← Ch.0879 | Ch.0881 → |
Thu thập số lượng lớn Huyết Hồn Hoa trợ giúp những thần sứ kia rất lớn, trở về địa cầu có thể tăng thực lực chỉnh thể lên... Nhưng nếu như hiện tại đấu với Xích Mi Q.∪.ỷ Đế, thời gian đâu mà thu thập Huyết Hồn Hoa? Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành tạm thời bỏ qua suy nghĩ chạy tới hang ổ Xích Mi Q.∪.ỷ Đế đánh nhau, hắn có chủ ý khác.
Thừa dịp q.∪.ỷ vật trong âm tào đ.ị.⩜ p.h.ủ tập trung lại, trước bắt lệ q.∪.ỷ và càn quét Huyết Hồn Hoa.
- Số lượng lệ q.∪.ỷ càng nhiều càng tốt, số lượng Huyết Hồn Hoa càng nhiều càng tốt!
Cũng không biết minh hà và man hoang là thế giới như thế nào? Nghe nói những thế lực kia còn mạnh hơn Tử Kim Long tộc, cho nên tại man hoang chịu rất nhiều khi dễ lẫn ức h.ï.ế.p.
Nheo mắt nhìn qua minh hà uốn lượn, nhìn con sông dẫn tới nơi nào không biết, Diệp Dương Thành không suy nghĩ vấn đề này nữa, trực tiếp biến mất.
- Trước tiên có không ít q.∪.ỷ vật tụ tập trong cỏ âm linh, thừa cơ hội này phải kiếm chác thêm một ít mới được.
Nếu như Xích Mi Q.∪.ỷ Đế biết rõ ý định hiện tại của Diệp Dương THành, sợ rằng hắn sẽ tức giận thổ huyết a?
Cẩn thận nghĩ lại hắn đã cẩn thận quá mức, cho nên cho đối thủ thêm lựa chọn và thêm cơ hội.
Nếu so với lúc trước, Xích Mi Q.∪.ỷ Đế hiện tại đã nhu nhược hơn nhiều.
Không có Q.∪.ỷ Vương che chở, không có lệ q.∪.ỷ cao giai ngăn cản, những lệ q.∪.ỷ trung giai trở xuống chính là con kiến không đầu trong mắt Diệp Dương Thành, bị Diệp Dương Thành đuổi g.ï.ế.✝ nên gào thét liên tục.
Từ trái qua phải, từ trước tới sau, Diệp Dương Thành càn quét bất cứ điểm tụ tập nào mà hắn nhìn thấy, tới lúc cuối cùng, những lệ q.∪.ỷ kia cũng học thông minh, cũng không có tụ tập lại, tứ tán chạy ra khắp nơi.
Kết quả Diệp Dương Thành không còn cảm giác như sói vào bầy dê, thấy đám lệ q.∪.ỷ bỏ chạy cũng ra tay không chút do dự, hiệu suất giảm đi nhiều.
- Mười bảy vạn, tiếp tục như thế muốn gom góp hai mươi vạn cần phải chờ tới khi nào?
Bắt lệ q.∪.ỷ sơ giai trước mặt, Diệp Dương Thành dừng bước lại, hắn lẩm bẩm:
- Những lệ q.∪.ỷ này bỏ chạy tứ tán về các phía, một lần chỉ bắt hai con, bắt tới khi nào?
Âm tào đ.ị.⩜ p.h.ủ quá lớn, chỉ cần những lệ q.∪.ỷ này bỏ chạy ra các nơi, Diệp Dương Thành trừ mệt mỏi ra, không có biện pháp bắt một lần quá nhiều lệ q.∪.ỷ, chỉ có thể bắt được năm ba con mỗi lần, hiệu suất giảm đi rất nhiều.
Bắt ba con lệ q.∪.ỷ sơ giai trước mặt, Diệp Dương Thành suy tư một lát, sau đó hai mắt tỏa sáng...
- Đại bản doanh Xích Mi Q.∪.ỷ Đế xếp đặt thực lực từ cao xuống thấp, trung tâm chính là Xích Mi Q.∪.ỷ Đế, bên ngoài là Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong, Q.∪.ỷ Vương cao giai, Q.∪.ỷ Vương trung giai... Xếp từ ngoài vào trong là lệ q.∪.ỷ cao giai, còn có một chút là lệ q.∪.ỷ trung giai.
- Kết giới thuật có chứa hạo nhiên chính khí mạnh mẽ, một khi bao lấy một đám q.∪.ỷ vật, không chỉ q.∪.ỷ vật bên trong không xông ra được, cho dù là q.∪.ỷ vật bên ngoài cũng không tiến ra ngoài được.
- Nếu không cứ làm như thế?
Trên mặt tươi cười, Diệp Dương Thành không có chần chờ nữa, lập tức quay đầu lại bay tới đại bản doanh của Xích Mi Q.∪.ỷ Đế.
Mà thời điểm này Xích Mi Q.∪.ỷ Đế đang ở trong bản doanh, nghe thủ hạ liên tục truyền tin tức trở về, tâm tình Xích Mi Q.∪.ỷ Đế đầy gợn sóng.
- Hơn mười vạn, Diệp Dương Thành rốt cuộc định làm gì?
Không nghĩ ra, Xích Mi Q.∪.ỷ Đế thật sự không nghĩ ra, nếu như Diệp Dương Thành muốn tê liệt suy nghĩ của hắn, thời gian dài như vậy không thấy hắn có nửa điểm động tác gì cả, chỉ cần Diệp Dương Thành không ngu, có lẽ cũng không lãng phí lực lượng của mình.
Nhưng mà hắn lại không có ý dừng tay, thậm chí ngay cả khi đám lệ q.∪.ỷ chạy thục mạng tán loạn thì hắn không có dừng g.ï.ế.✝ chóc, dù là một lệ q.∪.ỷ lạc đàn cũng không tha.
TIn tức chậm rãi tụ tập lại, Xích Mi Q.∪.ỷ Đế phát hiện không ổn, không nghĩ ra được là không ổn ở nơi nào, hắn khẽ cắn môi tiếp tục ẩn nhẫn... Hắn ở trong đại bản doanh tụ tập lệ q.∪.ỷ tinh nhuệ lại, có trên trăm vạn lệ q.∪.ỷ cao giai, hơn bảy mươi vạn Q.∪.ỷ Vương, cho dù Diệp Dương Thành là bán thần, dù là bán thần đỉnh phong cũng không ngu xuẩn đối mặt với trận thế như vậy, sợ rằng cũng không dám tới thăm dò.
Cho nên Xích Mi Q.∪.ỷ Đế căn bản không nghĩ ra Diệp Dương Thành đột nhiên g.ï.ế.✝ tới tận cửa, hắn tập trung chú ý suy đoán động cơ của Diệp DƯơng Thành, thẳng tới khi...
- Đế tôn, không tốt!
Tên Q.∪.ỷ Vương vừa báo cáo tin tức đã lui ra, bây giờ lại xông vào rống to lên, hắn xuất hiện trước mặt Xích Mi Q.∪.ỷ Đế, thần sắc vô cùng hoảng sợ hô:
- Gặp chuyện không may!
- A?
Nghe được Q.∪.ỷ Vương trung giai nói lời này, Xích Mi Q.∪.ỷ Đế không sợ hãi mà còn lấy làm mừng, đứng dậy hỏi:
- Thế nào, Diệp Dương Thành g.ï.ế.✝ qua?
Nếu như Diệp Dương Thành g.ï.ế.✝ qua, đây chính là chuyện tốt, bởi vì chứng minh hắn không có nhiều dư lực, rốt cuộc không kéo được nửa nên buông tay đánh cược một lần trước khi rời đi.
Một bên sức cùng lực kiệt đánh cược một lần, một bên nghỉ ngơi dưỡng sức ôm cây đợi thỏ, Xích Mi Q.∪.ỷ Đế cảm thấy bản thân mình có thể đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† Diệp Dương Thành, sau đó đạt được thần cách trung giai mà hắn ngày nhớ đêm mong.
Nghĩ tới đây, ánh mắt phi thường n.ó.ᥒ.g b.ỏ.ᥒ.g, nhưng mà tên Q.∪.ỷ Vương trung giai báo cáo tình hình lắc đầu, hắn vội vàng nói:
- Không phải, hắn không có g.ï.ế.✝ tới!
- Đã xảy ra chuyện gì?
Vui mừng trên mặt Xích Mi Q.∪.ỷ Đế biến mất, bất mãn nói:
- Nói mau!
- Dạ... Là địa ngục tầng mười tám!
Q.∪.ỷ Vương trung giai nội tâm run sợ, nói:
- Tầng thứ mười tám đột nhiên có động tĩnh, đám... Đám quái vật kia hình như sắp trốn ra...
- Cái gì?
Vừa nghe Q.∪.ỷ Vương trung giai nói thế, Xích Mi Q.∪.ỷ Đế sắc mặt đại biến, tức giận nói:
- Ta không phải đã nói với ngươi sao? Phải dẫn minh hà vào trong đó, lợi dụng phệ hồn quái trấn áp chúng rồi sao?
- Quái ở là quái ở điểm này!
Q.∪.ỷ Vương trung giai cười khổ, nói:
- Tầng thứ mười tám chính là đường mà minh hà phải đi qua, rất nhiều phệ hồn quái trấn áp ở đó, những hung hồn kia căn bản không thoát ra được, không biết xảy ra chuyện gì, minh hà lúc này mực nước xuống thấp, rất nhiều phệ hồn quái bạo lộ ra không khí nên tan thành mây khói, mà những hung hồn trong tầng mười tám bắt đầu làm ầm ĩ.
Xích Mi Q.∪.ỷ Đế nhanh chóng tỉnh táo lại, nói:
- Nước minh hà vạn năm không khô, vì sao đột nhiên mực nước xuống thấp? Còn nữa, tình huống hung hồn thế nào?
- Thuộc hạ không biết vì sao nước minh hà lại xuống thấp, nhưng mà những hung hồn hiện tại rất xung động, không ngừng va chạm vào cánh cửa địa ngục, nếu như không mau chóng dẫn minh hà chảy vào, chỉ sợ bằng vào cường độ cánh cửa địa ngục không thể ngăn cản hung hồn quá lâu.
Q.∪.ỷ Vương trung giai sắc mặt tái nhợt, nơm nớp lo sợ nói:
- Một khi những hung hồn kia chạy ra khỏi tầng mười tám...
- Lập tức dẫn người điều tra vì sao mực nước hạ thấp như thế, lại phái ba mươi sáu Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong tiến về đó trấn thủ.
Xích Mi Q.∪.ỷ Đế thở sâu, bình tĩnh lại, nói:
- Bản tôn tiếp tục lưu ở nơi này chờ Diệp Dương Thành kiệt sức thì c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ hắn tại chỗ.
- Vâng, đế tôn!
Nghe được Xích Mi Q.∪.ỷ Đế ra lệnh, Q.∪.ỷ Vương trung giai không dám do dự quá nhiều, lập tức đáp ứng, quay người biến mất vô ảnh vô tung.
Còn bên kia, cách đại bản doanh của Xích Mi Q.∪.ỷ Đế gần ba trăm dặm là minh hà, Diệp Dương Thành đang khống chế áp khí đ.à.ℴ ɱ.ột cái hố cực lớn vượt qua chín trăm mét, liên tục dẫn nước minh hà vào bên trong.
Nhìn nước minh hà không ngừng khô cạn mà đám phệ hồn quái tan thành mây khói, nhìn thấy Huyết Hồn Hoa bên cạnh hai bên sông thì hắn tươi cười thỏa mãn, phệ hồn quái uy h.ï.ế.p đã hạ xuống thấp nhất, hắn có thể tùy ý ra tay vơ vét Huyết Hồn Hoa, †.h.â.ᥒ †.h.ể hóa thành cuồng phong lao dọc hai bên bờ minh hà, hắn bay đi đã lợi dụng Cửu Tiêu Thần Cách thu toàn bộ Huyết Hồn Hoa chung quanh.
Diệp Dương Thành căn bản không biết mình ngắt bao nhiêu Huyết Hồn Hoa, nhưng mà hắn chỉ chạy dọc hai bên bờ sông cũng không nhìn thấy quá nhiều Huyết Hồn hoa, hắn lúc này lập tức di động quay về hố hắn đào, kết quả hắn phát hiện.
- Ồ, bọn chúng đến đây lấp hố sao?
Chỉ thấy vị trí Diệp Dương Thành đào móc có rất nhiều q.∪.ỷ hồn đang dốc sức ném bùn đất vào trong cái hố lớn kia, hơn nữa làm rất cực lực.
Nhìn thấy hành động của bọn chúng, Diệp Dương Thành cũng không rõ, nhưng hắn biết mình đào cái hố lớn như vậy khẳng định sinh ra ảnh hưởng tới phệ hồn quái trong minh hà.
- Ta ở đây tìm Huyết Hồn Hoa chỉ là Huyết Hồn Hoa một khúc sông, còn có Huyết Hồn Hoa ở hạ du chưa kịp thu thập, nếu như q.∪.ỷ vật nhân cơ hội này hái trộm Huyết Hồn Hoa, chẳng phải sẽ có một đám Xích Mi Q.∪.ỷ Đế nữa ra đời sao?
Trước kia xem ra dùng ít sức nhưng lại quên một khả năng, nhưng bây giờ nhìn thấy đám q.∪.ỷ vật dốc sức liều mạng lấp cái hố, Diệp Dương Thành toát mồ hôi lạnh.
Không nói hai lời nâng hai tay lên, hắn đánh một chưởng về phía trước, sau đó cúi chỏ uốn lượn và dùng sức... Rầm rầm rầm... Cả thổ địa rung động kịch liệt, chậm rãi tới gần cái hố, cái hố không ngừng thu nhỏ lại.
Mà bùn đất bị Diệp Dương Thành đào móc cũng bổ khuyết trở về, diện tích cái hố giảm đi, nước minh hà nhanh chóng chảy theo dòng chảy của nó, cuối cùng nước minh hà cũng dâng cao lên.
Những phệ hồn quái trốn sâu vào hồ cũng thuận lợi trở về minh hà, tiếp tục vươn xúc tu của chúng lên, dường như cảm thấy rất may mắn.
Mà ba mươi sáu Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong liều mạng trấn áp cánh cửa địa ngục cũng cảm thấy áp lực giảm đi, nhìn lại thấy nước minh hà hạ thấp đã khôi phục, có rất nhiều phệ hồn quái thoát ra, lao tới trước mặt của bọn chúng.
- Không tốt!
- Trốn!
Ba mươi sáu Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong bị dọa sắc mặt tái nhợt, lúc này có hai Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong rống to lên.
Nhưng mà xúc tu của phệ hồn quái tốc độ cực nhanh, căn bản không cho bọn chúng cơ hội thoát thân, vô số xúc tu đ.â.ɱ vào trong người của chúng.
- Ah ah ah ah ah...
Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên kinh thiên động địa, ba mươi sáu Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong lúc này ©.h.ế.† ở cánh cửa địa ngục, ©.h.ế.† dưới vô số xúc tu của phệ hồn quái.
Ba mươi sáu Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong hóa thành khói xanh, ngay cả cơ hội tố khổ cũng không có, cứ như vậy tiêu tán trong thiên địa.
Cũng không biết bởi vì mình mà ©.h.ế.† đi ba mươi sáu Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong, Diệp Dương Thành hơi suy nghĩ nhìn qua các cánh hoa đỏ như m.á.∪ chập chờn trong nước sông, hắn suy nghĩ.
Mấy trăm gốc Huyết Hồn Hoa tạo ra một Q.∪.ỷ Tiên trong truyền thuyết, cũng tạo ra một Q.∪.ỷ Đế đỉnh phong...
Mà Huyết Hồn Hoa hai bên bờ minh hà đâu chỉ một vạn?
Dĩ vãng những q.∪.ỷ hồn kia không có năng lực đạt được Huyết Hồn Hoa, chỉ có thể lực bất tòng tâm, còn bây giờ thì sao?
Nếu như Xích Mi Q.∪.ỷ Đế khôi phục tinh thần lại, hoặc bước vào bán thần...
- Ân, cứ làm như thế.
Trong Cửu Tiêu không gian, Huyết Hồn Hoa chồng chất thành mấy tòa núi nhỏ, số Huyết Hồn Hoa còn lại quyết không thể lưu cho đám ác q.∪.ỷ và lệ q.∪.ỷ kia!
Tinh quang trong mắt Diệp Dương Thành lóe lên, hắn cười giả tạo!
- Đế tôn!
Trong lúc này, sắc mặt tên Q.∪.ỷ Vương trung giai càng ngày càng tái nhợt, cơ hồ đã biến thành q.∪.ỷ vật dọa người trong truyền thuyết dân gian, thập phần dọa người. Hắn xông vào chỗ của Xích Mi Q.∪.ỷ Đế, làm gì còn phong thái của Q.∪.ỷ Vương chứ?
Bộ dáng nom nớp lo sợ, run run rẩy rẩy kia làm cho Xích Mi Q.∪.ỷ Đế nhíu mày, sát ý rét lạnh hiện ra trong mắt của hắn, sau đó bị hắn áp chế trở về, quát:
- Chuyện gì?
- Đế tôn, gặp chuyện không may!
Tên Q.∪.ỷ Vương trung giai run rẩy nhìn Xích Mi Q.∪.ỷ Đế, hắn cay đắng nói:
- Mực nước minh hà giảm đột nhiên tăng lên, làm cho cánh cửa địa ngục tiếp tục trấn áp đám yêu nghiệt kia rồi.
- Ngươi còn mong đám hung vật kia trốn ra sao?
Xích Mi Q.∪.ỷ Đế nghe vậy lập tức biến sắc, tức giận quát:
- Ta thấy ngươi càng sống càng thụt lùi rồi!
- Không, không phải...
Q.∪.ỷ Vương trung giai lắc đầu như trống bỏi, nói:
- Đế tôn, mực nước minh hà đột nhiên tăng lên, tuy cánh cửa địa ngục đã trấn áp đám yêu nghiệt kia, nhưng mà ba đám phệ hồn quái tán loạn... Quay về... Ba mươi sáu Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong đã vẫn lạc toàn bộ...
- Cái gì?
Cho tới bây giờ, Xích Mi Q.∪.ỷ Đế mới thật sự biến sắc, bỗng nhiên đứng lên quát:
- Ba mươi sáu Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong đều bị đám phệ hồn quái đáng ©.h.ế.† g.ï.ế.✝?
- Dạ... Phải!
Q.∪.ỷ Vương trung giai vô cùng bất an gật đầu, sợ chọc Xích Mi Q.∪.ỷ Đế tức giận, cuối cùng lâm vào kết cục hồn phi phách tán.
Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong chính là thủ hạ đỉnh cấp của Xích Mi Q.∪.ỷ Đế, dưới trướng của hắn có bảy mươi hai Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong mà thôi, cũng có hi vọng trở thành Q.∪.ỷ Đế sơ giai nhất, gần đây Xích mi Q.∪.ỷ Đế rất có tâm bồi dưỡng đám này.
Mà Xích Mi Q.∪.ỷ Đế vẫn ký thác hi vọng vào chuyện này, chờ bọn họ xuát hiện vài cường giả Q.∪.ỷ Đế đi ra làm tay chân giúp đỡ hắn mà thôi, thế giới bổn nguyên khác với âm tào đ.ị.⩜ p.h.ủ, thế giới bổn nguyên cường giả bán thần nhiều như các diếc sang sông, cho dù có cường giả mạnh hơn bán thần cao giai tìm hắn gây chuyện cũng không phải không có lực phản kháng.
Nhưng mà bây giờ thì sao? Nước minh hà đột nhiên hạ thấp cho nên ba mươi sáu Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong đi dùng lực lượng trấn áp cánh cửa địa ngục, không nghĩ tới mực nước đột nhiên dâng cao lên, đám phệ hồn quái đi theo sau cũng g.ï.ế.✝ sạch đám Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong này, ngay cả cặn bã cũng không thừa lại.
Thoáng cái tổn thất ba mươi sáu Q.∪.ỷ Vương đỉnh phong, tương đương tổn thất một nửa thực lực đỉnh cấp, còn chưa đánh địa cầu đã xảy ra kinh biến như vậy?
Xích Mi Q.∪.ỷ Đế sắc mặt tái nhợt tới cực điểm, hắn áp chế tức giận hỏi:
- Có từng điều tra ra nguyên nhân nước minh hà vì sao hạ thấp hay không?
- Đã tra được!
Q.∪.ỷ Vương trung giai cúi đầu, lúng túng nói:
- Mực nước minh hà đột nhiên hạ thấp là do Diệp Dương Thành đào cái hố cực sâu cạnh minh hà, sau đó dẫn nước minh hà vào trong hố sâu đó, cho nên mực nước minh hà đột nhiên...
- Diệp Dương Thành? Hố sâu?
← Ch. 0879 | Ch. 0881 → |