Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0704

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0704: Sinh mạng thứ hai
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Q.∪.ỷ vương này vừa nói xong, bốn q.∪.ỷ vương đỉnh cấp đã nặng nề quỳ xuống dập đầu ba cái trước mặt Diệp Dương Thành, sau đó ngồi trên mặt đất không nhúc nhích, lòng tràn đầy thấp thỏm chờ đợi quyết định cuối cùng của Diệp Dương Thành..

Nếu như không thật sự cùng đường, bọn họ cũng không thể mạo hiểm như vậy tìm đến Diệp Dương Thành, phải biết rằng, hiện tại bọn họ đã lấy tính mạng của mình ra để đánh cược.

Nghe xong lời nói của bốn q.∪.ỷ vương đỉnh cấp trước mặt, trong đôi mắt Diệp Dương Thành lóe ra chút quang mang kinh ngạc bất định, trong lúc nhất thời cũng không cách nào xác định bốn q.∪.ỷ vương trước mắt này có nói thật hay không? Nếu như là thật, thu nhận bốn q.∪.ỷ vương đỉnh cấp có thực lực siêu việt, tựa hồ cũng là chọn lựa không tồi, nhưng nếu như bọn họ nói dối...

Trong mắt xẹt qua một tia sát ý rét lạnh, trên mặt cũng tràn đầy thần sắc hòa hoãn, hắn gật gật đầu nói:

- Các ngươi muốn ta cứu các ngươi như thế nào?

- Cái này...

Nhìn thấy sắc mặt hòa hoãn của Diệp Dương Thành, lo lắng của bốn q.∪.ỷ vương cũng giảm bớt không ít, âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, một q.∪.ỷ vương quỳ trên mặt đất nhỏ giọng nói:

- Thứ lưu lại trong l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của chúng ta là cấm chế l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ của hắn... Cho nên, phải nghĩ cách giải trừ đạo cấm chế l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ này, chúng ta mới có thể đạt được tự do.

- Cấm chế l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ?

Đây là lần đầu tiên Diệp Dương Thành nghe nói đến vật này, hắn khẽ vén chân mày dò hỏi:

- Vật này hiện tại giấu trong cơ thể của các ngươi sao?

- Đúng vậy.

Mấy q.∪.ỷ vương nhìn nhau cười khổ, nhất tề gật đầu.

- Ngươi đứng lên đi.

Diệp Dương Thành xoa nắn cằm, như có điều suy nghĩ, nói với một q.∪.ỷ vương:

- Kéo l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của ngươi ra ngoài, để ta kiểm tra một chút.

Q.∪.ỷ vương này ban đầu còn lộ ra sắc mặt vui mừng nhất thời ngây ngẩn cả người, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa đối với linh thể mà nói chính là một đạo bình chướng cuối cùng, một khi l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa rơi vào trong tay người khác, chỉ cần nhẹ nhàng nắm... Bất kể thực lực của ngươi mạnh mẽ cỡ nào, cũng sẽ hồn phi phách tán trong nháy mắt.

Giao l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa cho Diệp Dương Thành kiểm tra, tựa hồ cũng chính là giao cái mạng nhỏ của mình cho Diệp Dương Thành, chỉ cần Diệp Dương Thành hơi có động tác, là có thể khiến hắn vạn kiếp bất phục trong phút chốc.

Đây mới thực sự là đánh cược tính mạng, nếu sau khi Diệp Dương Thành bắt được l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa không làm gì với hắn, như vậy đã nói lên Diệp Dương Thành tạm thời còn chưa có ý nghĩ g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† bọn hắn, nhưng nếu sau khi Diệp Dương Thành bắt được l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa thật sự làm gì đó... kết quả đợi chờ hắn chính là tan thành mây khói.

Đây là một trận đánh cược, đánh cược tâm tình của Diệp Dương Thành. Lúc này trái tim của tên q.∪.ỷ vương không khỏi trầm mặc, đứng trước lựa chọn sống còn, bất luận kẻ nào cũng sẽ cực kỳ thận trọng, hắn cũng không ngoại lệ.

Giao l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa cho Diệp Dương Thành, tình huống đầu tiên là Diệp Dương Thành sẽ chỉ kiểm tra cấm chế trong l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của hắn, có lẽ còn có thể cứu trợ. Nhưng tình huống thứ hai là Diệp Dương Thành nói giúp bọn hắn kiểm tra chỉ là ngụy trang, mục đích thực sự...

Tên q.∪.ỷ vương này bất giác rùng mình một cái, đang định mở miệng cự tuyệt, lại đột nhiên nhớ lại một chuyện khác khiến cho hắn lo lắng đề phòng.

Giờ Tý tối nay lão già được xưng Q.∪.ỷ Tiên kia sẽ rời khỏi không gian thứ nguyên, bây giờ cách giờ Tý vẫn chưa tới ba giờ, nếu như hiện tại không thể đưa ra quyết định cuối cùng... , một khi để cho lão già kia phục hồi tinh thần, chờ đợi bọn hắn chắc chắn là tuyệt lộ phải ©.h.ế.†.

Một bên là có thể có hi vọng được cứu, một bên là kết cục thê thảm phải hồn phi phách tán... Vừa suy nghĩ đến khác biệt của hai chuyện này, tên q.∪.ỷ vương lập tức thu liễm sợ hãi, hít vào một hơi thật sâu, sau đó khom người chào Diệp Dương Thành, đáp:

- Được.

- Sao?

Lúc này lại đến phiên Diệp Dương Thành kinh ngạc, hắn không ngờ tên q.∪.ỷ vương lại dứt khoát gật đầu đáp ứng như vậy... Chẳng lẽ chuyện này thật sự như bọn họ nói, bọn họ hiện tại đang đối mặt với tuyệt lộ, chỉ có thể buông tay phó mặc sao?

Nếu như nói lúc trước trong lòng Diệp Dương Thành còn có chút nghi ngờ lời nói của bốn q.∪.ỷ vương này, vậy thì lúc này có một q.∪.ỷ vương chỉ chần chờ chốc lát rồi đồng ý móc ra l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của mình, Diệp Dương Thành đã tin hơn phân nửa, có lẽ, bọn họ thật sự đã cùng đường rồi.

Tên q.∪.ỷ vương lôi ra l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa từ trong cơ thể của mình, phát ra quang mang màu đỏ sậm, hiển nhiên là thuộc tính sát phạt, hơn nữa từ l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa này Diệp Dương Thành cũng cảm ứng được chút khí tức nóng bức...

- Tên này có lẽ là Âm Hỏa q.∪.ỷ vương?

Nhìn thấy l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của q.∪.ỷ vương này, trong lòng Diệp Dương Thành âm thầm tự nói, nhưng ngoài mặt vẫn cực kỳ bình tĩnh đưa tay nâng l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của q.∪.ỷ vương này, chậm rãi khép hai mắt.

Bốn q.∪.ỷ vương nhìn theo cử động của Diệp Dương Thành cũng âm thầm toát mồ hôi, tâm tình lo lắng khẩn trương khiến linh thể của bọn hắn có chút mơ hồ.

Diệp Dương Thành kiểm tra l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của Âm Hỏa q.∪.ỷ vương, đồng dạng cũng là tiến hành thẩm phán cuối cùng đối với tương lai của bọn họ, nếu bọn họ còn có thể giữ vững trấn định, thì đã không tìm đến Diệp Dương Thành xin giúp đỡ rồi. Phải biết rằng, bốn người bọn họ đều vô cùng quý trọng tính mạng của mình...

Bốn q.∪.ỷ vương đưa mắt nhìn nhau, đều là thần sắc khẩn trương, thậm chí không dám thở mạnh, sợ quấy nhiễu Diệp Dương Thành, làm cho Âm Hỏa q.∪.ỷ vương bị hồn phi phách tán.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, chân mày Diệp Dương Thành càng ngày càng nhíu lại, nhìn thấy phản ứng của hắn, bốn q.∪.ỷ vương lại càng khẩn trương hơn...

- Kỳ quái.

Từng có kinh nghiệm xem xét l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của đám người Dương Đằng Phi lần trước, lần này kiểm tra l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của Âm Hỏa q.∪.ỷ vương cũng coi như quen việc dễ làm, chẳng qua sau khi trải qua một phen kiểm tra, Diệp Dương Thành bất ngờ phát hiện, trong l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của Âm Hỏa q.∪.ỷ vương cũng không có tung tích của cấm chế l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ, vừa vặn ngược lại, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của hắn không thừa thứ gì, ngược lại tựa hồ còn thiếu một vật.

Nhưng vật thiếu lại không phải là thứ gì râu ria, đối với linh thể mà nói, nó là l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch, tương đương với sinh mạng thứ hai.

L.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa sở dĩ được gọi là đạo bình chướng cuối cùng của linh thể, là bởi vì trong l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa bao quanh một viên bi chỉ lớn bằng hạt gạo, trong viên bi này ẩn chứa sinh cơ nồng đậm, khi nung khô l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa sẽ liên tục thả ra một loại năng lượng đặc thù duy trì tồn tại của linh thể.

Dưới tình huống như vậy, một khi l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa dập tắt, vậy thì viên l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch sẽ trực tiếp n.Ổ †.u.ᥒ.g, mà không có năng lượng của l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch chống đỡ, linh thể dĩ nhiên cũng sẽ sụp đổ.

Nghiêm khắc mà nói, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa và l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch là hai loại hỗ trợ lẫn nhau, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa nung khô l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch khiến cho nó liên tục thả ra năng lượng đặc thù, còn l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch đồng dạng cũng được l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa duy trì thiêu đốt, cả hai thứ đều không thể thiếu được thứ nào.

Nhưng hiện tại tình huống bày ra trước mặt Diệp Dương Thành là... trong l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của Âm Hỏa q.∪.ỷ vương, lại không tìm thấy tồn tại của l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch?

Khóa chặt chân mày, trên mặt toát ra thần sắc có chút ngưng trọng.

Đến bước này, Diệp Dương Thành đã có thể hoàn toàn tin tưởng bốn q.∪.ỷ vương trước mặt đang nói sự thật, bởi vì bọn họ không thể nào tự lấy đi l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch của mình, cách giải thích duy nhất, chính là l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch của Âm Hỏa q.∪.ỷ vương đã bị người tên là Q.∪.ỷ Tiên kia không biết dùng thủ đoạn gì lấy mất...

Nâng l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của Âm Hỏa q.∪.ỷ vương, Diệp Dương Thành trầm tư hơn năm phút, năm phút này, đối với bốn q.∪.ỷ vương đang chờ đợi thẩm phán lại dài giống như bốn thế kỷ.

Cho đến năm phút sau, Diệp Dương Thành mới đột nhiên nhìn Âm Hỏa q.∪.ỷ vương, hỏi:

- Tên Q.∪.ỷ Tiên chó má gì đó, có phải thường cách một thời gian sẽ cho các ngươi ăn một thứ gì đó? Tỷ như... quả cầu năng giống như quả cầu pha lê?

- Cái này...

Bất chợt nghe thấy Diệp Dương Thành hỏi như vậy, bốn q.∪.ỷ vương cũng nhất tề ngây ra một lúc, tiếp theo bọn hắn kinh ngạc gật đầu, Âm Hỏa q.∪.ỷ vương hồi đáp:

- Đúng là có chuyện như vậy, cứ cách ba ngày hắn sẽ chuyển vận cho chúng ta một quả cầu năng lượng từ không gian thứ nguyên, nói là có thể lẩn trốn được lục soát của vị thần, né được thiên khiển năm mươi năm một lần.

- Quả thế.

Nghe thấy trả lời của Âm Hỏa q.∪.ỷ vương, hai mắt Diệp Dương Thành nhất thời tỏa sáng, lầm bầm gật đầu.

L.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch chỉ cần có l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa nung khô sẽ không tan vỡ, tên Q.∪.ỷ Tiên hoàn toàn có thể dùng l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa của mình nung khô l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch của mấy q.∪.ỷ vương trước mắt này.

Sau đó lại không biết dùng biện pháp gì thu thập năng lượng đặc thù do mấy viên l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch phóng ra, lợi dụng một số thủ đoạn, thu thập những năng lượng đặc thù này, sau đó lại đưa cho mấy q.∪.ỷ vương duy trì linh thể của bọn hắn.

Kể từ đó, chỉ cần bốn q.∪.ỷ vương này không nghe lời hắn, hắn có thể trực tiếp bóp nát l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hỏa, bất cứ lúc nào cũng có thể nắm trong tay tính mạng của bọn họ.

Nghĩ đi nghĩ lại, Diệp Dương Thành cũng đã đoán ra chuyện này tám chín phần, chẳng qua hắn còn không biết, lực hấp dẫn của huyết hồn hoa đối với q.∪.ỷ vật chính là bắt nguồn từ l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch của bọn hắn, một khi mấy q.∪.ỷ vương không có l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch nhích tới gần huyết hồn hoa, như vậy, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch bị nắm giữ trong tay Q.∪.ỷ Tiên sẽ tản mát ra ánh sáng kỳ lạ.

Mà chỉ cần Q.∪.ỷ Tiên kia khống chế được l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch của bọn hắn, là có thể dễ dàng đoán được bọn hắn có phải đang nhích tới gần huyết hồn hoa hay không, hay là đã có được huyết hồn hoa

Những tình huống này Diệp Dương Thành cũng không biết, nhưng hiện tại tình huống nắm giữ cũng đủ khiến cho hắn vô cùng nhức đầu rồi.

L.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch đều bị Q.∪.ỷ Tiên nắm trong tay, trước mắt bốn q.∪.ỷ vương này...

Chần chờ chốc lát, Diệp Dương Thành cặn kẽ nói lại tình huống phát hiện cho bốn q.∪.ỷ vương đỉnh cấp biết, sau đó...

- Cái gì?

Vừa nghe thấy lời nói của Diệp Dương Thành, bốn q.∪.ỷ vương lập tức trợn tròn mắt, thất thanh kinh hô.

L.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch... L.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch của bọn hắn lại thần không biết q.∪.ỷ không hay rơi vào trong tay Q.∪.ỷ Tiên?

Bốn q.∪.ỷ vương như bị điện giật, linh thể khẽ run càng nói rõ tâm tình của bọn hắn vào lúc này.

Nhìn thấy phản ứng của bọn hắn, mặc dù Diệp Dương Thành có lòng muốn giúp đỡ bọn hắn, nhưng lúc này lại không thể bỏ qua một ý nghĩ mê người, sau khi hít vào một hơi thật sâu, âm thầm nắm chặt Bàn Long ngân thương trong tay...

Bốn q.∪.ỷ vương đỉnh cấp trước mắt có thực lực không tệ, nếu thu về cho mình hiển nhiên là lựa chọn tốt nhất. Nhưng, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch của bốn q.∪.ỷ vương đỉnh cấp này lại rơi vào trong tay Q.∪.ỷ Tiên, tương đương chính là Q.∪.ỷ Tiên đã khống chế sinh tử của bọn họ, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến cho bọn họ hồn phi phách tán.

Nếu bọn họ có thể vì bảo vệ tánh mạng mà tìm Diệp Dương Thành cầu trợ, đã nói lên bọn họ cực kỳ coi trọng tính mạng của mình, dưới tình huống như vậy, cho dù Diệp Dương Thành thật sự thu nhận bốn q.∪.ỷ vương này, chỉ sợ chỉ cần một câu nói hời hợt của Q.∪.ỷ Tiên, là có thể lập tức trở mặt, một lần nữa gia nhập trận doanh của Q.∪.ỷ Tiên.

Đối với bốn q.∪.ỷ vương này, nếu không có biện pháp thu vào dưới trướng của mình, như vậy, Diệp Dương Thành dĩ nhiên cũng không thể để mặc cho bọn hắn rời đi, nếu không, có khác gì thả hổ về rừng?

Nghĩ tới đây, sát cơ trong lòng Diệp Dương Thành càng ngày càng nồng nặc, hắn chưa bao giờ cho mình là đại thiện nhân gì đó, thời điểm nên hạ thủ tàn nhẫn, hắn tuyệt đối cũng không mềm lòng.

Có lẽ chú ý tới sát ý mãnh liệt bất chợt lóe lên trên mặt Diệp Dương Thành, bốn q.∪.ỷ vương đỉnh cấp càng thêm khẩn trương, tựa hồ trong cùng một lúc lui về sau mấy thước.

- Hừ...

Nhìn thấy cử động của bốn q.∪.ỷ vương này, trong lòng Diệp Dương Thành sớm đã có sát niệm làm sao còn có thể nương tay? Lúc này hừ lạnh một tiếng, vũ động Bàn Long ngân thương trong tay, không nói nhiều trực tiếp thi triển ra Bôn Lôi thương thuật, gào thét đánh về phía bốn q.∪.ỷ vương đỉnh cấp trước mặt.

Diệp Dương Thành không thể làm chuyện thả hổ về rừng, nếu không thể để mặc cho bọn hắn tự do rời đi, như vậy, vĩnh viễn giam cầm bọn họ lại trong rừng rậm, tựa hồ mới là lựa chọn tốt nhất.

- Hô...

Bàn Long ngân thương hóa thành tàn ảnh đầy trời, trong thương ảnh nửa thật nửa giả này, tay phải Diệp Dương Thành nhẹ nhàng di chuyển, thi triển ra thức thứ nhất của Bôn Lôi thương thuật, Lôi Long dập đầu.

- Rầm rầm rầm...

Bốn q.∪.ỷ vương đỉnh cấp vội vàng dựng lên cái lồng năng lượng trong công kích cuồng bạo của Diệp Dương Thành, chỉ gõ đánh vòng thứ nhất đã phá thành mảnh nhỏ. Cảm nhận được Diệp Dương Thành hoàn toàn không nương tay, mục đích trực tiếp chính là c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ bọn hắn, sắc mặt bốn q.∪.ỷ vương đỉnh cấp nhất thời đại biến, bọn họ dù ©.h.ế.† cũng không nghĩ tới, Diệp Dương Thành lại là một nhân vật sát phạt quyết đoán như vậy.

- Đi.

Khó khăn lắm ngăn cản được đợt công kích thứ nhất của Diệp Dương Thành, bốn q.∪.ỷ vương đỉnh cấp hoàn toàn tâm thần đại loạn, ban đầu bọn họ đã không có dũng khí quyết đấu với Diệp Dương Thành, bây giờ nhìn thấy Diệp Dương Thành thu hồi đầu thương, sắp thi triển ra đợt công kích thứ hai, trong nháy mắt, một gã q.∪.ỷ vương trầm giọng quát khẽ một tiếng, hóa thành một đạo lưu quang đen nhánh, muốn chạy trốn...

- Đợi một chút.

Trong giờ phút sinh tử này, tên q.∪.ỷ vương mở miệng nói đầu tiên giống như nghĩ tới chuyện gì, vội vàng kêu lên.

Chương (1-1103)