Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0726

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0726: Ngươi có phải điên rồi hay không?
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Nhiệt độ đột nhiên hạ thấp lập tức khiến Diệp Dương Thành nhận ra có cái gì không đúng, thậm chí nhiệt độ thấp như vậy còn khiến hắn cảm nhận được trận trận băng hàn đang thông qua ngân giáp truyền vào trong cơ thể hắn, hoạt động †.h.â.ᥒ †.h.ể chịu ảnh hưởng, động tác dĩ nhiên cũng chậm hơn nửa nhịp.

Cũng chính trong nửa nhịp nhìn như tầm thường này, Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế đã tranh thủ được cơ hội chạy trốn, trước khi Cửu hoàn đại khảm đao của Diệp Dương Thành rơi xuống, thân hình Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế chợt lóe, may mắn thoát khỏi lưỡi đao của Diệp Dương Thành.

- Nguy rồi...

Một kích thất bại, trong đầu Diệp Dương Thành chợt vang lên báo động, nhưng không đợi hắn thu hồi Cửu hoàn đại khảm đao, Hoành Động Q.∪.ỷ Đế đã có động tác tương ứng.

Lúc này Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế thuận lợi chạy trốn, không còn bất kỳ cố kỵ nào, Hoành Động Q.∪.ỷ Đế rung hai cánh tay, trong tròng mắt thậm chí tóe ra một đạo hồng mang yêu dị! Chỉ nghe hắn lạnh lùng quát:

- Đọng lại!

Lấy Diệp Dương Thành làm trung tâm, trong phạm vi mấy cây số xung quanh, khí tức băng hàn dưới sự khống chế của Hoành Động Q.∪.ỷ Đế nhanh chóng tụ tập, Diệp Dương Thành bị vây khốn ở trung tâm, phảng phất nghe thấy từng đợt tiếng kêu thảm thiết sắc lạnh của q.∪.ỷ vật...

Bên cạnh nhiệt độ giảm xuống cực nhanh, không khí tựa hồ cũng giống như bị đông lạnh, không đến ba giây ngắn ngửi, nhiệt độ vốn dưới bốn mươi năm mươi độ lại đột nhiên hạ xuống dưới hơn một trăm độ, trong hoàn cảnh nhiệt độ thấp như vậy, các cơ năng của †.h.â.ᥒ †.h.ể cũng không kịp điều chỉnh, Diệp Dương Thành trực tiếp bị đông cứng giữa không trung!

Vừa nhìn thấy †.h.â.ᥒ †.h.ể Diệp Dương Thành bị cứng ngắc, Hoành Động Q.∪.ỷ Đế nhất thời mừng rỡ, hét lớn với Dung Tan q.∪.ỷ vương:

- Mau, chính là hiện tại! Ngươi mau đi g.ï.ế.✝ hắn, mau!

- Ài...

Dung Tan q.∪.ỷ vương đứng bên cạnh Hoành Động Q.∪.ỷ Đế, tựa hồ có chút tiếc nuối thở dài, ngẩng đầu lên nhìn Hoành Động Q.∪.ỷ Đế bởi vì vì duy trì thập phương pháp thuật đóng băng mà không cách nào nhúc nhích, hắn chậm rãi giơ tay phải lên, huyễn hóa ra một thanh chủy thủ đen nhánh hơn nữa vô cùng sắc bén...

- Mau đi g.ï.ế.✝ hắn đi! Ngươi còn làm trò gì vậy?

Hoành Động Q.∪.ỷ Đế càng phát càng cảm thấy đuối sức, trong khi Diệp Dương Thành bị đột nhiên đông cứng tựa hồ lại có dấu hiệu khôi phục, cơ hội tốt như thế, Dung Tan q.∪.ỷ vương làm sao lại không biết quý trọng!

Hắn có chút hổn hển cả giận nói:

- Mau!

Nhưng mẹ ôi, Dung Tan q.∪.ỷ vương chẳng những không nhào tới dùng thanh chủy thủ của hắn á.ɱ s.á.† Diệp Dương Thành, ngược lại vẻ mặt nổi giận vũ động chủy thủ, chỉ nghe được phù một tiếng nhẹ vang lên...

- Ngươi...

Hoành Động Q.∪.ỷ Đế ngây ngẩn cả người, Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế đang cố gắng khôi phục cũng ngây ngẩn cả người, đứng cách đó không xa Diệp Dương Thành đã khôi phục như cũ cũng ngây ngẩn cả người...

Chủy thủ của Dung Tan q.∪.ỷ vương mạnh mẽ đ.â.ɱ vào trong miệng Hoành Động Q.∪.ỷ Đế!

Khí tức băng hàn bắt đầu tiêu tán, nhiệt độ đột nhiên giảm xuống lúc trước hiện tại lại tăng lên. Tất cả mọi người đều bị cử động của Dung Tan q.∪.ỷ vương hù dọa ngây người, nhưng khí tức táo bạo trên mặt Dung Tan q.∪.ỷ vương cũng càng phát ra dữ tợn, không đợi Hoành Động Q.∪.ỷ Đế phục hồi tinh thần, hắn lại đ.â.ɱ vài cái lên người Hoành Động Q.∪.ỷ Đế!

- Con mẹ nó, ngươi có phải điên rồi hay không?

Rốt cục, sau khi bị Dung Tan q.∪.ỷ vương đột nhiên xuất thủ dùng chủy thủ đ.â.ɱ liên tiếp năm sáu cái, Hoành Động Q.∪.ỷ Đế mới phản ứng, rống giận vung tay phải lên, đánh về phía Dung Tan q.∪.ỷ vương!

- Ba!

Tràng pháo tay vô cùng thanh thúy vang dội trong bầu trời đêm, Dung Tan q.∪.ỷ vương bị Hoành Động Q.∪.ỷ Đế tát bay ra ngoài, còn Hoành Động Q.∪.ỷ Đế thì sao? Mặc dù Dung Tan q.∪.ỷ vương chỉ là q.∪.ỷ vương cao cấp, nhưng trong lúc hắn làm bất chợt xuất thủ đánh lén, hơn nữa lại đ.â.ɱ liên tiếp năm sáu cái...

Linh thể cũng mơ hồ xuất hiện dấu hiệu giải tán, Hoành Động Q.∪.ỷ Đế mặt đầy oán hận căm tức nhìn Dung Tan q.∪.ỷ vương, gầm hét lên:

- Tốt tốt tốt, rất tốt! Ngươi đợi thần hồn câu diệt đi!

Đại thế đã mất, Hoành Động Q.∪.ỷ Đế không chần chờ nữa, quay đầu về phía Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế hô to:

- Đi!

Nghe thấy tiếng hô của Hoành Động Q.∪.ỷ Đế, Diệp Dương Thành mới tỉnh táo lại, vội vàng giơ tay lên quát:

- Thần lôi thuật!

- Ùng ùng...

Liên tiếp ba đạo tia chớp phá vỡ trường không, một đường tiến thẳng xuống dưới, phát ra từng đợt tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa.

Quang mang tử kim tựa hồ chiếu sáng cả quần đảo Madeira, lúc trước mấy đạo thần lôi thuật thất bại đã sớm dao động căn cơ của quần đảo Madeira, lần này lại thêm ba đạo thần lôi thuật đánh xuống, cũng trực tiếp đem chấn toàn bộ quần đảo Madeira thành mảnh nhỏ, sau ngày hôm nay, quần đảo Madeira sẽ biến thành vùng đất †.Ử v.ℴ.ᥒ.g nổi tiếng của thế giới...

- Ài...

Sau khi liên tiếp thi triển ba đạo thần lôi thuật, Diệp Dương Thành cũng không nhận được bất kỳ đề kỳ nào về c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ ác q.∪.ỷ, nói cách khác, Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế và Hoành Động Q.∪.ỷ Đế đã trốn vào không gian thứ nguyên khác, còn muốn tìm ra bọn họ, tựa hồ có lẽ đã không thể nào.

Cho đến lúc này Diệp Dương Thành mới hiểu được lo lắng vừa rồi của đám người Âm Thổ q.∪.ỷ vương, đối phó với những cường giả cấp Q.∪.ỷ Đế có thể xé mở hàng rào không gian, nếu như không một kích g.ï.ế.✝ ©.h.ế.†, thật đúng là vô cùng khó khăn để hoàn toàn g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† bọn hắn.

Nhưng, đối với việc không thể g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† Chấn Cương Q.∪.ỷ Đế và Hoành Động Q.∪.ỷ Đế, mặc dù Diệp Dương Thành có chút thất vọng, cũng không cảm thấy quá ngoài ý muốn, dù sao cũng là ác q.∪.ỷ cấp Q.∪.ỷ Đế, nếu như không phải vừa rồi Dung Tan q.∪.ỷ vương đột nhiên trở mặt, đoán chừng Diệp Dương Thành cũng bị thương nặng!

Ít nhất nhìn từ tình huống trước mắt, mục đích của chuyến đi hôm nay có lẽ đã hoàn thành. Xích Mi Q.∪.ỷ Đế bị ngăn chặn chạy trốn, trong khoảng thời gian ngắn có lẽ sẽ không xuất hiện biến cố gì nữa, còn hai Q.∪.ỷ Đế sơ giai dưới trướng Xích Mi Q.∪.ỷ Đế, cho dù không bị c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝, nhưng cũng tuyệt đối bị thương nặng...

- Mau rút lui!

Khi Diệp Dương Thành đang theo bản năng suy nghĩ được mất của cuộc chiến này, đám q.∪.ỷ vương còn lại cũng không còn ý niệm tham chiến, nhất thời như chim thú, phân tán chạy trốn khắp nơi.

Diệp Dương Thành cũng có lòng muốn giữ bọn hắn lại, nhưng dù sao nơi này cũng không phải khu vực quản lý của hắn, rất nhiều thần quyền đều không thể vận dụng, huống chi trải qua một phen c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ lúc trước, tiêu hao của đám người Dương Đằng Phi cũng hết sức khổng lồ, đuổi g.ï.ế.✝ tựa hồ là không thể nào, chỉ có thể nhìn những q.∪.ỷ vương kia tứ tán chạy trốn.

- Thành công ngăn cản ác q.∪.ỷ chạy trốn, đạt được công đức huyền điểm thần nguyên, xin người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách không ngừng cố gắng, g.ï.ế.✝ bỏ ác q.∪.ỷ ngăn cản tội ác, tất cả lấy duy trì ích lợi của Hoa Hạ thần quốc làm trụ cột, c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ ác q.∪.ỷ giương cao thần uy mênh ɱ.ô.ᥒ.g của thần quốc ta!

- Thành công đánh trọng thương hai gã ác q.∪.ỷ cấp Q.∪.ỷ Đế sơ giai, đạt được công đức huyền điểm thần nguyên, xin người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách không ngừng cố gắng, xóa bỏ ác q.∪.ỷ vi phạm, duy trì ổn định của Hoa Hạ thần quốc, chống cự địch bên ngoài đất nước!

- Thành công c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ bốn gã q.∪.ỷ vương cao cấp, đạt được công đức huyền điểm thần nguyên +40000, xin người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách không ngừng cố gắng, xóa bỏ ác q.∪.ỷ vi phạm, duy trì ổn định của Hoa Hạ thần quốc, chống cự địch bên ngoài đất nước!

- Thành công c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ hai gã ác q.∪.ỷ cấp q.∪.ỷ vương đỉnh cao, đạt được...

Liên tiếp bảy đạo đề kỳ như đèn kéo quân xuất hiện trong đầu Diệp Dương Thành, vừa nhìn thấy bảy đạo đề kỳ này, Diệp Dương Thành có chút kinh ngạc há hốc miệng ra, rù rì nói:

- Chỉ là ngăn cản chạy trốn và trọng thương đã có hồi báo phong hậu như vậy... Nếu như g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† bọn họ thì sao?

Trong đôi mắt bộc phát ra một đạo tinh quang vô cùng n.ó.ᥒ.g b.ỏ.ᥒ.g, trong lòng Diệp Dương Thành khẽ động, lập tức điều tra các tài liệu chi tiết hiện tại của mình, vội vàng kiểm tra.

- Trước mắt điểm công đức huyền điểm, điểm thần nguyên, linh lực là: 342150 điểm, khoảng cách tới tấn chức thần cách cấp mười ba là 7 tỉ lẻ 3 trăm 12 vạn 9160 điểm công đức huyền điểm.

Cửu Tiêu Thần Cách rất nhanh đưa ra thuyết minh chi tiết trước mắt cho Diệp Dương Thành, để Diệp Dương Thành thấy được số lượng thần nguyên hiện tại của mình, một loại vọng động tựa hồ khó có thể ngăn chặn liền từ đáy lòng mạnh mẽ bạo phát ra!

Xây dựng Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai, cần tiêu hao 320 vạn điểm thần nguyên, ban đầu Diệp Dương Thành tính toán đợi đến khi tổng số thần nguyên đột phá năm trăm vạn điểm, mới nghĩ đến chuyện xây dựng Phù Không thần điện. Nhưng hôm nay gặp được những chuyện này, cũng khiến cho hắn không thể đợi nổi nữa.

Trời mới biết Xích Mi Q.∪.ỷ Đế lúc nào lại tiếp tục chạy trốn? Trời mới biết hai Q.∪.ỷ Đế sơ giai kia lúc nào sẽ kết thúc chữa thương, lén lút trở lại địa cầu tìm hắn gây phiền toái?

Nếu như thực lực bây giờ của mình đầy đủ... , hôm nay có thể c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ hai Q.∪.ỷ Đế sơ giai kia, thậm chí mắt lạnh nhìn bọn họ giải cứu Xích Mi Q.∪.ỷ Đế từ trong không gian thứ nguyên ra, sau đó lại nhất cử g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† toàn bộ bọn họ!

Cuối cùng, vẫn là bởi vì thực lực của Diệp Dương Thành còn chưa đủ cường đại, đừng nói là vị thần trung đẳng kia, ngay cả một Q.∪.ỷ Đế đỉnh cấp còn chưa tính là bán thần đã có thể khiến hắn bể đầu sứt trán như vậy! Không thể đợi thêm được nữa, hơn ba trăm chín mươi vạn điểm thần nguyên, cho dù xây dựng Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai, cũng có thể lưu lại hơn bảy mươi vạn điểm, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Không tiếc bất cứ giá nào, mau sớm đề thăng thực lực tổng hợp của mình!

Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành lập tức thu liễm suy nghĩ phức tạp trong đầu, quay đầu nhìn về vị trí đám người Dương Đằng Phi, đang chuẩn bị nói với bọn họ mấy câu, phòng bị những q.∪.ỷ vương chạy trốn quay lại trả thù, hắn lại đột nhiên ngây ra một lúc, tiếp theo hai mắt nhíu lại, ánh mắt ngưng tụ.

- Làm sao ngươi còn chưa đi?

Khuôn mặt tựa sương lạnh, không mang theo chút lòng biết ơn, giọng nói lạnh như băng, Diệp Dương Thành chăm chú nhìn Dung Tan q.∪.ỷ vương đến bây giờ còn lưu lại giữa không trung, rét lạnh nói:

- Ngươi đừng tưởng vừa rồi trở mặt là có thể chiếm được hảo cảm của ta, trong vòng ba giây biến mất trước mắt ta, nếu không...

- Chủ nhân.

Dung Tan q.∪.ỷ vương nghe thấy lời nói của Diệp Dương Thành... , chẳng những không xoay người rời đi, ngược lại còn quỳ gối quỳ xuống hư không trước mặt, một mực cung kính kêu một tiếng... Chủ nhân.

- Ngươi gọi ta là cái gì?

Diệp Dương Thành một lần nữa sửng sốt, còn tưởng mình quá mệt mỏi, xuất hiện nghe nhầm!

- Chủ nhân.

Dung Tan q.∪.ỷ vương lập lại một lần nữa, dáng vóc tiều tụy như một tín đồ cuồng nhiệt...

Đối mặt với cảnh tượng ly kỳ này, Diệp Dương Thành cảm giác đầu óc của mình có chút không đủ dùng, chẳng lẽ Dung Tan q.∪.ỷ vương bị trận hành hung trước đó làm cho u mê rồi? Điển cố lấy ơn báo oán Diệp Dương Thành từng nghe qua không ít, nhưng thật đúng là chưa từng nghe nói có người nào, sau khi bị hành hung một trận, cộng thêm hành hạ không những không mang thù, ngược lại còn quay đầu quỳ xuống, kêu kẻ thù là chủ nhân!

Cho dù có người như vậy, chỉ sợ cũng là kẻ đầu óc có vấn đề, nhưng nhìn Dung Tan q.∪.ỷ vương đang quỳ xuống trước mặt hiển nhiên không phải người như vậy, từ khi hắn bắt đầu xuất hiện, đến khi đột nhiên trở mặt đ.â.ɱ Hoành Động Q.∪.ỷ Đế vài đao, suy nghĩ làm sao cũng cảm thấy hắn là có dự mưu.

Nói cách khác, có thể làm ra chuyện như vậy, cũng đủ chứng minh hắn không phải kẻ ngu ngốc!

Sau khi xuất hiện suy đoán này, tựa hồ có thể xác minh màn trước mắt này chính là: â.ɱ ɱ.ư.u!

Nghĩ đến đây, sắc mặt Diệp Dương Thành vốn có chút kinh ngạc liền trở nên âm trầm, còn đám người Dương Đằng Phi vừa thấy được vẻ mặt biến hóa của Diệp Dương Thành, cũng lập tức làm ra phản ứng, nhanh chóng bao vây lấy Dung Tan q.∪.ỷ vương.

Đối với phản ứng của đám người Dương Đằng Phi, Diệp Dương Thành cũng không cảm giác có gì không ổn, hơi bình tức sát cơ mãnh liệt trong lòng, liền trầm giọng hỏi:

- Ngươi do ai sai sử?

- Hì hì, chủ nhân, ta phải thương lượng mãi với Hình đại ca mới được ra ngoài.

Nằm ngoài dự liệu của Diệp Dương Thành là, Dung Tan q.∪.ỷ vương chẳng những không tỏ ra hoảng sợ, ngược lại còn cười hì hì ngẩng đầu lên, nói một câu khiến cho Diệp Dương Thành một lần nữa phát mộng:

- Ta là lão Đại!

- Lão Đại? Ngươi là lão Đại của ai?

Diệp Dương Thành kinh ngạc không mở miệng, nhưng Dương Đằng Phi lại âm trầm, bay ra phía trước một đoạn hừ lạnh nói:

- Quả thực càn rỡ!

- Dương đại ca, ngươi hiểu sai ý tứ của ta!

Dung Tan q.∪.ỷ vương vội vàng giải thích, vẻ măth cực độ khoa trương càng khiến Dương Đằng Phi cảm thấy khó hiểu.

Mặc dù không thể hiểu được Dung Tan q.∪.ỷ vương rốt cuộc đang nói cái gì, nhưng công phu ngoài mặt vẫn phải làm. Dương Đằng Phi kéo dài mặt, giọng nói băng hàn:

- Chớ lôi kéo làm quen với ta, ai là... Dương đại ca của ngươi?

- Là ngươi là ngươi, chính là ngươi.

Dung Tan q.∪.ỷ vương đứng lên, lại... le lưỡi về phía Dương Đằng Phi, cười đùa nói:

- Ngươi đừng không thừa nhận nha.

- Đánh rắn thượng côn, được voi đòi tiên!

Dương Đằng Phi có chút không chịu được nữa, mạnh mẽ giơ tay phải gầm lên:

- Ta thấy ngươi chính là không muốn sống!

- Đợi một chút!

Nhưng khi Dương Đằng Phi đang không chịu được chuẩn bị động thủ, Diệp Dương Thành vẫn xoa xoa căm chú ý đến mỗi tiếng nói cử động của Dung Tan q.∪.ỷ vương bất chợt lên tiếng ngăn cản, ngay sau đó để lộ ra nụ cười ấm áp, nói:

- Hắn đúng là lão Đại.

- Chủ nhân...

Lời nói của Diệp Dương Thành chẳng những không khiến tâm tình của đám người Dương Đằng Phi buông lỏng, ngược lại càng khiến cho bọn họ khẩn trương hơn, Triệu Dong Dong trợn mắt nhìn Dung Tan q.∪.ỷ vương, khiển trách:

- Tên khốn kh.ï.ế.p, ngươi đã làm gì chủ nhân của chúng ta?

Chương (1-1103)