← Ch.0123 | Ch.0125 → |
Keng keng keng ~
Thượng phẩm pháp thuẫn của Vũ U Hàn nhanh chóng hiện ra, ngăn trở hàng loạt mũi tên bắn tới không ngừng. Lôi Động để ý hai tay của nàng vừa động, một cây gai mọc lên, biến thành nhuyễn tiên cao vài trượng nắm trong tay, có lẽ là do thú cốt kỳ dị chế thành.
Cánh tay rung lên, nhuyễn tiên trong tiếng bành bạch hóa thành một tàn ảnh đánh tới Lôi Động, trong mơ hồ còn có tiếng sói tru q.∪.ỷ khóc tru đoạt nhân tâm.
Pháp khí hình nhuyễn tiên công kích nhiều mặt, có thể coi là một pháp khí không tệ. Nhưng không giống với pháp khí công kích như phi kiếm, cần đại lượng thời gian luyện tập mới có thể thi triển pháp khí hình nhuyễn tiên công kích tốt, bởi vậy xa xa không bằng phi kiếm phổ cập. Nhưng nếu sử dụng nhuần nhuyễn thì sẽ rất lợi hại.
Tính tình Vũ U Hàn mặc dù kiêu ngạo, nhưng không phải yếu. Lôi Động không dám chủ quan với nàng, Linh Miểu Thuẫn tổn hại tung ra, ngăn trở bóng roi trùng trùng điệp điệp của nàng. Cùng lúc đó Huyền Âm thuẫn cũng được triệu hồi, mà thân ảnh của hắn mờ đi cũng xuất hiện.
Nhưng chính vào lúc này, Ám Ảnh Q.∪.ỷ Tốt đã lén lén lút lút tiến đến phía sau nàng, chuẩn bị áp dụng đánh lén. Vũ U Hàn nhất thời bắt không được Lôi Động, lại không dám bỏ qua Ám Ảnh Q.∪.ỷ Tốt giống Bách Lý Vân. Bóng roi đột nhiên chuyển biến, quấn lấy Ám Ảnh sau lưng, cổ tay rung lên.
BA~ một tiếng, Ám Ảnh Q.∪.ỷ Tốt bị ném ra ngoài mấy trượng, ngay sau đó hơn mười bóng roi như mưa to đánh tới.
Đáng thương Ám Ảnh Q.∪.ỷ Tốt trộm gà không được còn mất nắm gạo, kiệt lực trốn tránh ngăn cản, nhưng vẫn bị trúng mấy roi. Nguyên bản hồn thể ngưng thực thậm chí có chút lờ mờ như sắp tan biến, bắt đầu suy yếu... áo giáp cũng bị mất một phần.
Nhưng lúc Vũ U Hàn đang đối phó với Ám Ảnh Q.∪.ỷ Tốt, Lôi Động cũng không có nhàn rỗi. Tay hắn rung lên, sự tình gì cũng không phát sinh. Ngay sau đó, trong tay hắn cầm Vạn Q.∪.ỷ Phiên. Tuy nói sau một hồi đại chiến với Bách Lý Vân số lệ q.∪.ỷ đã ©.h.ế.† gần nửa, nhưng vẫn còn hơn một trăm mấy chục đầu, gào thét lên hình thành q.∪.ỷ triều trùng kích, uy thế không yếu chút nào.
Thấy bách q.∪.ỷ đột kích, sắc mặt Vũ U Hàn biến hóa, không kịp thu thập xong Ám Ảnh Q.∪.ỷ Tốt thì toàn bộ triển khai hộ thuẫn. Bóng roi trùng trùng điệp điệp đánh lên trời, kình khí bùng nổ †.à.ᥒ s.á.† lệ q.∪.ỷ. Thoáng qua liền có tầm mười đầu bị diệt. Nhưng còn thừa chừng trăm đầu Lệ Q.∪.ỷ, đã bao bọc vây quanh nàng. Chung giương nanh múa vuốt, răng nhọn híz-khà-zzz xông tới cắn xé. Huyền Âm thuẫn của Vũ U Hàn cơ hồ dùng một tốc độ mắt thường thấy được dần dần ảm đạm. Tin tưởng không tới mười nhịp thở Q.∪.ỷ Phiên liền có thể công phá phòng ngự của nàng. Đến lúc đó nghênh đón nàng, chính là kết cục bách q.∪.ỷ Phệ Hồn.
- Lôi Động, ngươi thực tưởng bổn tiểu thư dễ bị khi dễ sao?
Vũ U Hàn được Huyền Âm thuẫn bảo vệ, từng con lệ q.∪.ỷ hình dáng xấu xí, rít lên không ngừng làm cho người ta chán ghét. Khuôn mặt nàng tức giận hét lớn:
- Nhìn bổn nãi nãi Huyền Âm...
Phanh ~
Hai chữ đại pháp còn chưa nói xong thì U Hàn liền cảm giác được phía sau lưng truyền đến một kích trùng trùng điệp điệp. Trong sự hoảng sợ, nàng thầm mắng mình chủ quan, biết rất rõ ràng hắn có đầu thượng phẩm q.∪.ỷ tốt cấp mười hai. Huyền Âm thuẫn lập tức tuyên cáo vỡ tan, dư kình của một kích U Linh q.∪.ỷ tốt còn không tan trùng trùng điệp điệp đánh vào người nàng. Đáng tiếc là trên người nàng tựa hồ cũng có một kiện thượng phẩm nội giáp, một kích hung hãn của U Linh q.∪.ỷ tốt sau khi xuyên phá Huyền âm thuẫn cũng chỉ đ.â.ɱ vào sau lưng nàng hơn tấc.
Nhưng lực lượng cực lớn đánh vào khiến nàng bị đẩy ngược về phía trước mấy bước. Không có Huyền Âm thuẫn ngăn cản, bách q.∪.ỷ hoan hô hưng phấn mà lao thẳng tới người nàng, mở ra móng vuốt sắc cùng răng nanh, hung hăng vồ lấy †.h.â.ᥒ †.h.ể cùng l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ nàng. Lúc này thời khắc mấu chốt, nàng cũng chỉ tới bảo vệ khuôn mặt, kinh hãi kêu to lên:
- Ta đầu hàng, ta nhận thua.
Sau khi nàng lên tiếng nói đầu hàng, biết rõ quy tắc Lôi Động cũng không dám truy kích, liền gọi bách q.∪.ỷ cùng q.∪.ỷ tốt ngừng lại, nhưng rất cảnh giác nhìn Vũ U Hàn. Bởi vì Lôi Động biết rõ, nữ tử tính tình ngang ngược kiêu ngạo một khi thiệt thòi lớn sau. Có đôi khi sau nhận thua còn gây ra một ít chuyện khống chế không nổi.
Quả nhiên như Lôi Động dự đoán, Vũ U Hàn sau khi thấy Lôi Động đình chỉ công kích thì nhìn lại trên cánh tay bên ngoài nội giáp bị bách q.∪.ỷ cắn xé mà xuất hiện vết m.á.∪.
Trong lòng đau đớn muốn nổi bão. Nhưng sau lưng đầu U Linh q.∪.ỷ tốt đang truyền tới từng đợt cảm giác khiến trong lòng Vũ U Hàn rùng mình, lại ngẩng đầu thấy được Lôi Động cảnh giác mà tràn ngập ý tứ hàm xúc cảnh cáo. Cuối cùng không dám làm ẩu, hừ lạnh một tiếng, thu hồi pháp thuẫn cùng nhuyễn tiên.
- Lôi Động của Vạn Q.∪.ỷ Quật giao đấu Vũ U Hàn của Thiên Ma Cung. Lôi Động thắng.
Trọng tài Trúc Cơ kỳ thấy Vũ U Hàn kiêu ngạo lại phải nhận thua, trong lòng cũng là âm thầm vui vẻ. Ngươi Thiên Ma Cung thì sao, ngưu cái gì ngưu? Còn không phải bị Lôi Động của Vạn Q.∪.ỷ Quật thu thập sao? Đồng thời hảo cảm với Lôi Động tăng vọt. Thầm nghĩ tiểu nha đầu kia nếu như dám sau khi nhận thua còn xuất thủ phá hư quy tắc, vậy thì nhất định phải cho nàng biết chút lợi hại.
Lôi Động lúc này mới thu hồi tất cả q.∪.ỷ tốt cùng Vạn Q.∪.ỷ Phiên, sắc mặt nghiêm trang lễ phép nói:
- Đa tạ, Vũ sư tỷ.
- Hừ!
Vũ U Hàn tức giận hừ một tiếng, triển khai thân pháp phiêu nhiên bay đi.
Trong lòng Lôi Động cũng không có bao nhiêu cảm xúc, trận thi đấu này thắng được giống như chính mình dự kiến. Nếu không phải tâm tính Vũ U Hàn không đủ kiên định, dễ dàng xấu hổ thì sẽ không mắc lừa. Cuối cùng, tuy rằng khẳng định là mình chiến thắng, nhưng tuyệt đối sẽ không nhẹ nhõm như thế.
Chỉ là sợ Đinh Uyển Ngôn tìm chính mình tính sổ rồi. Lôi Động lập tức trở về phòng, tiếp tục ngồi xuống đả tọa khôi phục chân khí tiêu hao cùng với thuận tiện chữa thương.
Ngay sau đó, nhiều thời thần trôi qua. Lôi Động mặc dù đang chữa thương thu hoạch không lớn, nhưng chân khí cũng đã khôi phục bảy tám phần.
Lúc này mới thản nhiên đi về hướng rút thăm.
Quả nhiên, Đinh Uyển Ngôn hung hăng trừng mắt nhìn hắn nói:
- Lôi Động, đệ không muốn sống phải không, lại dám lên lôi đài đánh với Vũ U Hàn?
- Haha, sư tỷ đừng nóng giận, đệ không phải đã thắng rồi sao?
Lôi Động ha ha nói:
- Lần này lại có cơ hội luân không (không bị gặp đối thủ), để cho tiểu đệ gặp may chút nào.
Thấy hắn cười đùa tí tửng, Đinh Uyển Ngôn cũng đành phải tức giận nhìn hắn:
- Nếu ta rút phải đệ, sẽ hung hăng giáo huấn đệ một phen.
Lôi Động biết rõ Đinh Uyển Ngôn cũng quan tâm chính mình, sợ chính mình xảy ra vấn đề.
Trong lòng cũng không để ý, ngược lại có chút ấm áp. Liền bày ra tư thái không so đo kéo nàng lên đài trò chuyện. Lại nghĩ tới kiếp trước, từ trên mạng đọc được mấy chuyện cười, tùy tiện chọn một hai câu kể cho Đinh Uyển Ngôn.
Quả nhiên Đinh Uyển Ngôn mặt đỏ tới mang tai, hờn dỗi xấu hổ phì nói:
- Lôi Động ngươi thật xấu xa, một bụng toàn ý xấu.
← Ch. 0123 | Ch. 0125 → |