← Ch.1139 | Ch.1141 → |
Đại ma vương Tà Nguyệt ho khục khặc:
- Khụ khụ khụ khụ...
Miệng mũi đại ma vương Tà Nguyệt bốc lửa đen như động cơ cũ xì khói, biểu tình đau khổ, cuối cùng miệng sùi bọt mép, tứ chi co giật.
- Meo bà nội nó, cái quái quỷ gì vậy? Thần hồn có vị gì đây? Như phân chó... Tuy ta chưa ăn bao giờ nhưng có thứ càng khó ăn hơn phân chó sao?
Đại ma vương Tà Nguyệt lăn lộn dưới đất, tứ chi co giật, lỗ mũi cũng sủi bọt, bộ dạng trúng độc thê thảm như ăn chuột chết.
- Thành viên lực lượng hắc ám có liên quan đến quỷ hồn, u linh, đa số trên người có tử khí nên thần hồn của chúng không phải hồn sinh linh, ẩn chứa kịch động. Mùi vị thì rất buồn nôn, là thứ gớm giếc nhất trên đời.
Công chúa nhân ngư hải tộc cười khúc khích:
- Nhưng Đinh minh chủ đừng lo, tuy thần hồn độc lại không thể độc chết cường giả thần cảnh. Vật nuôi của Đinh minh chủ chỉ chịu khổ một lúc, qua mấy ngày là khỏe.
Đinh Hạo nghe vậy yên tâm, cười gian.
Con mèo mập tham ăn nên chịu một bài học, nếu không thì sau này cái gì nó cũng dám ăn.
- Meo... Sao ngươi không nói sớm...
Đại ma vương Tà Nguyệt bực bội co giật, mắt nhìn thứ mình nôn ra, trong lòng giằng co, lựa chọn.
- Mấy thứ này chưa tiêu hóa hoàn toàn đã bị phun ra, tiếc quá, nhưng ăn vào thì rất gớm...
* * *
Chiến đấu hoàn toàn chấm dứt.
Tiếng giết trên Thiên Chi đảo dần tán đi.
Đưa mắt nhìn khắp nơi tràn ngập khói thuốc súng, mảng lớn đá núi sụp đổ, rừng rậm trở thành đất cháy đen. Các xác chết nằm ngang dọc trên chiến trường, máu loãng uốn lượn tụ thành sông ngòi nhuộm đỏ các hồ nươc. s ánh nắng phản chiếu máu đỏ các cường giả đã chết lóe ánh sáng mộng ảo trí mạng.
Các thế lực tụ tập lại.
Diệt Tuyệt Phong, hải tộc Thần Ân đại lực, tứ đại thế gia, yêu tộc tự chiếm một góc. Tuy lúc trước Diệt Tuyệt Phong, hải tộc Thần Ân đại lực, tứ đại thế gia, yêu tộc sát cánh chiến đấu nhưng bây giờ cảnh giác nhìn nhau. Cuộc chiến tàn nhẫn qua đi, mọi người giết đỏ mắt, sát khí ngút trời.
Đám người công chúa nhân ngư hải tộc, Đinh Khả Nhi, Ôn Đa Tình trói buộc thuộc hạ của mình tránh cho xung đột. Xác nhận phạm vi thế lực tạm thời xong mọi người tự dựng lều, tạm thời hòa bình.
Sau khi ổn định, các sinh linh thu dọn xác chết chiến hữu.
Màn đêm buông xuống, ánh lửa cháy hừng hực chiếu sáng trời đêm, các xác chết bị đốt trở về vòng tay tinh thần. Tế ca cổ xưa quanh quẩn trong gió như khóc như than, tràn ngập bi tráng.
Trong hoa viên Thiên phủ tàn phá, Thiên Xu đại gia buồn bã khẽ thở dài:
- Qua một kiếp này tứ đại thế gia tổn thất trầm trọng, nhiều cường giả thần cảnh chết, thật đáng buồn. Chúng ta không còn sức chấn nhiếp Nam Hoang.
Tây Môn Quỷ Ảnh đứng bên cạnh Thiên Xu đại gia biểu tình ủ rũ.
Tây Môn Quỷ Ảnh, Thiên Xu đại gia rớt khỏi thần cảnh, trong vòng mấy chục năm không thể hồi phục, không có sức trấn áp. Doãn Vinh cũng bị thương nặng như Tây Môn Quỷ Ảnh, Thiên Xu đại gia, cần thời gian thật lâu mới hồi phục. Ba cường giả thần cảnh Xuất Vân Thiên Thương, Mạc Hoàng Thiên Linh, Mạc Hoàng Thiên Cơ đã chết.
Trong tai kiếp này Thiên phủ đúng là nguyên khí đại thương.
Đông đúc người qua kẻ lại.
Các cường giả thế hệ trẻ Thiên phủ Mạc Hoàng Phẩm, Tây Môn Phiêu Huyết, Doãn Ly Sinh tụ tập bên cạnh ba cường giả thần cảnh Doãn Vinh, Tây Môn Quỷ Ảnh, thế giới này. Qua kiếp nạn này các thanh niên giương cung bạt kiếm bỗng thấy vận mệnh nhấp nhô, từ bỏ thành kiến với nhau. Làn đùa tiên bọn họ nhận ra phải đoàn kết cùng nhau, cứ nội đấu thì Thiên phủ hoàn toàn tiêu đời.
Doãn Vinh than thở:
- Không có cường giả đỉnh cao tọa trấn, Thiên Chi đảo sẽ là sân săn bắn cho thế lực khác.
Một bước sai cả bàn cờ đều sai, Doãn Vinh không ngờ sự việc sẽ như vậy.
- Phải chỉnh đốn lại tứ đại thế gia, không thể đấu đá nhau nữa, chúng ta cần két hợp chặt chẽ.
Tây Môn Quỷ Ảnh bỗng lên tiếng:
- Hãy đề cử một người có năng lực dẫn dắt chúng ta sinh tồn trong loạn thế cia quản tứ đại thế gia.
- Ta cũng có ý này.
Mạc Hoàng Thiên Xu gật đầu, nói:
- Thời đại Thiên phủ tứ đại thế gia uy chấn Nam Hoang đã kết thúc, chúng ta đối mặt áp lực sinh tồn, nếu không chung sức thì sớm muộn gì Thiên Chi đảo sẽ thay tên đổi họ.
Mấy vạn năm qua Thiên phủ uy chấn Nam Hoang, thủ đoạn hành động tàn nhẫn, làm việc bá đạo, chọc nhiều kẻ thù trong tối ngoài sáng. Ngày xưa khi thực lực Thiên phủ đỉnh cao đương nhiên không sợ kẻ địch, nhưng bây giờ trượt dốc không phanh, các kẻ thù biết là Thiên phủ gặp tai hạo ngập đầu ngay.
- Nhưng đề cử ai dẫn đầu?
Doãn Vinh nhíu mày nói:
- Mấy lão già chúng ta... Ài, đều không được, thế hje trẻ thì...
Doãn Vinh liếc mắt các thanh niên tứ đại thế gia.
Mạc Hoàng Phẩm, Doãn Ly Sinh, Xuất Vân Cuồng Chiến, Tây Môn Phiêu Huyết trước kia là nhân kiệt nhưng bây giờ Doãn Vinh cảm thấy mấy người này thiếu chút.
Tây Môn Quỷ Ảnh hừ lạnh một tiếng:
- Nhìn mấy tên đó làm chi? Để bọn họ gánh trụ cột còn không bằng giải tán Thiên phủ cho rồi, không thành châu báu!
Tây Môn Quỷ Ảnh nói làm tứ đại công tử đỏ mặt tía tai.
Nhưng Mạc Hoàng Phẩm, Doãn Ly Sinh, Xuất Vân Cuồng Chiến, Tây Môn Phiêu Huyết không thể phản bác. Nếu trước ngày hôm nay tứ đại công tử Mạc Hoàng Phẩm, Doãn Ly Sinh, Xuất Vân Cuồng Chiến, Tây Môn Phiêu Huyết còn rất tự tin thực lực của mình thì sau khi liên tục thua bạn đồng lứa Đinh Hạo, Đinh Khả Nhi làm cảm giác ưu việt, tự tin trong lòng bọn họ tan tành. Thiên tài yêu tộc Ôn Đa Tình, công chúa nhân ngư hải tộc thể hiện ra thực lực khiến Mạc Hoàng Phẩm, Doãn Ly Sinh, Xuất Vân Cuồng Chiến, Tây Môn Phiêu Huyết mặc cảm.
Đối diện những bạn đồng lứa này tứ đại công tử Mạc Hoàng Phẩm, Doãn Ly Sinh, Xuất Vân Cuồng Chiến, Tây Môn Phiêu Huyết không có tư cách đứng ngang hàng, càng không bản lĩnh cai quản Thiên phủ đối kháng ngoại địch.
Thiên Xu đại gia thở dài thườn thượt.
Mấy năm nay thoạt trong Thiên phủ mạnh mẽ, hưng thịnh nhưng thật ra là miệng cọp gan thỏ. Dưới lớp phồn vinh là nguy hiểm tuột dốc, trận chiến hôm nay chẳng qua là bộc phát vấn đề sớm hơn.
Mạc Hoàng Thiên Xu lên tiếng:
- Ta có một nhân tuyển.
* * *
Đinh Hạo ngồi bên đống lửa trong một góc hoa viên Thiên phủ.
Mấy thể tu Hãn Hải sâm lâm hào hứng nước thịt. Nạp Lan Du Hiệp cười tươi ngồi bên cạnh, cổ cột miếng vải trắng, chảy nước miếng chờ thịt nướng chín.
Hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương ngủ trong lều.
Công chúa nhân ngư hải tộc, Lý Y Nhược thì cười nói gì đó, bộ dạng thân thiết. Cá heo nhỏ Manh Manh dần quen thuộc công chúa nhân ngư hải tộc, hay nhảy lên vai nàng phun bọt nước.
Có lẽ hơi thở hải tộc Thần Ân đại lực từ người công chúa nhân ngư hải tộc khiến cá heo nhỏ Manh Manh bản năng tới gần.
Ôn Đa Tình đi chỗ trú của yêu tộc.
Mấy chục thể tu Hãn Hải sâm lâm canh gác quanh lều.
*****
Chiến hạm số hiệu Viễn Phàm đã quay về, lúc trước Đinh Hạo kêu bọn họ xuyên qua không gian rời đi, sau này chiến hạm số hiệu Viễn Phàm lọt vào trong đại quân Diệt Tuyệt Phong, may mắn giải quyết rõ ràng nên không có xung đột.
Đinh Khả Nhi tựa vào vai Đinh Hạo như đứa bé ngoan ngọt ngào ngủ say. Các cao thủ Diệt Tuyệt Phong nhìn muón rớt cằm xuống đất, bọn họ chưa từng gặp qua phong chủ sát phạt thiết huyết có bộ dạng nữ nhi như vậy.
Lòng Đinh Hạo rất bình tĩnh.
Rốt cuộc tìm đến muội muội Đinh Khả Nhi, dây thần kinh luôn căng thẳng bình tĩnh lại. Tình thân khiến Đinh Hạo thấy ấm áp, hắn nhìn thiếu nữ dựa vào vai mình ngủ. Trước mắt Đinh Hạo như thấy hình ảnh nhiều năm trước Đinh Khả Nhi cười tủm tỉm gọi ca ca.
Trong không khí còn tràn ngập khí huyết sát.
Thần khí Luân Hồi Thiên Bàn lơ lửng giữa không trung, cánh cửa ánh sáng màu xám phát ra ánh sáng chỉ một mình Đinh Hạo nhìn thấy, không ngừng hấp thu thứ gì trong thiên địa. Đinh Hạo quan sát kỹ hình như có năng lượng phát ra từ xác chết bị hút đi.
Đinh Hạo thầm nghĩ:
- Có lẽ liên quan đến địa ngục đạo.
Thần khí Luân Hồi Thiên Bàn vẫn trong trạng thái nửa chết nửa sống, hiện tại Đinh Hạo chưa thể khống chế nó hoàn toàn, không hiểu rõ huyền bí bên trong. Lúc này Đinh Hạo thấy thần khí Luân Hồi Thiên Bàn hấp thu năng lượng người chết cũng mặc kệ, hy vọng sau khi có đủ năng lượng thần khí Luân Hồi Thiên Bàn sẽ có thay đổi.
Trong đầu Đinh Hạo suy tính bước tiếp theo.
Đinh Hạo vô cùng muốn đi với Lý Y Nhược đến hải vực thất hải, chỉ có hắn đi chung mới bảo vệ an toàn cho thê tử. Nhưng Đinh Hạo không có phép phân thân, bởi vì trước khi đến Nam Hoang Đinh Hồng Lệ từng truyền tin kêu hắn làm xong việc nhanh chóng chạy về Bắc Vực, đã có manh mối luân hồi lại mở ra. Chuyện lớn sắp xảy ra, Đinh Hạo phải quay về quản lý.
Trong thư Đinh Hồng Lệ viết từ ngữ rất ghiêm túc, Đinh Hạo biết chuyện này tuyệt đối không đơn giản. Có lẽ liên quan đến đám người Bắc vực Huyền Sương Chiến thần, Phật Chủ, Trung Thổ Siêu Thiên Chiến thần, thậm chí là phụ thân, mẫu thân.
Cho nên Đinh Hạo không thể bỏ qua chuyện này.
Đinh Hạo đang suy nghĩ thì có thể tu Hãn Hải sâm lâm bưng thịt linh thú đã nướng chín tới, hắn không thèm nghĩ mấy chuyện rắc rối nữa. Đinh Hạo cười kêu Đinh Khả Nhi dậy, ngoắc mọi người cùng ngồi ăn chung.
Lúc này có thể tu Hãn Hải sâm lâm phụ trách cảnh giới đến bẩm báo có người tứ đại thế gia cầu kiến.
Thiên Xu đại gia, Tây Môn Quỷ Ảnh, Doãn Vinh xuất hiện trước mặt Đinh Hạo.
* * *
- Cái gì? Các ngươi hy vọng Khả Nhi quay về Thiên Chi đảo quản lý Thiên phủ?
Đinh Hạo nghe Thiên Xu đại gia, Tây Môn Quỷ Ảnh, Doãn Vinh nói xong cực kỳ kinh ngạc. Đinh Hạo không ngờ có chuyện như vậy. Nên biết trước đó muội muội Đinh Khả Nhi là phản đồ, kẻ thù lớn nhất của Thiên phủ. Thiên phủ và Diệt Tuyệt Phong nước lửa khó hòa.
Đinh Khả Nhi lạnh lùng nhìn Thiên Xu đại gia, Tây Môn Quỷ Ảnh, Doãn Vinh.
Thiên Xu đại gia nói:
- Đó là chuyện cũ, Khả Nhi dù gì là truyền nhân của đại ca, xem như là người Thiên phủ. Bây giờ chỉ một mình nàng có thiên phú, thực lực cia quản Thiên phủ. Các người trẻ tuổi khác trong Thiên phủ rất khó gánh trọng trách này.
Đinh Hạo nhìn Đinh Khả Nhi:
- Cái này...
chuyện này do Đinh Khả Nhi quyết định thì hơn.
- Khả Nhi, ta biết lúc trước Thiên phủ có nhiều điều có lỗi với ngươi, chuyện chúng ta từng làm sai đều tại bóng ma hắc ám Thiên Sát ở sau lưng giở trò. Bây giờ Thiên Linh, Thiên Thương đã chết, xem như trả giá đắt. Nếu trong lòng ngươi còn oán hận thì lão phu mặc ngươi xử ý, chỉ hy vọng ngươi nghĩ tình từng theo Mạc Hoàng Thiên Cơ đại ca học mà quay về Mạc Hoàng thế gia.
Doãn Vinh, thái thượng trưởng lão Doãn gia cúi cái đầu cao quý xuống.
Tây Môn Quỷ Ảnh lên tiếng:
- Chúng ta hứa với ngươi nếu ngươi đồng ý trở về, sau này chuyện trong Thiên phủ do một mình ngươi quyết định, bất cứ ai trong tứ đại thế gia, bao gồm thái thượng trưởng lão, gia chủ đều theo lệnh ngươi. Ngươi có quyền lực trên hội trưởng lão tứ đại thế gia.
Đinh Khả Nhi liếc Đinh Hạo, thấy ánh ắt cổ vũ của hắn mới đứng dậy.
Đinh Khả Nhi nói:
- Muốn ta trở về Thiên phủ cũng được, nhưng ta có ba điều kiện.
- Ba chúng ta xin rửa tai lắng nghe.
Đinh Khả Nhi dứt khoát nói:
- Thứ nhất, ta muốn chôn Thiên Cơ sư tôn với nghi lễ long trọng nhất. Lúc trước sư tôn vì che chở ta thoát khỏi Thiên Chi đảo bị bóng ma hắc ám Thiên Sát ám toán, tứ đại thế gia còn chụp mũ tội ngỗ nghịch lên sư tôn, không được chét tốn. Ta muốn Thiên phủ chiêu cáo thiên hạ, chôn Thiên Cơ sư tôn thật rình rang.
Ba cường giả thần cảnh Thiên Xu đại gia, Doãn Vinh, Tây Môn Quỷ Ảnh thở phào nhẹ nhõm.
Doãn Vinh nói ngay:
- Không thành vấn đề, dù ngươi không nói thì chờ ổn định nhất định sẽ chính danh cho Thiên Cơ đại ca. Lúc trước là chún ta già lú lẫn không nhận rõ địch ta, oan uổng hắn, phải trả lại anh danh cho hắn.
- Tốt, điều thứ hai, Thiên phủ lập tức chiêu cáo thiên hạ không đối địch với Diệt Tuyệt Phong ta. Các cường giả, cao thủ Diệt Tuyệt Phong ta lúc trước bị bắt nhốt phải được thả ra, bồi thường các quả phụ, người thân những cường giả Diệt Tuyệt Phong đã chết trong tay Thiên phủ.
Thiên Xu đại gia gật đầu, nói:
- Cái này cũng không thành vấn đề. Hai quân chiến đấu có tổn thương, lúc trước có nhiều cường giả Thiên phủ chết vào tay Diệt Tuyệt Phong, nhng bắt đầu là lỗi của Thiên phủ, có thể đồng ý yêu cầu này.
Tây Môn Quỷ Ảnh, Doãn Vinh gật đầu đồng ý.
Đinh Khả Nhi cười lạnh băng gằn từng chữ:
- Điều kiện thứ ba, thần khí tổ tông tứ đại thế gia do ta khống chế.
Đinh Khả Nhi thốt lời làm ba cường giả thần cảnh Thiên Xu đại gia, Doãn Vinh, Tây Môn Quỷ Ảnh biến sắc mặt.
- Như thế nào? Không thể đồng ý?
Đinh Khả Nhi lạnh lùng cười:
- Ba điều kiện của ta không được thiếu một thứ, nếu các ngươi không chấp nhận thì mời trở về. Thiên Chi đảo bây giờ là mớ bòng bong, muốn tìm người che gió chắn mưa cho các ngươi thì phải trả giá tương ứng, đừng nghĩ ta là đồ ngu!
Đinh Hạo ngồi nghe, gật gù.
muội muội qua mấy năm tôi luyện không chỉ có thực lực khủng bố mà ánh mắt, tâm kế cũng không giống người thường. Đinh Khả Nhi không bị quyền to Thiên phủ Thiên Chi đảo hấp dẫn, nhìn thấu bản chất sự việc. Nếu Đinh Khả Nhi không nắm giữ bốn thần khí tổ tông thì lời hứa trước đó chỉ là nói suông, chờ Thiên phủ vùng lên không chừng mấy tên này sẽ vứt bỏ Đinh Khả Nhi.
Đinh Khả Nhi biểu hiện không thấp người không kiêu ngạo, thủ đoạn rất cao minh.
Sâu trong lòng Đinh Hạo hy vọng Đinh Khả Nhi có thể quản lý Mạc Hoàng thế gia.
Bởi vì nếu như vậy Diệt Tuyệt Phong sẽ không còn kẻ thù lớn, nghĩa là Thiên phủ và Diệt Tuyệt Phong hợp nhất, sau này toàn Nam Hoang không có thế lực, người nào có thể khiêu khích Đinh Khả Nhi. Sau này Đinh Khả Nhi sẽ là tồn tại chỉ đứng sau Nam Hoang Huyền Kình Liệt Thiên Chiến Thần.
← Ch. 1139 | Ch. 1141 → |