Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0461

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0461: Biến đổi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Tu luyện minh văn, luyện đan, luyện khí mang đến ích lợi cho Đinh Hạo là không thể bàn cãi.

Minh văn trợ giúp Đinh Hạo phát huy lực lượng gấp bội vào vài hoàn cảnh đặc biệt, có thể thay đổi hoàn cảnh. Cuộc chiến với Ninh Châu Tam Hoàng ngoài Cự Linh thành, đấu với các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu trong tòa binh trạm cổ thành toàn là Đinh Hạo khiêu chiến vượt cấp, chiếm ưu thế tuyệt đối.

Luyện đan giúp Đinh Hạo biết có đặc tính các loại thảo dược, dựa vào thuật đan dược giúp đỡ bằng hữu, chữa trị bản thân. Quan trọng hơn là trong thế giới đan dược sư và các phương thuốc đều rất quý giá, một đan dược sư ý nghĩa tiền tài, thế lực. Đinh Hạo dựa vào đan dược kiếm được nhiều tiền, cửa tiệm Thiên Thượng Nhân Gian trong khu thương mại Vấn Kiếm tông đến nay còn liên tục rót tiền cho Đinh Hạo.

Luyện khí là giúp ích trược tiếp nhất, Đinh Hạo tự tay chế tạo vũ khí thích hợp cho mình. Giống như trữ vật giới chỉ, xe máy huyền khí Hắc Tia Chớp đều thể hiện giá trị của chúng nó, nắm giữ đẹo rèn khiến Đinh Hạo không cần lo về trang bị, ngoại lực.

Nhưng Đinh Hạo biết rõ ba thứ đó là phụ.

Giải quyết vấn đề vẫn là thực lực thật sự.

Trước khi vào chiến trường bách thánh Đinh Hạo đã dần hiểu được vấn đề này.

Đinh Hạo bắt đâu suy nghĩ nên cân bằng bốn thứ như thế nào, hôm nay hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ đưa ra đề nghị tương tự nói lên điều hắn lo lắng là chính xác. Tu vi huyền khí tiến vào một cảnh giới mới khiến Đinh Hạo không thể như trước kia bỏ ra sức lực cho bốn đạo cùng lúc.

Thời gian của một người có hạn.

Dù Đinh Hạo nắm giữ công pháp khoáng thế như Huyền Chiến Thắng Quyết, Thắng Tự Quyết khiến Đinh Hạo mỗi ngày chỉ cần nghỉ ngơi một lúc là giữ trạng thái tinh thần hoàn mỹ. Nhưng dù Đinh Hạo không ngủ không nghri thì một ngày chỉ có hai mươi bốn canh giờ, tất cả dùng vào tu luyện cũng không thể đẩy bốn đạo lên đỉnh cao.

Tu vi học thức tạp mà không tinh đấu với cường giả bình thường có lẽ không ảnh hưởng lớn.

Nhưng khi đấu với cường giả thật sự sẽ cho thấy tệ đoan rất lớn, có thể phóng lớn điểm yếu của Đinh Hạo to hơn.

Đinh Hạo nhanh chóng quyết định:

- Rồi, ta đã biết, sau này nên có cái chính và phụ.

Về sau Đinh Hạo chủ yếu tu luyện Huyền Chiến Thắng Quyết, đạo Đao Kiếm Thần Hoàng, võ kỹ.

Luyện đan, minh văn, rèn thì là phụ trợ.

Đao Tổ hết lòng khuyên nhủ:

- Đây là quyết định chính xác, ngươi cần hiểu được có đao kiếm song thánh thể ý nghĩa con đường tu luyện đao kiếm của ngươi bằng phẳng. Mỗi thiên tài cường đại đều sẽ đi đường võ đạo, sáng tạo chiêu pháp chiến kỹ của riêng mình. Thất Huyền Trảm là khởi đầu, nó mở cánh cửa đi thông đạo Đao Kiếm Thần Hoàng. Tiểu Đinh Tử, ngươi phải kiên trì, đừng làm một vị giả cổ học kim, ngươi phải có chiến pháp thuộc về mình.

Đinh Hạo gật gù công nhận.

Cuộc đối thoại này kéo dài rất lâu.

Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ không chút giữ lại dạy nhiều kinh nghiệm, cách nhìn cho Đinh Hạo. Nếu hai người được gọi là Kiếm Tổ, Đao Tổ thì tu luyện đạo đao kiếm có ánh mắt người thường khó thể với tới. Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ nói chuyện tới lúc hưng phấn dạy dỗ Đinh Hạo sửa sang lại Thất Huyền Trảm, bộ trảm pháp hắn tự sáng tạo được hai người khen không ngớt.

- Bình thường một chiêu một thức ẩn chứa uy lực cường đại nhất, cái gọi là trọng kiếm vô phong, đại xảo không công, đây đúng là con đường chính xác.

- Phồn hoa nhìn tất cả đều giống nhau, nếu ngươi có thể phát huy Thất Huyền Trảm đến tận cùng thì có thể bước lên con đường võ kỹ thần giai.

* * *

Thời gian tiếp theo Đinh Hạo nghỉ ngơi ba ngày trong tòa binh trạm cổ thành.

Trừ tu luyện đao ý, kiếm ý ra Đinh Hạo còn chú ý minh văn nguyên thủy trong tòa binh trạm cổ thành.

Lúc trước Đinh Hạo hơi lĩnh ngộ minh văn nguyên thủy nhưng không sâu, hắn còn hơn bốn tháng sinh tồn trong Thiên Cơ Cốc, hắn có dự cảm không lâu sau sẽ cần dùng đến kỳ binh minh văn nguyên thủy.

Tần Khả Diệc cũng ở lại.

Tần Khả Diệc là người thông minh, biết bên ngoài rất nguy hiểm, có lẽ Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu chực chờ sẵn. Tần Khả Diệc đi ra là chết, gã quyết tâm theo sát bên Đinh Hạo, vậy thì gã sẽ tạm thời an toàn.

Ngải Thanh không có đường để đi, buông bỏ ngang ngược, kiêu ngạo, tôn nghiêm, ngoan ngoãn làm người hầu cho Đinh Hạo.

Đinh Hạo không đuổi tiện nhân Ngải Thanh không có tự tôn đi, dù sao gã là đệ tử tinh anh của Liệt Thiên Kiếm Tông, biết nhiều bí mật Liệt Thiên Kiếm Tông. Nếu Đinh Hạo quyết tâm sau này đối đầu với tông môn kiếm tu Liệt Thiên Kiếm Tông thì đầu tiên hắn phải hiểu rõ kẻ thù của mình. Mấy ngày nay Đinh Hạo hỏi bóng gió Ngải Thanh được nhiều tin tức.

Trong khi đó Đinh Hạo bớt thời gian đi ra ngoài một lần.

Đinh Hạo gọi năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm ở trong hang ngoài trăm dặm trở về tòa binh trạm cổ thành.

Trong lúc đi Đinh Hạo quan sát kỹ xung quanh tòa binh trạm cổ thành.

Đinh Hạo khẳng định Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu không đi, vì hắn dùng thần thức Thắng Tự Quyết cảm ứng trên mấy chiếc thuyền lơ lửng trên bầu trời có hơi thở của kẻ địch đáng sợ Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu. Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu thay đổi vị trí có quy luật, giám thị tòa binh trạm cổ thành.

Đinh Hạo không dám xem thường.

Một khi ra khỏi tòa binh trạm cổ thành không còn minh văn nguyên thủy ức chế thì thực lực của Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu trở về cảnh giới nửa bước Võ Hoàng cảnh. Nếu bùng nổ hết lực lượng thì Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu vẫn rất đáng sợ, Đinh Hạo muốn thắng gã ở bên ngoài là rất khó khăn. So sánh tu vi đẳng cấp nửa bước Võ Hoàng cảnh và lực lượng cơ thể nửa bước Võ Hoàng cảnh chênh lệch chút ít, cái này nói lên tại sao thể tu không có ảnh hưởng lớn trong thế giới này.

- Giữ lại tên này là tai họa, phải tìm cách giải quyết hắn.

Đinh Hạo chiếm ưu thế tuyệt đối về thần thức, hắn cảm thấy có thể phát huy về điểm này.

* * *

Thời gian trôi nhanh.

Đám người Đinh Hạo, Tây Môn Thiên Tuyết, Tần Khả Diệc, Ngải Thanh, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm ở lại tòa binh trạm cổ thành đã tròn mười ngày.

Vào ngày thứ mười Đinh Hạo lại thành công điểm tinh, đánh thông huyệt khiếu thứ hai trong thủ dương minh đệ lục kinh, thần tàng huyệt khiếu, tiến vào cảnh giới nhất khiếu Đại Tông Sư cảnh, sức chiến đấu tăng vọt nhiều. Đinh Hạo càng có nắm chắc thực hiện kế hoạch hơn.

Tốc độ tu luyện của năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm cũng có tiến bộ.

Tây Môn Thiên Tuyết vẫn trong trạng thái hôn mê chết giả.

Nhưng mỗi ngày có cực dương thiên hỏa huyền khí và chất lỏng màu trắng của Đinh Hạo nên Tây Môn Thiên Tuyết không bị nguy hiểm sinh mạng, có hiện tượng tốt là đường đan điền huyền khí bị phá nát trong người nàng dần hồi phục, sự sống héo mòn biến dồi dào sánh bằng cường giả đẳng cấp Tiên Thiên Võ Tông cảnh.

*****

Cái này nói lên Đinh Hạo chăm sóc chu đáo khiến thân thể Tây Môn Thiên Tuyết đã hoàn toàn hồi phục.

Bây giờ chỉ cần một viên Linh Tê Huyền Tâm Đan đánh thức tinh thần Tây Môn Thiên Tuyết ngủ say là được.

* * *

Không biết ở chỗ nào.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nhe răng nói:

- Meo, ngươi khẳng định đi con đường này không có nguy hiểm sao?

Lông trắng trên người mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt không biết bị thứ gì nướng chảy đen lởm chởm, cái đuối sắp đứt một khúc, một cánh rũ sau lưng. Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt thập thò nhìn hai ngã rẽ trước mắt, nửa tin nửa ngờ hỏi thiếu niên to đen bên cạnh.

Thiếu niên to đen khoảng mười lăm tuổi, diện mạo bình thường.

Thiếu niên to đen đội mũ giáp, mình trần, cơ bắp nhô ra như cục đá tràn ngập sức bật, mỹ cảm bạo lực. Từng vết sẹo ghê người hằn trên làn da, có mới có cũ, có một số đang chảy máu. Eo cột dây lưng ộng năm lóng tay, dưới thân mặc chiến khố da thú trên rộng dưới hẹp, chiến ủng. Thanh chiến đao huyền thiết màu đen bốn thước, thân đao dày nặng rộng bốn lóng tay, tính sơ cỡ ngàn chân. Giữa chuôi và thân đao khảm một bảo thạch lục ngọc to, lực lượng kỳ dị nhè nhẹ lan tỏa.

Nếu đám người Đinh Hạo có mặt chắc chắn không nhận ra thiếu niên to đen này chính là thiếu niên thợ săn Trương Phàm bình thường trước kia.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm bây giờ toàn thân tràn ngập sát khí cuồng dã như chiến thần dã man, đôi mắt khép mở bắn ra tia sáng như đao quang sắc bén.

Nhìn kỹ thì người thiếu niên thợ săn Trương Phàm bị một đoàn huyết diễm bao phủ, đây là biểu hiện tu luyện lực lượng cơ thể đến cực độ, huyết khí trong người sôi trào hóa thành lửa bao bọc ngoài người như thần long cự thần, sức sống dồi dào đáng sợ.

Trong một năm qua thiếu niên thợ săn Trương Phàm đã hoàn toàn thay da đổi thịt.

Tuy tu vi huyền khí của thiếu niên thợ săn Trương Phàm vẫn kẹt ở cảnh giới Đại Võ Sư cảnh nhưng lúc này gã cho người cảm giác cực kỳ nguy hiểm, dù là cường giả đẳng cấp Đại Tông Sư cảnh đứng trước mặt Trương Phàm cũng thấy tim đập chân run. Chiến đao to màu đen như có thể phá hủy tất cả.

Nghe mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hỏi, thiếu niên thợ săn Trương Phàm gãi đầu nói:

- A! Chắc là đi bên này?

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt bất đắc dĩ khẽ thở dài:

- Thợ săn nhỏ, ngươi làm ơn đáng tin một chút được không? Dù gì ngươi cũng xuất thân từ bộ lạc thợ săn Bách Man sơn, tại sao mỗi lần chỉ đường đều dẫn chúng ta đến đường cùng? Lần trước ngươi nói bên trái không có nguy hiểm, kết quả chúng ta xông vào hang rồng suýt bị đạp dẹp. Lần trước trước nữa ngươi nói bên phải không có nguy hiểm, kết quả chúng ta đi chưa tới ngàn thước bị một đám Hoàng Quan kên kên vây quanh, cánh của meo sắp rách một cái! Lần trước của trước trước nữa cũng là ngươi đi sai đường hại chúng ta bị Hỏa Hống dùng tam vị chân hỏa suýt nướng chín...

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm cười làm lành, không nói gì.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nghiến răng nói:

- Meo, ai bảo ta là mù đường không biết phương hướng. Vậy đi, ngươi quăng nhánh cay nó nghiêng hướng nào thì chúng ta đi bên đó.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm nghe lời gật đầu, bẽ một nhánh cây ném xuống đất.

Nhánh cây chỉ hướng đông.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm định đi hướng đông thì mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nhảy cẫng lên, nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Meo quyết định đi hướng ngược lại. Theo kinh nghiệm đẫm máu lúc trước ta tổng kết chọn hướng trái ngược với ngươi là chắc chắn không thành vấn đề. Ha ha ha ha ha ha! Đi!

Trán thiếu niên thợ săn Trương Phàm nổi gân xanh đành theo mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đi hướng tây.

Mười phút sau.

Một người một mèo như chó cụp đuôi hốt hoảng chạy về, mặt sau có một đám Tỳ Hưu phát cuồng rượt theo.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt vừa chạy vừa hét:

- A! Không hợp lý! Ta chọn đường ngược với ngươi tại sao vẫn bị mãnh thú truy sát? Lại còn gặp Tỳ Hưu! Meo sắp bỏ mạng!

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt biến to ra, thiếu niên thợ săn Trương Phàm vác đao đen to ngồi trên lưng nó.

- A! Trương Phàm, đao của ngươi nặng quá, mau vứt đi.

- Cánh của ta sắp mệt đứt...

- Đám Tỳ Hưu này muốn cái gì? Ta chỉ lỡ nuốt một thú con của chúng có cần liều mạng vậy không?

- Phù, rốt cuộc cắt đuôi đám hẹp hòi kia!

- Meo mệt chết mất!

- Ủa? Phía trước có cái gì? Chiến hạm nổi trên không? Có vẻ là thứ tốt. Meo, mau nhìn kìa, phía xa có một tòa cổ thành. Tại sao ta ngửi được mùi quen thuộc?

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt liều mạng chạy trốn vụt ngẩng đầu bỗng thấy trên bầu trời trước mặt có vài chiến thuyền cũ nát, cổ xưa, tang thương trôi nổi. Phía xa hơn có đường nét thành bảo.

- Ngươi là tiểu Phàm?

Khi thiếu niên thợ săn Trương Phàm, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt xuất hiện trước mặt làm Đinh Hạo giật nảy mình.

Từ lần trước tạm biệt, Đinh Hạo suy nghĩ lần sau gặp lại thiếu niên thợ săn Trương Phàm sẽ thay đổi thành hình dạng gì, nhưng hắn không ngờ gã biến đổi lớn như vậy.

- Đinh sư huynh.

Trong mắt thiếu niên thợ săn Trương Phàm tràn ngập cảm kích, biểu tình chân chất như cũ, nở nụ cười.

- Tiểu tử giỏi!

Đinh Hạo thói quen đấm vai thiếu niên thợ săn Trương Phàm, trong lòng cực kỳ hưng phấn.

Ánh mắt Đinh Hạo sắc bén, chỉ liếc sơ là nhìn ra bây giờ thực lực của thiếu niên thợ săn Trương Phàm đã đến cảnh giới khủng bố, toàn thân dâng tràn huyết khí dồi dào như ánh lửa, sôi sục tựa núi lửa thiên nhiên, một khi bùng nổ sẽ không thể ngăn chặn. Cơ bắp thiếu niên thợ săn Trương Phàm cứng như sắt, độ mạnh kinh người, dù không bằng thân thể Đinh Hạo được Âm Dương Ngọc Trong Thạch cải tạo nhưng không kém quá xa.

Đinh Hạo thật lòng mừng cho đồng bạn thay đổi.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm bây giờ xem như là cường giả một phương.

Không hiểu sao trong Bảng tiềm long Tuyết Châu không có tên thiếu niên thợ săn Trương Phàm, nhưng Đinh Hạo khẳng định thực lực hiện giờ của gã đấu với đám người Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma nữ Hạ Nghê Thường chưa chắc yếu hơn.

- Meo, bà nội nó, gác cơ tình của các ngươi sang bên đi. Ngươi không thấy sao? Meo sắp bị đám quái vật bắt đi nướng! Đinh Hạo, ngươi phải bồi thường ta.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt chỉ vào vết sẹo trên người, căm giận nói:

- Lần này meo vì giúp bằng hữu cũ của ngươi ăn nhiều đau khổ, ngươi xem đi!

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt chỉ chân sau mập mạp, không biết xấu hổ nói:

- Ngươi xem đi, nó gầy như vậy.

Đinh!

Đinh Hạo bắn ra hai khối cực phẩm huyền tinh thạch.

- Meo meo!

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hớn hở nhảy lên ngậm hai khối cực phẩm huyền tinh thạch, nhai rôm rốp như nhai đậu, nuốt trọng. Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt xoay người, nước mắt rưng rưng nhìn Đinh Hạo, trợn to đôi mắt trong như suối.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nói:

- Đinh Hạo, ngươi đang qua lao meo sao? Ngươi có biết mấy hôm nay ta ăn bao nhiêu đau khổ không? Chỉ cho hai hạt đậu là xong sao?

Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.

Cái này nói lên Đinh Hạo chăm sóc chu đáo khiến thân thể Tây Môn Thiên Tuyết đã hoàn toàn hồi phục.

Bây giờ chỉ cần một viên Linh Tê Huyền Tâm Đan đánh thức tinh thần Tây Môn Thiên Tuyết ngủ say là được.

* * *

Không biết ở chỗ nào.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nhe răng nói:

- Meo, ngươi khẳng định đi con đường này không có nguy hiểm sao?

Lông trắng trên người mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt không biết bị thứ gì nướng chảy đen lởm chởm, cái đuối sắp đứt một khúc, một cánh rũ sau lưng. Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt thập thò nhìn hai ngã rẽ trước mắt, nửa tin nửa ngờ hỏi thiếu niên to đen bên cạnh.

Thiếu niên to đen khoảng mười lăm tuổi, diện mạo bình thường.

Thiếu niên to đen đội mũ giáp, mình trần, cơ bắp nhô ra như cục đá tràn ngập sức bật, mỹ cảm bạo lực. Từng vết sẹo ghê người hằn trên làn da, có mới có cũ, có một số đang chảy máu. Eo cột dây lưng ộng năm lóng tay, dưới thân mặc chiến khố da thú trên rộng dưới hẹp, chiến ủng. Thanh chiến đao huyền thiết màu đen bốn thước, thân đao dày nặng rộng bốn lóng tay, tính sơ cỡ ngàn chân. Giữa chuôi và thân đao khảm một bảo thạch lục ngọc to, lực lượng kỳ dị nhè nhẹ lan tỏa.

Nếu đám người Đinh Hạo có mặt chắc chắn không nhận ra thiếu niên to đen này chính là thiếu niên thợ săn Trương Phàm bình thường trước kia.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm bây giờ toàn thân tràn ngập sát khí cuồng dã như chiến thần dã man, đôi mắt khép mở bắn ra tia sáng như đao quang sắc bén.

Nhìn kỹ thì người thiếu niên thợ săn Trương Phàm bị một đoàn huyết diễm bao phủ, đây là biểu hiện tu luyện lực lượng cơ thể đến cực độ, huyết khí trong người sôi trào hóa thành lửa bao bọc ngoài người như thần long cự thần, sức sống dồi dào đáng sợ.

Trong một năm qua thiếu niên thợ săn Trương Phàm đã hoàn toàn thay da đổi thịt.

Tuy tu vi huyền khí của thiếu niên thợ săn Trương Phàm vẫn kẹt ở cảnh giới Đại Võ Sư cảnh nhưng lúc này gã cho người cảm giác cực kỳ nguy hiểm, dù là cường giả đẳng cấp Đại Tông Sư cảnh đứng trước mặt Trương Phàm cũng thấy tim đập chân run. Chiến đao to màu đen như có thể phá hủy tất cả.

Nghe mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hỏi, thiếu niên thợ săn Trương Phàm gãi đầu nói:

- A! Chắc là đi bên này?

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt bất đắc dĩ khẽ thở dài:

- Thợ săn nhỏ, ngươi làm ơn đáng tin một chút được không? Dù gì ngươi cũng xuất thân từ bộ lạc thợ săn Bách Man sơn, tại sao mỗi lần chỉ đường đều dẫn chúng ta đến đường cùng? Lần trước ngươi nói bên trái không có nguy hiểm, kết quả chúng ta xông vào hang rồng suýt bị đạp dẹp. Lần trước trước nữa ngươi nói bên phải không có nguy hiểm, kết quả chúng ta đi chưa tới ngàn thước bị một đám Hoàng Quan kên kên vây quanh, cánh của meo sắp rách một cái! Lần trước của trước trước nữa cũng là ngươi đi sai đường hại chúng ta bị Hỏa Hống dùng tam vị chân hỏa suýt nướng chín...

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm cười làm lành, không nói gì.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nghiến răng nói:

- Meo, ai bảo ta là mù đường không biết phương hướng. Vậy đi, ngươi quăng nhánh cay nó nghiêng hướng nào thì chúng ta đi bên đó.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm nghe lời gật đầu, bẽ một nhánh cây ném xuống đất.

Nhánh cây chỉ hướng đông.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm định đi hướng đông thì mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nhảy cẫng lên, nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Meo quyết định đi hướng ngược lại. Theo kinh nghiệm đẫm máu lúc trước ta tổng kết chọn hướng trái ngược với ngươi là chắc chắn không thành vấn đề. Ha ha ha ha ha ha! Đi!

Trán thiếu niên thợ săn Trương Phàm nổi gân xanh đành theo mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đi hướng tây.

Mười phút sau.

Một người một mèo như chó cụp đuôi hốt hoảng chạy về, mặt sau có một đám Tỳ Hưu phát cuồng rượt theo.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt vừa chạy vừa hét:

- A! Không hợp lý! Ta chọn đường ngược với ngươi tại sao vẫn bị mãnh thú truy sát? Lại còn gặp Tỳ Hưu! Meo sắp bỏ mạng!

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt biến to ra, thiếu niên thợ săn Trương Phàm vác đao đen to ngồi trên lưng nó.

- A! Trương Phàm, đao của ngươi nặng quá, mau vứt đi.

- Cánh của ta sắp mệt đứt...

- Đám Tỳ Hưu này muốn cái gì? Ta chỉ lỡ nuốt một thú con của chúng có cần liều mạng vậy không?

- Phù, rốt cuộc cắt đuôi đám hẹp hòi kia!

- Meo mệt chết mất!

- Ủa? Phía trước có cái gì? Chiến hạm nổi trên không? Có vẻ là thứ tốt. Meo, mau nhìn kìa, phía xa có một tòa cổ thành. Tại sao ta ngửi được mùi quen thuộc?

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt liều mạng chạy trốn vụt ngẩng đầu bỗng thấy trên bầu trời trước mặt có vài chiến thuyền cũ nát, cổ xưa, tang thương trôi nổi. Phía xa hơn có đường nét thành bảo.

- Ngươi là tiểu Phàm?

Khi thiếu niên thợ săn Trương Phàm, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt xuất hiện trước mặt làm Đinh Hạo giật nảy mình.

Từ lần trước tạm biệt, Đinh Hạo suy nghĩ lần sau gặp lại thiếu niên thợ săn Trương Phàm sẽ thay đổi thành hình dạng gì, nhưng hắn không ngờ gã biến đổi lớn như vậy.

- Đinh sư huynh.

Trong mắt thiếu niên thợ săn Trương Phàm tràn ngập cảm kích, biểu tình chân chất như cũ, nở nụ cười.

- Tiểu tử giỏi!

Đinh Hạo thói quen đấm vai thiếu niên thợ săn Trương Phàm, trong lòng cực kỳ hưng phấn.

Ánh mắt Đinh Hạo sắc bén, chỉ liếc sơ là nhìn ra bây giờ thực lực của thiếu niên thợ săn Trương Phàm đã đến cảnh giới khủng bố, toàn thân dâng tràn huyết khí dồi dào như ánh lửa, sôi sục tựa núi lửa thiên nhiên, một khi bùng nổ sẽ không thể ngăn chặn. Cơ bắp thiếu niên thợ săn Trương Phàm cứng như sắt, độ mạnh kinh người, dù không bằng thân thể Đinh Hạo được Âm Dương Ngọc Trong Thạch cải tạo nhưng không kém quá xa.

Đinh Hạo thật lòng mừng cho đồng bạn thay đổi.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm bây giờ xem như là cường giả một phương.

Không hiểu sao trong Bảng tiềm long Tuyết Châu không có tên thiếu niên thợ săn Trương Phàm, nhưng Đinh Hạo khẳng định thực lực hiện giờ của gã đấu với đám người Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma nữ Hạ Nghê Thường chưa chắc yếu hơn.

- Meo, bà nội nó, gác cơ tình của các ngươi sang bên đi. Ngươi không thấy sao? Meo sắp bị đám quái vật bắt đi nướng! Đinh Hạo, ngươi phải bồi thường ta.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt chỉ vào vết sẹo trên người, căm giận nói:

- Lần này meo vì giúp bằng hữu cũ của ngươi ăn nhiều đau khổ, ngươi xem đi!

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt chỉ chân sau mập mạp, không biết xấu hổ nói:

- Ngươi xem đi, nó gầy như vậy.

Đinh!

Đinh Hạo bắn ra hai khối cực phẩm huyền tinh thạch.

- Meo meo!

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hớn hở nhảy lên ngậm hai khối cực phẩm huyền tinh thạch, nhai rôm rốp như nhai đậu, nuốt trọng. Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt xoay người, nước mắt rưng rưng nhìn Đinh Hạo, trợn to đôi mắt trong như suối.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nói:

- Đinh Hạo, ngươi đang qua lao meo sao? Ngươi có biết mấy hôm nay ta ăn bao nhiêu đau khổ không? Chỉ cho hai hạt đậu là xong sao?

Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.

Chương (1-1254)