← Ch.0870 | Ch.0872 → |
Lời nói tương tự bây giờ Đinh Hạo nói ra có sức uy hiếp hơn đêm qua rất nhiều lần. Rất nhiều kẻ đứng xem lòng thầm sợ hĩa. Một cường giả nhân tộc có thể giết ngay nửa bước Võ Thánh cảnh, nếu hắn muốn đại khai sát giới thì tuyệt đối là máu chảy thành sông.
Lực lượng trình độ kiểu này đã không thể bù đắp bằng số lượng.
Nhiều người muốn rút lui.
Bọn họ nhìn Thanh Giang trấn tường thành sụp đổ phía xa, lòng mệt mỏi.
Phía chân trời lại có lực lượng mới dâng lên, từng luồng sáng xẹt qua không trung. Khí thế mạnh mẽ xé mở không trung, có vô số cường giả tụ tập lại.
Một luồng sáng lam hiện ra, con chim khổng lồ màu lam dài mấy ngàn thước bay qua không trung, trên lưng chim đứng mấy trăm người đều mặc chiến giáp màu lam, tay cầm trường mâu, giống như quân đội. Mũi mâu lạnh lẽo phản chiếu dưới ánh nắng, ánh sáng lam kỳ dị như tẩm độc khiếp hồn người.
Lực lượng này cực kỳ cường đại, mấy trăm võ sĩ cầm mâu cho người áp lực như trời sập.
Một người kinh kêu:
- Là người của Thâm Lam Thiên Phủ, nghe đồn là tông môn bí ẩn giữa Bắc Vực và Trung Thổ Thần Châu. Trời ạ, Thâm Lam Hồn Điểu, Trì Qua Vệ đều xuất hiện, đây là lực lượng có thể đối kháng với thánh nhân!
Cùng lúc đó, sóng gợn trên bầu trời như bình chướng hư không thành vằn nước, một điểm đen từ nhỏ biến thành lớn, cuối cùng hóa thành cung điện to đen như một ngọn núi. Cung điện chế tạo bằng kim loại tràn ngập khói đen âm u, ánh ămtj trời chiếu vào cung điện xảy ra vặn vẹo kỳ dị.
Có người kêu lên:
- Ma Thần điện cũng xuất hiện...
Bọn họ vội vã lùi ra sau. Nghe nói Ma Thần điện là tồn tại rất lạ trong Bắc Vực, mấy trăm năm nay ít khi lộ mặt nhưng mỗi lần xuất hiện sẽ tạo thành giết chóc ngập trời, xác chất thành núi, máu chảy thành sông. Cường giả thánh nhân cảnh cũng chết bởi Ma Thần điện, nên thấy Ma Thần điện xem như có thiệp mời của tử thần.
Ma Thần điện xuất hiện, tử thần lộ mặt.
Đây là câu đồng dao ai cũng biết lưu truyền ở các đại châu Bắc Vực, có thể thấy Ma Thần điện bí ẩn, âm u, đáng sợ.
Không ngờ Ma Thần điện mấy trăm năm qua chưa từng xuất hiện cũng lộ mặt, không lẽ ý nghĩa bữa tiệc máu me giết chóc, tử vong sắp mở màn rồi sao?
Người hiểu được bí ẩn vội vã bỏ chạy.
Cung điện to đen bềnh bồng trong không trung che mặt trời, như mãnh thú viễn cổ ti lớn nhìn xuống mặt đất, có khí bạo ngược, hung tợn lan tràn.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng sáng xẹt qua như mặt trời.
Trên bầu trời bỗng có một đoàn áng nóng cháy, ánh sáng trắng chói mắt làm người ta không thể nhìn gần. Một tầng khí thế cường đại như sóng gợn che đậy nửa bầu trời, đối kháng với Ma Thần điện màu đen.
Đây là một cường giả thánh nhân cảnh cực kỳ cường đại.
Một số người ôm lòng may mắn vẻ mặt buồn bã thở dài rời đi.
- Quả nhiên thánh nhân cũng xuất hiện, chúng ta vô duyên với Độn Thiên Thạch Thi rồi.
Ngày càng nhiều cường giả nặng ký lộ mặt, không khí quanh Thanh Giang trấn nặng nề dính đặc. Chiến đấu đẳng cấp cỡ này đã không phải thế lực, cường giả Võ Hoàng cảnh, Võ Đế cảnh bình thường có thể đối kháng.
Không trung như tờ giấy trắng bị người xé rách, một thân hình toàn thân tỏa sáng bước ra từ khe hở chiếm một phương thiên địa. Nhìn đường nét chứ không thấy rõ mặt mày, người đó phát ra khí thế không thua ai.
Lại một cường giả thánh nhân cảnh.
Thiên địa phía xa dao động như đại quân vô tận buông xuống, tiếng ngựa hí, kim loại kêu leng keng vang lên. Một đoàn vân khí đỏ rực to lớn cuồn cuộn như sóng chớp mắt đến gần. Mấy ngàn võ sĩ cưỡi trên chiến mã máy móc đỏ rực to lớn, tất cả do hỏa vân thần thiết đúc ra, như ngọn lửa đốt cháy, quân đội tử thần.
Quân đội tử thần lửa này bảo vệ xe ngựa to lớn cỡ trăm thước, không thấy ai điều khiển đại quân con rối kim loại nhưng có thể phát huy đọa luyện khí đến cảnh giới cực độ thì chắc chắn là luyện khí sư cường đại thánh nhân cảnh.
Lại một tồn tại đáng sợ.
Bốn phương trên bầu trời Thanh Giang trấn xuất hiện lớn nhỏ mấy trăm thế lực khác nhau, vây kín chật như nêm cối.
Hắc Ma Thần Tướng đến từ Yêu Thần cung biểu tình cực kỳ khó xem, không ngờ tin tức lan nhanh như vậy, nhiều thế lực nghe tin chạy đến. Hắc Ma Thần Tướng nhìn ra được nhiều cường giả xuất hiện tại đây không phải người trong Bắc Vực, có rất nhiều người đến từ nước ngoài!
Sao có thể như vậy?
Hắc Ma Thần Tướng không nghĩ ra nhưng buộc phải lùi bước.
Trước nhiều cường giả mạnh mẽ không gì sánh bằng thì Hắc Ma Thần Tướng đại biểu cho Yêu Thần cung tuy không yếu nhưng gã chỉ là yêu đế, thực lực cá nhân kém quá xa. Một khi các thủ lĩnh rở mặt đánh nhau thì Hắc Ma Thần Tướng khó thể đỡ dư âm.
Hắc Ma Thần Tướng cay đắng nói:
- Rút đi.
Có cường giả yêu tộc không cam lòng hỏi:
- Đại nhân, không lẽ từ bỏ Độn Thiên Thạch Thi sao? Nên biết nó đại biểu cho cơ hội một lần trốn vào thiên thần giới.
Hắc Ma Thần Tướng lắc đầu, nói:
- Đương nhiên không thể từ bỏ, nhưng nhiều thủ lĩnh xuất hiện tại đây, chúng ta không thể xen vào thế cục trướ mắt. Cưỡng cầu chỉ có nước chịu chết, huống gì nhiều người buông xuống tạm thời Độn Thiên Thạch Thi không biết rơi vào tay ai. Chúng ta rút lui ra tránh cho thương vong không cần thiết, lập tức bẩm báo tin tức cho Hoàng Tuyền cung chủ, phải mời lão nhân gia dẫn cường giả trong cung đến mới có cơ hội chiếm được Độn Thiên Thạch Thi.
Một bàn tay bỗng ấn vai Hắc Ma Thần Tướng, thanh âm quen thuộc vang lên:
- Không cần đi, bản cung đã đến.
Cơ thể Hắc Ma Thần Tướng run rẩy, gã xoay đầu lại thấy con báo vằn dài ba thước xuất hiện sau lưng. Kỳ lạ lạ chi trước báo hoa là đôi tay người, phần đầu bị ánh sáng vàng bao phủ như thần quang.
Thân hình kỳ dị này là chủ tam thập ngoại cung Yêu Thần cung, Hoàng Tuyền Yêu Thánh.
Bên cạnh Hoàng Tuyền Yêu Thánh đứng ba người vmạ vỡ mặc ba giáp đỏ, vàng, bạc, khí thế không tầm thường, đó là ba thần tướng ngoại cung khác nổi danh ngang với Hắc Ma Thần Tướng của Yêu Thần cung.
Hắc Ma Thần Tướng quỳ dưới đất lạy:
- Thuộc hạ tội đáng muôn chết, kính chào cung chủ.
Hoàng Tuyền Yêu Thánh ngồi trên một chiếc chiến xa vàng kim, nói tiếng người:
- Không phải lỗi của ngươi, đứng lên đi.
Hắc Ma Thần Tướng bình tĩnh tinh thần dứng một bên, kể lại tỉ mỉ chuyện xảy ra, bao gồm Thanh Giang trấn có một cường giả nhân tộc kiếm đọa bí ẩn thực lực siêu đẳng tọa trấn cho Hoàng Tuyền Yêu Thánh nghe.
Hoàng Tuyền Yêu Thánh ngồi trên chiếc chiến xa vàng kim, cảm thán rằng:
- Không ngờ chỉ ba năm mà Đinh Hạo đã trưởng thành đến mức này, nhân tộc ra kỳ tại như vậy không lẽ là thiên ý sao?
Hắc Ma Thần Tướng kinh ngạc hỏi:
- Ý của cung chủ chẳng lẽ người này chính là đao cuồng kiếm si Đinh Hạo? Không phải hắn đã mất tích sao?
Hắc Ma Thần Tướng không ngờ cao thủ bí ẩn trong Thanh Giang trấn buộc gã tiến lùi khó khăn là thiếu niên thiên tài Đinh Hạo ba năm trước nổi tiếng Bắc Vực.
*****
Bây giờ nghĩ lại đồ án đao kiếm giao nhau to lớn phóng lên cao chẳng phải đại biểu cho đao kiếm song tuyệt sao?
Nhưng lúc đó Hắc Ma Thần Tướng không ngờ cường giả nhân tộc là nhân tài Tuyết Châu mất tích ba năm mới xuất hiện.
Hoàng Tuyền Yêu Thánh không trả lời Hắc Ma Thần Tướng.
Đầu báo như đúc bằng vàng kim ngẩng đầu nhìn bốn phía, lướt qua các thế lực thủ lĩnh như Ma Thần điện, Thâm Lam Thiên Phủ, đại quân con rối lửa, cường giả thánh nhân cảnh, dường như đang tính toán thực lực của nhau. Trận đại chiến này không thể tránh khỏi.
Một trong bốn thần tướng, Xích Ma Thần Tướng lặng lẽ truyền âm cho Hắc Ma Thần Tướng:
- Có người ở bên ngoài rêu rao Độn Thiên Thạch Thi nằm trong Thanh Giang trấn, bây giờ các phương ồn ào, vô số siêu thế lực chạy sang đây. Không chỉ hai tộc Bắc Vực mà cường giả các đại vực như Trung Thổ Thần Châu, Tây Mạc, Nam Hoang, Đông Cương đều lộ mặt. Cung chủ nhận được tin liền tới ngay, sẽ có các cường giả trong cung đến.
Hắc Ma Thần Tướng há hốc mồm, lòng vô cùng rung động. Hắc Ma Thần Tướng thế mới biết trong hai ngày ngắn ngủi bên ngoài đã xảy ra nhiều chuyện.
* * *
Thanh Giang trấn.
Đinh Hạo trợn mắt há hốc mồm nhìn các thế lực cường đại trên bầu trời.
- Cái tên này... Sao có cảm giác bị tát mặt?
Đinh Hạo cười khổ, hắn tuyên bố là trời sáng nếu có ai xuất hiện trong phạm vi trăm thước Thanh Giang trấn thì giết không tha, nhưng bây giờ nhiều cường giả các phương xuất hiện, đều là thủ lĩnh đẳng cấp giáo chủ. Nếu đấu đơn thì Đinh Hạo dựa vào thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá còn có sức đánh một trận, nhưng đám người cùng lúc ra tay đối phó thì Đinh Hạo chỉ có thể quỳ.
Độn Thiên Thạch Thi rốt cuộc là cái gì?
Lần này Đinh Hạo hiểu rằng hắn đã bỏ qua điều gì.
Cường giả thánh nhân cảnh đều ra mặt tranh giành thì chắc chắn Độn Thiên Thạch Thi là bảob ối nghịch thiên, giá tị không thua gì ba thần khí trong Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp di tích Thánh Đường Thần Điện.
Nhưng tại sao nhiều người đều chắc chắn Độn Thiên Thạch Thi ở trong Thanh Giang trấn?
Sau lưng có ẩn khuất gì?
- Đinh sư huynh, làm sao đây?
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ nhìn ra được tình hình bất ổn.
Sự việc tiến triển vượt qua tưởng tượng.
Vương Tiểu Thất cười khổ nói:
- Hay chúng ta giao Độn Thiên Thạch Thi ra đi.
Lý Vân Kỳ hỏi ngược lại Vương Tiểu Thất:
- Ngươi có biết bọn họ muốn Độn Thiên Thạch Thi là thứ gì không?
Vương Tiểu Thất cắn răng nói:
- Không biết.
Đinh Hạo ngẫm nghĩ:
- Hai ngươi lại cẩn thận kiểm tra vật tư mình mua lần nữa, lấy hết thứ đáng ngờ tới đây sau đó tụ tạp lại mỗi một vật phẩm trong không gian trữ vật cho ta xem.
Mặc kệ tiếp theo nên ứng đối như thế nào phải tìm hiểu Độn Thiên Thạch Thi là cái gì trước đã.
Đinh Hạo vốn định bắt Hắc Ma Thần Tướng của Yêu Thần cung đến tra khảo nhưng bây giờ không thể.
Đại thế lực các phương tụ tập tại đây bao vây Thanh Giang trấn kín kẽ, tình huống khá là kỳ diệu. Các đại thế lực không để Thanh Giang trấn vào mắt nên mới chậm chạm không hành động, bởi vì bọn họ e ngại lẫn nhau, sợ người thứ nhất ra tay sẽ bị mọi người chỉ tích.
Cục diện lúc này có thể nói là rục rịch một chút sẽ bứt dây động rừng.
Đinh Hạo thở dài, mời trấn chủ Lý Anh sắp đặt tỵ nạn. Chuyện đã đến mức này chống cự cách nào cũng không được gì, chỉ có thể hy vọng đám thủ lĩnh cao cao tại thượng khinh thường đồ sát võ giả, dân chúng bình thường, nếu không thì nguyên Thanh Giang trấn sẽ thành phế tích.
Đinh Hạo chậm rãi phóng thần thức ra cực kỳ cẩn thận quan sát lực lượng thế lực cácông pháp hương.
Đinh Hạo bỗng biến sắc mặt, khóe môi cong lên.
Cùng lúc đó, trên bầu trời có biến dị.
Vù vù vù vù vù!
Đường nét cung điện đen của Ma Thần điện rung lên, biến mât như một luồng khói.
Chớp mắt Ma Thần điện đã đến bên trên Thanh Giang trấn như ngọn núi to đè xuống, cửa đại điện đen thui phát ra lực hút mạnh mẽ.
- A!
Có người hét lên, bị hút vào cánh cửa địa điện đen.
Lực hút kỳ dị đáng sợ, nhiều gian phòng to cũng bị hút lên. Một số võ giả, dân chúng bất ngờ không kịp đề phòng bị gió lốc cuốn đi, kinh khủng la hét chói tai bị hút lên như con kiến bay hướng cánh cửa đại điện đen.
Khói đen quái dị phát ra từ đường nét cung điện Ma Thần điện to lớn bao trùm Thanh Giang trấn.
Hay cho Ma Thần điện, muốn hút nguyên Thanh Giang trấn.
Ma Thần điện làm rất tuyệt, dù sao Độn Thiên Thạch Thi nằm trong Thanh Giang trấn, khi đó từ từ kiểm tra cũng không muộn.
Chớp mắt một nửa Thanh Giang trấn sắp bị bứng gốc.
Vô số phòng ốc, dê bò, súc vật, người bay đầy trời, bị khói đen bao phủ thân bất do kỷ đẩy hướng Ma Thần điện, va chạm nhau trong không trung. Đá to và cơ thể người đập vàon hau, máu phun ra, xương tung tóe, vô cùng thê thảm.
- Cứu mạng!
- Không!
- Mẫu thân, mẫu thân ở đâu? Ta muốn mẫu thân!!!
- Nắm chặt ta!
Đủ loại kêu gào quanh quẩn trong không trung, người thường không biết võ kỹ yếu ớt như cọng cỏ khô đụng nhẹ một cái là gãy.
Khi Đinh Hạo phản ứng lại thì đã muốn, hắn tức giận quát:
- Chết tiệt!
Đinh Hạo ra tay ngay.
Lực lượng cơ thể cường đại không chút giữ lại, Đinh Hạo vọt lên cao nhanh như tia chớp đen xé rách từng tầng khói đen. Đinh Hạo tung nắm đấm, quyền ấn trong suốt to lớn đánh vào bản thể Ma Thần điện.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tiếng kim loại vang tiếng nổ điếc tai.
Ma Thần điện to như dãy núi rung lắc dữ dội.
Không khí quanh quẩn dư âm chấn động khủng bố, đường nét Ma Thần điện bởi vì chấn động kịch liệt mà trở nên hư ảo. Sóng xung kích cường đại như hạt nhân bức xà khuếch tán bốn phương tám hướng.
Đinh Hạo cũng bị chấn lảo đỏa bay trở về.
Nhưng một kích kia đã tiêu trừ một phần lực hút khủng khiếp của Ma Thần điện, rất nhiều người, súc vật lơ lửng trên cao mấy thước rơi xuống.
Đinh Hạo phát ra lực lượng đỡ lấy đa số người.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đá to bị hút đập xuống đất, bụi bặm bốc lên.
Chỉ vài giây Thanh Giang trấn to lớn đã hoàn toàn khác hẳn, một mảnh hoang tàn. Phòng ốc sụp đổ kiến trúc tan vỡ, bụi bay mịt mù, Thanh Giang trấn như gặp phải cơn động đất dữ dội.
Người thường không biết võ kỹ chết rất nhiều, tiếng kêu gào thảm thiết không dứt.
Dù Đinh Hạo có là thần cũng không thể bảo vệ hết mọi người.
Tình hình vô cùng thê thảm.
Đây là sự đáng sợ, khủng bố của cường giả thủ lĩnh. Một ý niệm mấy chục vạn người biến thành tro bụi, một chiêu có thể hủy diệt cả tòa thành. Một ánh mắt là khiến vô số người tan vỡ thành đống bùn.
Đinh Hạo ôm một đứa bé sơ sinh chưa đến một tuổi, đứa bé khóc to không biết phụ mẫu đã chết trong tai nạn.
Đinh Hạo vội ra tay nhưng chỉ cứu được một đứa trẻ.
Thanh âm lạnh lẽo phát ra từ Ma Thần điện:
- Ngươi dám cản ta?
Đinh Hạo chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt đỏ rực như lửa, khó thể kiềm chế sát ý, lừa giận. Một tay Đinh Hạo ôm trẻ sơ sinh, tay kia vươn ra, thanh kiếm rỉ sét xuất hiện. Cực âm ngục băng huyền khí trong hạ đan điền ở bụng điên cuồng rót vào thanh kiếm rỉ sét.
← Ch. 0870 | Ch. 0872 → |