Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0877

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0877: Tiết lộ hành tung
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Vài giây trước còn nói sẽ không g.ï.ế.✝ ngươi, một giây sau liền trực tiếp hồn phi phách tán......

Cử động của Diệp Dương Thành khiến ba tên trung giai lệ q.∪.ỷ còn lại sợ hãi, còn hai tên trung giai lệ q.∪.ỷ trước đó thì cảm thấy may mắn, may mắn là ác ma này không thí nghiệm m.á.∪ gà trống trên người bọn hắn!

Nhìn thấy m.á.∪ gà trống có hiệu quả mãnh liệt như thế, Diệp Dương Thành không kìm được vui mừng nhếch miệng cười một tiếng, thu hồi m.á.∪ gà trống, lại lấy ra m.á.∪ chó đen.

Lần này hắn càng thêm cẩn thận, chỉ dùng thìa dính một chút, sau đó nhỏ lên trán tên trung giai lệ q.∪.ỷ thứ tư.

- Xuy...

Trên trán tên trung giai lệ q.∪.ỷ dâng lên một trận khói xanh, từ từ trở nên uể oải không phấn chấn, giống như người sống dùng ma túy quá độ, ốm yếu khiến cho Diệp Dương Thành cười to không ngừng.

Bốn trung giai lệ q.∪.ỷ thí nghiệm bốn loại đồ, kết quả chứng minh bốn loại đồ này quả nhiên có công dụng!

Nếu thế này, chính là người bình thường cũng có thể cùng nhau đối phó lệ q.∪.ỷ rồi? Nghĩ đến chuyện này, Diệp Dương Thành đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo thấy buồn cười...

Đối diện với mấy tên lệ q.∪.ỷ, ác q.∪.ỷ hung ác, người bình thường có thể đứng vững đã coi như không tệ, còn trông cậy bọn họ hỗ trợ trừ q.∪.ỷ?

Lắc đầu loại bỏ ý nghĩ điên cuồng này, hắn thu hồi m.á.∪ chó đen, lại lấy ra nước hành tây.

Trong những thứ này, chỉ sợ nước hành tây là có sản lượng cao nhất.

Cho nên, Diệp Dương Thành sử dụng cũng không cố kỵ nhiều, trực tiếp múc một bát to đổ lên người tên trung cấp lệ q.∪.ỷ thứ năm.

- Phốc xuy...

Bên ngoài †.h.â.ᥒ †.h.ể tên trung giai lệ q.∪.ỷ bị giội nước hành tây dâng lên một trận sương khói, giống như da người sống bị bỏng nước nóng, mặc dù bộ dạng thê thảm, nhưng cũng không nguy hiểm trí mạng.

Quá trình chế tạo nước hành tây đơn giản nhất, sản lượng cũng cao nhất, hơn nữa giá thành vô cùng rẻ, một giỏ hành tây là có thể chế tạo ra vài thùng nước hành tây rồi.

- Hàng rẻ tiền đúng là không phải hàng tốt...

Diệp Dương Thành bĩu môi lẩm bẩm một câu.

Sáu lệ q.∪.ỷ trung giai bất hạnh ©.h.ế.† đi trong thí nghiệm m.á.∪ gà, đợi tới lúc Diệp Dương Thành thí nghiệm dùng nước tiểu đồng tử, năm lệ q.∪.ỷ trước mặt biến thành bộ dáng ốm yếu, có thể nghĩ thí nghiệm của Diệp Dương Thành tạo thành tổn thương bao nhiêu với bọn chúng.

Nhìn qua những lệ q.∪.ỷ trung giai bị cấm cố thuật giam cầm không cách nào nhúc nhích, Diệp Dương Thành rốt cuộc phải bỏ qua ý niệm tiếp tục thí nghiệm trên người của chúng, giơ tay đánh ra năm đạo trấn linh thuật, trực tiếp trấn áp đám lệ q.∪.ỷ này vào trong Cửu Tiêu Thần Cách.

Những lệ q.∪.ỷ này bị trấn áp, Diệp Dương Thành có thể thu chúng làm linh bộc, thần sứ, cũng chính là mục đích của yếu của Diệp Dương Thành khi tiến vào âm tào đ.ị.⩜ p.h.ủ lần này.

Hoàn thành trấn áp năm lệ q.∪.ỷ, Diệp Dương Thành ngẩng đầu nhìn qua phương hướng, lại thi triển khả năng tàng hình tiềm hành về phía trước.

Hắn không biết, sau khi hắn rời khỏi không lâu, trong bụi cỏ âm linh phía sau có hơn ba mươi lệ q.∪.ỷ trung giai do lệ q.∪.ỷ cao giai suất lĩnh đi tới nơi hắn thí nghiệm.

- Kỳ quái, sáu đồ hỗn trướng Triệu Mạnh kia đâu?

Đầu lĩnh lệ q.∪.ỷ cao giai nhíu mày, ánh mắt đảo qua đám bụi cỏ âm linh, rất nhanh phát hiện không đúng.

- Ồ!

Phát hiện trên mặt đất, trong không khí có rất nhiều dấu vết gay mũi của cà rốt, nước tiểu đồng tử tanh hôi... Những hương vị thối này làm cho lệ q.∪.ỷ cao giai mấy trăm năm này biến sắc...

- Đây... Đây là...

Q.∪.ỷ vật có nhiều khắc tinh, nhưng mà rất nhiều tài liệu không có trải qua gia công đặc thù thì không có hiệu quả xua tan q.∪.ỷ vật, cho nên trong truyền thuyết nhân gian có nhiều đồ vật xua q.∪.ỷ, trên thực tế đúng là có hiệu quả, nhưng mà thực tế thu thập, sử dụng không đạt tới hiệu quả lý tưởng mà thôi.

Bởi vì rất nhiều thủ đoạn xua q.∪.ỷ trong dân gian bị nhiều người xì mũi coi thường, căn bản không tin.

Nhưng mà lai lịch lệ q.∪.ỷ cao giai này không đơn giản, bởi vì hắn khi còn sống là thuật sĩ giang hồ chuyên trừ q.∪.ỷ, hắn biết một ít phương pháp sử dụng.

Huống hồ âm tào đ.ị.⩜ p.h.ủ thực vật chỉ có âm linh thảo, cho dù có thêm huyết hồn hoa cũng chỉ là hai chủng, cà rốt? Nước tiểu đồng tử? M.á.∪ gà m.á.∪ chó?

Một điềm xấu mãnh liệt tràn ngập linh thể của lệ q.∪.ỷ cao giai này, hắn ngây ngốc nửa phút mới quay đầu lại quát:

- Lập tức thông tri Q.∪.ỷ Vương, có đạo sĩ dương gian xông tới!

Sử dụng cà rốt, tỏi, nước tiểu đồng tử các loại... Trừ những đạo sĩ kia ra còn có khả năng khác sao? Tên lệ q.∪.ỷ cao giai kia không dám khinh thường.

Bởi vì lúc hắn còn sống, hắn nhìn tấy cao thủ trong đạo sĩ đúng là có thể mượn các loại bảo vật trời sinh c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ lệ q.∪.ỷ, đây cũng không phải đồn đãi vô căn cứ.

Tuy nước cà rốt tổn thương hắn không lớn, nhưng mà m.á.∪ gà làm hắn lạnh mình... Không được, phải g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† đạo sĩ kia, quả quyết không để hắn còn sống rời khỏi đ.ị.⩜ p.h.ủ.

Trong lòng sát cơ nổi lên, nhưng mà lệ q.∪.ỷ cao giai căn bản cũng biết thực lực của mình không thể là đối thủ của đạo sĩ kia, cho nên lựa chọn duy nhất là rải tin tức này ra ngoài cho các Q.∪.ỷ Vương cao cao tại thượng ra tay c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ đạo sĩ kia.

Hơn ba mươi lệ q.∪.ỷ nhanh chóng tản ra, không bao lâu tin tức đã truyền bá ra ngoài, đạo sĩ không vào âm tào đ.ị.⩜ p.h.ủ, nghe đồn này càng làm cho nhiều q.∪.ỷ hồn hoảng hốt.

Mà Diệp Dương Thành hiện tại giống như chưa biết, hắn đang tìm kiếm con mồi các nơi, trước dùng cấm cố thuật khống chế, sau đó thí nghiệm các đồ vật trừ q.∪.ỷ mà mình mang theo, sau khi thí nghiệm chấm dứt thì giam cầm lệ q.∪.ỷ còn sống vào Cửu Tiêu Thần Cách.

Bất tri bất giác đã ba giờ trôi qua, hắn mang theo hơn trăm đồ vật đã thí nghiệm xong, Cửu Tiêu Thần Cách cũng trấn áp hơn trăm q.∪.ỷ vật.

- Đại đa số đồ vật vẫn có hiệu quả, nhưng mà hiệu quả rõ ràng nhất chính là m.á.∪ gà, m.á.∪ ưng, m.á.∪ sói... Mà phấn gián, phấn bò cạp, cây dong diệp... Không có nửa điểm hiệu quả...

Đứng trong bụi cỏ âm linh rậm rạp, Diệp Dương Thành sửa sang kết quả mấy tiếng qua.

- M.á.∪ gà trống cần thu thập thỏa đáng, hoàn toàn có thể thực hiện thu thập đại quy mô, nhưng mà quá trình này phải cẩn thận... Dựa theo tư duy quán tính, nếu tin tức đại quân q.∪.ỷ vật công kích lộ ra ngoài, chỉ sợ trong một đêm gà trống trên địa cầu sẽ bị †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† không còn, nhưng lại không đạt được yêu cầu lấy m.á.∪ gà trống trừ q.∪.ỷ.

- Mấy tháng này phải thu thập rất nhiều m.á.∪ gà trống chính là công việc ưu tiên hàng đầu, cho nên ta cần nhiều nhân thủ, âm tào đ.ị.⩜ p.h.ủ không thiếu nhất là q.∪.ỷ hồn, cho nên những điều kiện cơ bản đã được thỏa mãn.

- Trừ m.á.∪ gà trống ra, hiệu quả m.á.∪ ưng tuy mạnh hơn m.á.∪ gà trống, nhưng mà không thích hợp thu thập số lượng lớn, cho nên chỉ có thể cường hóa nó, để nó trực tiếp tham gia c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝.

- M.á.∪ sói càng khó khăn, cho nên m.á.∪ gà trống là lựa chọn đầu tiên.

- Trừ chuyện này ra, hiệu quả không kém chính là cành liễu, nhưng hạn chế quá lớn, không cách nào thực hiện một lần duy nhất, cho nên cành liễu biến thành roi, chỉ có thể dùng phòng ngự mà thôi, tỏi và chu sa hiệu quả hỗn hợp không tệ, sản lượng chu sa cũng không thấp, có thể nhét vào phạm vi sử dụng... Nhưng mà chỉ làm lệ q.∪.ỷ bình thường thống khổ như đầu nóng, chỉ làm giảm sức c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ của q.∪.ỷ vật xuống.

Trong đầu suy nghĩ thật nhanh, Diệp Dương Thành đã quyết định đại khái, hắn tươi cười, lẩm bẩm:

- Thí nghiệm đã chấm dứt, bước tiếp theo chính là bắt bớ nhiều lệ q.∪.ỷ về thế giới bổn nguyên, mau chóng tăng số lượng thần sứ lên.

Ý niệm tới đây, Diệp Dương Thành không chần chờ nữa, lập tức tiến vào trạng thái tàng hình tiến về nơi không biết.

Nhưng mà Diệp Dương Thành rất nhanh phát hiện không đúng...

- Ồ, những lệ q.∪.ỷ thu hoạch cỏ âm linh đi đâu?

Đi được sáu phút, Diệp Dương Thành đi đạo quanh những bụi cỏ âm linh tươi tốt, dựa theo kinh nghiệm lúc trước, những nơi này phải có lệ q.∪.ỷ mới đúng.

Nhưng bây giờ hắn không nhìn thấy lệ q.∪.ỷ nào cả, hắn đi dạo vài bụi cỏ âm linh cũng không phát hiện lệ q.∪.ỷ nào.

- Chẳng lẽ phát hiện ra ta?

Đối mặt tình huống yên lặng như thế, Diệp Dương Thành âm thầm lẩm bẩm:

- Đồ vật ta sau khi thí nghiệm vẫn còn lưu lại, chỉ cần một lệ q.∪.ỷ phát hiện những thứ này sau đó rải tin tức ra, lập tức sẽ có q.∪.ỷ hồn khác biết được, nói cũng phải!

Diệp Dương Thành tiến vào âm tào đ.ị.⩜ p.h.ủ bốn giờ, thân phận đã lộ ra án sáng, hiện tại đám lệ q.∪.ỷ quy mô nhỏ đã biến mất là do phát hiện ra hắn.

- Nhưng mà... Dù có phòng bị thì thế nào?

Nghĩ tới khả năng mình bị lộ, Diệp Dương Thành cười cười, hắn loáng thoáng phỏng đoán được, có lẽ hắn ra tay với đội ngũ quy mô nhỏ cho nên những ác q.∪.ỷ kia cho rằng hắn thực lực không đủ, chỉ có thể lựa chọn đội ngũ nhỏ.

Cho nên bọn chúng cho rằng chỉ cần ôm thành một đoàn, Diệp Dương Thành không có khả năng làm bọn chúng thế nào, thậm chí bọn chúng có thể đổi vai nhân vật từ con mồi biến thành thợ săn.

Tình huống thật sự thế nào?

Diệp Dương Thành ra tay với đội ngũ nhỏ, chủ yếu là vì thí nghiệm xem đồ vật mình mang theo có hiệu quả hay không, số lượng lệ q.∪.ỷ ít vừa vặn thỏa mãn yêu cầu của hắn.

Nhưng bây giờ thí nghiệm chấm dứt, Diệp Dương Thành bước tiếp theo chính là bắt nhiều q.∪.ỷ hồn.

Nếu như đám q.∪.ỷ hồn này rải rác các nơi, hắn phải tiêu hao nhiều thời gian và tinh lực đi bắt đấy, chúng tụ tập lại giúp Diệp Dương Thành giảm đi nhiều phiền toái.

Về phần ôm thành một đoàn, q.∪.ỷ nhiều như thế, có tạo thành tổn thương cho Diệp Dương Thành hay không còn khó nói, nếu ngay cả một đám lệ q.∪.ỷ trung giai, cao giai có thể uy h.ï.ế.p Diệp Dương Thành, hắn còn dám một mình xông vào âm tào đ.ị.⩜ p.h.ủ sao?

Có thể làm cho hắn cố kỵ ít nhất cần hai ngàn Q.∪.ỷ Vương sơ giai, hoặc là ba trăm Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong hoặc là Q.∪.ỷ Đế tạo thành đoàn đội.

Cho nên những q.∪.ỷ vật này tụ tập với nhau, đối với Diệp Dương Thành mà nói cũng không phải chuyện xấu, mà là một chuyện tốt, chuyện tốt to lớn.

- Có đôi khi lộ ra ngoài ánh sáng cũng không phải chuyện xấu.

Trên mặt tươi cười giả tạo, Diệp Dương Thành nỉ non vài câu, sau đó hắn nhận thức chuẩn một hướng sau đó bay đi thật nhanh.

Hắn nhớ rõ mình đi trên con đường này có một nơi tụ tập q.∪.ỷ vật quy mô không nhỏ, trước đó hắn ẩn nấp hành tung trong bóng tối nên không có đánh rắn động cơ.

Lúc này đã lộ ra ngoài ánh sáng, hắn làm gì ngu ngốc ẩn nấp thân hình cơ chứ?

Mượn căn cứ q.∪.ỷ vật này làm con mồi đầu tiên đi, nếu không quấy âm tào đ.ị.⩜ p.h.ủ thành long trời lỡ đất, Diệp Dương Thành cũng xấu hổ khi quay về địa cầu.

- Ta nói Xích Mi Q.∪.ỷ Đế có thể ở đây chiêu binh mãi mã, mài đao soàn soạt chuẩn bị tiến quân địa cầu? Không cho phép Diệp Dương Thành ta ở đây giày vò sao? Cho dù tổn thất không quá lớn, nhưng cũng phải làm tâm thần của ngươi không tập trung.

- Tốt nhất là không nhịn được nhảy ra động thủ mới tốt! Ta thừa dịp này làm thịt cả ngươi, một lần vất vả nhàn nhã cả đời!

Trên đường đi tới căn cứ q.∪.ỷ vật kia, Diệp Dương Thành hung ác nghĩ những chuyện này, trên mặt tươi cười như tắm trong gió xuân.

Cách địa điểm không xa, hắn nhìn thấy đám q.∪.ỷ vật còn chưa biết cái gì cả, căn bản chưa biết hung thần đã tập trung vào bọn chúng!

- Bổn vương có năm trăm lệ q.∪.ỷ cao giai dưới trướng, trung giai và sơ giai nhiều vô số kể, đạo sĩ kia chỉ dám ra tay với đội ngũ nhỏ, đã nói rõ hắn không phải bằng khả năng bản thân xé rách hàng rào không gian xâm nhập vào âm tào đ.ị.⩜ p.h.ủ, mà là bị vòng xoáy không gian ép đi vào.

Với tư cách vương giả cao nhất ở nơi này, Bách Diễn Q.∪.ỷ Vương lẳng lặng ngồi lên bảo tọa do cỏ âm linh xây thành, hắn nghiêng người ủ rũ nói:

- Nghĩ tới hắn mang theo vật phẩm chí dương cũng không nhiều, cho nên không cần phải giấu đầu giấu đuôi như thế chứ?

- Bỏ đi, chỉ cần hắn không chọc tới ta, ta cũng lười quản. Âm tào đ.ị.⩜ p.h.ủ q.∪.ỷ vật hoành hành, đạo sĩ dương gian tới có thể làm ra sóng to gió lớn thế nào? Quả thật là chuyện bé xé ra to.

Nghĩ tới đây, Bách Diễn Q.∪.ỷ Vương cũng không nghĩ chuyện này nữa, hắn hóa thành sương mù dày đặc, biến mất trong hang ổ của hắn.

Bách Diễn Q.∪.ỷ Vương cao cao tại thương, hắn không đi quản đạo sĩ đi tới âm tào đ.ị.⩜ p.h.ủ, dưới tay của hắn có năm trăm lệ q.∪.ỷ cao giai tự nhiên tâm thần đại định, nhao nhao tươi cười rời đi, phân tán đi làm việc của mình.

Khắp bụi cỏ âm linh gió lạnh gào thét, nhưng mà đây là cảnh tượng cực kỳ bình thường.

Ai cũng không biết đạo sĩ dương gian mà Q.∪.ỷ Vương của chúng không xem là uy h.ï.ế.p, lúc này đang tàng hình hiện ra trên đỉnh đầu của chúng, nhìn chúng không hảo ý.

- Hơn năm trăm lệ q.∪.ỷ cao giai, hơn tám vạn lệ q.∪.ỷ trung giai, hơn năm vạn lệ q.∪.ỷ sơ giai... Cấm cố thuật tối đa một lần thi triển ba mươi đạo, trấn linh thuật chỉ có thể cấm cố một, muốn bắt hết đám lệ q.∪.ỷ này quá khó khăn.

- Nhưng nếu như làm cho chúng trọng thương, thừa dịp hỗn loạn có thể bí mật bắt một ít?

Diệp Dương Thành tàng hình nhìn qua đám q.∪.ỷ vật đang ở trong cỏ âm linh, hắn suy nghĩ thật nhiều.

Trầm ngâm một phút, hắn cũng có kế hoạch hành động.

- Nhanh bắt đám q.∪.ỷ vật ở đây cho thật nhiều.

Hắn tươi cười vui vẻ, nâng tay phải lên, một vòi phun nước cao áp hiện ra trong tay của hắn, vòi phun hắn cầm trong tay, ống nước nằm ở n.g.ự.© của hắn, bộ dáng này làm cho người ta cảm thấy kỳ lạ.

Đây chính là lễ vật mà Diệp Dương Thành chuẩn bị cho đám q.∪.ỷ vật, kỳ thật dùng súng bắn nước cao áp bắn nước cà rốt còn không bằng vung vẫy chúng ra, nhưng Diệp Dương Thành hứng thú cầm súng bắn nước bắn ra.

Nước cà rốt không ngừng thông qua vòi súng bắn lên không trung, sau đó hóa thành bọt nước bay xuống.

- Ah ah ah ah....

Đám ác q.∪.ỷ trong cỏ âm linh không có cơ hội phản ứng, chúng bị nước cả rốt bắn xối xả vào người, không ngừng kêu thảm thiết.

Chương (1-1103)