← Ch.0749 | Ch.0751 → |
Hiển nhiên thực lực Chu Thành Bình còn xa mới đạt tới bán thần, hơn nữa khí tức của hắn tỏa ra không phải hư vô mờ mịt giống như hành động Q.∪.ỷ Đế hai tên kia, Diệp Dương Thành cảm nhận khí tức này vô cùng chân thật, trừ âm hàn ra, căn bản không phải khí tức của linh thể nên có.
Cũng nói đúng hơn, Chu Thành Bình không phải linh thể, mà là người sống có huyết nhục, tình huống càng ngày càng ly kỳ, Diệp Dương Thành nhíu mày càng sâu.
Chẳng lẽ trên địa cầu trừ hai tên sơ giai Q.∪.ỷ Đế và nhiều Q.∪.ỷ Vương ra còn có quái vật không gian trốn tới? Thế nhưng mà không giống ah, nếu như Chu Thành Bình chri huyễn hóa hình dạng, như vậy Cửu Tiêu Thần Cách không có lý do gì đưa kết quả tìm kiếm tới trước mặt Diệp Dương Thành.
Nếu hiện tại đã hiện ra, đã nói lên Chu Thành Bình trước mặt chính là Chu Thành Bình.
Diệp Dương Thành bị tình huống trước mặt làm nhíu mày, mà Chu Thành Bình cảm giác mình bị người ta tập trung gắt gao cũng trở nên nôn nóng và tức giận.
Ánh mắt của hắn đảo qua từng nơi hẻo lánh của phòng ngủ, giọng nói âm lãnh vang lên, quát:
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Sát ý không thể áp chế nổi đã bộc phát, đôi mắt đỏ chót làm người ta giật mình, hiển nhiên thời điểm này Chu Thành Bình đã loáng thoáng tới hoàn cảnh bạo phát, mà Diệp Dương Thành lộ sát ý càng làm hắn cảm thấy bất an.
Giọng của Chu Thành Bình càng âm lãnh thì Diệp Dương Thành đang suy tư cũng giật mình tỉnh táo lại, hắn nhịn không được cười lên, lắc đầu nói:
- Nghĩ nhiều như thế làm gì? Mặc kệ hắn có phải là q.∪.ỷ hay không, trực tiếp †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† chẳng phải xong sao
Trên mặt càng vui vẻ, Diệp Dương Thành nâng tay phải về phía Càn Khôn Tu Di Kính.
Phù Không Thần Điện sở dĩ được gọi là biểu tượng của thần, là vì Phù Không Thần Điện bản thân có đủ loại công năng giúp thần khống chế cả tinh vực, thần chỉ cần tĩnh tu trong Phù Không Thần Điện, thông qua Phù Không Thần Điện có thể hoàn thành tất cả chuyện hắn cần làm, đây là nguyên nhân chủ yếu nhất Phù Không Thần Điện có thể trở thành biểu tượng của thần,
Mà trừ điểm này ra, Phù Không Thần Điện có thể trở thành lĩnh vực do thần kiến tạo nên, một nguyên nhân khác chính là tính phòng ngự rất mạnh của Phù Không Thần Điện! Đơn giản mà nói, một sơ giai thần có được Phù Không Thần Điện, hơn nữa còn trong tinh vực mà mình quản lý, cho dù đánh không lại trung giai thần thì có thể dựa vào phòng ngự cường hãn của Phù Không Thần Điện bảo vệ bản thân mình.
Nói cho đúng hơn, Phù Không Thần Điện thật ra là một kiện bảo bối có thể phòng ngự, đặc biệt là lợi dụng công năng đặc thù trong Phù Không Thần Điện, hoàn tiến hành công kích và †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† địch nhân, địch nhân ©.h.ế.† đi còn không biết vì sao mình ©.h.ế.†.
Phù Không Thần Điện có được các công năng này, tự nhiên sẽ dẫn tới các †.h.Ầ.ᥒ l.ï.ᥒ.h tranh nhau tu kiến, một khi năng lực đầy đủ sẽ không chút do dự hoàn thành nâng cấp thần điện, nghe nói chủ thần và cấp độ vượt qua thần trong vũ trụ đã có thể biến Phù Không Thần Điện biến thành Thần Vực, trừ tu kiến thần điện ra, trong Thần Vực còn xuất hiện đình đài lầu các, tranh hoa điểu trùng cá.
Nếu như Diệp Dương Thành biết rõ điểm này thì nhất định sẽ bị bộ dạng thần điện của mình làm nhảy dựng ba thước! Đình đài lầu các, tranh hoa điểu trùng cá... Đây chẳng phải phù hợp với bộ dáng Phù Không Thần Điện sao? Tuy diện tích không phải rộng lớn mấy ngàn vạn cây số vuông như chủ thần, nhưng không ai có thể phủ nhận, Phù Không Thần Điện của Diệp Dương Thành hiện tại hoàn toàn là hình thức ban đầu của Thần Vực.
Phù Không Thần Điện chỉ có một chủ điện, nơi này có nhiều đình đài lầu các như thế? Muốn tu kiến kiến trúc chung quanh thần điện sẽ phải tiêu hoa thần nguyên và tinh lực khổng lồ, trừ cường giả như chủ thần ra, những †.h.Ầ.ᥒ l.ï.ᥒ.h cấp độ khác không có khả năng này.
Như vậy thần vực hình thức ban đầu của Diệp Dương Thành tính toansn đã xảy ra chuyện gì? Chỉ sợ cũng chỉ có người tu kiến, cũng chính là Cửu Tiêu Thần Cách mới biết được...
Hiển nhiên Diệp Dương Thành hiện tại không biết những chuyện này, tự nhiên không đi truy cứu vấn đề này nữa, ngồi trên bảo tọa nhìn qua Chu Thành Bình bất an ôn nóng qua Càn Khôn Tu Di Kính, đã nâng ngón tay lên, lúc này một dòng điện bắn ra.
- Ân?
Chu Thành Bình đang cảnh giác trong phòng ngủ, lúc này hắn bị bản năng thôi thúc né tránh, vị trí hắn đứng một giây trước có một dòng điện phẩm chất màu tím giống như chiếc đũa bắn thẳng tới, cờ-rắc một tiếng đốt cháy cái giường, trong phòng ngủ xuất hiện mùi cháy.
- Là ai? Ngươi rốt cuộc là ai?
Đang ngủ ngon lại bị người ta nhìn chằm chằm vào, hiện tại lại bị người ta công kích không tiếng động, sắc mặt Chu Thành Bình âm trầm tới mức chảy ra nước, ánh mắt vô cùng lăng lệ giống như tia chớp bắn thẳng ra ngoài!
Nhưng mà dòng điện này xuất hiện một cách không biết, căn bản không có khả năng bị hắn thấy cái gì, không đợi hắn hoàn hồn thì dòng điện màu tím thứ hai bắn vào lưng của hắn, lúc hắn không có né tránh, lưng của hắn bị dòng điện bắn vào người.
- Ah...
Dòng điện này không tạo thành tổn thương thực chất gì với Chu Thành Bình cả, hắn chỉ cảm nhận nóng rực mà thôi, nhưng loại tư vị bị người ta đánh lén mà không biết mặt đã làm cho Chu Thành Bình trực tiếp bạo phát, trong miệng của hắn gầm gừ giận dữ, hắn trầm giọng nói:
- Tàng hình? Đi ra cho ta!
- Oanh!
Trên người có hào quang màu đỏ yêu dị sáng lên, vô số cây kim giống như quang tuyến màu đỏ từ trong lỗ chân lông của hắn bắn ra ngoài, dùng hắn làm trung tâm bắn ra bốn phương tám hướng!
Rầm rầm...
Bành bành bành...
Tuy hào quang màu đỏ rất nhỏ nhưng uy lực của nó lại rất kinh người, tất cả vật phẩm bài trí trong phòng ngủ, trên vách tường xuất hiện lỗ xuyên thấu rậm rạp, bởi vậy có thể thấy được uy lực của ánh sáng đỏ là như thế nào.
Nhưng mà công kích của Chu Thành Bình vừa xong thì ánh sáng tím lại bắn vào đỉnh đầu của hắn, bắn vào đầu hắn.
- Hỗn đản, ngươi muốn ©.h.ế.†!
Sắc mặt Chu Thành Bình tái nhợt, trong cổ họng có tiếng gào rú trầm thấp vang lên, hai mắt đỏ ngầu nhìn qua các nơi.
- Nhanh không chịu nổi thế?
Diệp Dương Thành ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, trên mặt đầy tươi cười châm chọc, hắn nói khẽ:
- Đừng nóng vội, đây chỉ là khai vị, bữa ăn chính còn đang ở phía sau.
Không thể phủ nhận, Chu Thành Bình lúc trước phóng xuất công kích không có hoa lệ, thậm chí trong quá trình này, Diệp Dương Thành nhìn qua Càn Khôn Tu Di Kính trước mặt cũng chấn động, hiển nhiên là bị công kích của Chu Thành Bình làm ảnh hưởng, nhưng nếu hắn chỉ có chút năng lực này, như vậy hắn bi kịch rồi.
Lần đầu lợi dụng Càn Khôn Tu Di Kính tấn công địch nhân, lần giao phong trước kia đã làm Diệp Dương Thành hiểu rõ một chút, Càn Khôn Tu Di Kính cũng không phải vạn năng, nó cũng sẽ bị đối thủ công kích, nhưng chỉ cần đối phương không công kích một cách điên cuồng, Diệp Dương Thành hoàn toàn có thể bằng vào tâm ý của mình không ngừng hoán đổi vị trí hình ảnh, giảm khả năng bị công kích xuống thấp nhất.
Kể từ đó, chỉ cần không phải bị đối thủ công kích vào vị trí hình ảnh của Càn Khôn Tu Di Kính, Diệp Dương Thành cũng không ảnh hưởng chút nào, cũng tỷ như hiện tại, Chu Thành Bình đã là đồ chơi trong tay Diệp Dương Thành.
- Hỗn đản, ngươi muốn ©.h.ế.†!
Ba đạo dòng điện cũng không lớn, thậm chí còn không phá vỡ phòng ngự của Chu Thành Bình, vấn đề mấu chốt là không phải bị thương bao nhiêu, mà là ba dòng điện đại biểu trêu tức!
Hiện tại Chu Thành Bình cũng không phải là Chu Thành Bình trước kia, Chu Thành Bình hiện tại tâm cao khí ngạo, thực lực cũng vô cùng kinh người, dưới loại tình huống này còn bị ta hành hạ, hắn không chịu nổi.
Trong phòng ngủ vang lên tiếng rống giận của Chu Thành Bình, nhưng hết lần này tới lần khác Diệp Dương Thành gây khó dễ với hắn, hắn giây trước vừa nói ngoan thoại, một giây sau đã bị Diệp Dương Thành công kích.
Không hề ngoài ý muốn, Chu Thành Bình tuy phòng bị dòng điện đánh lén, nhưng mà gương mặt của hắn vẫn bị đánh trúng! Gương mặt truyền cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế, làn da dường như cũng bị dòng điện nướng chín.
Đây gọi là gì? Gọi là vẽ mặt!
Rống!
Lần này Chu Thành Bình mới xem như tức giận bùng nổ thật sự, phòng ngự tráo mở ra, †.h.â.ᥒ †.h.ể của hắn bắn ra như đạn pháo, hắn rống giận phá vỡ trần nhà, rời khỏi phòng ngủ biệt thự...
- Chạy?
Vừa thấy Chu Thành Bình làm thế, Diệp Dương Thành cũng phải sững sờ một chút, ngay sau đó thúc dục Càn Khôn Tu Di Kính theo sau, trong tấm hình xuất hiện hình ảnh Chu Thành Bình lần nữa, Diệp Dương Thành kinh ngạc phát hiện, hắn vẫn còn ở đây...
- Đi ©.h.ế.† đi, hỗn đản!
Rời khỏi biệt thự chừng năm mét, trên mặt Chu Thành Bình mang theo thần sắc dữ tợn, hai tay xuất hiện hai quả năng lượng màu đỏ, hắn nhìn qua biệt thự bên dưới, nhe răng cười nói:
- Không ai có thể vũ nhục ta, không có ai cả!
Sưu sưu sưu...
Hai tay huy động, hào quang màu đỏ trong lòng bàn tay bắn ra như đạn phá, mỗi một phần phất tay là có hào quang màu đỏ bắn ra ngoài, khu vực biệt thự bị hào quang màu đỏ bao phủ, sắc thái yêu dị làm người ta rét run.
Ầm ầm...
Từng tia sáng dày vài cm, nhưng chiều dài của chúng dài hơn mười mét, mỗi đạo ánh sáng đại biểu cho tiếng nổ kinh thiên động địa.
Chu Thành Bình ở giữa không trung giống như bị điên lên, không ngừng công kích biệt thự, mỗi giây có năm hào quang bắn ra, qua một phút có mấy trăm đạo hào quang phá vỡ biệt thự.
Tiếng nổ kinh thiên động địa tiêu tán, tro bụi phóng thẳng lên trời, khu biệt thự xa hoa lúc trước đã biến thành phế tích, hoặc là nói, ngay cả chút cặn bã cũng không lưu lại.
Một hố to bất quy tắc xuất hiện phía dưới, hố to sâu hơn mười mét, biên giới vỡ ra từng khe rãnh, nhìn qua mà giật mình, tàn tích của biệt thự đã hóa thành bột phấn, bị vùi trong hố to.
Toàn bộ biệt thự đã bị †.à.ᥒ p.h.á không còn hình dáng gì cả, từ cường độ công kích, chỉ sợ đừng nói là Q.∪.ỷ Vương, cho dù là Q.∪.ỷ Đế nếu không kịp phòng ngự, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ cũng bị đánh tan như thường.
- Tên này ra tay đúng là ngoan độc a.
Hình ảnh đã dời lên đỉnh đầu của Chu Thành Bình, làm cho Diệp Dương Thành tận mắt nhìn thấy Chu Thành Bình cuồng bạo công kích, trong lòng của hắn âm thầm so sánh một chút, nếu như Chu Thành Bình động thủ đánh hắn như đánh vào biệt thự này, cho dù biến thân c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ chỉ sợ cũng bị tổn thương.
Dù sao công kích của Chu Thành Bình thật sự quá dày đặc, dày đặc đến nổi Diệp Dương Thành thậm không có thời gian di chuyển, trừ cường chống thì hắn không có biện pháp nào khác cả.
Hai mắt nheo lại, Chu Thành Bình hiển lộ thực lực làm cho Diệp Dương Thành chú ý, đối với gia hỏa bạo phát chẳng khác gì đạn hạt nhân mà nói, nội tâm của hắn sát ý đậm đặc hơn vài phần.
Mà trên tấm hình, lơ lửng ở giữa không trung, Chu Thành Bình hiển nhiên không có khả năng biết Diệp Dương Thành cũng không phải tàng hình trong biệt thự, lúc này nhìn hiệu quả do mình công kích tạo thành, hắn cười lên ha hả:
- Đây là kết cục khi đùa cợt bổn đế, ha ha ha ha...
Hắn lơ lững giữa không trung và cười hung hăng càn quấy, tâm tình Chu Thành Bình vào lúc này khoan khoái dễ chịu tới cực hạn, hắn có thể cảm nhận được †.h.â.ᥒ †.h.ể đại thành thì thực lực của mình hơn xa sơ giai Q.∪.ỷ Đế, toàn diện bước vào trung giai Q.∪.ỷ Đế.
Đến Q.∪.ỷ Đế cấp độ này, mỗi khi tăng một giai cần hao phí rất nhiều thời gian và tinh lực tu hành, trung giai Q.∪.ỷ Đế cùng sơ giai Q.∪.ỷ Đế cho dù chỉ cách nhau một bậc, nhưng mà chênh lệch chẳng khác gì ngày và đêm cả.
Cũng giống như chấn cương Q.∪.ỷ Đế, hành động Q.∪.ỷ Đế đã là cường giả sơ giai Q.∪.ỷ Đế, nhưng đối mặt với Xích Mi Q.∪.ỷ Đế là đỉnh phong Q.∪.ỷ Đế vẫn cúi đầu xưng thần như thường.
- Dựa theo tốc độ tu hành hiện tại, chỉ cần cho ta ba tháng, ta có thể dễ dàng đạt tới cấp độ cao giai Q.∪.ỷ Đế, †.h.â.ᥒ †.h.ể của ta một khi bước vào cao giai Q.∪.ỷ Đế, cho dù Xích Mi Q.∪.ỷ Đế ta cũng có thể toàn lực chiến một trận.
Đứng ngạo nghễ trên không trung, Chu Thành Bình biến th.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h dáng hành động Q.∪.ỷ Đế, âm thầm lẩm bẩm:
- Hơn nữa chấn cương lão q.∪.ỷ cũng sắp xuất quan trở về thế giới này, tin tưởng †.h.â.ᥒ †.h.ể của hắn đại thành cũng không xa, đợi đến lúc hai chúng ta cùng bước vào cao giai Q.∪.ỷ Đế, cho dù g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† Xích Mi Q.∪.ỷ Đế cũng là chuyện thời gian mà thôi.
Ý niệm tới đây, hành động Q.∪.ỷ Đế cười vui vẻ, quát:
- Chuyện nô dịch sinh linh trên địa cầu, nên để cho hai chúng ta thôi.
Thời điểm không có thực lực thì dã tâm bị ức chế, mà một khi có được thực lực, ai lại tình nguyện cúi đầu xưng thần với kẻ khác cơ chứ?
Xích Mi Q.∪.ỷ Đế là một gốc Hồn Huyết Hoa năm ngàn năm trước may mắn gặp vận may nên biến hóa mà thành, , bàn về kỳ ngộ, hành động Q.∪.ỷ Đế cùng chấn cương Q.∪.ỷ Đế hắn cũng không kém, bằng vào thực lực sơ giai Q.∪.ỷ Đế đã có thể ngưng tụ †.h.â.ᥒ †.h.ể, tuy nói trong đó có nhân tố mưu lợi, nhưng cũng không phải chuyện điên cuồng gì!
Q.∪.ỷ Đế có được thâ thể làm trụ cột, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau với linh thể Q.∪.ỷ Đế.
Cảm xúc bành trướng, hành động Q.∪.ỷ Đế đắc ý cười to, những lời của hắn tự nhiên lọt vào trong tai của Diệp Dương Thành, vừa nghe hắn lầm bầm lầu bầu, Diệp Dương Thành lúc này đã hoàn toàn khẳng định rồi.
Q.∪.ỷ Đế! Tên này tuyệt đối là một trong hai sơ giai Q.∪.ỷ Đế bỏ trốn!
Tuy Diệp Dương Thành không biết hắn một sơ giai Q.∪.ỷ Đế làm sao lại có được †.h.â.ᥒ †.h.ể, nhưng lại biến thành người mà Cửu Tiêu Thần Cách cho rằng là Chu Thành Bình, nhưng mà hiện tại hắn đã có thể khẳng định, đây là Q.∪.ỷ Đế!
- Nô dịch địa cầu?
Nhìn qua Chu Thành Bình đang đắc ý cười to trong hình ảnh, Diệp Dương Thành nheo mắt lại, sát cơ mãnh liệt bắn ra ngoài, khóe miệng của hắn cong lên, nói:
- Dã tâm cũng không phải nhỏ...
- Không đúng!
Hành động Qury Đế đang cười đắc ý, đột nhiên hắn ngừng cười, hắn cảm nhận được cảm giác bị người ta nhìn chằm chằm vào, hắn cảm thấy sát ý trong vô hình càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.
← Ch. 0749 | Ch. 0751 → |