← Ch.0485 | Ch.0487 → |
Tiểu thế giới!
Đoàn sương này là một trận pháp tiểu thế giới!
Khi suy nghĩ này nổi lên, Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông biết chuyện hôm nay rắc rối. Có tiểu thế giới thì Đinh Hạo tiến lùi gì cũng không thua được, muốn dùng ưu thế nhiều người vây g.ï.ế.✝ thiên tài sắp nổi đó là chuyện không thể.
Một tên nhà quê ra từ thâm sơn cùng cốc sao có thể nắm giữ loại minh văn trận pháp cao đẳng như vậy?
Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông có ©.h.ế.† cũng không hiểu ra.
Đầu óc Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông suy nghĩ cách nhanh phá giải trận pháp tiểu thế giới, nhưng rất nhanh gã từ bỏ.
Bởi vì Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông không thể không bất đắc dĩ thừa nhận gã không am hiểu minh văn trận pháp. Nguyên Hắc Sát tông truy cầu công kích mạnh mẽ, ẩn núp á.ɱ s.á.†. Chỉ ít ỏi mấy trưởng lão tinh thông minh văn trận pháp nhưng bọn họ không có mặt ở đây.
Chính lúc này...
Sương mù sôi sục như đang dựng dục quái vật chợt vỡ tung.
Thân hình cao to của Ma Sát Bạch Vượn ba đầu sáu tay lại xuất hiện, che đậy ánh sáng trên bầu trời, để lại bóng râm lớn dưới đất. Bốn quả cầu ánh sáng yêu khí như bốn mặt trời hóa thành luồng sáng tụ lại bay vào bàn tay Ma Sát Bạch Vượn ba đầu sáu tay, chợt thò ra rồi biến mất.
Con ngươi Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông co rút.
Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông nhìn tay kia của Ma Sát Bạch Vượn ba đầu sáu tay Đinh Hạo.
Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông thấy hai cái xác.
Xác của Uất Trì Kim, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc loang lổ vết m.á.∪.
Uất Trì Kim, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc nằm bẹp dí trên bàn tay đầy lông trắng cứng như cương châm, đã mất sự sống. Đinh Hạo nhẹ lật úp tay, hai cái xác rơi xuống ầm ầm đập hai cái hố sâu. Cường giả cảnh giới Võ Hoàng cảnh dù đã ©.h.ế.† thì độ cứng cơ thể có thể so với kim thạch!
Tiếng đập thủng đất như vang bên tai mỗi người, khiến họ tim đập chân run.
G.ï.ế.t... G.ï.ế.t rồi?
Thật sự ©.h.ế.†?
Mới qua một chén trà mà hai cường giả cảnh giới Võ Hoàng cảnh đã ©.h.ế.†?
Tuy Uất Trì Kim, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc mới vào cảnh giới Võ Hoàng cảnh không lâu, trình độ đê giai nhưng đích thực là Võ Hoàng cảnh, có tuổi thọ nàn năm. Trừ phi bị đập nát sọ hoặc trái tim, nếu không thì có xẻ tứ chi Uất Trì Kim, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc ra vãn có thể phục sinh, sức sống sánh bằng cự ma thần long. Tồn tại như vậy mà chưa đến thời gian một chén trà đã bị g.ï.ế.✝?
Trong sương mù tiểu thế giới xảy ra chuyện gì?
Trong tay Đinh Hạo nắm giữ đòn s.á.† †.h.ủ gì?
Không ai biết.
Mọi người chỉ biết rằng từ giờ phút này đã không thể xem thiếu niên trước mắt là may mắn đánh bậy đánh bạ khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, dù người có vạn may nghịch thiên cũng không thể chính diện quyết đấu với hai cường giả cảnh giới Đại Võ Hoàng cảnh và chiến thắng được.
Vận may không thể giải thích được điều đó.
Là thực lực!
Từ giây phút này, thiếu niên Đinh Hạo chân chính bước vào hàng siêu cường giả tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.
Đây không phải bởi vì Đinh Hạo khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu được danh tiếng giả dối hư vinh, hắn dùng loan đao trường kiếm, một tấc xương trắng một tấc m.á.∪ đánh ra địa vị, uy vọng. Hai cường giả cảnh giới Võ Hoàng cảnh trở thành đá lót được, tân vương đăng cơ, dưới chân đầy m.á.∪ và lửa. Một sự tồn tại không thể khiêu khích, trong khoảnh khắc này Đinh Hạo chính thức khẳng định địa vị của mình.
Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông hối hận thở dài trong lòng.
Lúc này Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông hiểu rõ Đinh Hạo đã thành đại thế, muốn g.ï.ế.✝ thiên tài như vậy chỉ dựa vào lực lượng của gã là không thể. Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông tự hỏi lòng muốn g.ï.ế.✝ hai Võ Hoàng cảnh như Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, Uất Trì Kim trong thời gian một chén trà cũng cần trả giá rất lớn.
- Quá độc ác. Đinh Hạo, hai người đó là võ giả tinh anh của nhân tộc ta, ngươi dám tàn nhẫn ngược g.ï.ế.✝!
Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông đầy căm tức chỉ tích Đinh Hạo:
- Ngươi là đ.Ồ †.ể †.à.ᥒ s.á.† cùng tộc!
Đinh Hạo cười nhạt khinh thường nói:
- Võ giả tinh anh? Bọn họ? Nếu ta rơi vào tay các ngươi chẳng lẽ các ngươi sẽ tha cho ta? Các ngươi g.ï.ế.✝ ta thì yên tâm thoải mái, ta g.ï.ế.✝ các ngươi chính là †.à.ᥒ s.á.† đồng tộc?
Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông lớn tiếng nói:
- Chúng ta chỉ muốn bắt giữ ngươi, cho tiểu tử không biết tôn ti nhà ngươi bài học, mới đầu không hề muốn g.ï.ế.✝ người!
- A? Phải không? Thì ra các ngươi tốt bụng như vậy. Nhưng... Ha ha ha ha ha ha! Ta g.ï.ế.✝ bọn họ rồi sao? Bây giờ ngươi làm gì được ta? Không phục thì đến chiến! Thứ cặn bã như vậy ta gặp tên nào g.ï.ế.✝ tên đó!
Đinh Hạo hóa thân Ma Sát Bạch Vượn ba đầu sáu tay đứng giữa thiên địa.
Đinh Hạo vẫn giữ hình dạng ba đầu sáu tay, ba cái miệng cùng thốt ra lời nói như sấm rần vang trên bầu trời. Khí thế hung hãn chấn vài võ giả yêu tộc, nhân loại thực lực hơi thấp hao mắt ù tai, mặt trắng bệch thụt lùi lại.
Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông cứng người lại.
Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông không ngờ Đinh Hạo bá đạo, mạnh mẽ như vậy, hắn lười tranh cãi với gã.
- Ngươi...
Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông không biết nên nói cái gì, trong tối ngoài sáng tấn công đều thua. Đụng phải đối thủ vừa cứng vừa hôi như cục đá thế này các thủ đoạn âm hiểm đi trên đầu người ta, ỷ thế h.ï.ế.p người của Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông hoàn toàn không thể thực hiện được, bởi vì đối phương căn bản không để ý.
- Ta không chỉ g.ï.ế.✝ chúng còn muốn g.ï.ế.✝ ngươi!
Lưỡi dao to phản chiếu ánh nắng lạnh lẽo âm trầm chỉ hướng Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông, Đinh Hạo đầy sát khí nói:
- Cấu kết yêu tộc vây công Thiên Ninh vương triều, ngươi tội đáng muôn ©.h.ế.†! Thứ phản nghịch chủng tộc giống như ngươi có tài đức gì được một góc bản đồ thượng cổ di tích bí ẩn? Hãy ngoan ngoãn giao ra một góc bản đồ sẽ cho ngươi ©.h.ế.† tốt!
Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông tức xì khói:
- Nói năng bừa bãi! Ta cấu kết với yêu tộc khi nào?
Không ngờ Đinh Hạo nhắm đến một góc bản đồ trong tay gã, thật là cuồng vọng điên cuồng. Những lời lúc trước Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông nói bây giờ Đinh Hạo trả lại hế, nhục nhã gã ra mặt, thật đáng hận!
Đinh Hạo khinh thường nói:
- Trước cặp mắt bao người ngươi và đám y.ê.∪ m.⩜ Vạn Yêu cốc vây công Thiên Hương các, sự thật rành rành ra đó còn muốn chối?
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Ta nói ngươi cấu kết với y.ê.∪ m.⩜ là thật, có giao bản đồ ra không? Ta không có nhiều kiên nhẫn.
- Ngươi muốn ©.h.ế.†!
Kỹ xảo bình thường đối phó với người nay trở ngược lại mình, Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông giận điên người.
- A! Nếu vậy thì ngươi ©.h.ế.† đi!
Đinh Hạo vung kiếm.
← Ch. 0485 | Ch. 0487 → |