← Ch.0757 | Ch.0759 → |
Tư Đồ Băng bị Nhạc Trọng có chút mất bình tĩnh quát, nhịn không được cúi đầu xuống, gần như sắp bật khóc giải thích:
- Căn bản chẳng có một dấu hiệu nào, chúng tối qua nhất loạt phát động †.à.ᥒ s.á.†. Toàn bộ các cổng thành đều đóng kìn, gần như không có bất cứ tai mắt nào có thể thoát ra khỏi những thành phố ấy. tin tình báo này chẳng qua là còn sót vài tai mắt trốn bên trong cống thoát nước báo lại những gì đã xảy ra, chúng tôi sau khi phân tích mới suy đoán ra.
Nhạc Trọng nghe vậy, phẫn nộ trong lòng cũng có chút bớt đi, hắn hơi trầm mặc, hướng về phía Tư Đồ Băng xin lỗi nói:
- Xin lỗi, là ta thất thố! Ta quá mức kích động.
Một trăm triệu người bị đám q.∪.ỷ ăn thịt kia không chút lưu tình nào tàn satsl, trong lòng Nhạc Trọng ngập tràn phẫn nộ. suốt dọc đường đi hắn đã gặp không ít thảm cảnh tản sát. Khi ấy có mấy trăm người, mấy nghìn người bị †.à.ᥒ s.á.† đã khiến hắn cực kì phẫn nộ, mà ngay lúc này đây là một trăm triệu người, một lần rat ay đã †.à.ᥒ s.á.† đến một trăm triệu con người, chẳng khác nào g.ï.ế.✝ chó g.ï.ế.✝ lợn. Điều này khiến cho một Nhạc Trọng luôn trầm tĩnh cũng không nhịn nổi cơn phẫn nộ này.
Cùng lúc đó cỗ áp lực lớn này lại đè lên đầu Nhạc Trọng, hắn tuyệt đối không thể để cho đám q.∪.ỷ ăn thịt này chiếm lĩnh địa cầu. nếu một ngày địa cầu bị đám q.∪.ỷ ăn thịt này chiếm lĩnh, vậy thì những con người hiện tại đã bị †.à.ᥒ s.á.† như chó lợn này sẽ không bao giờ có được con cháu.
Tư Đồ Băng lau nước mắt, ngước mắt nhìn về phía Nhạc Trọng, quật cường nói:
- Thủ lĩnh, anh không phải xin lỗi. không tra ra thông tin về hành động của lũ súc sinh kia là do tôi thất trách. Tôi sẽ không biện hộ cho hành vi thất trách của minhg. Tôi bảo đảm sau này sẽ không phát sinh ra chuyện này nữa!
Một trăm triệu người ©.h.ế.† thảm dưới dao mổ của đám q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï kia, trong lòng Tư Đồ Băng cũng thập phần nặng nề. Vừa nghĩ đến một trăm triệu đồng bào bị đám q.∪.ỷ ăn thịt kia †.à.ᥒ s.á.†, trái tim nàng đau như bị dao cắt.
Tư Đồ Băng nhìn Nhạc Trọng, tiếp tục hỏi:
- Thủ lĩnh! Bây giờ chúng ta phải làm sao?
Nhạc Trọng áp chế lửa giận trong lòng xuống, cắn răng lạnh giọng nói:
- Để chúng ta dạy cho lũ súc sinh ấy biết thế nào là ngoan độc!
Thành phố Hồng Nham vốn là một thành phố náo nhiệt, là một thành phố trong sạch nhất trong mảnh đất thượng nguồn, hấp dân một lượng lớn thương buôn và lưu dân hội tụ. Mà thành phố Hồng Nham hôm nay đầy rẫy xác người, vô số đầu người bị đ.â.ɱ thủng, treo quanh tường thành phố.
Từng cảnh người tràn ngập kinh khủng, biểu cảm tuyệt vọng, nhìn đến thật sự dũ tợn.
Trong thành phố toàn là †.h.i †.h.ể với đủ mọi loại tử trạng.
Trên đường phố không một bóng người, ngoài †.h.i †.h.ể ra vẫn chỉ là †.h.i †.h.ể.
So với ngoài thành thì bên trong thành phố vẫn là yên tĩnh hơn hắn, thế nhưng rất nhiều người trong thành phố lại nơm nớp lo lắng, sợ rằng người bị †.à.ᥒ s.á.† tiếp theo chính là họ.
Trong tầng tầng thành lũy bên trong thành phố Hồng Nham, mười tên q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï tụ tập trong một gian phòng, nhàn nhã uống xử nữ tiên huyết, nói chuyện phiếm.
Một gã q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï, da đen hướng về thị trưởng An Nại Đặc cười nói:
- An Nại Đặc, đến bao giờ thì khai mở trong thành để chúng tôi tiến hành trò chơi săn bắt?
An Nại Đặc mỉm cười nói:
- Để hai ngày nữa đã, vừa mới tiến hành trò chơi săn bắt ỏ ngoài thành, những con người đê tiện kia trong lòng hẳn là thập phần bất an. Lúc này xuất thủ, chỉ sợ sẽ có rất nhiều người trong thành chạy thoát.
Trong thành phố Hồng Nham, rất nhiều kẻ cường hãn được An nại đặc thu mua để trở thành hộ vệ, đây cũng là thủ đoạn mà bộ tộc q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï sử dụng để phân tách con người, để con người và con người †.à.ᥒ s.á.† lẫn nhau.
Một gã q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï tóc vàng da trắng l.ï.ế.ɱ môi cười tàn khốc nói:
- Nghe nói trường nữ sinh Sắc Vi bồi dưỡng ra món ngon thượng đẳng, lúc bắt đầu trò săn bắn, ta sẽ truy sát những thứ mĩ vị này. An Nại Đặc, anh không phải là không nỡ đấy chứ hả?
An Nại Đặc phong độ phiêu dật cười nói:
- Nói thật lòng là tiếc ©.h.ế.† đi được. Nhưng ta đã để lại hai mươi đôi ngựa giống có huyết thống thượng đẳng. Những món ăn ngon trong trường Sắc Vi cú để mọi người cùng nhau thưởng thức đi. Thánh chiến sắp nổ ra, tất cả mọi người không biết có thể sống sót hay không, cứ hưởng thụ cho tốt mới là vương đạo. Nếu như chúng ta có thể sống sót, tương lai xây lại một trường nữ sinh sắc Vi khác cũng chẳng khó khăn gì.
Một gã q.∪.ỷ an thịt người cấp ba có nước da vàng khích lệ nói:
- Nói hay lắm! Mấy con nhóc mười hai tuổi ấy, Hiếu Tuyền trấn Tam Lang này bao hết, ai cũng không được giành với ta!
- ha ha!
- ...
Trong thủ phủ thành phố, truyền đến một mảnh tiếng cười.
Oanh! Oanh! Oanh!!
Đúng lúc này, tiếng bạo tạc thật lớn vang lên trong thành phố Hồng Nham, khiến thủ phủ của thành phố chấn động.
Trong khi tiếng bạo tạc kia phát ra, chỗ mười tên q.∪.ỷ ăn thịt kia cũng nối tiếp vang lên tiếng bạo tạc, khiến cho thủ phủ thành phố trở nên đổ nát.
Những tên q.∪.ỷ ăn thịt cấp ba này tuy rằng †.h.â.ᥒ †.h.ể cường tráng nhưng cũng không thể nào đối chọi được sự oanh kích của trọng pháo, nhưng chúng cũng không đứng yên một chỗ để địch nhân nổ ©.h.ế.†.
- Không hạm! chiến hạm trong không trung không phải do các người lái đến hay sao? Sao lại ở đây được?
An Nại Đặc và mười tên q.∪.ỷ ăn thịt cấp ba đứng từ trong thủ phủ thành phố nhìn ra xung quanh, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ khí lạnh.
Chỉ thấy trong không trung có một chiến hạm của Thánh tộc mà chỉ có cường giả cấp năm mới có khả năng điều khiển, một trăm người máy chủ chiến RH2 xếp hàng ngay ngắn đang tiến đến.
Một màn kinh khủng khiến kẻ dũng mãnh như Ái Nại Đặc và những tên q.∪.ỷ ăn thịt cũng rơi vào tuyệt vọng sâu thẳm.
- Triệt! Ở đây không ổn rồi!
An Nại Đặc cũng là một kẻ thập phần quyết đoán, lập tức đưa ra mệnh lệnh.
- còn muốn chạy sao? Đồ súc sinh chúng mày đi ©.h.ế.† đi!
Cùng với âm thanh lạnh lùng ấy, hai đạo pháo điện từ phóng lên cao, trực tiếp lao thẳng vào hai tên q.∪.ỷ ăn thịt cấp ba bên cạnh An Nại Đặc.
An Nại Đặc và bảy tên q.∪.ỷ ăn thịt còn lại chỉ thấy một mình Nhạc Trọng đang cầm pháo điện từ.
An Nại Đặc nhướng mày gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Trọng:
- Mày là ai?
Một gã q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï da đen sau một lúc lâu quan sát Nhạc Trọng rất tỉ mỉ mới kích động hét to:
- Nhạc Trọng! Hắn là thủ lĩnh cầm đầm nhân loại phản kháng Nhạc Trọng! Hắn sở hữu ấn kí của Thần Ma hệ thống! G.ï.ế.t hắn, chúng ta sẽ trở thành một trong những nhân vật quan trọng nhất của Thánh tộc!
Vừa nghe đến tên của Nhạc Trọng, tám tên q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba đều trở nên hưng phấn, g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† người đàn ông nhân loại này có thể khiến chúng có được quyền thế, địa vị, thậm chí là đột phá Bình cảnh, tiến hóa thành chiến sĩ cấp bốn.
*****
Trong một nghìn nam lịch sử gần đây của tooch q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï, chỉ có một kẻ duy nhất dựa vào năng lượng của bức xạ nguyên tử đột phá Bình cảnh, trở thành chiến sĩ cấp năm. Thế nhưng cũng có không ít kẻ vì lập được công lao nên được thượng cấp nâng lên thành cường giả cấp bốn hoặc có được một sức mạnh lớn lao.
- Ha ha, ngươi chính là con mồi của ta, móc tim ngươi ra đây cho ta!
Cùng với một tiếng cười sắc nhọn chói tai, một cơn cuồng phong quét qua, một gã q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba trong nháy mắt xuất hiện trước người Nhạc Trọng, hung hăng nện một quyền về phía trước.
Nhạc Trọng duỗi thẳng tay phải che trước người. Nắm đấm của tên q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba kia thành ra nện trúng vào tay phải của hắn, cứng rắn đánh cho hắn bay ra hơn mười thước.
- Thật mạnh, những tên q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba này quả nhiên thật mạnh.
Nhạc Trọng bay ngược lại mấy chục bước, tay phải bị chấn động rất mạnh, nếu không phải hắn đã cường hóa cơ thể sắt thép của mình đến cấp hai thì tên q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba kia thật sự có thể một quyền đánh nát tay trái của hắn.
- Ha ha!
Thấy Nhạc Trọng bị tên q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba kia trực tiếp đánh bay, những tên q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba còn lại đều cười dữ tợn, thân hình chợt lóe, vô cùng q.∪.ỷ mị xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng, từng chiếc móng vuốt sắc nhọn bổ đến.
- Quả nhiên là tố chất †.h.â.ᥒ †.h.ể đơn luận, là một con người, tố chất †.h.â.ᥒ †.h.ể của ta vẫn không thể sánh được với lũ quái vật này.
Một ý niệm vừa lóe trong đầu Nhạc Trọng, hai mắt ngưng lại, một luồng ma viêm lớn mạnh không gì sánh được xuất hiện trong không gian, thôn phệ hết đám q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba xung quanh hắn.
- A!
Bị ma viêm cấp ba kia cuốn lấy, những tên q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba vây quanh Nhạc Trọng lúc này gào lên những tiếng kêu thảm thiết không gì sánh bằng, từng đạo ánh sáng sinh mệnh lóe lên từ trong cơp thể những tên q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba kia, ý đồ chống lại ma viêm cấp ba đang rừng rực cháy kia.
Thế nhưng ma viêm cấp ba kia dường như gắn chặt lấy †.h.â.ᥒ †.h.ể những tên q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba kia, cho dù những tên q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba kia có vùng vẫy, giãy dụa thế nào cũng không thế giãy ra được. không đến hai giây, xung quanh Nhạc Trọng đã có đến năm tên q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba bị ma viêm †.h.ï.ê.∪ ©.h.á.ÿ thành tro bụi, năm đạo nguyên lực sinh mệnh theo ấn kí Thần Ma vào trong †.h.â.ᥒ †.h.ể Nhạc Trọng.
- Hỏa diễm thật quá đáng sợ!
An Nại Đặc và ba tên q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï cấp ba còn sót lại, nhìn Nhạc Trọng với ánh mắt đầy kiên kị.
Lúc này, tiếng súng dày đặc lại vang lên trong thành phố Hồng Nham, trong thành tất cả các chiến sĩ và đám q.∪.ỷ ă.ᥒ †.h.ị.† ᥒ.g.ư.ờ.ï đều cầm lấy v.ũ k.Ꮒ.í chĩa thẳng về phía làm sóng tấn công như thủy triều phía trước, hai bên kịch liệt lao vào c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪.
Cùng lúc đó ở thủ phủ thành phố, mấy trăm chiến sĩ đang cầm trong tay từng bộ phận then chốt của pháo, nhanh chóng vận chuyển đến.
- Triệt!
An Nại Đặc và ba người kia cắm mặt nhìn xuống chân, dường như những quả pháo kia là bắn ra từ thủ phủ thành phố, liền hiểu rằng không thể tranh chấp chính diện với Nhạc Trọng, muốn giữ mạng chỉ có nước rút lui. Về phần thành phố Hồng Nham, chúng cũng chẳng thèm quan tâm.
Con người trên hành tinh này đã rơi vào thảm cảnh khủng kh.ï.ế.p, cho dù chiếm được một thành phố cũng không cách nào ở lại đó lâu dài, đám q.∪.ỷ ăn thịt vừa đến, toàn bộ thế lực của họ sẽ sụp đổ. Hơn nữa, nếu sống ở nơi hoang dã, không có nguồn nước trong sạch, cũng không có thảm thực vật sung túc, dù muốn đánh du kích cũng không thể. Cách đánh du kích phải dựa trên nguồn thức ăn, nước uống sung túc, không có nước thì sao có thể duy trì một đội quân.
- Còn muốn chạy sao? Hôm nay chính là ngày chúng mày phải vùi xác ở đây!
Nhạc Trọng nhìn thấy †.h.â.ᥒ †.h.ể ba người An Nại Đặc bị một tầng Hắc Ám đấu khí nồng đậm bao phủ lấy. dưới sự cường hóa của Ám Hắc đấu khí cấp ba, tố chất †.h.â.ᥒ †.h.ể của hắn rốt cuộc cũng đạt đến trình độ của chiến sĩ cấp bốn.
Nhạc Trọng nhún chân xuống một chút, trực tiếp oah tạc về phía mấy tòa nhà, gần như chỉ trong một khắc liền xuất hiện bên người đám người An Nại Đặc.
- Sao có thể như vậy! Tốc độ của mày sao lại nhanh như vậy? Tốc độ của mày nhất định kém tao!
An Nại Đặc thất Nhạc Trọng đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, nhịn không được phát sinh một tiếng hét chói tai kinh khủng. y có thể suy đoán tốc độ của Nhạc Trọng dựa vào biểu hiện của hắn. trong suy đoán của y, Nhạc Trọng căn bản không thể có tốc độ khủng kh.ï.ế.p như của mình được.
Nhạc Trọng cười lạnh lùng, hỏa diễm đao trong tay trong nháy mắt c.h.é.ɱ từ đầu đến chân thị trưởng thành phố Hồng Nham An Nại Đặc thành hai nửa, lượng lớn m.á.∪ tươi tù †.h.â.ᥒ †.h.ể tên ác ma An Nại Đặc phun ra, con q.∪.ỷ s.á.† h.ạ.ï mấy vạn con nhân loại này rốt cục cũng ©.h.ế.† trong tay Nhạc Trọng.
Mặt khác, hai tên q.∪.ỷ ăn thịt tốc độ cũng cực kì biến thái, trong lúc đó đã chạy ra khỏi tầm mắt của Nhạc Trọng, chỉ là trong lúc đó đột nhiên hai đạo huyết quang phóng lên cao, hai tên q.∪.ỷ ăn thịt kia bị Đoan Mộc Thắng và Sa Hi †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.†.
Mười tên q.∪.ỷ ăn thịt trong thành phố Hồng Nham bị đoàn cao thủ do Nhạc Trọng dẫn đến tiêu diet sạch, thế nhưng những tên q.∪.ỷ ăn thịt còn sót lại vẫn hung hãn vô cùng. Những tên q.∪.ỷ ăn thịt khi phát hiện kết cục đại bại lập tức trở nên điên cuồng †.à.ᥒ s.á.† mọi người trong thành phố.
Những người trong thành chưa được bảo vệ, liền bị đám q.∪.ỷ ăn thịt †.à.ᥒ s.á.†, tử thương thảm trọng. chỉ có một số ít cường giả đã có phòng bị với lũ q.∪.ỷ ăn thịt cuồng loạn ấy, hai bên ở trong thành tiến hành công phòng thảm liệt.
Đoàn cao thủ do Nhạc Trọng dẫn đến bắt đầu xông vào diệt sát những tên q.∪.ỷ ăn thịt cấp thấp. những tên q.∪.ỷ ăn thịt cấp thấp kia căn bản không phải là đối thủ của Nhạc Trọng, vừa giáp mặt đã bị g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† hết.
Đội người máy chủ chiến RH2 qui mô lớn tham gia vào cuộc chiến trong thành rất nhanh bình ổn lại sụ hỗn loạn trong thành phố.
Sau khi toàn bộ hỗn loạn bị dẹp xuống, thành phố vốn phồn hoa không gì sánh được biến thành một mảnh hoang tàn đổ vỡ, khắp nơi đều là xác q.∪.ỷ ăn thịt và xác những con người la liệt.
Một thành phố Hồng Nham vốn có tám vạn nhân khẩu, trài qua một lần †.à.ᥒ s.á.† của đám q.∪.ỷ ăn thịt và một lần phòng chiến thành công, lúc này chỉ còn vỏn vẹn bốn nghìn người.
Sau khi đánh hạ thành phố Hồng Nham, Nhạc Trọng cấp tốc tổ chức nhân lực đem tất cả máy móc và vật tư có thể sử dụng trong thành phố di rời đi chỗ khác.
Sau khi công chiếm thành phố Hồng Nham thành công, Nhạc Trọng thu dduojc một lượng lớn vật tư, và mấy nghìn nhân khẩu.
Trong thành phố Hồng Nham, vốn đa số người dân đều ủng hộ đám q.∪.ỷ ăn thịt kia, nhưng sau khi trải qua hai lần đại †.à.ᥒ s.á.†, rất nhiều người ©.h.ế.† trong tay đám q.∪.ỷ ɱ.a.ᥒ r.ợ ấy, nên mấy nghìn người còn sót lại trong thành phố đều nhanh chóng sinh ra lòng căm hận với những tên q.∪.ỷ ăn thịt kia, chủ động gia nhập vào tổ chức Thánh chiến của Nhạc Trọng.
← Ch. 0757 | Ch. 0759 → |