← Ch.1655 | Ch.1657 → |
Đi về phía trước một bước, phân phó các lão tổ khác một tiếng, ánh mắt của Đạm Đài Mạc Vân bốc cháy.
Có được thiên phú Nguyên Khí sư, Nguyên Khí liên tục không ngừng, căn bản không úy kỵ quần chiến, hiện tại cần phải làm là dùng sức c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ mạnh nhất đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† đối phương, nếu không, một khi tùy ý đào tẩu, thập đại gia tộc căn bản ngăn không được loại quái vật hình người này.
- Tốt!
Các lão tổ khác tựa hồ cũng biết mình kém Đạm Đài Mạc Vân, cả đám lui ra phía sau trấn thủ tứ phương, Tiên lực tuôn ra, bố trí ở trong Cửu Tiêu Cung như tường đồng vách sắt, cho dù hiện tại Nh.ï.ế.p Vân muốn chạy ra, sợ rằng cũng phải tốn hao công phu không nhỏ.
- Đến đây đi, để cho ta xem Nguyên Khí sư hình thái thứ năm đến cùng có bao nhiêu lợi hại!
Hít sâu một hơi, toàn bộ bầu trời run nhè nhẹ, Đạm Đài Mạc Vân bắn ra, gấp như lưu tinh đi tới.
Thân ở trên không trung, hắn liên tục biến hóa mấy chục loại thủ ấn, mỗi một loại đều mang theo Thiên Đạo Áo Nghĩa, hơn mười chiêu, đừng nói đón đỡ, chỉ xem liền để cho người có loại cảm giác mê muội.
Đạm Đài gia tộc khống chế Thiên Đạo, lý giải Thiên Đạo là khắc sâu nhất, tuy chiêu số của hắn không có triệt để hình thành, nhưng hiển nhiên đã câu thông Thiên Đạo Áo Nghĩa, tùy thời có thể đánh ra lực lượng Q.∪.ỷ Thần khó lường.
- Quả nhiên cường đại hơn phế vật kia không ít, bất quá nghĩ rằng loại năng lực này có thể đánh bại Nguyên Khí sư, vẫn kém quá xa!
Đạm Đài Mạc Vân vừa ra tay, Nh.ï.ế.p Vân biết rõ thực lực của hắn mạnh hơn chín vị lão tổ khác, cho dù kém đám người L.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ sư, nhưng cũng kém không bao nhiêu.
Bất quá, cho dù hắn có được loại thực lực này, cũng không đủ để cho Nh.ï.ế.p Vân sợ hãi, tiến về phía trước một bước, Nguyên Khí hùng hậu hình thành một cái áo khoác rộng thùng thình, ở quanh thân Nh.ï.ế.p Vân kích động ra, làm cho ánh mắt người thậm chí l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ cũng cảm thấy k.h.ủ.ᥒ.g b.ố.
Nguyên Khí đan điền đạt tới hình thái thứ năm, Thôn Thiên Phệ Địa, không có gì không nuốt, cho dù l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ, tinh thần cũng có thể thôn phệ, tất cả mọi người nhìn chăm chú c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪, cảm thấy chỉ cần sơ ý, sẽ trở nên váng đầu hoa mắt, tất cả đều sinh ra kinh hãi.
Trong mắt bọn hắn, Nh.ï.ế.p Vân thật giống như một vực sâu không đáy, nhìn lâu rồi, hồn phách sẽ bị hấp dẫn qua, không cách nào tự kiềm chế.
Khó trách có thể trở thành siêu cấp thiên phú bài danh Top 10, loại năng lực này thật sự thật là đáng sợ! Tương đương không cần c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪, trước đứng ở thế bất bại!
- Thiên Đạo chi chưởng trước kia, ta chỉ dùng một phần mười lực lượng, bây giờ ngươi đáng giá ta dùng hết lực rồi, không biết ngươi có thể thôn phệ hay không!
Đạm Đài Mạc Vân không bị lực thôn phệ của Nh.ï.ế.p Vân ảnh hưởng, hừ nhẹ một tiếng, lực lượng để cho Thiên Địa run rẩy đột nhiên thích phóng ra
Ầm ầm!
Lực lượng giống như mưa rơi xuống, Đạm Đài Mạc Vân phảng phất như đại năng xuyên việt thiên cổ, khẽ vươn tay thời gian đình chỉ, Thương Khung tan vỡ, chu thiên Tinh Thần vẫn lạc.
Quả nhiên lúc này Thiên Đạo chi chưởng so với vừa rồi cường đại hơn gấp 10 lần!
Cương phong kịch liệt mang tất cả thổi tới, để cho người hô hấp có chút khó khăn, tuy chín vị lão tổ còn lại sớm biết thực lực của Đạm Đài Mạc Vân như vậy mạnh mẽ, lại không nghĩ rằng sẽ k.h.ủ.ᥒ.g b.ố như thế!
Cùng hắn căn bản không ở một cấp bậc!
- Thôn phệ!
Nh.ï.ế.p Vân nhướng mày, lần nữa tiến về phía trước một bước, bước chân kéo dài qua, giống như Đế Vương đạp phá Tinh Hà, bàn tay lăng không bắt ra ngoài.
Lực lượng để cho Thiên Địa run rẩy của Đạm Đài Mạc Vân ở trước mặt bàn tay cực lớn của hắn, lại dịu dàng ngoan ngoãn giống như cừu non, bị hắn nuốt vào.
- Rất tốt, ta muốn nhìn ngươi có thể thôn phệ bao nhiêu!
Tựa hồ Đạm Đài Mạc Vân sớm biết Nh.ï.ế.p Vân có được năng lực cường đại như thế, cười lạnh một tiếng, bàn tay đưa về phía trước, một trường tiên màu vàng xuất hiện.
Trường tiên vừa xuất hiện, không gian liền phát ra trận trận thanh âm vỡ vụn, giống như sắt nóng rơi vào băng, cho người cảm giác tùy tiện khẽ động, liền khiến không gian toái thành bụi phấn.
Tạo Hóa Tiên khí!
Hắn rõ ràng cũng có một kiện Tạo Hóa Tiên khí!
- Đây là bản mệnh Tiên khí của ta Thần Thụ Tiên, dùng tiên đằng ở trong Hỗn Độn luyện chế thành, ý nghĩa ngay cả †.h.Ầ.ᥒ l.ï.ᥒ.h cũng có thể thống lĩnh, ngươi có thể ©.h.ế.† ở dưới trường tiên này, cũng coi như vinh hạnh rồi!
Đạm Đài Mạc Vân quát lạnh một tiếng, tiến về phía trước một bước, khí lưu chung quanh ở dưới trường tiên va chạm phân thành khe rãnh rõ ràng, cả người lơ lửng ở trên không trung như là cự nhân khai thiên tích địa.
Vèo!
Thần Thụ Tiên ra tay, không gian như gợn sóng xé mở, một cổ lực lượng đ.â.ɱ thẳng l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ lập tức xuất hiện ở trước mặt.
- Lợi hại!
Đồng tử của Nh.ï.ế.p Vân co rụt lại, biết rõ đối phương có trường tiên này, muốn chiến thắng rất khó, tay giương lên, Bắc Đẩu kiếm đ.â.ɱ ra ngoài.
Đinh đinh đinh đinh!
Kiếm roi va chạm, Nh.ï.ế.p Vân liên tục lui về phía sau bảy tám bước.
Đối phương sử dụng trường tiên Tạo Hóa Tiên khí, tương đương để cho thiên phú Nguyên Khí sư của hắn không có đất dụng võ, không sử dụng Nguyên Khí đan điền đạt tới hình thái thứ năm, thực lực chân chính của hắn chỉ là nửa bước Tiên Quân, cách Tiên Quân chính thức còn kém rất xa.
Huống chi đối phương còn cầm Tạo Hóa Tiên khí trong tay!
- Đi!
Minh bạch đối phương có Tạo Hóa Tiên khí, Nh.ï.ế.p Vân biết rõ c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ nữa, có hại chịu thiệt khẳng định là mình, lúc này không chút do dự, thả người phóng ra phía ngoài.
- Chạy đi đâu!
Dương gia lão tổ thấy Nh.ï.ế.p Vân phóng tới bên hắn, hai đấm oanh kích xuống.
Nh.ï.ế.p Vân kiêng kị Thần Thụ Tiên của Đạm Đài Mạc Vân, nhưng đối với hắn là không để ý, bàn tay lớn trảo một cái, lập tức nghênh đón.
Ầm ầm!
Bàn tay thu lại, lực lượng cuồng mãnh của Dương gia lão tổ bị hắn giữ tại ở trong lòng bàn tay, phối hợp lực lượng của mình liền phóng ra.
Bành!
Dương gia lão tổ biến sắc, bị chấn bay ra ngoài, cuồng phun m.á.∪ tươi.
Vừa rồi công kích tương đương hắn thừa nhận một kích toàn lực của mình cùng một kích toàn lực của Nh.ï.ế.p Vân, làm sao chịu đựng được, thoáng một phát liền bị trọng thương.
- ©.h.ế.†!
Thừa dịp hắn bệnh muốn hắn mệnh, Nh.ï.ế.p Vân không chút lưu tình, một chiêu đả thương Dương gia lão tổ, thả người vọt tới, Bắc Đẩu kiếm lóe lên, hàn quang lăng lệ ác liệt.
- Dừng tay!
Đạm Đài Mạc Vân thấy Nh.ï.ế.p Vân không c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ với hắn, ngược lại quay người đối phó Dương gia lão tổ, hai mắt thoáng một phát nheo lại, Thần Thụ Tiên đ.â.ɱ thủng không gian, đi vào trước mặt, trực chỉ hậu tâm của Nh.ï.ế.p Vân.
← Ch. 1655 | Ch. 1657 → |