Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1100

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1100: Một xanh, một trắng, một đen
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Q.∪.ỷ ấn to lớn như trời sập đổ lên đầu Đinh Hạo.

Đinh Hạo không sợ, tay trái tung cú đấm rống to:

- Vỡ cho ta!

Đao ý xẹt qua, sấm chớp ầm ầm, tia điện lấp lóe.

Một ảo ảnh đao to biến ảo từ nắm tay Đinh Hạo đứng trên q.∪.ỷ ấn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thiên địa dao động.

Q.∪.ỷ ấn tan vỡ.

Lúc này u hồn q.∪.ỷ ảnh xương khô lặng lẽ công kích từ sau lưng Đinh Hạo, b.ï.Ể.∪ †.ì.ᥒ.h dữ tợn.

Đinh Hạo như không phát hiện.

Có người định nhắc nhở Đinh Hạo thì xảy ra biến dị. Bùm một tiếng, cột m.á.∪ bắn ra tư sau lưng u hồn q.∪.ỷ ảnh xương khô. Bỗng nhiên Thiên Cơ cốc khựng người như hóa đá, đứng im không nhúc nhích, m.á.∪ tuôn như suối từ miệng vết thương.

Q.∪.ỷ kiếm trong tay u hồn q.∪.ỷ ảnh xương khô cách lưng Đinh Hạo chỉ một lóng tay, nhưng khoảng cách này không thể tiến lên thêm.

Giọng Đinh Hạo giống như tử thần tuyên án:

- Ngươi đã ©.h.ế.†.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Một chuỗi thanh âm trầm đục vang lên. Cột m.á.∪ phun ra từ khắp người u hồn q.∪.ỷ ảnh xương khô.

Chớp mắt cường giả thần cảnh bị tạc m.á.∪ thịt bầy nhầy, u hồn q.∪.ỷ ảnh xương khô thành bãi thịt vụn, chỉ có thần hồn xanh biếc hét chói tai chạy trốn.

U hồn q.∪.ỷ ảnh xương khô bị kiếm ý, đao ý nhập vào cơ thể, gã không thể ức chế lực lượng phá hư này.

Đinh Hạo giơ tay lên.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

kiếm ý xẹt qua tỏa định thần hồn xanh biếc.

Lý Mục Vân cười to bắt ấn quyết, một thần ấn to lớn hiện ra chặn lại vài kiếm khí kiếm ý. Lý Mục Vân lắc người chớp mắt đến trước thần hồn u hồn q.∪.ỷ ảnh xương khô, há mồm hút.

thần hồn u hồn q.∪.ỷ ảnh xương khô như lũ sương khói bị Lý Mục Vân hút vào miệng.

U hồn q.∪.ỷ ảnh xương khô điên cuồng gào thét:

- Không, ngươi không thể cắn nuốt ta! Ta có ơn dạy dỗ... Ngươi... !

Cuối cùng thần hồn u hồn q.∪.ỷ ảnh xương khô không thoát khỏi, bị Lý Mục Vân hút hết vào miệng.

Lý Mục Vân cười âm trầm:

- Nếu ngươi đã vô dụng thì hãy biến thành chất dinh dưỡng của ta.

Lý Mục Vân bây giờ không còn loại chính khí, dịu dàng như hồi ở Vấn Kiếm tông. Lý Mục Vân phát ra q.∪.ỷ khí âm trầm, thanh âm cũng rợn người.

- Nếu ngươi cứ nói với ta phế vật đuề đáng ©.h.ế.† thì phế vật nhà ngươi hãy ©.h.ế.† đi!

thần hồn u hồn q.∪.ỷ ảnh xương khô vào miệng, khí thế sức mạnh của Lý Mục Vân tăng vọt.

Lý Mục Vân bắt ấn, q.∪.ỷ khí cuồn cuộn sau lưng như mây đen sôi trào. Ngàn vạn oan hồn như ẩn như hiện, điên cuồng gào thét gầm rống. Tiếng gầm như đến từ viễn cổ vang lên, hai bên trái phải Lý Mục Vân hiện ra mặt người màu đen to lớn, cao vài trăm thước, trông rất kỳ dị.

Lý Mục Vân không ngừng bắt ấn, mặt người càng lúc càng rõ ràng.

Một khuôn mặt nanh tranh như q.∪.ỷ, một khuôn mặt trang nghiêm như thần, b.ï.Ể.∪ †.ì.ᥒ.h trên gương mặt vô cùng rõ ràng.

Lý Mục Vân hét to:

- Chân - Q.∪.ỷ - Thần - Ấn!

Hai khuôn mặt người thoáng chốc rít gào bay ra, như hai ngọn núi to đè hướng Đinh Hạo.

Đây là một loại thần thông rất đáng sợ. Mặt người thay đổi, liên tục biểu hiện ra vui, giận, buồn, mừng, hận, đau, sầu, điên, bực, các loại b.ï.Ể.∪ †.ì.ᥒ.h. Mỗi b.ï.Ể.∪ †.ì.ᥒ.h ảnh hưởng thất tình lục dục của người, dẫn dắt tâm ma võ giả.

Vẻ mặt Đinh Hạo trầm trọng.

Trong một kích kia ẩn chứa lực lượng u hồn q.∪.ỷ ảnh xương khô trước khi ©.h.ế.†, rõ ràng Lý Mục Vân dung hợp lực lượng thần hồn đó vào thần thông của mình.

Năm xưa võ đạo của Lý Mục Vân chưa đại thành là nhờ không ngừng nuốt tinh nguyên, căn nguyên của người khác tu luyện ra. Trong chiến trường bách thánh xuất hiện nhiều xác ©.h.ế.† bị hút khô, sau này trong cuộc chiến Thập Vạn Đại Sơn mạch, Lạc Thánh sơn mạch ở Thần Ân đại lục, không biết Lý Mục Vân hút bao nhiêu võ giả để có sức c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ ngày nay.

Pháp môn cắn nuốt kiểu này là áo nghĩa rất đáng sợ của U Minh Q.∪.ỷ tông.

Hai nắm tay Đinh Hạo hơi hạ xuống, kiếm ý, đao ý biến ra gió giật mưa rào, ấm chớp bủa giăng càng dữ dội quanh người hắn.

Lửa lượn lờ nắm đấm trải, hàn băng sôi trào trên nắm đấm phải, ánh sáng rực rỡ chói mắt nở rộ. Thoáng chốc có đao quang kiếm ảnh vô tận bộc phát. Từng luồng đao ý đao khí, kiếm ý kiếm khí bạo phát, sức cắt khó thể nói rõ.

Thân hình Đinh Hạo bất động như núi, vận ý đại thế tràn ngập.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Hai đấm đánh ra, kiếm ý, đao ý hoàn toàn bộc phát.

Vô số đao khí, kiếm khí liên miên c.h.é.ɱ vào mặt q.∪.ỷ và mặt thần. Người ngoài cảm thấy từng thanh đao ảnh lửa, kiếm ý băng giá như dòng nước xiết nhanh chóng phun ra.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong đợt va chạm điên cuồng, b.ï.Ể.∪ †.ì.ᥒ.h mặt q.∪.ỷ và mặt thần biến mơ hồ, vặn vẹo dữ tợn. Miệng mặt q.∪.ỷ và mặt thần phát ra tiếng gầm đến từ ma giới, thần giới, đó là lực lượng sóng âm thoáng chốc chấn vỡ vô số đao ảnh lửa, kiếm ý băng giá.

Đinh Hạo quát to:

- Si mị võng lượng... Phá cho ta!

Kiếm ý lại bùng phát trên hai nắm đấm của Đinh Hạo.

Bây giờ chỉ cần lòng Đinh Hạo sục sôi chiến ý, một suy nghĩ là tất cả đều thành đao kiếm.

Tiếng hồng nhạn hú dài vang lên đối kháng với lực lượng sóng âm của khuôn mặt q.∪.ỷ, mặt thần.

Vách tường bốn phía kiếm ý, đao ý sôi sục cuộn trào.

Sóng âm kích động, tường kiếm ý, đao ý sắp không chống được.

Mọi người trong quảng trường biến sắc mặt, c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ trình độ này quá nguy hiểm. Nếu đao khí, kiếm khí hoặc q.∪.ỷ khí toát ra một chút là không biết bao nhiêu người trên quảng trường phải ©.h.ế.†.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng năng lượng nổ gấp gpá vang lên.

Mặt q.∪.ỷ, mặt thần cuối cùng bị đánh đánh tan.

Vù vù vù vù vù!

Một luồng kiếm quang xẹt qua.

Người Lý Mục Vân run lên, vai bắn ra cột m.á.∪.

Lý Mục Vân bị thương.

Lý Mục Vân khẽ quát vỗ vào bả vai, một đoàn lửa đen đốt cháy chớp mắt loại trừ lực lượng kiếm ý trong miệng vết thương, vết cắt khép lại ngay.

Cùng lúc đó, thế công của Đinh Hạo như gió giật mưa sa nghiền áp qua.

Vô tận ảo ảnh đao lửa kiếm băng trút xuống.

Lý Mục Vân hú chói tai biến thành sương đen chạy đi.

Mắt Đinh Hạo bắn ra tia sáng, thiên nhãn võ đạo trên trán tách ra, từ con mắt bắn cột sáng vàng nhìn thấu mọi hư vọng. Đinh Hạo nhìn xuyên qua sương đỏ bắt giữ †.h.â.ᥒ †.h.ể Lý Mục Vân, lòng hắn máy động, tia chớp đao ý không ngừng giáng xuống.

Lý Mục Vân r.ê.ᥒ r.ỉ:

- A! Phụt!

Lý Mục Vân lộ thân hình, lảo đảo. Lý Mục Vân lần nữa bị thương, miệng hộc m.á.∪.

Vô số tia chớp sấm sét từ trên trời giáng xuống tỏa định Lý Mục Vân.

Mấy người Thất Nghĩa Minh đứng bên ngoài tâm tình cực kỳ phức tạp, thấy hình ảnh này bọn họ kiềm không được lên tiếng:

- Đinh sư huynh thủ hạ lưu tình... !

Đinh Hạo keh vậy khẽ thở dài, sấm chớp ầm ầm biến mất.

Lý Mục Vân không lĩnh tình.

Lý Mục Vân nhân dịp này hét chói tai, người liên tục đổi hướng nhẹ nhàng như q.∪.ỷ. Mỗi lần Lý Mục Vân di chuển là để lại một ảo ảnh tại chỗ, chớp mắt có mấy trăm ảo ảnhLý Mục Vân xuất hiện. Mỗi ảo ảnh có hơi thở, thực lực giống y như bản thể, Lý Mục Vân đội mặt nạ q.∪.ỷ âm u nhe răng cười công kích Đinh Hạo.

Chương (1-1254)