Thánh đế quốc phải mang Lạc Khuynh Thành theo.
Mấy tức sau, Nh.ï.ế.p Vân lần nữa đi vào tiểu viện của Lạc Khuynh Thành.
Rầm rầm rầm!
Mới vừa vào sân nhỏ, Nh.ï.ế.p Vân liền cảm thấy một cổ khí tức đập vào mặt, mang theo hương hoa đầm đặc, phiêu dật linh động, chậm rãi hội tụ.
- Người nào?
Đang nghi hoặc, chung quanh lập tức thoát ra vài bóng người, tất cả đều là thiếu nữ, nguyên một đám mặc áo trắng, hẳn là đồng môn của Lạc Khuynh Thành.
- Ah... Bệ hạ, sao ngươi lại tới đây!
Một thiếu nữ nhìn rõ ràng bộ dáng của Nh.ï.ế.p Vân, giật mình, vội vàng bái xuống đất.
Đúng là nha hoàn Nhã Liên của Lạc Khuynh Thành.
- Như thế nào nhiều người như vậy? Chuyện gì xảy ra?
Nh.ï.ế.p Vân nhướng mày.
- Hồi bẩm bệ hạ, là tông chủ nhắn nhủ chúng ta, để chúng ta hảo hảo bảo hộ Khuynh Thành sư tỷ, nay sư tỷ tu luyện đến giai đoạn trọng yếu. Chúng ta sợ có người quấy rầy, cho nên thời khắc bảo hộ!
Nhã Liên trả lời.
- Giai đoạn trọng yếu?
- Vâng, Khuynh Thành sư tỷ hiện tại đang trùng kích Khí Tông!
Nhã Liên trả lời.
- Các ngươi ở đây trông coi a, ta vào xem!
Nghe Lạc Khuynh Thành trùng kích Khí Tông. Nh.ï.ế.p Vân cũng không ngừng lại, đi nhanh vào.
Thời điểm mình ly khai Lạc Khuynh Thành, nàng chính là Binh Giáp cảnh sơ kỳ, hơn một tháng dưới tình huống Bách Hoa Tông cung cấp tài nguyên vô hạn, đạt tới đỉnh phong cũng rất bình thường.
- Nhã Liên, cái này là Nh.ï.ế.p Vân bệ hạ?
Nh.ï.ế.p Vân vừa đi, mấy nữ hài liền vây qua, trong đôi mắt đen nhánh ẩn ẩn có hào quang hưng phấn, giống như thấy được thần tượng vậy.
- Ân! Hắn là bệ hạ!
Nhã Liên gật đầu.
- Thật trẻ tuổi ah. Thật có khí chất!
- Thật là đẹp trai, khó trách Khuynh Thành sư tỷ đối với hắn mong nhớ ngày đêm...
← Ch. 0308 | Ch. 0310 → |