Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1029

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1029: Đinh Hạo điên cuồng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Giết một cường giả thần cảnh phải trả giá đắt. Đao pháp của Bát Hoang Đao Minh cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông đúng là vô cùng đáng sợ, chỉ tiếc tu vi huyền khí bị áp chế, sức chiến đấu thật sự cỡ trung giai thánh nhân cảnh nên đành nuốt hận dưới đinh ba. Bát Hoang Đao Minh cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông để lại mấy vết thương lưu niệm trên người Chu Cương Liệt.

Chu Cương Liệt lầm bầm:

- Không hiệu quả, không có chút hiệu quả.

Chu Cương Liệt bất mãn đi tới bên cạnh Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà, thản nhiên ngồi xuống chữa thương như vào chốn không người.

Nghe ba chữ 'Không hiểu quả' là Phùng Ninh cảm thấy gia người.

Bị Chu Cương Liệt quấn quýt cả ngày lẫn đêm đánh nhau, Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà mệt muốn xỉu, đây là chuyện khủng bố nhất thế giới. Mỗi lần đánh nhau xong Chu Cương Liệt lầm bầm ba chữ 'Không hiệu quả', bởi vì 'tam thập thiên cương' thần thông của gã không đột phá nên tiếp theo sẽ là trận chiến đấu càng điên cuồng hơn.

Nói thật là nếu có thể giết con heo này thì Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà, Tiểu Viên Vương đã sớm làm.

Chu Cương Liệt xem cuộc chiến thiên tuyển sinh tử là cơ hội đột phá 'tam thập thiên cương' thần thông, tiếc rằng Bát Hoang Đao Minh cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông đã chết, không cho gã chút linh cảm.

Ngay khi Chu Cương Liệt ngồi xuống thì mấy chục bóng người bao vây lại.

Người dẫn đầu là Đinh Linh.

Các cường giả Thần Đình phương đông biểu tình gian ác nhìn Chu Cương Liệt, sát khí tràn ngập trong không trung.

Đinh Linh nhìn Chu Cương Liệt:

- Giết người đền mạng.

Biểu tình Đinh Linh lạnh nhạt nói:

- Cho ngươi cơ hội đánh trả, người Thần Đình không thể chết vô ích.

Ai ngờ Chu Cương Liệt không thèm nhìn Đinh Linh.

Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà ôm thanh trường kiếm tinh cương bình thường, nhướng mày nói:

- Cút!

Biểu tình Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà không thèm để mắt mấy chục cường giả tuyệt đối trước mặt mình.

Một cường giả nửa bước thần cảnh của Thần Đình phương đông nhe răng cười nói:

- Tiểu tử thối, ngươi dám nói kiểu đó với Đinh Linh điện hạ?

Cường giả nửa bước thần cảnh của Thần Đình phương đông bước ra một bước, bàn tay biến thành kim loại vỗ một chưởng.

Cường giả nửa bước thần cảnh của Thần Đình phương đông nói:

- Đưa ngươi lên đường!

Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà ôm trường kiếm tinh cương, không nhúc nhích.

Ngay khi bàn tay cường giả nửa bước thần cảnh của Thần Đình phương đông sắp chạm vào người Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà thì xảy ra chuyện khó tin. Một luồng sáng vàng sấm chớp từ nóc Thần Điện Hoàng Kim giáng xuống người cường giả nửa bước thần cảnh của Thần Đình phương đông.

Cường giả nửa bước thần cảnh của Thần Đình phương đông thành đống than trong chớp mắt, không khí thoang thoảng mùi thịt nướng nồng nặc.

Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà phe phẩy không khí trước mũi, cục than hình người sụp đổ tan biến.

Đám cường giả Thần Đình phương đông Đinh Linh thay đổi sắc mặt, biểu tình cực kỳ khó xem.

Trong khoảnh khắc này mọi người hiểu đây là trừng phạt của lực lượng pháp tắc. Tựa như cường giả nửa bước thần cảnh của Thần Đình phương đông ban đầu muốn phá vách tường bị bắn ngược về. Trong Thần Điện Hoàng Kim này làm trái lực lượng pháp tắc sẽ bị vô tình xóa sổ, người trong Thần Điện Hoàng Kim tàn sát nhau là trái với pháp tắc.

Ánh mắt Đinh Linh độc ác trừng Chu Cương Liệt:

- Thần Đình sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Đinh Linh nhìn hướng Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà, bổ sung thêm:

- Và cả ngươi.

Chu Cương Liệt phớt lờ Đinh Linh.

Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà thì nhún vai.

Đám cường giả Thần Đình phương đông Đinh Linh xanh mặt quay về.

Trước khi tìm hiểu rõ ràng Thần Điện Hoàng Kim bọn họ không muốn dùng thân mình thử pháp tắc trừng phạt khủng khiếp đâu. Không ai dám vỗ ngực bảo đảm bản thân chịu được lôi điện hoàng kim khủng bố đó đánh trúng.

Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, không để bụng đám cường giả Thần Đình phương đông Đinh Linh cảnh cáo.

Tuy rằng Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà hận không thể đánh chết con heo người này nhưng đó là nếu gã ra tay. Nếu người khác giết Chu Cương Liệt ngay trước mắt Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà thì gã tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Không nói cái khác, quan hệ sư phụ hai bên khiến Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà phải đứng về phe Chu Cương Liệt làm gã ngứa răng.

Cột sáng hoàng kim tiếp tục chớp lóe tìm kiếm thí sinh trong đám người.

Thời gian trôi qua từng phút giây.

Số người trong Thần Điện Hoàng Kim liên tục giảm bớt.

Có người chết trận khi bị đưa đến lôi đài hoàng kim, không còn quay về, phần trăm chết chóc khoảng năm mươi. Nửa ngày qua đi, cường giả trong Thần Điện Hoàng Kim hầu như đều lên lôi đài hoàng kim một lần.

Đám người Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà, Đinh Linh, Vũ Diệt Tuyệt đều được chọn và đánh bại đối thủ của mình.

Không khí dần nặng nề hơn.

Bởi vì cuộc chiến thiên tuyển lôi đài hoàng kim đợt thứ hai sắp bắt đầu.

Vòng quyết đấu này càng tàn khốc hơn.

Qua vòng thứ nhất mạnh thắng yếu đào thải, sinh linh đứng trên lôi đài hoàng kim đều là cao thủ siêu cường đại. Dù là Đinh Hạo khi gặp một cường giả thần cảnh trung giai tông môn nhân loại khác cũng suýt bị thương. May mắn áp lực trong thiên địa suy yếu cường giả thần cảnh đó rớt xuống cảnh giới bán thần cảnh, nếu không thì Đinh Hạo đã chẳng thể còn sống xuống lôi đài hoàng kim.

Đám người Chu Cương Liệt, Phùng Ninh truyền nhân Kiếm Tà, Đinh Linh, Vũ Diệt Tuyệt đều gặp cường địch, trải qua trận khổ chiến.

A Nặc bên cạnh Vũ Diệt Tuyệt mất một cánh tay trong đợt chiến đấu sinh tử vòng hai, bị thương nặng đến không thể chữa lành trong thời gian ngắn. Khi vòng thứ ba càng tàn khốc hơn bắt đầu chắc chắn A Nặc không sống nổi.

Nhiều cường giả vốn rất tự tin vào mình giờ biểu tình trầm trọng.

Chiến đấu thế này thật là rất đáng sợ.

Tất cả cường giả vào trung tâm Lạc Thánh sơn mạch như con heo, gà chọi bị nuôi, buộc phải chiến đấu sinh tử trên lôi đài hoàng kim. Có lúc cường giả cùng một tông môn bị đưa lên lôi đài hoàng kim, không thể không tử chiến với sư môn bằng hữu của mình.

Trong đó có người từ chối chiến đấu, kết quả bị tia chớp hoàng kim giáng xuống lôi đài hoàng kim nghiền thành tro.

Tình cảnh quá tàn nhẫn.

Có người muốn đối kháng, bỏ tốn nhưng đều bị tia chớp hoàng kim đánh chết. Trong đó có một cường giả thần cảnh trung giai đối kháng với tia chớp hoàng kim lâu cỡ một nén nhang, tiếc rằng cuối cùng hao hết lực lượng bị giết chết.

Sau này rất nhiều người đều nhận mệnh, chỉ có liên tục chiến đấu, đánh bại đối thủ mới sống tiếp được.

Nhớ lại những gì mình trải qua, mỗi người cảm thấy như mơ ác mộng.

- A! Là ai tạo ra sát cục này? Ta hận!

- Nếu ta sống đi ra ngoài thì ta thề nhất định sẽ tìm ra hung thủ sau màn, băm vằm xác hắn ra, nghiền xương thành tro...

- Sao có thể như vậy? Tiên khí rốt cuộc ở đâu?

Vô số sinh linh cường giả gào thét nhưng cuối cùng chết trận.

Chỉ mới nửa ngày Thần Điện Hoàng Kim nơi Đinh Hạo ở có hơn một trăm cường giả, sinh linh các tộc cuối cùng sót lại hai mươi mấy người. Đa số cường giả chết trận trên lôi đài hoàng kim.

*****

Có người ngạc nhiên kêu lên:

- Không ngờ đối thủ lần này của hắn là một con mèo...

Đinh Hạo ngẩng đầu lên nhìn, lòng thít chặt.

Lần này người bị cột sáng hoàng kim chọn truyền tống đi chiến đấu là Chu Cương Liệt mập mạp, cảnh tượng là lôi đài hoàng kim cây trôi trên biển máu. Đối thủ của Chu Cương Liệt là con mèo mập lông trắng đáng yêu, sau lưng mọc hai đôi cánh.

Là Tà Nguyệt!

Tim Đinh Hạo run lên, hắn đứng bật dậy, hồi hộp nhìn mặt kính thủy tinh to lớn.

Đại ma vương Tà Nguyệt, lão nhân hướng dẫn viên tóc rối đã không thể trốn thoat khỏi đường ngầm trước khi Thần Điện Hoàng Kim giáng xuống, cũng bị hút vào Thần Điện Hoàng Kim nào đó, đưa đến chiến trường luân hồi khủng bố này.

Trạng thái đại ma vương Tà Nguyệt không tốt mấy, một cánh trắng có mấy vết thương sâu tận xương, chắc là mấy trận chiến lôi đài hoàng kim trước để lại. Đại ma vương Tà Nguyệt cũng phải vật lộn chiến đấu.

Đối thủ của đại ma vương Tà Nguyệt là Chu Cương Liệt vác đinh ba.

Tim Đinh Hạo đập nhanh thầm nghĩ:

- Nguy rồi, Tà Nguyệt không phải đối thủ của con heo này.

Lúc trước Đinh Hạo nhìn Chu Cương Liệt chiến đấu nhiều trận, thực lực heo người làm tất cả giật mình. Đinh Hạo tự hỏi lòng dù là hắn đấu với Chu Cương Liệt cũng không có phần thắng.

Như vậy thì chẳng phải là đại ma vương Tà Nguyệt sẽ chết?

Trong khoảnh khắc đầu Đinh Hạo lóe lên nhiều suy nghĩ nhưng không có cách nào khả thi. Trên lôi đài hoàng kim hai bên buộc phải quyết đấu sinh tử, không có khả năng nào khác. Nếu trong thời gian quy định không ra thắng thua thì hai bên sẽ bị tia chớp hoàng kim đánh chết.

Giọng Kiếm Tổ phát ra từ không gian trữ vật:

- Bình tĩnh đi, con mèo mập có cơ hội.

Đao Tổ an ủi Đinh Hạo:

- Đúng vậy. Yên tâm, mèo mập đó tuyểt đối sẽ không chết dễ dàng, sẽ có cơ hội nào đó.

Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ cảm nhận được cảm xúc của Đinh Hạo dao động nên ra tiếng an ủi.

Sao Đinh Hạo có thể không nôn nóng?

Cho đến nay mặc dù đại ma vương Tà Nguyệt không đáng tin nhưng Đinh Hạo đã xem nó là người thân nhất của mình. Con đường gập ghềnh, có rất nhiều khó khăn. Đám người Lý Y Nhược, Tạ Giải Ngữ, Lý Lan đều không ở bên cạnh Đinh Hạo vào lúc hắn cô độc nhất, chỉ mình đại ma vương Tà Nguyệt luôn bên hắn.

Làm sao đây?

Đinh Hạo nóng nảy muốn giết người.

Mặt kính thủy tinh to lớn bắt đầu chiếu trận đấu kinh khủng.

Cơ thể đại ma vương Tà Nguyệt trướng to ra cao vài trăm thước như cự thú thời tiền sử, đôi cánh trắng đen vỗ đập. Lực lượng hỗn độn bùng phát thổi quét lôi đài hoàng kim, vuốt và răng sắc bén là vũ khí đáng sợ nhất của đại ma vương Tà Nguyệt, làm người hoảng loạn. Cây hoàng kim bị đại ma vương Tà Nguyệt cào ra từng vết trầy ghê người.

Chu Cương Liệt thi triển thiên địa pháp tướng, cũng biến khổng lồ. Chu Cương Liệt cầm đinh ba bắn ra các loại lực lượng nguyên tố phong vũ lôi điện. Đinh ba vung lên, thiên địa biến sắc.

Máu phun ra.

Đinh Hạo trơ mắt nhìn trên người đại ma vương Tà Nguyệt tăng thêm một vết sẹo, nhìn nó tức giận gầm rống, vùng vẫy vì sự sống, nhìn máu chảy ra từ miệng vết thương nhuộm đỏ cây lôi đài hoàng kim.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Va chạm kịch liệt xong hai bên tách ra.

Chu Cương Liệt thở hồng hộc, người đầy vết thương mỏng dài như bị thần bịnh lợi khí chém, đó là vết mèo cào. Máu chảy dọc theo cơ thể Chu Cương Liệt rơi xuống đất.

Thực lực của đại ma vương Tà Nguyệt kém hơn Chu Cương Liệt một bậc, trạng thái càng thêm thê thảm. Đôi cánh trắng đen sau lưng đại ma vương Tà Nguyệt đều gãy lộ ra khúc xương trắng hếu, tứ chi bị đinh ba chấn vỡ ba cái, đứng không vững. Đại ma vương Tà Nguyệt không còn sức chiến đấu, đôi mắt to đen như bảo thạch toát ra bất lực chưa từng có.

Trong khoảnh khắc này thời gian trở về lúc lần đầu tiên Đinh Hạo gặp đại ma vương Tà Nguyệt.

Trong hang động bí ẩn sau núi Vấn Kiếm tông, lần đầu tiên Đinh Hạo gặp đại ma vương Tà Nguyệt, mèo con nhỏ nhắn đáng yêu rên rỉ, đi đường lắc lư như cục bông trắng. Ánh mắt đại ma vương Tà Nguyệt nhìn Đinh Hạo vào lúc đó cũng bất lực, yếu ớt như vậy.

- Không được, phải tìm cách cứ nó!

Đinh Hạo không thể bình tĩnh được nữa, hắn lắc người điên cuồng vọt lên nóc Thần Điện Hoàng Kim. Thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá nằm trong tay Đinh Hạo, hắn quyết định liều mnạg bùng nổ đánh vỡ Thần Điện Hoàng Kim tìm đến lôi đài hoàng kim biển máu.

Dù có phải trả giá cỡ nào, dù phải chết thì Đinh Hạo không thrể đứng yên tại chỗ.

Đinh Hạo phát điên.

chợt có tiếng hét to:

- Đừng!

Bóng người vụt qua, là Vũ Diệt Tuyệt.

Lực lượng cường đại tuôn ra từ bên cạnh đè Đinh Hạo xuống, một huyết ấn vuông màu đỏ thắm xoay tít trong không trung, chính là thần khí Trấn Thần Ấn. Vũ Diệt Tuyệt khống chế thần khí Trấn Thần Ấn phát ra áp lực khủng bố chặn Đinh Hạo xuống.

Vũ Diệt Tuyệt bay tới trước mặt Đinh Hạo, sốt ruột nói:

- Ngươi không muốn sống nữa? Đừng làm chuyện điên rồ!

Đinh Hạo nóng nảy quát:

- Tránh ra!

- Không tránh!

Ánh mắt Vũ Diệt Tuyệt iên quyết nói:

- Lúc trước ngươi cứu ta một mạng, hôm nay ta tuyệt đối không thể nhìn ngươi chịu chết. Chúng ta không thể đối kháng pháp tắc trừng phạt của Thần Điện Hoàng Kim, kiên nhẫn chờ chút nữa đi, chúng ta vẫn có hy vọng, nhất định sẽ ra khỏi đây được.

Vũ Diệt Tuyệt nghĩ rằng Đinh Hạo bỗng nổi điên là vì không chịu nổi áp lực vô hình.

Đinh Hạo ngây ngẩn:

- Nàng nhận ra tay?

Thế này Đinh Hạo mới hiểu thiếu nữ thông minh lạnh lùng Vũ Diệt Tuyệt sớm nhận ra thân phận của hắn, tuy nhiên điều này không quan trọng. Đinh Hạo định thúc giục thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá hất Vũ Diệt Tuyệt ra.

Chính lúc này, đám đông bên dưới bỗng kêu lên.

Đinh Hạo cúi đầu thấy mặt kính thủy tinh to lớn chiếu một bóng trắng nhảy xuống nước biển đỏ máu, sức ăn mòng mạnh mẽ làm thân hình nhỏ xinh của nó không nổi lên chút bọt nước. Bên tai mỗi người như nghe thấy tiếng xèo xèo, đại ma vương Tà Nguyệt biến mất trong nước biển.

- Con mèo này có chút khí phách, không muốn chết trong tay đối thủ, nhảy xuống biển máu tự sát.

- Nó là loài gì vậy? Lần đầu tiên ta thấy mèo có cánh, nó thuộc về thú tộc hay cự thú?

- Đáng tiếc, nếu con mèo còn sống thì có thể nhận nó làm vật nuôi.

Trong Thần Điện Hoàng Kim vang tiếng xì xầm.

Đinh Hạo cứng ngắc đứng trong không trung, đầu óc trống rỗng, không thể nắm chắc thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá.

Chết rồi?

Tà Nguyệt đã chết?

Mới rồi đại ma vương Tà Nguyệt thu nhỏ kích cỡ bình thường nhảy vào trong biển máu, Đinh Hạo thấy ánh mắt nó nhìn hướng mặt kính thủy tinh to lớn tràn ngập lưu luyến, không nỡ. Ánh mắt kia như đao đâm vào tim Đinh Hạo.

Khi đại ma vương Tà Nguyệt cần Đinh Hạo nhất nhưng hắn không ở bên cạnh nó.

Tức giận, đau thương tràn ngập trong lòng Đinh Hạo.

- A, a a a a a a!!!

Đinh Hạo như dã thú bị thương giận dữ gầm rống, cực âm ngục băng huyền khí, huyền khí hỏa diễm điên cuồng vận chuyển trong cơ thể. Có dấu hiệu Đinh Hạo bài trừ áp lực thiên địa, thanh âm như tiếng sấm liên tục vang bên tai mỗi người trong Thần Điện Hoàng Kim. Kình phong nổi lên, người người biến sắc mặt.

Chương (1-1254)