← Ch.0478 | Ch.0480 → |
Một kích đánh ra, ba ngàn q.∪.ỷ tộc toàn diệt, trên mặt đất xuất hiện một khoảng không, trong khoảng không đó chỉ còn lại một số ít q.∪.ỷ cơ làm theo cách của Sơn Lam q.∪.ỷ hậu, triều hội q.∪.ỷ ©.h.ế.† thay của mình, tránh thoát đòn công kích đáng sợ này.
Khói bụi tan hết, Sơn Lam q.∪.ỷ hậu chau mày lại, nhín trái nhìn phải, quát:
"Nê dũng q.∪.ỷ, bố thi q.∪.ỷ, lên!"
Ra lệnh một tiếng, một đám q.∪.ỷ tộc như bùn đất vọt tới phía trước, q.∪.ỷ tộc này có vẻ ngoài như tượng đất. Bố thi q.∪.ỷ cũng xông lên theo, toàn thân chúng buộc đầy băng vải phù văn, không thấy rõ hình dáng bên trong. Trong vô số các q.∪.ỷ tộc vừa rồi bị đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† thành mảnh vỡ, †.h.i †.h.ể của hai q.∪.ỷ tộc này còn sót lại nhiều nhất, cho nên Sơn Lam q.∪.ỷ hậu lập tức phát hiện hai loại q.∪.ỷ tộc này có thể kháng cự công kích pháp thuật, có kháng tính cường đại với Điệp Long Sát của Lạc Ly.
Đồng thời còn có một số q.∪.ỷ tộc bắt đầu thay đổi †.h.â.ᥒ †.h.ể, ngoại thể chúng nó nhanh chóng biến hoá, biến hoá thành hai loại q.∪.ỷ tộc trên, gia nhập c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪.
Cách tu luyện của q.∪.ỷ tộc khác với nhân tộc, cách tu luyện của q.∪.ỷ tộc ở tầng chót gọi là Bách Q.∪.ỷ Dạ Hành. Cái gọi là Bách Q.∪.ỷ Dạ Hành chính là một trăm hình thái của q.∪.ỷ tộc!
Bất kể cơ thể ban đầu của q.∪.ỷ tộc là gì, bất kể nhỏ yêu như thế nào thì bọn họ cũng có thể nhờ vào Bách Q.∪.ỷ Dạ Hành hoá thành trăm loại lệ q.∪.ỷ kỳ dị. Ví như tu luyện Mộc Mị q.∪.ỷ đạo thì có thể hấp thu các loại mộc khí, hoá thành thụ q.∪.ỷ thật lớn, sức lớn vô cùng, toàn thân như gỗ, đao thương bất nhập, vạn pháp bất xâm, q.∪.ỷ tộc thực lực cường hãn còn có thể triệu hồi vạn mộc làm binh lính.
Hay như tu luyện Sơn Q.∪.ỷ chi đạo thì có thể hoá thành sơn q.∪.ỷ, có sức mạnh vô hạn, điều khiển sức mạnh núi non, khống chế mãnh thú trong núi.
Hay như tu luyện Thuỷ Q.∪.ỷ chi đạo thì có thể hoá thành thuỷ q.∪.ỷ, có thể điều khiển sức mạnh dòng chảy, có thể bắn độc dịch, phóng thích thi thuỷ, mạnh hơn nữa thì có thể tạo sông trên đất, vô cùng đáng sợ.
Hay như tu luyện Lôi Q.∪.ỷ chi đạo thì có thể hoá thành dáng vẻ như hoà thượng, có thể điều khiển lôi điện, đánh nổ tất cả!
Hay như tu luyện Kiều Q.∪.ỷ chi đạo thì có thể hoá thân thành cây cầu, ai đi nhầm vào trong đó thì sẽ trở thành thức ăn của nó.
Dê dũng q.∪.ỷ, bố thi q.∪.ỷ cũng là hai pháp môn trong Bách Q.∪.ỷ Dạ Hành nên những q.∪.ỷ tộc còn lại có tu luyện pháp này thì cởi bỏ hình thái vốn có, hoá thành hai loại q.∪.ỷ thể này, lao về phía trước, tạo thành vòng bảo vệ, tránh cho Lạc Ly lại phóng thích Điệp Long Hải Bạo Sát!
Thế nhưng ngoài dự tính của bọn họ là Lạc Ly không sử dụng pháp thuật mà rống lớn một tiếng:
"G.ï.ế.t!"
Rồi vọt qua đó trước nhất, g.ï.ế.✝ về phía q.∪.ỷ tộc vô tận!
Thạch Thanh đình viên rất nhỏ hẹp, khổ chiến với chư q.∪.ỷ để bảo vệ nơi này thì cuối cùng cũng chỉ tổ bị đàn q.∪.ỷ bao vây bốn phương tám hướng, chỉ có vận mệnh bại vong.
Thiên địa này rộng lớn đến như thế, cho nên phải g.ï.ế.✝ qua đó, vận động trong c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪, tránh bị bọn họ bao vây, như vậy mới có cơ hội thắng lợi!
Đối mặt với nê dũng q.∪.ỷ, bố thi q.∪.ỷ, Lạc Ly duỗi tay ra, ba toà núi cao Thái Sơn, Hoa Sơn, Hành Sơn xuất hiện trên đỉnh đầu.
Vốn dĩ Lạc Ly chỉ có thể ngưng kết ra một ngọn núi trong Ngũ nhạc, thế nhưng mượn dùng Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao, Lạc Ly có thể ngưng kết một lần ra ba ngọn Ngũ nhạc.
Sau đó quăng đi, rống lớn: "Đi!"
Ba toà núi lớn đập về phía đối phương, đùng, đùng, đùng!
Cả đám nê dũng q.∪.ỷ, bố thi q.∪.ỷ có thể kháng cự pháp thuật nhất vừa mới tập kết hoá thành ngàn vạn mảnh vỡ dưới ngọn núi này.
Chúng nó có thể kháng cự công kích pháp thuật của Điệp Long Sát, thế nhưng gặp phải Thông Thiên Phong lấy lực đè người thì giống như bình sứ, vô cùng yếu ớt, tất cả vỡ nát ngay lập tức.
Lạc Ly xông ra, mười sáu Hư Linh Kim Đan chân nhân cũng đi theo g.ï.ế.✝ vào trong đàn q.∪.ỷ.
Bọn họ đều tự sử dụng pháp thuật của mình. Lạc Trụ duỗi tay ra, thả ra vô tận lôi điện, là lực lượng mà q.∪.ỷ tộc sợ nhất. Bốn người Lạc Hoang, Lạc Nhật tổ hợp lại với nhau hoá thành một kiếm trận, quét ngang bốn phương! Lạc Huyền, Lạc Hoàng thì khoát tay, một bàn tay, bàn chân khổng lồ từ trên trời giáng xuống, nghiền áp tất cả!
Thiên Xà Phượng Vệ là âm hiểm nhất, chúng nó vô thanh vô tức, di chuyển như rắn, nhuyễn kiếm trong tay đ.â.ɱ tới. Q.∪.ỷ tộc chỉ cần bị chúng nó đ.â.ɱ trúng thì q.∪.ỷ thể sẽ hoá thành màu đen ngã lên đất, sau đó bắt đầu thối rửa, biến mất, cuối cùng toàn bộ q.∪.ỷ tộc hoá thành tro bụi.
Đây là kịch độc bổn mạng của Thiên Xà, cho dù là q.∪.ỷ, cho dù là q.∪.ỷ vô hình hay phong ảnh q.∪.ỷ trong Bách Q.∪.ỷ Dạ Hành, chỉ cần dính độc thì chỉ có vận mệnh bị tiêu tán.
Hải yêu thì điều khiển các pháp thuật hệ thuỷ, tấn công cường địch điên cuồng.
Lạc Ly đi trước làm gương, lao thẳng tới Sơn Lam q.∪.ỷ hậu. Bắt người trước bắt ngựa, bắt giặc trước bắt vua, diệt nàng ta trước rồi nói gì thì nói!
Sơn Lam q.∪.ỷ hậu nhìn thấy Lạc Ly vọt tới đây, nàng cười lạnh một tiếng, quát lên: "Lên cho ta!"
Mấy trăm q.∪.ỷ cơ lập tức vọt tới bao vây Lạc Ly.
Các nàng không tu luyện Bách Q.∪.ỷ Dạ Hành như q.∪.ỷ tộc bình thường. Các nàng tu luyện phương pháp cao cấp hơn, chính là các loại pháp thuật đáng sợ trong q.∪.ỷ tộc linh văn kinh U Minh Thư tàn phiến.
Các nàng đều tu luyện mấy trăm mấy ngàn năm, ra tay xuất q.∪.ỷ nhập thần, pháp thuật đánh trời phá đất, uy lực cực kinh người. Trong nháy mắt, vô số q.∪.ỷ hoả, cốt kiếm, gai xương, minh lôi, tuyết băng, hắc sát, độc thuỷ, hắc vụ, vu cổ, nguyền rủa, ... không ngừng đánh tới Lạc Ly.
Đối mắt với công kích điên cuồng như thế, Lạc Ly hít dài một hơi, thân hình máy động, dưới tác dụng của Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao, cùng lúc sử dụng ra cả ba sát!
Lấy Thương Hải Minh Nguyệt Sát làm trung tâm, toàn bộ công kích đều hiện ra trong mắt, công kích vốn dĩ chằng chịt không chút sơ hở lập tức xuất hiện vô số sơ hở, Lạc Ly qua lại tự nhiên thành thạo giữa những sơ hở đó.
Tay trái sử dụng Cự Kình Bá Đạo Sát, cả người giống như một con cá voi, ẩn chứa sức mạnh vô tận, y.ê.∪ m.⩜ q.∪.ỷ quái, dưới một quyền, dưới sức mạnh vô địch, cho dù có là thân bất tử thì cũng vỡ tan!
Tay phải sử dụng Điệp Long Hải Bạo Sát, từng đạo linh quang bay ra, va chạm với pháp thuật của đối phương, đánh nát nguyên một đám q.∪.ỷ cơ thành bột phấn!
Lạc Ly cứ đại chiến như thế, xa có thể công, gần có thể chiến, lùi có thể thủ, qua lại tự nhiên, đại chiến với mấy trăm q.∪.ỷ cơ.
Bên kia vô số chiến sĩ q.∪.ỷ tộc bắt đầu kịch chiến với thủ hạ của Lạc Ly.
Một đám chiến sĩ q.∪.ỷ tộc bị thủ hạ của Lạc Ly đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.†, đánh nổ, bị Thiên Xà Phượng Vệ độc sát. Đừng thấy thủ hạ Lạc Ly không có là bao, đối mặt với mấy vạn q.∪.ỷ tộc thì giống như một cánh hoa bồng bềnh giữa biển lớn. Thế nhưng cánh hoa này lại tan rã cả biển q.∪.ỷ tộc.
Thế nhưng, thương vong bắt đầu xuất hiện. Thực lực của hải yêu là yếu nhất, từng người bị q.∪.ỷ tộc bao vây, toàn bộ ©.h.ế.† trận.
Sau đó là Thiên Xà Phượng Vệ. Thời gian bọn họ sinh ra quá ngắn, bắt đầu xuất hiện †.Ử v.ℴ.ᥒ.g.
Bên kia Lạc Ly cũng đại phát thần uy, cả đám q.∪.ỷ cơ bị hắn đánh n.Ổ †.u.ᥒ.g, hắn bay thẳng tới Sơn Lam q.∪.ỷ hậu, rống to, ra tay!
Cuối cùng nổ vang một tiếng, q.∪.ỷ cơ cuối cùng vây công Lạc Ly bị Lạc Ly một quyền đánh nát, chỉ còn lại q.∪.ỷ cơ cường đại là Sơn Lam q.∪.ỷ hậu.
Xa xa nổ vang một tiếng, Hư Linh Kim Đan chân nhân Lạc Vũ của Lạc Ly bị đàn q.∪.ỷ chiến sĩ q.∪.ỷ tộc đông như biển đánh tan xương nát thịt, n.Ổ †.u.ᥒ.g hoàn toàn.
Hư Linh Kim Đan chân nhân cũng bị thương, q.∪.ỷ tộc quá nhiều, lại không sợ ©.h.ế.† xung phong. Mà Thiên Xà Phượng Vệ cũng chỉ còn lại bốn mươi bảy.
Thế nhưng q.∪.ỷ tộc đã ©.h.ế.† hơn hai ba vạn, ©.h.ế.† ít nhất hai phần ba, trận đại chiến này, Lạc Ly đoán tính mình đã thắng rồi.
Lạc Ly thở ra một tiếng, nhìn Sơn Lam q.∪.ỷ cơ nói: "Các ngươi thua rồi!"
Sơn Lam q.∪.ỷ cơ cười lạnh, nói: "Không, là các ngươi thất bại! Chúng ta chính là q.∪.ỷ tộc, ngươi biết q.∪.ỷ tộc mạnh nhất là gì không? Đó là bất tử!"
Theo lời nói của nàng, trên đại địa đột nhiên xuất hiện mười hai đồ đằng q.∪.ỷ dị. Những đồ đằng này đều do tàn khu của q.∪.ỷ tộc tổ hợp lại với nhau mà ra, cái nào cái nấy đều vô cùng q.∪.ỷ dị.
Đồ đằng này xuất hiện, trên đại địa, mảnh vụn của những q.∪.ỷ tộc bị đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† bắt đầu xảy ra phản ứng kỳ dị, bất kể bọn họ ©.h.ế.† như thế nào thì cũng bắt đầu khôi phục từng chút một, sau đó một đám q.∪.ỷ tộc lại bò lên, toàn bộ sống lại.
Lạc Ly sửng sốt, không ngờ q.∪.ỷ tộc lại có khả năng đáng sợ như thế. Hắn chỉ mạnh vào Sơn Lam q.∪.ỷ cơ, khởi động Thương Hải Minh Nguyệt Sát luôn trong trạng thái ngưng kết, một quả cầu nguyên khí thật lớn từ trên trời giáng xuống, đánh Sơn Lam q.∪.ỷ cơ thành ngàn vạn mảnh vỡ!
Thế nhưng những mảnh vỡ này dưới tác dụng của sức mạnh đồ đằng, chậm rãi tổ hợp lại với nhau, Sơn Lam q.∪.ỷ cơ lại sống lại, nàng điên cuồng cười lớn, nói:
"Biết rồi chưa, q.∪.ỷ tộc chúng ta không có ưu thế đáng sợ như những chủng tộc khác, thế nhưng chúng ta có đặc tính bất tử, bởi vì chúng ta đã từng ©.h.ế.† rồi thì còn ©.h.ế.† cái gì nữa, cho nên các ngươi thua rồi!"
Nàng không chú ý rằng ngay khi nàng bị đánh nổ thì từng sợi q.∪.ỷ khí tản mạn khắp bốn phía, một sợi q.∪.ỷ khí bị Tiểu Bạch hít vào.
Tiểu Bạch vẫn luôn c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪, thế nhưng tác dụng của nó không mạnh, thực lực chỉ tương đương với hải yêu, sau khi hít vào q.∪.ỷ khí này, Tiểu Bạch đột nhiên bắt đầu run rẩy.
Nó gào lên một cái thật mạnh.
"Ngao ngao ngao!"
Sau đó một thanh âm phát ra từ †.h.â.ᥒ †.h.ể của hắn:
"Thơm quá, thơm như vậy thì chắc ăn rất ngon, ăn, ăn, ăn, ta muốn ăn sạch các ngươi!"
Theo âm thanh này, Tiểu Bạch bắt đầu biến hoá, †.h.â.ᥒ †.h.ể bắt đầu bành trướng, cơ thể đứng thẳng, hoá thành một cự nhân đáng sợ!
...
"Khi lần đầu tiên ta mở mắt nhìn ngắm thế giới này, ta đã biết ý nghĩa tồn tại của ta!"
"Ta chính là chủ nhân của thế giới này, là tồn tại tối cao vĩ đại của vũ trụ này, sẽ mở ra một đoạn truyền kỳ nhân sinh huy hoàng, không, là truyền kỳ cẩu sinh!"
"Ô, cái tên ngu ngu kia lại dùng ngón tay chỉ đau ta, còn hỏi cái gì mà tồn tại đánh bại Phản Hư chân nhất? Phản Hư là cái thá gì, ta cắn ©.h.ế.† hắn, cắn đứt ngón tay của hắn!"
"Thôi vậy, ngón tay của người này cứng quá, ta cắn không nổi, hơn nữa cảm giác khi hắn ôm ta rất ấm áp, đây là người hầu mà ông trời chuẩn bị cho ta, cái người tồn tại vì phục vụ ta, ta đại nhân có đại lượng, tha thứ cho hắn vậy!"
"Sư phụ của cái tên ngu này càng ngu hơn! Bản vương lại bị hắn coi là Thiên Cẩu, đúng là hai thằng ngu!"
"Thế nhưng cái gã sư phụ lông vàng này rất dáng sợ, không biết trong cơ thể hắn ẩn chứa cái gì mà có được lực lượng hủy diệt tất cả, trực giác của ta nói cho ta biết, đừng đắc tội hắn, quên vậy, hắn là sư phụ của người hầu ta, ta đại nhân có đại lượng, tha thứ cho hắn vậy!"
"Người hầu này của ta quả nhiên quá ngu, không ngờ lại gọi ta là Tiểu Bạch, cái tên ngu ngốc như thế! Vô số Tiểu Bạch tiền bối đã lục lọi thế giới mấy vạn lần rồi, sao lại còn đặt cho ta cái tên nhà quê đến như thế, quên vậy, nhín dáng vẻ của hắn, xem ra đây là năng lực đặt tên cao nhất của hắn rồi!"
"Thế nhưng Cửu Như Chân Liên ăn rất ngon, sư phụ của người hầu cũng không tệ, sai người hầu của ta đút cho ta nhiều huyết nhục, ta rất thích!"
"Thế giới bên ngoài rất thú vị, chơi rất vui, thế nhưng con chồn hôi kia *** thối ta, quả thật đang ghét!"
"Ô, người hầu của ta cùng sư phụ của người hầu đâu rồi? Thật mất mặt, không ngờ bọn họ lại truyền tống chạy trốn, để con chó con vừa mới sinh ra như bản đại vương ở lại nơi này. Kháo, cách đó không xa có một con cọp đang tới, đáng sợ quá, người hầu của ta ơi, đừng bỏ ta, mau tới ôm ta cái đi!"
"May mà bản thể của bản đại vương nằm trong thế giới Thái Sơ động thiên, suýt nữa đã lạc với người hầu của ta. Thế nhưng ta phải dỗi bọn họ. Dám bỏ bản đại vương lại, coi chừng bản đại vương cắn các ngươi!"
"Người hầu này của ta gọi là Lạc Ly, vừa nhìn là biết hắn là một gã đần, thời khắc mấu chốt còn cần bản đạo vương bảo vệ."
"Ngươi nhìn đi, ở Thiên Chi Uyên, toàn nhờ có bản đại vương tồn tại nên đứa ngốc này mới có thế sống sót!"
"Thiên Chi Uyên, một nơi thật đáng nhớ. Nơi đó đúng là thiên hạ của bản đại vương. Dưới sự chỉ duy anh minh thần võ của bản đại vương, người hầu này của ta một đường tu luyện, cuối cùng cũng đi tới đáy Thiên Chi Uyên. Dọc đường đi đó, người hầu đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† vô số mãnh thú cho ta, đúng là ăn no, thế nhưng huyết nhục này không ngon bằng chân giò đường phèn của Bát Tiên Lâu."
"Cuối cùng tên chủ nhân đần đồn này của ta, không, là người hầu đần độn. Hắn nuôi ta, tìm thức ăn cho ta, hầu hạ ta, không phải người hầu thì là gì?"
"Cuối cùng hắn cũng tới được biển dung nham. Khoảng thời gian đó khó chịu tới cực điểm, bên ngoài nóng muốn ©.h.ế.†, mỗi ngày ta chỉ có thể ngủ mà thôi. Thế nhưng trứng Viêm Ma ăn rất ngon, sau khi ăn rồi thì ta hình như tìm lại không ít trí nhớ, nhớ tới một ít chuyện linh tinh, cũng có được một vài thần thông."
"Phải rồi, khi đó ta có thêm một tiểu đệ, cái tên biến thái ngầm ấy chỉ biết trang khốc, không biết ngày nay làm nũng mới là vương đạo."
"Ha ha, người hầu của ta vẫn sắc bén như trước, đặt cho hắn cái tên Tiểu Thạch quê mùa, còn không dễ nghe bằng Tiểu Bạch ta nữa!"
"Thế nhưng cái tên đó muốn tranh giành sủng ái với ta, muốn cướp đi sự quan tâm của người hầu, ta buông tha cho hắn mới là lạ!"
"Chờ lúc người hầu không chú ý, ta bắt đầu thu thập lính mới này. Ta là đại ca, hắn là lão nhị, một lần lão nhị, cả đời lão nhị. Phải nghe lời ta mãi mãi."
"Còn giả bộ với ta nữa, giả làm tượng đá không quan tâm ta! Xem xem ta thu thập ngươi như thế nào đây..."
← Ch. 0478 | Ch. 0480 → |