Truyện:Đại Ma Vương - Chương 0540

Đại Ma Vương
Trọn bộ 1027 chương
Chương 0540: Hai Dạng Ma Khí
0.00
(0 votes)


Chương (1-1027)

Tấm bia mộ xám trắng, không lớn lắm, hiện lên trên n.g.ự.© Tiểu Khô Lâu, trên mặt bia mộ có mấy thứ bia văn rất khó hiểu, ẩn chứa khí tức †.Ử v.ℴ.ᥒ.g cực kỳ đậm đặc, như là một nguồn cung cấp sức mạnh có liên hệ gì đó với l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ Tiểu Khô Lâu, làm cho trên người Tiểu Khô Lâu tự nhiên có một loại cường đại rất khác lạ.

Tất cả ký ức Hải Lợi bị Hàn Thạc chiếm đoạt. Mặc dù hắn không tự mình tới V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ cốc dò xét, nhưng hắn lại có cảm giác rất quen thuộc với từng xó xỉnh trong cốc, chỉ nhìn thoáng qua bia mộ trên n.g.ự.© Tiểu Khô Lâu, Hàn Thạc đã lập tức hô lên:

- Bia mộ trên n.g.ự.© ngươi chẳng phải gắn liền với V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ cốc sao?

Hải Lợi là Cơ Thần †.Ử v.ℴ.ᥒ.g hệ, sở dĩ một mạch ở lại V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ cốc không đi chỗ khác, chính vì ở V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ cốc có một khối V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ bia rất kỳ lạ và hữu dụng. Khối V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ bia đó có tác dụng hội tụ kỳ diệu với nguyên tố †.Ử v.ℴ.ᥒ.g, Hải Lợi buộc phải ở trong V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ cốc để thực lực hắn tăng trưởng nhanh hơn các địa phương khác, bởi vì V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ bia không thể di động, do đó hắn mới bụôc phải ở lại V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ cốc.

Bia mộ trên n.g.ự.© Tiểu Khô Lâu mặc dù có vẻ nhỏ đi rất nhiều, nhưng từ ký ức của Hàn Thạc, hắn phát hiện ra cái trên n.g.ự.© Tiểu Khô Lâu giống hệt V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ bia, bởi vậy mới hỏi như vậy.

- Đúng vậy phụ thân, người bảo con nghiên cứu bia mộ kia. Con đã dùng l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ không ngừng quan sát bia mộ này. Cũng không biết tại sao, đồ vật kỳ diệu này lại tiến vào †.h.â.ᥒ †.h.ể con một cách bí ẩn. Nó có thể giúp con hấp thu năng lượng †.Ử v.ℴ.ᥒ.g chung quanh nhanh hơn, rất có tác dụng. - Tiểu Khô Lâu trả lời.

Hàn Thạc ngạc nhiên, thầm nghĩ tên Hải Lợi mất không biết bao nhiêu thời gian, thế mà không cách nào di động được khối V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ bia, cho nên mới phải ở lỳ trong V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ cốc. Không ngờ Tiểu Khô Lâu mới đến V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ cốc, không mất bao nhiêu thời gian, lại thành công hấp thu được V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ bia đó vào †.h.â.ᥒ †.h.ể hắn, còn trở thành một kỳ bảo có thể làm tăng thực lực cho hắn, việc này thật sự ngoài dự liệu của Hàn Thạc.

- Được rồi, không có vấn đề gì chứ? Có l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ quái quỉ gì như Tử ma nhãn, tự nhiên xuất hiện cố gắng chiếm cứ l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ ngươi không? - Nhờ vào kinh nghiệm Tử ma nhãn, Hàn Thạc bây giờ luôn luôn đề phòng những việc tương tự như vậy có thể xảy ra một lần nữa trên người Tiểu Khô Lâu. Hắn suy nghĩ một chút rồi vội vàng hỏi.

- Không có, thông qua bia mộ này, con dường như còn hiểu được một vài thứ khác. Nhưng con mới hút nó vào †.h.â.ᥒ †.h.ể không bao lâu, chưa chính thức biết rõ việc này rốt cuộc là như thế nào. - Tiểu Khô Lâu trả lời.

Nhìn chằm chằm vào Tiểu Khô Lâu một chút, Hàn Thạc cười khổ lắc lắc đầu, nói:

- Thôi kệ, ngươi phải cẩn thận một chút, ngàn vạn lần không được sơ ý, bằng không vạn nhất giống như lần trước, lại có một l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ cường đại tới đây, chúng ta có thể khó khăn lắm.

- Biết rồi phụ thân. Con sẽ cẩn thận.

Hàn Thạc không tiếp tục nói thêm gì nữa, y theo các bước lần trước làm phép ở Vong Linh giới, lợi dụng thần thức chuẩn bị đem ký ức về Vong Linh m.⩜ p.h.á.p truyền vào người Tiểu Khô Lâu. Chủ hồn và hai hóa thân ngoại thân của Hàn Thạc có đặc tính khác nhau, nhưng l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ ký ức thì hoàn toàn hòa hợp.

Nói cách khác, bản thể và hóa thân ngoại thân gặp phải sự tình, ký ức của ba l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ đã có thể hòa lại làm một. Bởi vậy, thần thức Hàn Thạc hoàn toàn có thể biết được tất cả kiến thức về Vong Linh m.⩜ p.h.á.p của hóa thân ngoại thân †.Ử v.ℴ.ᥒ.g hệ, hơn nữa thông qua thần thức truyền ký ức cho l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ Tiểu Khô Lâu.

Song, lần này Hàn Thạc cũng không được như nguyện, không thể suôn sẻ truyền những ký ức tới l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ Tiểu Khô Lâu. Nguyên nhân là vì khối V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ bia trên n.g.ự.© Tiểu Khô Lâu.

V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ bia vừa được Tiểu Khô Lâu thu được, tựa hồ trong đó có một loại lực lượng thần kỳ nào đó, bảo vệ cho l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ nó không bị ngoại vật xâm nhập. Đến cả Hàn Thạc là chủ nhân có một liên lạc nào đó với Tiểu Khô Lâu, cũng không thể lướt qua chướng ngại đó mà đưa ký ức nhập vào l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ Tiểu Khô Lâu.

Cái làm Hàn Thạc bất ngờ nhất là lực lượng đó cũng không cho Tiểu Khô Lâu khống chế. Một khi thần thức Hàn Thạc cố gắng đưa ký ức vào đó, lực lượng trong đó sẽ đột nhiên xuất hiện, hình thành một tấm màn bảo vệ đánh bay ký ức Hàn Thạc ra ngoài.

Sức mạnh thần bí này mang theo nguyên tố †.Ử v.ℴ.ᥒ.g đậm đặc, luôn luôn có mặt trong l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ Tiểu Khô Lâu, Hàn Thạc cũng không dám tùy tiện tạo thành x.∪.ᥒ.g đ.ộ.†, bằng không rất có thể sẽ hủy diệt l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ Tiểu Khô Lâu. Do đó Hàn Thạc vừa thử một chút, lập tức chán nản dừng tay, đem vấn đề này giải thích cho nó.

- Phụ thân, con cũng cảm giác được lực lượng này. Chỉ là, con cảm giác lực lượng này dường như bảo vệ con, cũng không có ý muốn chiếm đoạt con. - Hàn Thạc giải thích xong, Tiểu Khô Lâu trầm mặc hồi lâu, rồi trả lời vẻ kỳ quái.

- Đúng rồi, ta cũng cảm giác như vậy, lực lượng này đích thật là muốn bảo vệ ngươi.

Hàn Thạc cau mày, nói:

- Chỉ là, ta lại không thể thông qua loại phương thức này truyền cho ngươi một vài kiến thức về Vong Linh m.⩜ p.h.á.p. Thôi, chờ sau này ngươi có thể nắm giữ được lực lượng này, và những thần bí trong V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ bia, có lẽ ta lúc đó mới có thể tiếp tục được.

- Ừm, đúng vậy phụ thân, gần đây con cũng cảm thấy sức mạnh của V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ bia. Con phát hiện ra thông qua V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ bia, con có một vài tiến bộ khá rõ về việc vận dụng nguyên tố †.Ử v.ℴ.ᥒ.g. Có lẽ, V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ bia cũng có thể giúp con tiến bộ nhanh hơn. - Tiểu Khô Lâu giải thích.

Nghe hắn nói như vậy, Hàn Thạc có vẻ hơi kinh ngạc. Suy nghĩ trong chốc lát, rồi nói:

- Tốt lắm, trong khoảng thời gian này ngươi cứ chuyên tâm nghiên cứu tác dụng của V.ℴ.ᥒ.g h.ồ.ᥒ bia đi. Ừm, chờ ngươi biết hết bí mật và thần kỳ của nó, ta sẽ truyền những ký ức ta đoạt được cho ngươi.

Nói xong, Hàn Thạc dùng chú ngữ m.⩜ p.h.á.p, trả Tiểu Khô Lâu về Vong Linh giới.

Cái gì nên tới cuối cùng sẽ tới. Uy h.ï.ế.p của Độc Nha bảo, dần dần ép đến gần Chiến Ma cốc. Ngắn ngủi trong vòng hai ngày, bên ngoài Chiến Ma cốc trong phương viên trăm dặm, tất cả những trạm canh gác đều bị diệt trừ sạch bong.

Sau khi Khắc La Tu Tư phát hiện Độc Nha bảo đã đến gần, lập tức hạ lệnh cho tất cả lính trinh sát trở về Chiến Ma cốc, không uổng phí tâm cơ nhân lực nữa.

Người của Độc Nha bảo có vẻ đang đợi cái gì đó, tới chung quanh Chiến Ma cốc rồi cũng không lập tức tiến công. Dân chúng trong Chiến Ma cốc bị nghiêm cấm không cho ra khỏi thành, dần dần hiểu được sự tình lần này không tầm thường chút nào.

Bất giác, thanh thế thực lực kinh người của Độc Nha bảo dần dần được truyền bá khắp nơi trong Chiến Ma cốc, ba chữ U Ảnh tướng được những người trong Chiến Ma cốc đàm luận nhiều nhất. Mỗi một người trong Chiến Ma cốc khi nói tới ba chữ U Ảnh tướng, ai nấy đều có thần sắc hoảng sợ.

Ngắn ngủi vài ngày, cả Chiến Ma cốc đã bao phủ không khí nặng nề lo sợ, tất cả Chiến Ma vệ lui về Chiến Ma cốc, sáu đại La Sát cao thủ, còn có mấy khách liêu của Chiến Ma cốc, ai nấy đều mặt mày căng thẳng, tựa hồ cũng đang lo về trận chiến khó khăn lần này.

Chiến Ma cốc, cửa thành cao lớn như quả núi nhỏ, Khắc La Tu Tư và sáu đại La Sát năm đại khách khanh, và Hàn Thạc sóng vai đứng ở ngoài thành.

Thâm Uyên giới vài ngày nay tương đương với hơn một tháng ở đại lục Kì Áo, lợi dụng thời gian này, cộng với các loại vật tư chủ nhân Chiến Ma cốc Khắc La Tu Tư cung cấp, Hàn Thạc chẳng những bố trí thành công Tu La huyễn hồn trận bên ngoài Chiến Ma cốc, còn thành công tu luyện hai dạng ma khí khác.

Mười sáu Bạo diệt châu, mỗi một viên nổ ra có thể hình thành một vụ nổ phạm vi cực lớn. Vụ nổ này lại còn những cây Thứ Hồn Châm bén nhọn bắn ra, bất kỳ ai bị Thứ Hồn Châm trong Bạo diệt châu bắn trúng, nếu l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ hắn không đủ cường đại, trong nháy mắt sẽ bị hồn phi phách tán.

Người có l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ cường đại, cũng cần diệt trừ tác dụng ác độc của Thứ Hồn Châm trong một thời gian ngắn, nếu không để thời gian càng lâu, thương tổn l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ càng lớn hơn, mặc dù là cường giả Thần cấp có một l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ hợp nhất với nguyên tố thiên địa, một khi bị Thứ Hồn Châm đánh trúng, cũng sẽ trong nháy mắt mất đi lực c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪, không xử lý kịp cũng sẽ bị hồn phi phách tán.

Thiên Ma Bích Diễm Toa (Thoi phóng ra ngọn lửa xanh Thiên Ma), một loại ma khí có thể hình thành tường lửa rất lớn, bất luận kẻ nào một khi dính vào một chút thôi, sẽ bị ma khí này đốt cháy hồn thể từ bên trong.

Hai dạng ma khí này này là Hàn Thạc dùng vật tư ở Thâm Uyên giới, mất thời gian và tinh lực, luyện chế rất vất vả. Mười sáu Bạo diệt châu là tiêu hao phẩm (sản phẩm dùng xong là mất), uy lực bộc phát trong nháy mắt, nhưng dùng một bớt một. Còn Thiên Ma Bích Diễm Toa thì phải nhờ Huyền Băng Ma Diễm quyết thúc đẩy, giống như Thị Huyết Phiên. Sức mạnh phải đến từ nguồn Ma Nguyên lực của Hàn Thạc.

Có hai ma khí này, hơn nữa hai hóa thân ngoại thân, Hàn Thạc có rất nhiều vốn liếng, hắn cũng chẳng coi trọng những tên xâm lược sắp đến lắm, so với bọn người Khắc La Tu Tư, Hàn Thạc có vẻ thong thả hơn nhiều.

- Hàn Thạc tiên sinh, trận pháp đó được bố trí xong chưa? Có phát huy được uy lực cường đại như ngươi nói không? - Bát Lỗ Nha nhìn thạch lâm dày đặc đứng bên ngoài Chiến Ma cốc, nhìn những tấm vải bạt hình thù kỳ lạ đủ mọi màu sắc, bĩu môi có chút khinh thường.

- Uy lực hay không, nếu ngươi không ngại thử một chút là biết, hắc hắc, nhưng, nếu Bát Lỗ Nha tiên sinh lỡ mà ©.h.ế.† ở trong đó, ta đây không chịu trách nhiệm đâu. - Hàn Thạc cười hì hì nhìn Bát Lỗ Nha, trả lời tràn ngập tự tin.

- Ta tin Hàn Thạc tiên sinh nhất định có thể sẽ cho chúng ta một sự ngạc nhiên vui mừng!

Khắc La Tu Tư xem ra rất tín nhiệm Hàn Thạc, nhưng ánh mắt hắn nhìn đống đá lổn nhổn này cũng mang theo vẻ cổ quái và nghi ngờ. Trong lòng Khắc La Tu Tư, cái hắn quan tâm chính là thực lực của chính Hàn Thạc. Chẳng biết trận pháp của hắn uy lực như thế nào, trong lòng nghĩ rằng Hàn Thạc chỉ thông qua phương pháp này nhân cơ hội vơ vét v.ũ k.Ꮒ.í vật tư của hắn, đối với trận pháp cũng không ôm hy vọng lớn lao gì.

- Nửa ngày nữa, Độc Nha bảo sẽ phát động công kích.

Hàn Thạc tự tin nói, nhìn vẻ nghi hoặc khó hiểu của mọi người, Hàn Thạc mỉm cười, thần bí nói:

- Ta cảm giác được.

Chương (1-1027)