← Ch.0720 | Ch.0722 → |
Lúc này Dung Tan q.∪.ỷ vương lại có một loại khoái cảm được trả thù mãnh liệt, hắn nhếch nhếch nói:
- Không biết.
- Không biết?
Diệp Dương Thành run lên.
- Thật không biết!
Dung Tan q.∪.ỷ vương sợ hết hồn, vội vàng giải thích:
- Mục tiêu của bọn họ có năm cái, phân bổ ở năm vị trí trên địa cầu, ta cũng không biết bọn họ rốt cuộc tới vị trí nào...
- Năm mục tiêu... Năm chỗ hàng rào yếu kém!
Diệp Dương Thành đang nhớ lại lời nói của Âm Thủy q.∪.ỷ vương, trên mặt bắt đầu hiện ra sát khí lành lạnh!
- Bọn họ đi giải cứu Xích Mi Q.∪.ỷ Đế rồi?
Thanh âm tràn ngập sát ý, rõ ràng vang lên bên tai Dung Tan q.∪.ỷ vương, giống như một thùng thuốc nổ chuẩn bị n.Ổ †.u.ᥒ.g, khiến cho Dung Tan q.∪.ỷ vương kinh hãi không dứt.
Hắn theo bản năng lui về sau một bước, cười khan nói:
- Cái này... Có thể là vậy...
- Ngươi đã biết từ đầu có đúng không?
- Ta... Ta không...
- Trước đó là ngươi cố ý trì hoãn thời gian cho bọn hắn đúng không?
- Ta... Ta không có...
- Khốn kh.ï.ế.p!
Diệp Dương Thành nổi giận đá một cước đạp bay Dung Tan q.∪.ỷ vương ra ngoài, sắc mặt dữ tợn quay đầu quát:
- Người đâu!
Hơn hai mươi tên ngục tốt đằng đằng sát khí nhìn về phía Dung Tan q.∪.ỷ vương bị Diệp Dương Thành đạp bay, phảng phất chỉ cần Diệp Dương Thành nói một tiếng, sẽ trực tiếp nhào tới xé hắn thành mảnh nhỏ!
Diệp Dương Thành lạnh lùng liếc nhìn Dung Tan q.∪.ỷ vương, giọng nói băng hàn giống như một tòa băng sơn vạn năm không thay đổi, nói:
- Trong thời gian qua nếu vì ngươi trì hoãn mà phát sinh bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, trừ phi thần ngục hủy diệt, nếu không ngươi chuẩn bị ở chỗ này vĩnh viễn hưởng thụ cực hình đi!
Dung Tan q.∪.ỷ vương nhất thời biến sắc, sợ hãi trong đầu càng phát nồng đậm, hắn bất an nhìn những ngục tốt tiến vào, theo bản năng cắn răng, mạnh mẽ nặn ra nụ cười khiên cưỡng, co quắp nói:
- Ta... Thật sự không cố ý trì hoãn thời gian...
- Tốt nhất là như vậy.
Diệp Dương Thành nhìn Dung Tan q.∪.ỷ vương một cái, sau đó quay đầu nói vói một ngục tốt h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h bên cạnh:
- Trông coi hắn cẩn thận, đừng để hắn sống quá tự tại.
- Chủ nhân xin yên tâm, nô bộc nhất định sẽ chiêu đãi hắn thật tốt.
Tên ngục tốt h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h lập tức hiểu ý Diệp Dương Thành, vừa cúi người đáp ứng, vừa dùng một loại ánh mắt hài hước nhìn về phía Dung Tan q.∪.ỷ vương đang thấp thỏm bất an.
Sau khi dặn dò, Diệp Dương Thành liền xoay người rời đi, nhưng đi được mấy bước, trong đầu hiện ra đề kỳ khiến hắn phải đứng lại!
- Thần sử cấp một dưới trướng người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách Lưu Chấn Minh gặp phải tập kích của ác q.∪.ỷ từ đ.ị.⩜ p.h.ủ, linh thể giải tán, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi lửa tắt diệt, hiện đã hồn phi phách tán...
- Thần sử cấp một dưới trướng người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách Đàm Long gặp phải tập kích của ác q.∪.ỷ từ đ.ị.⩜ p.h.ủ, linh thể giải tán, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi lửa tắt diệt, hiện đã hồn phi phách tán...
- Thần sử cấp một dưới trướng người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách Vương Triển Hồng gặp phải tập kích của ác q.∪.ỷ từ đ.ị.⩜ p.h.ủ, linh thể giải tán, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi lửa tắt diệt, hiện đã hồn phi phách tán...
- Thần sử cấp một dưới trướng người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách...
Liên tiếp năm đạo tin tức đề kỳ xuất hiện trong đầu Diệp Dương Thành, thần sắc trên mặt dần dần trở nên táo bạo.
- Đợi một chút!
Khi mấy ngục tốt h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h vừa tính toán tiến lên trấn áp Dung Tan q.∪.ỷ vương, Diệp Dương Thành mới vừa xoay người đi không bao lâu bất chợt quay đầu lại, quát khẽ một tiếng ngăn cản cử động của mấy ngục tốt h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h, nhích tới gần Dung Tan q.∪.ỷ vương...
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
Dung Tan q.∪.ỷ vương đã bị Diệp Dương Thành hù dọa kh.ï.ế.p sợ, lại thấy Diệp Dương Thành đi về phía hắn, hắn lập tức khẩn trương, lùi lại mấy bước.
Trên thực tế, hắn vốn là định đợi Diệp Dương Thành rời đi, lập tức động thủ thoát khỏi khống chế của những ngục tốt thần ngục, bất kể có thể thành công hay không, nhưng kêu hắn thúc thủ chịu trói là chuyện hoàn toàn không thể!
Không nghĩ rằng Diệp Dương Thành vừa xoay người rời đi, bất chợt lại quay trở lại... Sâu trong l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ loáng thoáng dâng lên cảm giác bất an, khiến Dung Tan q.∪.ỷ vương càng thêm hèn mọn.
Nghe thấy tiếng chất vấn miệng cọp gan thỏ của Dung Tan q.∪.ỷ vương, Diệp Dương Thành lại cực kỳ bình tĩnh, hắn lạnh lùng quay đầu nhìn về phía những thần ngục ngục tốt khoát tay áo, thản nhiên nói:
- Các ngươi ra ngoài đi.
Dung Tan q.∪.ỷ vương ngây ngẩn cả người, còn những ngục tốt lại có chút hả hê nhìn hắn, một mực cung kính cúi người đáp lại:
- Vâng... Chủ nhân!
Hơn mười giây sau.
- A...
Tiếng kêu thảm thiết trong nháy mắt phá tan phong tỏa kết giới, lại một lần nữa vang dội cả tòa thần ngục, thậm chí cả q.∪.ỷ hồn bay trên thiên không tựa hồ cũng bị hù dọa, gào thét kêu lên, giống như đáp lại tiếng kêu thảm thiết của Dung Tan q.∪.ỷ vương!
Tiếng kêu thê lương lòng người ớn lạnh kéo dài hơn hai phút, Diệp Dương Thành mới lạnh lùng từ trong hình khu kim châm đi ra, nói với ngục tốt thần ngục đứng đợi bên ngoài:
- Mang theo hắn, tái diễn tất cả "thắng cảnh du lịch" trong thần ngục, đừng để hắn ©.h.ế.†.
Vừa nghe thấy Diệp Dương Thành phân phó, ... đám ngục tốt đều kinh hãi... Rút cuộc tức giận thế nào mới có thể làm ra an bài như vậy? Mỗi một hình khu đối với bất cứ kẻ nào cũng là mười tám tầng địa ngục muốn sống cũng không được!
Từ khi thần ngục thành lập tới nay, đến hiện tại hình phạt nặng nhất cũng chỉ là một tội phạm bị phán xử sáu hình khu mà thôi, lần này tái diễn tất cả hình khu... chỉ nghĩ đến, cũng làm cho người ta kh.ï.ế.p hãi.
Nhưng đối mặt với phân phó của Diệp Dương Thành, những ngục tốt cũng không dám nói thêm cái gì, chỉ một mực cung kính cúi người đáp ứng nói:
- Vâng... Chủ nhân!
Diệp Dương Thành không nói thêm gì nữa, điều động linh lực bên trong Cửu Tiêu Thần Cách thi triển thuật di động, cả người biến mất trong hư không, trong nháy mắt đã đứng trên mặt biển bát ngát cách thần ngục hơn ba trăm cây số, đám thần sử cấp ba Dương Đằng Phi và hai q.∪.ỷ vương Âm Thổ, Âm Hỏa đã chờ xuất phát.
Vừa nhìn thấy Diệp Dương Thành xuất hiện trong tầm mắt của mình, đám người Dương Đằng Phi lập tức cúi người, đồng thanh kêu lên:
- Cung nghênh chủ nhân...
- Đã điều tra xong chưa?
Diệp Dương Thành mặt đầy sương lạnh, thậm chí khí chất ôn hòa trong ngày thường cũng đã biến mất, khắp người chỉ còn lại sát ý lạnh lẽo ngập trời!
Nghe thấy hỏi thăm của Diệp Dương Thành, Dương Đằng Phi đã sớm có chuẩn bị, lập tức khom người nói:
- Chủ nhân, đã điều tra xong, năm vị thần sử gặp chuyện không may đều chịu trách nhiệm trông chừng khu vực cảnh nội quần đảo Madeira Bồ Đào Nha, nhìn bọn họ thậm chí không cách nào phát ra tín hiệu cầu viện, lần này thực lực của đối phương...
- Có hai ác q.∪.ỷ tiến vào cảnh giới Q.∪.ỷ Đế, cùng với hơn năm mươi ác q.∪.ỷ thấp nhất cũng là q.∪.ỷ vương cao cấp.
Diệp Dương Thành lộ ra thần sắc hết sức ngưng trọng, nhưng giọng nói vẫn bình thản và kiên định:
- Lần này tràng diện chủ chiến không nằm trong phạm vi khu trực thuộc, khi ra tay, các ngươi cứ thoải mái mà làm, cho dù không thể c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ toàn bộ bọn chúng, cũng phải khiến bọn chúng phải trả giá cực kỳ thảm thống!
- Hai Q.∪.ỷ Đế, hơn năm mươi q.∪.ỷ vương cao cấp!
Vừa nghe thấy Diệp Dương Thành nói đến thực lực của đối phương, hai đại q.∪.ỷ vương Âm Thổ, Âm Hỏa tựa hồ đồng thời thay đổi sắc mặt, vẻ kiêng kỵ sâu sắc xuất hiện trong đôi mắt bọn hắn!
- Chủ nhân.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, Âm Thổ q.∪.ỷ vương đè áp sợ hãi trong lòng, bay ra phía trước một đoạn, giọng nói hết sức ngưng trọng nói với Diệp Dương Thành:
- Linh thể ở cảnh giới q.∪.ỷ vương bất luận là đỉnh phong hay là cao cấp, cũng không coi là cường giả gì cả, chỉ cần một bọc kết giới là có thể dễ dàng vây khốn, nhưng...
- Một khi từ cảnh giới q.∪.ỷ vương bước vào tầng thứ Q.∪.ỷ Đế, như vậy, linh thể sẽ có nhận dạng cường giả! Linh thể càng cô đọng, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ chi hạch trong cơ thể lại càng có diễn biến thành khí quan giống như trái tim người sống, linh thể đến cảnh giới Q.∪.ỷ Đế đã có thực lực xuyên qua không gian thứ nguyên! Mặc dù Q.∪.ỷ Đế sơ giai vẫn không cách nào dựa vào thực lực bản thân xé rách hàng rào không gian thứ nguyên mô hình lớn, nhưng một số hàng rào không gian thứ nguyên mô hình nhỏ cũng có thể được dễ dàng xé mở, nếu như không thể một kích g.ï.ế.✝ ©.h.ế.†...
Âm Thổ q.∪.ỷ vương nói tới đây, đã không cần phải tiếp tục nói nữa.
Đúng như hắn nói, linh thể ở cảnh giới Q.∪.ỷ Đế đã có dấu hiệu trở thành cường giả cấp vũ trụ, bọn họ có thể xuyên qua tinh vân vũ trụ, cũng có thể xé mở hàng rào không gian thứ nguyên tiến vào bên trong. Linh thể đến cấp độ này, nếu muốn c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ cũng đã vô cùng khó khăn, huống chi đây là có hai Q.∪.ỷ Đế?
Cho dù không đề cập tới hai Q.∪.ỷ Đế này, còn lại hơn năm mươi q.∪.ỷ vương chẳng lẽ có thể dễ dàng đối phó hay sao? Đừng thấy hiện tại thần sử dưới tay Diệp Dương Thành đông đảo, nhưng đại đa số vẫn dừng lại ở trình độ thần sử cấp một, cũng chính là tầng thứ q.∪.ỷ vương sơ giai.
Mặc dù đội hình có thực lực như vậy nhìn qua quả thật không tệ, nhưng chân chính ra tay... Âm Thổ q.∪.ỷ vương thậm chí dám khẳng định, cho dù là hai nghìn q.∪.ỷ vương sơ giai, tuyệt đối cũng không phải là đối thủ của năm mươi q.∪.ỷ vương cao cấp!
Hiện tại, đối phương có hai Q.∪.ỷ Đế, hơn năm mươi q.∪.ỷ vương cao cấp... Còn phía bên Diệp Dương Thành thì sao? Thực lực của bản thân Diệp Dương Thành tạm thời còn không cách nào tiến hành xác minh chính xác, tạm thời cho dù một mình hắn có thể chống đỡ liên thủ tấn công của hai Q.∪.ỷ Đế.
Nhưng ngoài Diệp Dương Thành, những người còn lại thì sao? Thực lực của hai q.∪.ỷ vương Âm Thổ, Âm Hỏa không kém, ứng phó với ba q.∪.ỷ vương đỉnh cấp khẳng định không có vấn đề gì lớn, còn thực lực của đám người Dương Đằng Phi cho dù khó khăn một chút, nhưng cũng có thể chống đỡ được một số q.∪.ỷ vương còn lại bên phía đối phương.
Nếu nhìn từ ngoài mặt, thực lực của hai bên quả thật xê xích không xa, nhưng còn có một biến cố cần suy nghĩ, đó chính là Xích Mi Q.∪.ỷ Đế!
Nếu như Xích Mi Q.∪.ỷ Đế chưa rời khỏi không gian thứ nguyên, có lẽ bên phía Diệp Dương Thành bể đầu chảy m.á.∪ một phen, còn có thể g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† đám q.∪.ỷ vương này, nhưng tuyệt đối không được lưu lại hai linh thể đã đạt tới tầng thứ Q.∪.ỷ Đế.
Nhưng một khi Xích Mi Q.∪.ỷ Đế rời khỏi không gian thứ nguyên, như vậy... chút thực lực trong tay Diệp Dương Thành tựa hồ cũng chỉ có thể xem như đồ ăn đưa cho đối phương.
Biệt khuất!
Sau khi nghe xong lời nói của Âm Thổ q.∪.ỷ vương, cảm xúc vốn mất khống chế của Diệp Dương Thành rốt cục cũng bị chậm rãi áp chế. Nhưng, khi lý trí chiếm cứ đầu óc, loại cảm giác biệt khuất làm cho người ta tựa hồ muốn bạo tẩu lại như hồng thủy vỡ đê, trong nháy mắt lan tràn khắp người Diệp Dương Thành!
Năm thần sử cấp một ©.h.ế.† đi là một tổn thất Diệp Dương Thành chưa bao giờ có, đối với Diệp Dương Thành mà nói, mỗi thần sử, thậm chí là từng linh bộc, đều là tài phú quý giá của hắn! Bất luận là thần sử hay là linh bộc, bọn họ đều là tín đồ thành kính nhất của Diệp Dương Thành.
Đúng vậy, có lẽ dựa vào thực lực hiện tại của Diệp Dương Thành, không đủ để ủng hộ hắn rung chuyển tồn tại đỉnh cấp như Xích Mi Q.∪.ỷ Đế, nhưng nếu sau khi nhìn thấy tín đồ thành kính nhất của mình bị đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† cũng có thể ẩn nhẫn...
Đủ loại ý niệm tràn ngập trong đầu Diệp Dương Thành, ánh mắt vốn bị biệt khuất tràn ngập dần dần trở nên thanh minh, khóe miệng hiện ra nụ cười cổ quái... Vừa thấy vẻ mặt biến hóa của Diệp Dương Thành, Âm Thổ, Âm Hỏa q.∪.ỷ vương bất chợt cảm thấy bất an, không phải là...
- Chuẩn bị đến quần đảo Madeira!
Ý niệm trong đầu hai q.∪.ỷ vương Âm Thổ, Âm Hỏa còn chưa kịp hoàn toàn triển khai, bên tai đã truyền đến thanh âm của Diệp Dương Thành.
Nghe được phân phó của Diệp Dương Thành, chín thần sử cấp ba dĩ nhiên sẽ không phản bác, lập tức khom người đáp ứng:
- Vâng... Chủ nhân!
Còn hai q.∪.ỷ vương Âm Thổ, Âm Hỏa cũng đã bán mạng cho Diệp Dương Thành, cũng chỉ có thể cắn chặt hàm răng, gật đầu đáp ứng:
- Vâng... Chủ nhân!
- Đi thôi.
Nhìn hai q.∪.ỷ vương Âm Thổ, Âm Hỏa một cái, Diệp Dương Thành đã tung người bay ra ngoài hư không vài trăm thước, thoáng cái biến mất trong hư không.
Sau khi Diệp Dương Thành rời đi, chín thần sử cấp ba cũng lập tức đuổi theo, chỉ để lại hai q.∪.ỷ vương Âm Thổ và Âm Hỏa đưa mắt nhìn nhau, cực kỳ bất đắc dĩ lắc đầu...
- Ài, đi thôi.
Cùng lúc đó, trong thần ngục, những ngục tốt cuối cùng cũng tiến vào hình khu kim châm, nhưng cảnh tượng diễn ra trước mặt khiến cho bọn họ hoàn toàn sợ hãi...
Phán quan Thái Xương Hoa theo bản năng giơ tay lên xoa đầu, chắc lưỡi hít hà nói:
- Cái này... cũng quá...
- Không hổ là chủ nhân.
Còn phán quan Lý Hải Tinh sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi nhanh chóng phục hồi tinh thần, vỗ tay tán thán nói:
- Tại sao trước kia chúng ta không nghĩ tới biện pháp như vậy?
- Có vẻ rất khó chịu.
Một gã ngục tốt h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h đứng bên trái Lý Hải Tinh cũng phản ứng, hai đầu lông mày tràn đầy mùi vị hả hê, nói:
- Nếu không... Chúng ta giúp hắn một tay?
- Đúng đúng đúng, giúp hắn một chút chứ, nhìn như vậy cũng quá đáng thương.
Một ngục tốt bắt giữ khác thúc giục:
- Nhanh lên, hắn giống như sắp không chịu được.
- Hắc hắc, đi thôi, đi thôi!
Tên ngục tốt h.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h đề nghị hỗ trợ nhất thời xoa xoa hai tay, cười hắc hắc, làm gì có khí chất từ bi?
Thái Xương Hoa thấy hai ngục tốt như vậy, chần chờ một lát nói:
- Chơi thì chơi, lúc hạ thủ chú ý một chút, đừng làm hắn ©.h.ế.†.
- Phán quan đại ca cứ yên tâm!
Ngục tốt kia cười, vuốt n.g.ự.© bảo đảm nói:
- Ta hạ thủ là biết nặng nhẹ, huống chi chủ nhân cũng dặn dò phải để hắn đi ngắm cảnh du lịch khắp tất cả hình khu!
← Ch. 0720 | Ch. 0722 → |