Truyện:Huyền Thiên Hồn Tôn - Chương 1155

Huyền Thiên Hồn Tôn
Trọn bộ 1915 chương
Chương 1155: Bất Tử Hỏa Điểu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1915)

- Chẳng lẽ Vinh Dương đại sư muốn luyện chế Hỏa Lân Giác Sư Võ Hồn? Chỉ là hắn lấy ra ba viên Hỏa Lân Giác Sư Hồn Tinh làm cái gì?

Một ít L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ Sư kh.ï.ế.p sợ, đồng thời trong lòng cũng nghi hoặc.

Bình thường luyện chế Võ Hồn, chỉ cần một viên Hồn Tinh đã đủ, hoàn toàn có thể ngưng tụ ra Hỏa Lân Giác Sư Võ Hồn.

Mà đồng thời sử dụng ba viên Hồn Tinh Hỏa Lân Giác Sư, vốn là lãng phí, Hồn Tinh cùng loại, căn bản sẽ không làm cho Võ Hồn ngưng tụ ra có chút tăng cường.

Nhưng chờ ánh mắt của mọi người ngưng tụ đến phía trên Hồn Tinh to lớn nhất kia, vẻ mặt đều dại ra.

Hồn Tinh kia n.Ổ †.u.ᥒ.g, vẫn có một đám mây lửa ở trên Hồn Tinh ngưng tụ, không ngừng vặn vẹo, mãi đến tận hiện tại, mới cuối cùng ngưng tụ th.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h.

Đây là một con hỏa điểu toàn thân trải rộng hỏa diễm, vĩ phân ba cánh, như ruybăng, ở trên đỉnh đầu, còn có một linh vũ bảy màu theo gió phiêu lãng, như phượng quan, tràn ngập xán lạn thánh khiết.

Hồn lực của nó vừa xuất hiện, bóng mờ của ba con Hỏa Lân Giác Sư lập tức như gặp phải thiên địch, cả người dĩ nhiên run rẩy lên, lực lượng Võ Hồn trên người cũng trở nên cực kỳ bất ổn, phảng phất như bất cứ lúc nào đều muốn tan vỡ.

- Bất Tử Hỏa Điểu, đây là Hồn Tinh của Bất Tử Hỏa Điểu.

- Trời ạ, Vinh Dương đại sư đây là chuẩn bị luyện chế Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu sao?

- So với Hỏa Lân Giác Sư, Võ Hồn của Bất Tử Hỏa Điểu, tuyệt đối là cường đại hơn mấy lần a.

Đoàn người như n.Ổ †.u.ᥒ.g, ầm ĩ lên, một ít L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ Sư nhận ra Hỏa điểu này, càng kích động đến sắc mặt ửng hồng, từng cái từng cái căn bản không có cách ức chế tâm tình của mình.

Bất Tử Hỏa Điểu, Huyền thú bát giai đỉnh phong.

Tương truyền, nó là hậu duệ của Phượng Hoàng, nắm giữ một tia lực lượng huyết thống của Hỏa thần Phượng Hoàng.

Mà nó luyện chế ra Võ Hồn, cũng cực kỳ mạnh mẽ, có thể nói đứng trên tất cả Võ Hồn.

Này hoàn toàn là bởi vì Bất Tử Hỏa Điểu nắm giữ một phần năng lực của Phượng Hoàng, Dục Huyết Trùng Sinh, hầu như làm sao cũng g.ï.ế.✝ không ©.h.ế.†.

Ở thời điểm mọi người kinh ngạc thốt lên, ánh mắt của Vinh Dương trầm tĩnh, nhanh chóng xử lý vật liệu trước mặt, hắn đã hoàn toàn dung nhập vào trong luyện chế, tất cả xung quanh biến hóa, đều không thể quấy rối đến hắn mảy may.

Hắn cấp tốc dung luyện, trong đó, Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu ở chính giữa, Võ Hồn ba con Hỏa Lân Giác Sư ở bốn phía, dưới sự khống chế của hắn, lực lượng Võ Hồn của ba con Hỏa Lân Giác Sư như nước chảy, chậm rãi bị Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu hấp thu.

Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu ngay lập tức trở nên dần dần ngưng tụ.

Trong con ngươi một tên L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ đại sư tuôn ra một đoàn tinh mang, ngưng tiếng nói:

- Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu bởi vì thuộc tính đặc biệt, rất khó cô đọng, chỉ dựa vào một viên Hồn Tinh, căn bản không có cách để nó th.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h, Vinh Dương đại sư đây là chuẩn bị lợi dụng lực lượng Võ Hồn của Hỏa Lân Giác Sư, đến cung cấp năng lượng cho Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, khiến cho nó có thể thuận lợi th.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h, thủ đoạn cao cường, quả nhiên là thủ đoạn cao cường, Hồn Sư Tháp phó tháp chủ, quả nhiên danh bất hư truyền.

Người này chính là một L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ Sư khác cực kỳ nổi danh của Thiên Đô Phủ, Dương Tu đại sư.

Dương Tu này, tu vi hồn lực cũng cao tới thất giai sơ cấp, so với Vinh Dương không hề yếu, ở Thiên Đô Phủ có danh tiếng to lớn.

Hắn giảng giải, ngay lập tức để cho các L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ Sư không hiểu rõ lắm lĩnh ngộ lại, trong lòng liên tục cảm khái, đồng thời tất cả ánh mắt đều ngưng tụ đến bên Vinh Dương.

- Long Phi Phượng Vũ Thủ!

- Song Huyền Lực Phân Giải Pháp!

- Tuyền Qua C.h.∪.Y.ể.ᥒ h.ồ.ᥒ Thuật!

-...

Từng thủ pháp cao thâm không ngừng từ trong tay Vinh Dương xe nhẹ chạy đường quen triển khai ra, cấp tốc phân giải xử lý một đống lớn vật liệu trước mặt, động tác làm cho người ta vui tai vui mắt, khiến các L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ Sư liên tiếp phát sinh từng trận kinh ngạc thốt lên.

Những kỹ nghệ này đều là L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ bí thuật mà hết thảy L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ Sư trên đại lục đều muốn học tập, thường thường rất khó nhìn thấy, thế nhưng giờ khắc này, ở trên người Vinh Dương lập tức nhìn thấy nhiều loại.

Đây chính là tu vi của Thiên Đô Phủ Hồn Sư Tháp phó tháp chủ sao?

Rất nhiều L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ Sư cảm khái không thôi, làm Hồn Sư Tháp phó tháp chủ, Vinh Dương không giống L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ Sư bình thường a.

Vinh Dương xuất thân từ một L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ thế gia, từ nhỏ trải qua hệ thống gia tộc rèn luyện, học được nhiều kỹ xảo L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ mạnh mẽ, cũng khống chế nhiều loại L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ bí thuật mà người thường căn bản khó có thể tiếp xúc, hơn nữa thiên phú kinh người, ở L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ giới phụ cận Thiên Đô Phủ, tuyệt đối là một trong những nhân vật đứng trên tất cả.

Ở đây hết thảy L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ Sư không khỏi hô to đã nghiền, bọn họ hai mắt đỏ đậm, cả người kích động run rẩy.

Trên đường phố hầu như hết thảy L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ Sư, đều trừng lớn hai mắt, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Vinh Dương luyện chế, có thể nhìn thấy L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ đại sư như Vinh Dương luyện chế, đối với bọn hắn mà nói, không thể nghi ngờ là một kinh nghiệm học tập cực kỳ hiếm thấy.

Đối diện Vinh Dương, sau khi nhìn thấy trình độ L.∪.y.Ệ.ᥒ h.ồ.ᥒ của Vinh Dương, giờ khắc này huyết dịch trong lòng Diệp Huyền cũng dần dần sôi trào lên.

Hai mắt của hắn, đột nhiên sáng sủa như tinh tinh trong bầu trời đêm, rạng ngời rực rỡ!

Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu sao?

Trong lòng Diệp Huyền hơi lóe lên, lập tức có chủ ý.

Giờ khắc này tỷ thí đã bắt đầu thời gian một nén nhang, Diệp Huyền không do dự nữa, trực tiếp đi tới trước đài luyện chế.

Hắn không có giống như Vinh Dương nhanh chóng lấy ra rất nhiều vật liệu, mà trước tiên lấy ra mấy viên đan dược, trước sau tập trung vào trong miệng mình.

Hô!

Bên ngoài thân Diệp Huyền, lập tức có một luồng hồn lực nồng nặc thả ra, cỗ hồn lực này mới đầu vẻn vẹn là lục giai, nhưng rất nhanh, hồn lực trên người Diệp Huyền cấp tốc kéo lên.

- Đây là... Thăng Hồn đan thất giai? Còn có Ngưng Hồn đan...

Lúc này Vinh Dương luyện chế, đã đến một giai đoạn tương đối ung dung, cũng rảnh rỗi quan sát chỗ khác, nhìn thấy động tác của Diệp Huyền, trong lòng hắn nhất thời kinh ngạc, cũng không phải vì hồn lực của Diệp Huyền tăng lên mà kinh ngạc, mà vì đan dược trên người Diệp Huyền mạnh mẽ mà kinh ngạc.

Trong lòng hắn thất kinh nói:

- Thăng Hồn đan, Ngưng Hồn đan, ... đều là một ít đan dược vô cùng quý hiếm, đan các bình thường căn bản không bỏ ra nổi, Huyền Quang Các này thật là khuếch đại, ngay cả đan dược bực này cũng có, một khi tỷ thí thắng lợi, hết thảy đan dược trong Huyền Quang Các chẳng phải đều là của lão phu sao? Cái kia thật đúng là kiếm bộn.

Chương (1-1915)