← Ch.0408 | Ch.0410 → |
Tiếp tục nhìn mặt hắn, thần tình đau khổ, giống như tất cả mọi người đều nợ hắn hai nghìn lượng.
Hắn tiến lên từng bước một, miệng chậm rãi máy động, một đường đi cũng không biết đã niệm bao nhiêu lần.
Từ từ, từng bước một tiến tới băng hàn, vẻ mặt thản nhiên đón nhiện hàn khí. Lão hòa thượng thở dài một tiếng, quanh thân hiện ra kim quang nhàn nhạt, bước lên băng tầng, tiến thẳng về phía trước.
Kim Thân Hoạt Phật Bát Tư Ba!
Nếu lúc này làm cho Vương Xà hoặc những người đứng trên đỉnh bắc nguyên nhìn thấy hòa thượng này sẽ rất kinh ngạc. Đây chính là người được các bộ tộc thảo nguyên tôn là thần minh, một trong Tam Đại Tông Sư, Kim Thân Hoạt Phật Bát Tư Ba!
Hắn không phải đang cùng Ma Tôn Diệt Trần đuổi g.ï.ế.✝ Vương Xà sao?
Tại sao hắn lại tới đây? Chẳng lẽ Tam Đại Tông Sư đã không đuổi g.ï.ế.✝ Vương Xà nữa?
- Ngã phật từ bi!
Một bước cuối cùng, vượt qua bên cạnh băng hà, kim quang trên người ảm đạm dần, sắc mặt cũng trắng bệch. Chỉ là trong mắt lại sáng ngời, giương mắt nhìn lên, một cung điện nguy nga, nằm sâu trong tuyết nguyên, chịu đựng phong tuyết cuồng bao!
Long Hành thiên hạ, hoành hành vô kỵ!
Đã từng lấy mấy chục vạn thiết kỵ tung hoành thiên hạ. Quét ngang Trung Nguyên Bắc Nguyên, hiện tại đã lâm vào một tình cảnh bi thảm.
Gió tuyết vẫn đang tiếp tục, tám phầm gia súc trên thảo nguyên đã ©.h.ế.† cóng, mười vạn thiết kỵ bị ngăn ở trước thành Vân Châu, tiến thêm không được, có thể thấy được, nếu Đại Tấn có thể duy trì tình hình hiện giờ, còn tiến hành phong tỏa thảo nguyên một cách toàn diện, chỉ cần mùa đông diễn ra dài một chút, sẽ có ít nhất một nửa người Bắc Nguyên sẽ ©.h.ế.†, một nửa còn lại, cũng sẽ bị quân đội Đại Tấn †.à.ᥒ s.á.† như g.ï.ế.✝ gà g.ï.ế.✝ chó. -
Đây là quốc chiến, hơn nữa là cuộc chiến diệt quốc, quốc gia với quốc gia, tranh chấp đến mức này, đã không còn bất cứ đạo lý nào để nói.
Đại Tấn sẽ phái đại lượng binh mã, †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† Bắc Nguyên.
Ngoài việc đem toàn bộ biên cảnh Bắc Nguyên phong tỏa ra, đại lượng cao thủ v.Õ l.â.ɱ sẽ tiến vào Bắc Nguyên, mục tiêu trực chỉ dũng sĩ của tất cả bộ lạc.
Mà những người không có đi vào tiền tuyến, mà sẽ đánh lén những dũng sĩ đang ở lại bảo hộ bộ tộc của mình.
Đúng, là đánh lén.
Những nhân sĩ v.Õ l.â.ɱ này sẽ không cho ngươi cơ hội được c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ công bằng, mà sẽ dùng đủ loại thủ đoạn và bẫy rập, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, sau khi những cao thủ v.Õ l.â.ɱ này đi vào, Đại Tấn sẽ dùng du kỵ, một khi chiến lực của bộ tộc bị g.ï.ế.✝ ©.h.ế.†, như vậy, sẽ đẩy mạnh du kỵ, †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† toàn bộ, đằng sau du kỵ là thương đội, nô lệ thương nhân, bọn buôn người, tráng niên phụ nữ và nữ đồng nam đồng, đều bị bắt lại, những nam tử trưởng thành sẽ bị c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝, bộ tộc bị diệt, chỉ để lại một ít lão nhân kéo dài hơi tàn trong gió tuyết, nhưng cũng không sống thêm được bao lâu.
Hiển nhiên Đại Tấn đã chuẩn bị tất cả, không chỉ diệt quốc, mà còn diệt tộc!
- Lúc này đây, Bắc Nguyên bị diệt đã định, các bộ tộc trên thảo nguyên sẽ đại thương nguyên khí, mà thiết kỵ dưới thành Vân Châu cũng không thể làm gì, chỉ chờ tới đầu xuân năm sau, khi tuyết tan, quân đội Đại Tấn sẽ tiến vào thanh lý Bắc Nguyên.
Vân Châu, trong Tần Lăng quận thành mấy tháng nay, số lượng người tăng lên rất nhiều, khách sạn đã đầy, đặc biệt nhân sĩ v.Õ l.â.ɱ tề tựu rất nhiều, chỉ chờ cơ hội, sẽ từ Tần Lăng quận thành tiến vào Bắc Nguyên, muốn từ trong những bộ tộc bị diệt tìm một ít lợi lộc.
Bắc Nguyên và Trung Nguyên giằng co, giằng co vài vạn năm, g.ï.ế.✝ chóc vô số, cừu hận đã sâu như biển, tuy mấy ngàn năm nay, trong nội địa Trung Nguyên đã truyền lưu đạo của Thánh Nhân, cho nên thái độ với Bắc Nguyên đã có chút biến hóa, nhưng đó cũng chỉ là những tên hủ nho đọc sách mà thôi, những tên này không có đọc sách, còn sao mà hiểu được đạo Thánh Nhân chứ?
Những kẻ này là người phiêu bạt giang hồ, những người trong v.Õ l.â.ɱ đều sống trên đầu gương mũi kiếm, lấy g.ï.ế.✝ người mà sống, thì làm sao mà biết Thánh Nhân là ai?
Mà trong vài vạn năm này, Bắc Nguyên một mực cướp bóc Trung Nguyên, cho dù là bảo bối danh tiếng cũng đã bị cướp hơn trăm kiện, huống chi nhiều năm như vậy, thiết kỵ Bắc Nguyên thu được đâu ít thứ chứ? Mà có đại bộ lạc nào không đoạt được vài thứ kỳ trân dị bảo từ Trung Nguyên? Mà các đại bộ lạc có bộ lạc nào không cướp của g.ï.ế.✝ người và tích trữ vàng bạc chứ?
Mà ở Đại Tấn, cướp bóc là phạm pháp, sẽ bị gán cho tội danh đạo tặc, bị †.r.ï.ề.u đ.ì.ᥒ.h truy nã, nhưng ở Bắc Nguyên bây giờ lại không có a!
Chỉ cần ngươi có bản lĩnh, chỉ cần ngươi võ nghệ cao cường, ngươi đến Bắc Nguyên c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ cướp của, không có người nào trách cứ ngươi, còn gọi ngươi là anh hùng, chuyện như vậy, có kẻ ngu mới không làm!
Một tháng trước, Quan Tây song sát đã tiến vào một bộ lạc khiêu chiến dũng sĩ của bộ lạc đó, cuối cùng liên thủ g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† tên dũng sĩ thảo nguyên có tu vi Tam phẩm, từ trong bộ lạc đó đoạt được một đôi ngọc mã, chính là đồ cổ tiền triều, giá trị vạn kim, vừa về Tần Lăng quận thành đã làm oanh động.
Đôi ngọc mã này được một thương nhân người Hồ mua với giá ba mươi vạn lượng vàng, mà đối với đại thủ bút của Quan Tây song sát, †.r.ï.ề.u đ.ì.ᥒ.h cũng hủy bỏ lệnh truy nã về tội đạo tặc năm đó của bọn họ, còn khen ngợi một phen, nói bọn họ tận trung với nước, là mẫu mực của giang hồ.
Có một điển hình như vậy, cả giang hồ đều điên lên!
Người lăn lộn trong giang hồ, có ai chưa từng g.ï.ế.✝ người đâu, trên người dù ít dù nhiều cũng có tội danh nào đó, lần này thì tốt rồi, chỉ cần đến Bắc Nguyên g.ï.ế.✝ người phóng hỏa một phen, sẽ được tẩy trắng, chuyện tốt như vậy, có kẻ ngu mới không làm!
Mấy ngày sau, lại có tin tức kinh người truyền tới. Nam Hải Thiên Lôi Tử từ trong một bộ lạc phát hiện một kiện pháp khí, hơn nữa tế luyện thành công, bằng vào kiện pháp khí này, không chỉ g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† mấy tên dũng sĩ thảo nguyên đồng cấp, mà còn g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† mấy tên đại địch trước kia của mình.
Tin tức này, càng làm cho cả v.Õ l.â.ɱ Trung Nguyên sôi trào.
Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, cao thủ v.Õ l.â.ɱ tiến vào Bắc Nguyên g.ï.ế.✝ đến không thể trở mình.
Vận mệnh của Bắc Nguyên, vào lúc này, rất bấp bênh!
- Bắc Nguyên đã hết!
Trên tửu lâu, hào khách tụ tập, mọi người trừ đám luận về Bắc Nguyên thì chính là Bắc Nguyên, ngay cả chuyện Tiểu Báo Tử đuổi g.ï.ế.✝ cường giả Bát phẩm tám ngày cũng nhạt xuống. Chỉ cần không phải kẻ đần, đều có thể nhìn ra, Bắc Nguyên đã hoàn toàn xong rồi, không còn cách cứu, Đại Tấn đã hoàn thành hơn phân nửa cơ nghiệp bất hủ muôn đời của mình.
Chỉ cần giải quyết xong chỗ dựa là mười vạn thiết kỵ Bắc Nguyên ở ngoài Vân Châu, quân mã của Đại Tấn sẽ có thể tiến quân thần tốc, không còn trở ngại.
← Ch. 0408 | Ch. 0410 → |