← Ch.0397 | Ch.0399 → |
Sau khi thu xếp tốt cho Pháp Thánh Jerome, Mạnh Hàn liền chạy đến chỗ của Khải Văn tiên sinh trước tiên. Thời điểm đối mặt với Jerome Pháp Thánh, Mạnh Hàn không hỏi bất kỳ câu hỏi nào có liên quan đến việc phục hồi m.⩜ l.ự.© cho Khải Văn tiên sinh. Nếu nghiệp đoàn m.⩜ p.h.á.p sư không cướp đoạt tư cách m.⩜ đ.ạ.ℴ sư của Khải Văn tiên sinh, như vậy Khải Văn tiên sinh có quyền hạn tìm kiếm sự trợ giúp trong nghiệp đoàn m.⩜ p.h.á.p sư. Nhưng cho đến bây giờ Khải Văn tiên sinh vẫn không có cách nào hồi phục m.⩜ l.ự.©, rõ ràng nghiệp đoàn m.⩜ p.h.á.p sư cũng không thể ra sức.
Có thể khiến Mạnh Hàn gấp gáp như vậy, chính là Pháp Thánh Jerome nói tới chuyện có thể cùng sủng vật m.⩜ p.h.á.p cộng hưởng m.⩜ l.ự.©. Mạnh Hàn chưa từng có cảm giác được sủng vật m.⩜ p.h.á.p của mình có m.⩜ l.ự.©, càng không cần phải nói cộng hưởng. Nhưng dù sao điều này cũng là một hy vọng. Mạnh Hàn không muốn bỏ qua.
- Cộng hưởng m.⩜ l.ự.© với sủng vật m.⩜ p.h.á.p?
Khải Văn tiên sinh cảm thấy rất kỳ quái, không hiểu tại sao Mạnh Hàn lại hỏi vấn đề này. Hoặc là nói, hắn cho rằng hiện tại Mạnh Hàn hỏi vấn đề này vẫn hơi sớm. Thời cơ thật sự thích hợp, hẳn là sau khi Mạnh Hàn thí luyện m.⩜ p.h.á.p sau công, mà không phải hiện tại:
- Đại nhân, ngài không cảm thấy hiện tại hỏi điều này đối với ngài thực sự không thích hợp sao?
- Ta chỉ muốn biết mà thôi.
Mạnh Hàn sẽ không giải thích rõ ràng cho Khải Văn tiên sinh biết. Cho dù hiện tại Khải Văn tiên sinh đã là một thành viên trong trận doanh của mình, Mạnh Hàn cũng sẽ không giải thích. Cho dù Grace và Elyse là người thân thiết như vậy, Mạnh Hàn vẫn chưa hề nói với các nàng về bí mật của mình. Một khi bị tiết lộ ra ngoài, bị Tinh Linh Tộc biết kết cục duy nhất chính là †.Ử v.ℴ.ᥒ.g. Mạnh Hàn sẽ không lấy cái mạng nhỏ của mình ra làm trò đùa.
- Được rồi!
Khải Văn tiên sinh cũng sẽ không tranh luận với Tử tước đại nhân về điều này. Dù sao đi nữa đây không phải là vấn đề quan trọng gì. Chỉ cần sau khi trở thành m.⩜ p.h.á.p sư thật sự, đều sẽ biết những điều này. Biết sớm biết một chút hay biết muộn một chút cũng không hề khác nhau. Chỉ là thỏa mãn lòng hiếu kỳ của thành chủ đại nhân, không cần thiết trêu tức hắn làm gì.
Trên thực tế, việc cộng hưởng m.⩜ l.ự.© với sủng vật m.⩜ p.h.á.p rất đơn giản. Chính là cộng hưởng m.⩜ l.ự.© của sủng vật m.⩜ p.h.á.p. Phần lớn sủng vật của m.⩜ p.h.á.p sư đều không phải dùng để c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪, mà dùng để làm nguồn cung cấp m.⩜ l.ự.© cộng hưởng. Đánh giá một sủng vật m.⩜ p.h.á.p là cao cấp hay không, ngoại trừ thuộc tính c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ ra, quan trọng nhất chính là m.⩜ l.ự.© cao hay thấp.
Đương nhiên, đó là nói một cách đơn giản. Nhưng trên thực tế, muốn cộng hưởng m.⩜ l.ự.© cũng phải sử dụng một kỹ xảo m.⩜ p.h.á.p tương đối khó khăn. M.⩜ p.h.á.p sư bình thường thậm chí phải tốn nửa năm thậm chí là thời gian dài hơn mới có thể nhất trí với sủng vật m.⩜ p.h.á.p của mình trong hành động, đạt được mục đích m.⩜ l.ự.© cộng hưởng.
Sau khi hiểu rõ những điều này, cuối cùng Mạnh Hàn đã hiểu rõ trên phương diện lý luận m.⩜ p.h.á.p mình thiếu sót bao nhiêu thứ. Dường như ngoại trừ mấy m.⩜ p.h.á.p cấp thất nhất ra, Mạnh Hàn gần như một chữ cũng không biết. Với tư chất như vậy, lúc đó nếu Antonio thật sự có thể thông qua thí luyện m.⩜ p.h.á.p, có họa là q.∪.ỷ.
Thật may, hiện tại biết cũng không tính là quá muộn. Mạnh Hàn trở lại gian phòng của mình, bày ra một tư thế muốn suy ngẫm một mình. Sau đó hắn bắt đầu liên hệ với sủng vật m.⩜ p.h.á.p của mình
Trước đây Mạnh Hàn không biết sủng vật m.⩜ p.h.á.p có công năng như vậy. Hiện tại cuối cùng sau khi đã rõ ràng, Mạnh Hàn không thể chờ đợi được nữa, liền đưa ra yêu cầu cần m.⩜ l.ự.© về phía đám mây m.⩜ p.h.á.p của mình.
Một lần, không được. Hai lần, không được. Ba lần, không được... Đây là hiện tượng rất bình thường. Khải Văn tiên sinh đã từng nói, để hoàn toàn nắm giữ được kỹ năng này, đại khái cần một thời gian rất dài, không thể lập tức có phản ứng là chuyện vô cùng bình thường.
Tuy nhiên, đối với Mạnh Hàn mà nói, tinh thần lực siêu cường khiến loại liên hệ này trở nên cực kỳ đơn giản. Ban đầu liên hệ giữa Mạnh Hàn và đám mây m.⩜ p.h.á.p vốn vô cùng mật thiết, thậm chí đã đến mức có thể cùng chung tầm nhìn. Rất nhanh, Mạnh Hàn đã cảm giác được một chút chấn động của m.⩜ l.ự.©.
Đám mây m.⩜ p.h.á.p có bao nhiêu m.⩜ l.ự.©, Mạnh Hàn không rõ. Nhưng, từ tri thức kiếp trước Mạnh Hàn biết nếu như muốn hình thành một lần lôi điện cần năng lượng mạnh mẽ tới mức nào. Nếu đám mây m.⩜ p.h.á.p có thể làm được điều này, như vậy, Mạnh Hàn có thể khẳng định, sủng vật m.⩜ p.h.á.p của mình tuyệt đối sẽ không thiếu hụt m.⩜ l.ự.©.
Nhưng sự thực lại khiến Mạnh Hàn rất thất vọng. Sau khi bản thân Mạnh Hàn tiếp nhận m.⩜ l.ự.© gần bằng bình, Mạnh Hàn liền không cảm giác được m.⩜ l.ự.© do sủng vật m.⩜ p.h.á.p truyền đến nữa. Nói cách khác, hiện nay chỉ có vậy thôi. M.⩜ l.ự.© của Mạnh Hàn chỉ nâng lên gấp đôi. Trên thực tế, m.⩜ l.ự.© của bản thân Mạnh Hàn đã vô cùng ít. Nhiều nhất chỉ đủ cho Mạnh Hàn phóng thích hai mươi lần địa gai thuật.
Hai mươi lần m.⩜ p.h.á.p cấp một cũng tương đương với bốn lần m.⩜ l.ự.© m.⩜ p.h.á.p cấp hai. Nghiêm khắc mà nói, hiện tại Mạnh Hàn đang nắm giữ một m.⩜ l.ự.© của m.⩜ p.h.á.p sư trung cấp. Có thể phóng ra một đến hai m.⩜ p.h.á.p cấp hai, chính là một đường ranh giới của m.⩜ p.h.á.p sư trung cấp và m.⩜ p.h.á.p sư sơ cấp. Đương nhiên, nếu muốn tăng cao hơn nữa, cần phải có thể phóng thích ra m.⩜ p.h.á.p cấp ba. Trên căn bản, mỗi lần tăng lên một cấp bậc, cần có thể phóng thích ra hai m.⩜ p.h.á.p cao hơn một cấp.
Chờ đến thời điểm đạt Đại m.⩜ p.h.á.p sư cao cấp, trên thực tế đã có thể nắm giữ được m.⩜ p.h.á.p cấp sáu. Còn m.⩜ đ.ạ.ℴ sư thì cần cao hơn nữa. Tuy nhiên, m.⩜ p.h.á.p cấp sáu trở lên đã không phải là phương thức phóng thích cố định này nữa. Khi tiến vào cảnh giới m.⩜ đ.ạ.ℴ sư, cần có thể lĩnh ngộ ra phương thức phóng thích m.⩜ p.h.á.p thích hợp với mình nhất. Những m.⩜ p.h.á.p này không phải được ghi chép trên sách m.⩜ p.h.á.p nữa.
Đây chính là lý do tại sao quyển sách mặt phẳng chiếu của Mạnh Hàn được hoan nghênh như vậy. Quyển sách cấp ba đã có thể phóng thích ra uy lực m.⩜ p.h.á.p cấp sáu. Nếu như tiến thêm một bước nữa, chính là cảnh giới m.⩜ đ.ạ.ℴ sư. Rất nhiều lúc, cho dù là m.⩜ đ.ạ.ℴ sư muốn chế tạo một quyển sách m.⩜ p.h.á.p cấp bảy, cũng không phải là một việc dễ dàng.
Điều này dẫn đến thị trường quyển sách m.⩜ p.h.á.p từ cấp sáu trở lên căn bản có tiền cũng không thể mua được. Quyển sách cấp sáu đã là dự trữ chiến lược cực hạn của mỗi quốc gia.
M.⩜ l.ự.© bỗng dưng tăng thêm gấp đôi. Dựa theo tính toán m.⩜ l.ự.© của bản thân Mạnh Hàn có thể phóng thích ra tám lần m.⩜ p.h.á.p cấp hai. Nói cách khác, cũng chính là có thể chống đỡ được một m.⩜ p.h.á.p cấp ba đơn giản nhất. Tuy rằng tốc độ tăng như vậy đã rất lớn, nhưng Mạnh Hàn vẫn cảm thấy có chút thất vọng.
Với sự hiểu rõ của hắn đối với năng lượng ẩn chứa trong lôi điện, dường như không nên chỉ có một chút như thế. Tuy nhiên, nghĩ tới cho dù là lôi điện mạnh nhất chẳng qua chỉ là có thể vừa đủ để đánh tan vòng đấu khí phòng ngự của một đại kiếm sư đỉnh phong, Mạnh Hàn đã cảm thấy thoải mái hơn.
← Ch. 0397 | Ch. 0399 → |