← Ch.0081 | Ch.0083 → |
Q.∪.ỷ vương cười thầm một tiếng, di động thân ảnh xuất hiện bên cạnh q.∪.ỷ tiên và sáu con q.∪.ỷ mị, nhãn thần âm hàn nhìn Q.∪.ỷ soái Vô Phách và tên q.∪.ỷ tiên. Hai đạo quang mang một đỏ một đen hiện ra chứa đựng một lực lượng xâ.Ɱ h.ồ.ᥒ nh.ï.ế.p phách, Q.∪.ỷ vương thi triển Q.∪.ỷ Nhãn đoạt hồn vô cùng thần bí tấn công Q.∪.ỷ soái Vô Phách và thủ hạ của hắn. Q.∪.ỷ soái Vô Phách phẫn nộ hét lên kinh hãi, †.h.â.ᥒ †.h.ể hắn hóa thành chín đạo thân ảnh tránh khỏi một kích bất ngờ của Q.∪.ỷ vương, đồng thời di động cực nhanh công ra một đòn cương mãnh. Một con q.∪.ỷ mị không tránh kịp bị sức mạnh bá đạo hóa hồn tiêu phách lập tức †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.†. Bên cạnh, tên q.∪.ỷ tiên thủ hạ của Vô Phách do bị q.∪.ỷ tiên và q.∪.ỷ mị của Hắc Hà gian toàn lực chế trụ, không thoát khỏi Q.∪.ỷ Nhãn Đoạt hồn của Q.∪.ỷ vương bị trọng thương phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Cất tiếng cười âm lạnh, Q.∪.ỷ vương vung song thủ một vầng hào quang hắc sắc lập tức phủ lên người q.∪.ỷ tiên.
Chỉ nghe thấy q.∪.ỷ tiên bị nhốt bên trong la hét vô cùng kinh khủng, sau một hồi ra sức chống chọi liền hóa thành một làn khói xanh biến mất không tăm tích. Q.∪.ỷ soái Vô Phách rống lên hung bạo với tâm trạng cực kỳ phẫn nộ, hắn quay mình nhảy ngược về sau xoay ba trăm sáu mươi lần với tốc độ cực nhanh trong phương viên ba trượng, Ngọc hồ trong tay tỏa lục quang q.∪.ỷ dị phát ra ba trăm sáu mươi đạo quang mang hình thành một vòng tròn hào quang trùm lên Q.∪.ỷ vương, q.∪.ỷ tiên và năm con q.∪.ỷ mị.
Lục quang lóe lên quang mang kỳ dị, ba trăm sáu mươi vòng xoáy đồng thời xuất hiện tại tứ phía, hấp lực cường đại cuốn theo khí lưu xoay vòng điên cuồng hút lấy địch nhân vào bên trong. Chỉ nghe thấy vài tiếng hét kinh khủng, năm con q.∪.ỷ mị thì đã có ba con bị cuốn vào cất tiếng kêu thảm rồi biến mất.
Q.∪.ỷ tiên và hai con q.∪.ỷ mị còn lại rít lên phẫn nộ toàn lực chống cự lại lực thôn phệ mạnh mẽ.
Q.∪.ỷ vương nhãn thần biến đổi kinh hãi nói: "Thu Hồn hồ của Vô Phách quả nhiên tà ác!" nói xong q.∪.ỷ khí toàn thân bồng bềnh, từ từ hình thành nên ngoài thân một đạo khí xoáy cổ quái xông thẳng vào miệng Thu Hồn hồ. Một đạo khí xoáy hắc sắc bịt kín miệng ngọc hồ nhưng trong thoáng chốc đã hóa thành một dòng khí lưu và bị Thu Hồn hồ hút vào. Đúng vào thời khắc này, q.∪.ỷ tiên và q.∪.ỷ mị vẫn cố chống chọi từ nãy bỗng cảm thấy áp lực nhẹ bớt liền thừa cơ thoát ra ngoài phạm vi công kích của Q.∪.ỷ soái Vô Phách, còn Q.∪.ỷ vương cũng dễ dàng thoát khỏi sự khống chế của Thu Hồn hồ.
Phía bên này thì Bất Tử Huyết Lệ sau khi bị Thiên Linh thần kiếm ám toán còn ôm hận trong lòng, bắt đầu phát động tấn công năm người Kiếm Vô Trần. Âm Lệ và thủ hạ dùng toàn lực vây công Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu, từ từ bức hắn không còn đường né tránh buộc phải chính diện phản kích. Từ xa trong một góc kín đáo, Lục Vân và hai nữ tử đang chăm chú theo dõi trường hỗn chiến ác liệt. Ngạo Tuyết thấp giọng nói: "Hiện giờ trong bảy phe ở đây chỉ duy nhất có Vô Gian Q.∪.ỷ Sát là chưa có động tĩnh gì, xem ra hắn là nhân vật khó đối phó nhất. Bất Tử Huyết Lệ hơi ngu muội, hắn hoàn toàn quên mất đến đây để làm gì, tự nhiên lại đi đánh nhau với bọn Kiếm Vô Trần quả thật là hồ đồ."Thương Nguyệt hờ hững cười tiếp lời: "Như vậy cũng tốt, điều đó có thể bẻ gãy ngạo khí của Thiên Kiếm viện cho bọn họ nếm thử uy lực của Huyết Lệ. Trước mắt kẻ lợi hại nhất ở đây là Q.∪.ỷ vương, Huyết Lệ, còn có tên Q.∪.ỷ Sát thần bí kia nữa, còn những kẻ khác tuy cũng rất lợi hại nhưng không thể hung mãnh cuồng bạo bằng ba tên này được."
Nhìn vào trận kịch chiến mục quang Lục Vân từ nãy đến giờ chỉ di động trên thân Q.∪.ỷ vương và Kiếm Vô Trần, thỉnh thoảng cũng liếc qua Vô Gian Q.∪.ỷ Sát. Nghe thấy hai người nói vậy, Lục Vân khẽ nói: "Hai nàng có phát giác ra Kiếm Vô Trần hiện giờ so với trước kia có gì khác không. Còn nữa, chính là Q.∪.ỷ soái Âm Lệ tại sao phải kiếm chuyện với Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu, có phải giữa bọn chúng có bí mật gì không muốn cho người khác biết?"
Nhìn vào trường đấu hai nữ nhân tỷ mỉ quan sát Kiếm Vô Trần một lúc nhưng không nhìn ra điểm gì khác bất giác đều nhìn sang Lục Vân. Khẽ thở dài một hơi, Lục Vân nói: "Xem ra hai nàng không nhận ra rồi, có lẽ sau này khi tu vi của hai nàng tăng lên sẽ có thể nhận ra. Nhưng đến lúc đó trên người hắn chứa những gì chỉ sợ mọi người đều đã biết rồi."
Ngạo Tuyết nhẹ hỏi: "Lục Vân, huynh bảo bọn muội không nhìn ra, vậy huynh có nhìn thấy được gì không?"
"Để ý kỹ thì hai nàng sẽ phát hiện ra trong đáy mắt của hắn có lúc lóe lên một tia tử quang trông thập phần thần bí. Huynh cũng cảm thấy trên thân hắn ẩn tàng một vật gì đó, một vật vô cùng thần bí vô cùng bá đạo. Nhưng đáng tiếc huynh không đoán ra đó là vật gì." Song mày nhíu lại, thần sắc Lục Vân có vẻ trầm trọng từ tốn nói ra cảm giác của mình.
Một lần nữa đưa mắt nhìn về phía Kiếm Vô Trần, hai nữ tử cẩn thận xem xét một hồi nhưng vẫn không thấy hắn có gì khác trước. Chầm chậm dời mục quang, Thương Nguyệt nói: "Có lẽ tu vi của bọn muội vẫn còn quá thấp, không thể nhìn ra một điểm nào cả. Nhưng thử nghĩ xem tại sao Âm Lệ lại tấn công Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu, có phải trên người Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu có giấu thứ gì không?"
Lục Vân vừa định mở miệng trả lời thì trong trường dị biến xuất hiện, chỉ thấy Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu đau đớn thét lên †.h.â.ᥒ †.h.ể đã bị trúng một chưởng của Q.∪.ỷ soái Âm Lệ. Cười lãnh khốc, q.∪.ỷ ảnh của Âm Lệ như ảnh tùy hành sử dụng Hóa Hồn đại pháp xâ.Ɱ h.ồ.ᥒ nh.ï.ế.p phách mang theo cường lực vây lấy Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu vào trong. Bên cạnh q.∪.ỷ tiên cũng phát động Hóa Hồn đại pháp, lúc lên lúc xuống cùng Âm Lệ giáp kích Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu. Cảm nhận được Hóa Hồn đại pháp cường đại mà tà ác đang điên cuồng xâm thực †.h.â.ᥒ †.h.ể, Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu không nhịn được rống lên một tiếng độc ác như q.∪.ỷ dữ. Song nhãn trợn lên phẫn nộ, một đạo huyết mang theo đó xuất hiện làm cho thân ảnh Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu bắt đầu phát sinh dị biến. Huyết mang chớp hiện, một đạo quang hoa huyết sắc xuất hiện khắp thân người Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu phủ từ trên xuống dưới hình thành một vầng hào quang tà ác. Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu cho tay vào trong n.g.ự.© lấy ra một khối huyền thiết bài đen sì, nhãn thần hung ác nhìn Âm Lệ đang truy kích, miệng phát ra một tràng cười rợn óc chấn động trời xanh. Tiếng cười vô cùng âm sâm tà ác chứa vẻ phẫn nộ và tang thương vô tận khiến những người tại trường cảm thấy lạnh thấu tâm can.
"Không! Ngươi không thể làm vậy!" Trong tiếng nộ hống kinh hoàng, Âm Lệ thần sắc đại biến ngữ khí lộ ra vẻ cực kỳ chấn kinh. Huyết Lệ, Q.∪.ỷ Vương và hai Q.∪.ỷ soái đang đả đấu đều dâng lên một cảm giác rúng động trong lòng, toàn bộ mục quang lập tức đều tập trung trên tay của Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu. Chỉ nhìn qua mấy cao thủ đều hét to kinh hãi, thần tình chấn động xen lẫn sự phẫn nộ.
"Diêm Vương lệnh. Dừng tay, không, không được!" Thời khắc này tất cả q.∪.ỷ vật đều gạt trận đấu sang một bên, toàn bộ xông về phía Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu nhằm đoạt lại Diêm Vương lệnh trong tay hắn, ngăn trở hắn thi triển Diêm Vương lệnh quyết. Giữa không trung Vô Gian Q.∪.ỷ Sát nãy giờ không có động tĩnh cũng phải động thân vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu, một tầng hắc vụ âm tà bốc lên từ hữu thủ của Vô Gian Q.∪.ỷ Sát. Thấy các cao thủ Q.∪.ỷ vực ập đến, ánh mắt Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu lóe lên mục quang cực kỳ tà dị. Bản thân hắn đã phải chịu ngàn vạn đắng cay, vô cùng khó khăn mới có được Diêm Vương lệnh này thì làm sao có thể để bọn chúng đoạt mất dễ dàng như vậy được. Tuy hậu quả của việc thi triển Diêm Vương lệnh quyết thập phần nghiêm trọng nhưng vào giờ phút này hắn không có sự lựa chọn. Cười thảm một tiếng nhãn thần của Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu trở nên lãnh khốc, hữu thủ thu lại há miệng thổ ra một đạo tinh huyết bắn trúng vào huyền thiết bài.
"Không! Không được!" Trong tiếng thét giận dữ thể hiện sự kinh khủng chỉ thấy huyền thiết bài vốn đen sì do được hấp thụ tinh huyết hàm chứa oán chú vô biên của Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu biến thành huyết sắc yêu mị. Huyết quang lóe lên, một đạo huyết vụ rợp trời tức khắc tràn ngập cả Q.∪.ỷ Vương thành, khiến cho cả không gian lục sắc ban đầu chớp mắt đã hóa thành màu huyết hồng.
Huyết sát chi khí vô cùng vô tận hàm chứa khí oán hận như gió lốc cuồng bạo cuộn xoáy khắp bốn bề, khiến cho q.∪.ỷ hồn trong cả Q.∪.ỷ Vương thành đều rống lên ghê rợn. Trong màn huyết quang, trên thân Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu xuất hiện một đạo huyết mang đậm đặc, mạnh mẽ tựa như một vòng bảo vệ làm cho mọi q.∪.ỷ vật đang xông đến đều bị bắn ngược lại.
Trong vầng hào quang Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu vẻ mặt méo mó dữ tợn trông vừa thống khổ vừa k.h.ủ.ᥒ.g b.ố, cặp mắt tóe huyết quang tràn đầy sự oán hận trông thập phần kinh nhân. Trong tay hắn Diêm Vương lệnh đỏ màu m.á.∪ đang phát ra vô số huyết chú, từ bốn phía hình thành nên đủ loại thân ảnh của lệ q.∪.ỷ xoay tròn xung quanh Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu. Khí thế âm sâm k.h.ủ.ᥒ.g b.ố khiến q.∪.ỷ vật tại Q.∪.ỷ vực sợ hãi gào thét, năm người Kiếm Vô Trần sắc mặt đại biến ánh mắt toát lên vẻ kinh sợ.
Trong nơi ẩn nấp Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt thân hình chấn động, cả hai đều bị tình cảnh trước mắt dọa cho ©.h.ế.† kh.ï.ế.p, họ không thể nào tưởng tượng nổi trên mình Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu lại có một vật tà ác như vậy. Từ thần tình và âm thanh kinh khủng của Q.∪.ỷ vương, không khó để nhận ra Diêm Vương lệnh nhất định là bảo vật vô cùng quan trọng của Q.∪.ỷ vực, nếu không bọn chúng đã chẳng từ bỏ tất cả mà không tiếc thân mình tranh đoạt vật này.
Nhưng đáng tiếc chậm mất một bước nên Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu đã kịp phát động. Lục Vân nhãn thần trầm trọng nói: "Cẩn thận đấy vật q.∪.ỷ này ẩn tàng một lực lượng vô cùng tà ác, rất có khả năng là vô thượng chí bảo của Q.∪.ỷ vực, nếu không Q.∪.ỷ vương và Huyết Lệ đã chẳng bất an lo sợ như vậy. Hiện giờ Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu vẫn đang trong giai đoạn biến đổi, rốt cuộc sau cùng hắn sẽ biến th.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h dạng gì không ai có thể biết được. Chúng ta hãy tận lực ẩn tàng khí tức của bản thân, có thể tránh được việc chính diện giao phong với hắn là tốt nhất. Cao thủ trong trường nhiều như mây, hãy để cho bọn chúng đối phó với tên Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu. Chúng ta quan sát kỹ những điểm lợi hại rồi hãy hành động, hy vọng có thể tìm được cách phá giải, trong tương lai nếu gặp phải còn có thể đối phó được."
Hai nữ nhân nghe vậy chỉ gật đầu không nói rồi chăm chú nhìn vào trong trường đấu. Lúc này Q.∪.ỷ vương, Bất Tử Huyết Lệ, Vô Gian Q.∪.ỷ Sát và ba Q.∪.ỷ soái cùng với nhóm người Kiếm Vô Trần đều chú mục theo dõi Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu, một mặt suy nghĩ rốt cục sau cùng hắn sẽ hóa th.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h dạng gì, một mặt nghĩ cách đối phó.
Nhìn dáng vẻ của hắn, hiển nhiên sau khi thi triển xong với lòng oán hận của mình hắn tuyệt đối sẽ không buông tha cho những cao thủ trước mặt. Q.∪.ỷ soái Huyễn Mị nhìn các cao thủ Q.∪.ỷ vực xung quanh, trầm giọng nói: "Hiện tại mọi người đều đã nhìn thấy tình huống trước mắt. Ta hy vọng vào thời khắc then chốt này mọi người có thể tạm thời bỏ qua những ân oán giữa chúng ta, trước tiên hãy nghĩ biên pháp †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu, sau đó chúng ta hãy tiếp tục thanh toán ân oán. Bây giờ Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu vẫnđang biến đổi, một khi hắn hoàn tất thì Sát Huyết Diêm La sẽ sống lại, lúc đó chỉ sợ tất cả chúng ta ở đây đều sẽ gặp tai ương."
Những lời này vừa thốt ra, Bất Tử Huyết Lệ và Vô Gian Q.∪.ỷ Sát đều trầm mặc, còn Âm Lệ liền gật đầu đáp ứng, Vô Phách thần sắc lãnh mạc tịnh không có vẻ gì chú ý. Năm người Kiếm Vô Trần đứng bên tự động lùi lại đứng ở một góc xa thảo luận.
"Âm Lệ, tại sao Diêm Vương lệnh lại xuất hiện trong tay hắn. Vật này không phải luôn được cộng đồng Q.∪.ỷ vực phong ấn trong bảo vật vô thượng Q.∪.ỷ Linh tháp sao, trước giờ do Âm Thi gian các ngươi bảo quản, lần này tại sao lại xảy ra tình huống này. Còn nữa, lúc ngươi đến tại sao không nói rõ việc này, nếu ngươi kể ra ngay từ đầu chúng ta cùng nhau động thủ thì đã sớm đoạt lại được rồi đâu để đến mức này. Ngươi nói đi, vì sao lại vậy?" Âm sâm nhìn Âm Lệ, Q.∪.ỷ vương hiển nhiên thập phần chấn nộ.
Nhìn Chiêu Hồn Q.∪.ỷ tẩu đang diễn ra dị biến với vẻ rùng rợn, Âm Lệ trầm giọng nói: "Vì sao à? Lúc này Q.∪.ỷ vực đang xảy ra quá nhiều việc, thông đạo nối với nhân gian đã được đả thông, chúng ta đều đang chuẩn bị tiến quân vào nhân gian, tự nhiên mọi tâm trí đều đặt vào việc đại sự. Còn Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu một tháng trước đã bí mật xâm nhập Âm Thi gian luôn ẩn nấp để ngầm tìm cơ hội. Gặp được đúng lúc thế này hắn liền thừa cơ liên tiếp hạ sát bảy thủ hạ q.∪.ỷ mị của ta, làm trọng thương hai q.∪.ỷ tiên rồi bỏ trốn. Sau khi ta biết chuyện liền đuổi theo, hắn vì muốn thoát khỏi ta nên đã xâm nhập vào Hắc Hà gian của ngươi. Việc này có thể trách do chúng ta phòng thủ không tốt được sao. Chỉ sợ nếu các ngươi gặp phải cũng vậy thôi, nếu không ở đây làm sao xuất hiện những kẻ tu đạo ở nhân gian này?"
"Hừ" một tiếng lạnh lùng, Q.∪.ỷ vương dời mục quang sang Bất Tử Huyết Lệ và Vô Gian Q.∪.ỷ Sát, nhưng thấy bọn chúng đều đang nhìn Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu với nhãn thần nghiêm nghị. Chỉ thấy huyết quang trên thân Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu càng ngày càng đậm, cả bầu trời đều biến thành một màu huyết hồng.
Trong tay hắn Diêm Vương lệnh phát ra một chùm sáng huyết sắc bắn vào chính giữa trán hắn, trong chùm sáng đó một hình đầu Diêm La huyết sắc in rõ trên giữa ấn đường của hắn. Từ tứ phía vô số lệ q.∪.ỷ bỗng rống lên tựa hồ như đang trợ uy, tỏ ra thập phần hưng phấn. Hồng quang huyết sắc mang theo vô số pháp quyết phù chú dần dần hình thành một đồ án cổ quái, cuối cùng hội tụ lại biến thành một cỗ chiến giáp huyết sắc trông thập phần thần bí q.∪.ỷ dị. Trên không huyết quang thu lại, một đoàn huyết vụ dày đặc bay đến gần Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu bắt đầu biến hóa hình trạng. Rít lên một tiếng giận dữ, khuôn mặt già nua của Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu méo mó, song nhãn huyết mang bạo xạ. Mục quang tựa như một thanh đao sắc bén lướt một vòng quanh các cao thủ khiến mọi người đều run rẩy, trong tâm một dự cảm bất tường mạnh mẽ trào lên. Tiếng nộ hống cất lên, Diêm Vương lệnh trong tay Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu bay cao phi tốc lượn vòng quanh người hắn.
Chùm sáng huyết sắc xoay tròn không ngừng hấp thụ huyết sát lệ khí xung quanh, chuyển hóa thành chân nguyên cường đại thâu nhập vào trong †.h.â.ᥒ †.h.ể Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu.
Nhìn huyết vụ quanh Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu ngày càng dày, Q.∪.ỷ vương liền nói: "Mọi người chuẩn bị tấn công, đợi đến khi thân ảnh của Sát Huyết Diêm La xuất hiện trước khi trùm lên thân Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu, chúng ta phải đánh tan nó cản trở bước quan trọng nhất này. Đây là lúc thực lực của Sát Huyết Diêm La yếu nhất, vì trước khi hắn
chiếm được †.h.â.ᥒ †.h.ể của Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu đầu tiên phải tiêu hủy ý thức của Q.∪.ỷ Tẩu, như thế sẽ gặp phải sự phản kháng tất yếu của Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu, lúc đó chính là thời cơ tốt nhất của chúng ta. Một khi bỏ lỡ chúng ta muốn †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† hắn hầu như không thể."
Mọi cao thủ nghe vậy liền quay sang nhìn nhau rồi từ từ tiếp cận Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu, toàn thân chuyển bị một kích quyết định. Lúc này tất cả các caothủ Q.∪.ỷ vực đều tạm thời dẹp bỏ ân oán cùng nhau liên thủ tấn công.
Trong trường đấu, huyết vụ ngoài thân Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu chầm chậm thu hẹp lại, Diêm Vương lệnh vẫn xoay vòng nãy giờ bỗng hóa thành một dải huyết ảnh, từ từ hình thành một nhân ảnh huyết sắc sau lưng hắn hiện ra rõ ràng trước mắt mọi người. Chỉ thấy đạo huyết ảnh đó là một khuôn mặt q.∪.ỷ uy nghiêm, song nhãn lập lòe hỏa diễm huyết sắc rất tà ác mà k.h.ủ.ᥒ.g b.ố. †.h.â.ᥒ †.h.ể bị một tầng quang mang lưu động vây quanh, bên trong tích chứa huyết sát chi khí vô biên dần lan tỏa khắp Q.∪.ỷ Vương thành. Chỉ thấy Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu nhãn thần không ngừng biến hóa hai màu đỏ đen, vẻ mặt rung động liên tục hiển nhiên dị biến đã đem lại sự thống khổ cùng cực. Có lẽ do không thể chịu được cơn đau thấu xương, Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu vung loạn hai tay không ngừng bứt tóc, cả người như một con dã thú điên cuồng tự làm hại bản thân.
Một tiếng lệ hống vang lên, Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu tóc bay toán loạn, song nhãn tỏa huyết hồng vọng nhìn trời xanh, một nỗi tang thương vô biên cùng sự đau khổ sâu sắc lộ ra trong cơn tĩnh lặng, nhưng chỉ trong chớp mắt liền hóa thành sát khí lăng lệ vô bì nhìn về tứ phía. Sau lưng nhân ảnh huyết sắc ngày càng hiện rõ đang chầm chậm tiến đến gần †.h.â.ᥒ †.h.ể hắn.
"Tấn công! Nhanh lên, toàn lực xuất thủ." Q.∪.ỷ vương hét lớn, công lực toàn thân đề thăng lên mức cao nhất, song chưởng cuồn cuộn hai cỗ hắc quang cuốn về phía Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu. Đằng kia, Bất Tử Huyết Lệ và Vô Gian Q.∪.ỷ Sát cũng đồng thời phát động tiến công mãnh liệt, chỉ thấy một đỏ một đen hai đạo quang trụ kèm theo lực hủy diệt bá đạo phân ra tập kích nhân ảnh huyết sắc. Bóng mờ chớp động, Huyễn Mị, Âm Lệ, Vô Phách đồng thời di chuyển vây quanh Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu. Hắc La tráo của Huyễn Mị, Thu Hồn hồ của Vô Phách, Huyền Hồn Âm phù của Âm Lệ cùng lúc thi triển.
Quang ảnh lưu động, q.∪.ỷ ảnh huyễn hóa, vô số thân ảnh cắt nhau giữa không trung thành một chiếc võng đỏ sẫm xen kẽ nhau bao quanh Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu. Liên tiếp những đòn công kích cường đại, bố trí từng tầng hình thành một quang cầu tối đen to vài trượng, hàm chứa khí thế lấp đất vá trời cuồng liệt thôn tính Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu. Lực lượng hủy diệt mạnh mẽ đập vào huyết hồng quang cầu ngoài thân Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu tạo ra những tiếng nổ như sấm động kinh thiên. Tiếng đì đùng vang rền, vô số quang mang bắn vào nhau phát ra những chấn động kịch liệt, lực hủy diệt cường đại đối kháng lẫn nhau.
Trong huyết sắc quang cầu Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu sắc mặt dữ tợn, vẻ già nua gớm ghiếc trở nên k.h.ủ.ᥒ.g b.ố dị thường. Huyết nhãn lập lòe hai ngọn hỏa diễm tán phát sát khí hung tàn độc ác nhìn quanh tứ phía. Song thủ vung vẩy, huyết sắc quang mang bốn bề theo đó chấn động, một phản lực cường đại mãnh liệt chống lại sáu người bên ngoài. Sau lưng huyết ảnh lấp loáng quang mang tà ác, miệng phát ra những tiếng rống hung bạo, thân ảnh theo đó không ngừng rung động hiển nhiên đang vô cùng phẫn nộ.
Tiếng la thảm thiết như xé lòng dội lại, toàn thân Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu hồng quang bạo xạ, huyết sát chi khí vô tận toán loạn thoát ra xung quanh.
Huyết ảnh sau lưng vẫn rung động nãy giờ lóe cường quang, xông phá trở lực bám vào thân Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu. Ý thức bị hủy diệt tựa như một người bị mất đi thứ quan trọng nhất trong cuộc dời, cảm giác thống khổ đó không lời nào có thể diễn tả được. Khuôn mặt méo mó nhìn lên trời, một giọt nước mắt ánh lên trong màn huyết quang, thời khắc đó có lẽ trong lòng hắn cũng cảm thấy bi thương và bất lực. Nhưng đáng tiếc cuộc sống vốn tàn khốc, muốn sinh tồn thì nhất định phải mất mát rất nhiều.
Thờ ơ quay đầu lại, mục quang huyết sắc yêu tà diễm lệ chớp mắt đã trở nên lãnh khốc. Ánh mắt lạnh lẽo như băng đảo quanh tứ phía tựa như dòng khí lạnh lướt qua khiến cao thủ tại trường phải rùng mình. Tung mình ra xa vài trượng Q.∪.ỷ vương hét lên một tiếng thân ảnh một lần nữa xông đến, lực công kích cực mạnh khiến khí lưu xung quanh chớp mắt đã hội tụ lại thành một cơn lốc hắc sắc với tốc độ trăm lần mỗi thức xoáy ập đến Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu. Bên cạnh Bất Tử Huyết Lệ và Vô Gian Q.∪.ỷ Sát lại phát động tiến công, thi triển chiến lược giáp kích một tả một hữu. Bên ngoài Huyễn Mị, Âm Lệ, Vô Phách cũng phát động đợt tấn công lần thứ hai.
Quang ảnh chớp động, vô số q.∪.ỷ ảnh di động với tốc độ cao hình thành nên một đạo quang ba kỳ dị, tầng tầng lưu động. Trong chiến trường gió cuốn mây bay, lục đại cao thủ Q.∪.ỷ Vực đồng thời liên thủ tấn công Chiêu Hồn Q.∪.ỷ Tẩu hay nói cách khác là Sát Huyết Diêm La đang tái sinh. Lực công kích cường đại giao thoa với lực phản kích tạo thành vô số quang mang chói mắt, năm người Kiếm Vô Trần đứng bên và nhóm ba người Lục Vân trong nơi ẩn nấp đều biến sắc.
Nhìn các thân ảnh đang phi tốc di động, Kiếm Vô Trần lộ vẻ bất an nói: "Sư thúc, bây giờ chúng ta hãy nhân cơ hội tốt này mà rời khỏi đây đi tìm Hóa Hồn trì. Một khi bọn chúng quyết đấu phân thắng bại xong, bất kể ai thắng ai thua đối với chúng ta đều không có lợi."
Liễu Tinh Hồn vẻ mặt hết sức khó coi nói: "Vô Trần nói có lý, chúng ta hãy rời khỏi đây trước rồi nói tiếp. Nơi này quả nhiên không hổ là địa vực hung tà nhất thế gian vô cùng hung hiểm, phải li khai càng sớm càng tốt." nói xong liền dẫn bốn người còn lại nhẹ nhàng lùi ra sau.
Phía bên này Ngạo Tuyết thầm thì hỏi: "Lục Vân, huynh cho rằng lục đại cao thủ Q.∪.ỷ vực liên hợp lại có thể †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† được Sát Huyết Diêm La không?"
"Điều này rất khó nói, cho đến giờ huynh phát hiện ra Vô Gian Q.∪.ỷ Sát vẫn chưa dùng toàn lực, hắn luôn nhất mực giữ sức. Còn Q.∪.ỷ vương tựa hồ như cũng ẩn tàng thực lực, huynh không đoán ra hắn đang có ý đồ gì? Cuối cùng là Sát Huyết Diêm La, huynh cảm thấy khí tức trên thân hắn thập phần cường đại, trước mắt vẫn đang không ngừng tăng lên. Theo huynh nhận thấy thì tới khi thực lực của hắn dừng lại không tiếp tục tăng nữa thì sáu cao thủ kia nếu quyết đấu chỉ sợ không phải đối thủ của hắn. Sở dĩ bọn họ tấn công lúc này vì biết rằng thực lực của hắn vẫn chưa đạt đến đỉnh điểm, một khi hắn đã khôi phục hoàn toàn chỉ sợ bọn họ có chạy cũng không kịp." Thở dài một hơi, mục quang của Lục Vân chăm chú nhìn một giọt nước mắt vương trong gió, thời khắc này trong tim chàng bỗng hiện lên một cảm xúc mơ hồ không kìm chế được.
Thương Nguyệt sắc mặt bình tĩnh, nhìn năm người Kiếm Vô Trần đang âm thầm ly khai, trong mắt bất giác lộ ra một nét cười kỳ lạ.
Nhìn Lục Vân, Thương Nguyệt hỏi: "Đằng kia người của Thiên Kiếm viện đang bỏ chạy. Còn chúng ta chọn cách rời đi hay tiếp tục ở lại quan sát?"
Nhìn nụ cười mỹ lệ của nàng ánh mắt Lục Vân lộ ra một tia hoan hỉ tự nhủ "nàng thật đẹp" Mục quang liếc sang Ngạo Tuyết chàng chợt nghĩ trong lòng, cuộc đời này có được hai viên ngọc tuyệt thế như vậy đã là đủ lắm rồi.
"Ở lại xem lúc nữa đã, bọn Kiếm Vô Trần không chạy được đâu, đã có q.∪.ỷ tiên ngăn họ lại rồi." Ngạo Tuyết và Thương Nguyết vừa nhìn quả nhiên một tên q.∪.ỷ tiên dẫn theo mười hai con q.∪.ỷ mị đang cản đường Kiếm Vô Trần, hai bên rất nhanh tiến hành một trận đả đấu. Quang hoa ngũ sắc xuất hiện, khí tức thần thánh từ từ tỏa ra tứ phía đối kháng với hung sát chi khí giữa không trung. Thân ảnh Kiếm Vô Trần nhanh như thiểm điện, Thiên Linh thần kiếm khí tức cường thịnh bức q.∪.ỷ tiên phải kinh sợ kêu liên hồi tránh đông tránh tây. Bốn người Liễu Tinh Hồn kết thành trận pháp phòng thủ chống lại đòn tấn công của sáu con q.∪.ỷ mị. Lục nhãn lóe lên những tia tà quang, gã q.∪.ỷ tiên cất tiếng hú: "Lệ Q.∪.ỷ Luyện Thần!" dứt lời, chỉ nghe thấy mười hai con q.∪.ỷ mị rít lên ánh mắt lộ ra vẻ bi ai nhàn nhạt nhưng chỉ chớp mắt đã biến mất. Mười hai con q.∪.ỷ mị hóa thành mười hai đạo lục mang trông như những ngọn q.∪.ỷ hỏa lượn quanh khắp người Kiếm Vô Trần trên dưới trái phải giao thoa nhau, hình thành một quang cầu lấp loáng quang mang lục sắc.
Khinh thường nhìn lũ q.∪.ỷ mị xung quanh, khuôn mặt anh tuấn của Kiếm Vô Trần lộ ra thần sắc kiêu ngạo. Thần kiếm huy động hơn trăm đạo kiếm mang biến hóa ra ánh sáng ngũ sắc rực rỡ, nhanh nhẹn kích trúng quang cầu mà lũ q.∪.ỷ mị đang tạo thành. Giữa không trung trong quang cầu lục sắc, một chùm sáng ngũ sắc đập mạnh vào quang cầu, lập tức hai cỗ lực lượng cường đại phát ra tiếng nổ mãnh liệt như sấm rền.
Nhìn Kiếm Vô Trần, Lục Vân đột nhiên lộ ra một nụ cười thần bí thấp giọng nói: "Mau nhìn Kiếm Vô Trần, lần này hắn phải chịu thiệt lớn rồi. Ta đang muốn xem xem hắn làm thế nào phá giải được Lệ Q.∪.ỷ Luyện Thần đại pháp?" Hai nữ tử vừa nghe vậy liền nhớ ra một điều gì, bất giác nhìn Kiếm Vô Trần cẩn thận quan sát hắn.
Một tiếng "ầm" vang lên khí tức thần thánh tuyệt không chấn vỡ lục mang quang cầu như ý nguyện, ngược lại còn phi tốc phản phệ làm toàn thân Kiếm Vô Trần chấn động, trên khuôn mặt hơi tái lộ ra vẻ thất kinh. Hít vào một hơi hắn bình tĩnh trở lại, chân nguyên toàn thân nhanh chóng chuyển động. Thần kiếm trong tay phải chỉ lên trời khẽ lắc cổ tay một cái, một trăm tám mươi bảy kiếm đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu hội tụ thành một đạo kiếm trụ ngũ sắc. Mang theo uy lực cường đại kiếm trụ ngũ sắc xoáy tròn lưu động, khí thế bốc lên tận trời cao đối đầu với lục mang quang cầu âm tà đang thu lại rất nhanh.
Cất tiếng cười âm sâm thân ảnh q.∪.ỷ tiên huyễn hóa thành chín đạo q.∪.ỷ ảnh, mãnh liệt tấn công bốn người Liễu Tinh Hồn ngăn cảnhọ đến tiếp cứu Kiếm Vô Trần. Bọn Liễu Tinh Hồn sắc mặt đại biến tựa hồ phát hiện ra Kiếm Vô Trần đã bị vây khốn, tâm lý mỗi người đều thập phần khẩn trương bắt đầu toàn lực phản kích nhằm đột phá phòng tuyến của q.∪.ỷ tiên xông lên cứu viện cho Kiếm Vô Trần.
← Ch. 0081 | Ch. 0083 → |