Truyện:Linh Chu - Chương 1716

Linh Chu
Trọn bộ 2055 chương
Chương 1716: G.ï.ế.t vào q.∪.ỷ môn quan
0.00
(0 votes)


Chương (1-2055)

Bên ngoài q.∪.ỷ môn quan có nhiều phép tắc, không gian gấp khúc, càng đến gần q.∪.ỷ môn quan càng nguy hiểm hơn.

Chỉ cường giả như Ngư gia mới nhẹ nhàng đến trước q.∪.ỷ môn quan được.

Đột nhiên tầng âm vụ trên q.∪.ỷ môn hiện ra vô số hoa văn q.∪.ỷ vật, răng nanh, xúc tu, vuốt nhọn, tà nhãn. Hoa văn càng lúc càng dày đặc như bão tố tuôn ra.

Vù vù vù vù vù!

Vô số q.∪.ỷ vụ tuôn ra từ cánh cửa như mây đen kịt, trong mây đen mọc các đầu người, cánh tay, tay cầm lưỡi đao, thân cưỡi thi thú.

Â.Ɱ h.ồ.ᥒ đủ loại khoác chiến giáp, cưỡi q.∪.ỷ thú mang theo khí thế cắn nuốt thịt người sạch sẽ.

Q.∪.ỷ môn âm binh.

- G.ï.ế.t!

- Kẻ xông q.∪.ỷ môn quan, ©.h.ế.†!

Q.∪.ỷ môn âm binh vô tận từ bên trong tuôn ra, làm Ngư gia nhanh chóng thụt lùi. Bởi vì số lượng quá nhiều, như biển cảe âm u.

Tu sĩ khác nếu thấy cảnh tượng này dù tu vi cao mấy cũng sợ nhũn chân.

Ngư gia rất là hung dung mở ra hộ thể thần tráo màu vàng, q.∪.ỷ môn âm binh đập vào hộ thể thần tráo chớp mắt thành luồng khói, hồn phi phách tán. Q.∪.ỷ môn âm binh như thiêu thân lao đầu vào lửa phát ra tiếng xèo xèo.

Xe q.∪.ỷ, âm binh, tà tướng bay đầy trời, tiếng g.ï.ế.✝ rung trời, âm vụ nghi ngút.

Trong q.∪.ỷ môn quan truyền ra thanh âm lạnh lùng của Vô Thường q.∪.ỷ chủ:

- Thanh Y, ngươi có gan dám đến cửa q.∪.ỷ môn thứ nhất nữa sao? Lần trước không c.h.é.ɱ ngươi, lần này ngươi sẽ không may mắn như vậy!

Thanh âm vang vọng khu vực mênh ɱ.ô.ᥒ.g. Vô Thường q.∪.ỷ chủ không lộ mặt mà phát ra thanh âm.

Tay Thanh Y cầm nhành tre quét bầu trời, đánh nát mấy ngàn q.∪.ỷ môn âm binh, dọn sạch một con đường.

Áo xanh bay bay, thân ngọc thướt tha như ngọc châu tinh khiết trên cọng cỏ xanh.

Thanh Y đi hướng cửa q.∪.ỷ môn thứ nhất, thân hình yểu điệu, tóc đen bay, tiên nữ động lòng người.

- Năm xưa Thanh Liên nữ thánh c.h.é.ɱ ngươi bởi vì ngươi làm nhiều chuyện ác, nhưng chỉ là c.h.é.ɱ †.h.â.ᥒ †.h.ể chứ không c.h.é.ɱ tinh hồn của ngươi. Sau này nữ thánh thấy ngươi sửa đổi đường ngay, thấy ngươi đáng thương nên giúp ngươi tu q.∪.ỷ đạo, trở thành q.∪.ỷ chủ cửa q.∪.ỷ môn thứ nhất.

- Ngươi không chỉ không sửa sữa lỗi lầm còn thừa dịp nữ thánh tâm ©.h.ế.† đạo suy thì bỏ đá xuống giếng, làm sự sống của nàng cạn kiệt. Sau khi nàng ©.h.ế.† câu q.∪.ỷ hồn của nàng đi.

- Thứ tiểu nhân tồi tệ như ngươi không tư cách sống trên đời này!

Vô Thường q.∪.ỷ chủ hừ lạnh một tiếng:

- Q.∪.ỷ môn quan có pháp quy của q.∪.ỷ môn quan, các ngươi xông vào đây là rối loạn trật tự. Hôm nay bản tôn sẽ c.h.é.ɱ hết các ngươi!

Một móng vuốt xương trắng khổng lồ thò ra từ q.∪.ỷ môn quan, bàn tay trắng hếu chứa mùi m.á.∪ đậm đặc, rất gay mũi.

Vuốt xương trắng chụp xuống Thanh Y.

- Gãy cho ta!

Ngư gia thi triển chiêu Bạch Hổ thiết thi của Bạch Hổ yêu tộc, cánh tay như thiên đao huơ không trung chặt đứt móng vuốt trắng vỡ thành đống xương vụn.

Phong Phi Vân triệu hoán Thiên Tủy Binh Đàm biến thành muôn vàn kiếm nhỏ hình thành kiếm vực quanh người. Q.∪.ỷ môn âm binh nào đến gần sẽ bị khí thánh linh từ Thiên Tủy Binh Đàm tịnh hóa.

- Thiên Nhất Q.∪.ỷ Bình!

Khi Phong Phi Vân quyết định xông cửa q.∪.ỷ môn thứ nhất thì đã mượn Thiên Nhất Q.∪.ỷ Bình của Diêu Cát.

Thiên Nhất Q.∪.ỷ Bình hiện ra, mấy vạn âm binh q.∪.ỷ tướng bị hút vào.

- Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương!

Phong Phi Vân thả hai con rối ra, xông vào q.∪.ỷ môn âm binh.

Địa Ngục Diêm La do địa ngục khí cô đọng ra, những âm binh q.∪.ỷ tướng là thuốc bổ tuyệt nhất cho nó. Địa Ngục Diêm La há mồm hút âm binh nhiều vô số kể.

Kỳ Lân Vương có tinh hồn Chuyển Luân vương, huyết khí của Huyết Kỳ bán thánh, đánh một đấm đập nát lệ q.∪.ỷ cao cỡ ngọn núi, nuốt q.∪.ỷ khí.

Nhưng có quá nhiều q.∪.ỷ môn âm binh, g.ï.ế.✝ hoài không hết, đông nghìn nghịt đầy trời.

Phong Phi Vân bước tới gần q.∪.ỷ môn quan:

- Chẳng lẽ không có cách nào mạnh mẽ mở q.∪.ỷ môn quan ra sao?

Mao Ô Quy nói:

- Có cách, Thiên Vu đại thần từng phá q.∪.ỷ môn quan.

- Thiên Vu đại thần làm sao phá q.∪.ỷ môn quan?

Mao Ô Quy nói:

- Dùng m.á.∪ thánh linh là có thể khiến q.∪.ỷ môn mở ra.

Phong Phi Vân rất muốn đá bay con rùa trắng:

- Nói nhảm nhí, bây giờ ta đi đâu tìm thánh linh? Đi đâu tìm ra một giọt m.á.∪ thánh linh?

Mao Ô Quy vỗ đầu thánh thực quả như vỗ đầu cháu mình:

- Tuy không có thánh linh nhưng chúng ta có thánh thực quả, bất cứ cấm chế, trận pháp nào có thể ngăn thánh thực quả được. Thành Thật, mau mở q.∪.ỷ môn cho chúng ta.

Thánh thực quả biến thành luồng sáng đen đụng bay các âm binh q.∪.ỷ hồn, đụng vào q.∪.ỷ môn âm binh. Cơ thể thánh thực quả như xuyên qua màn nước, biến mất sau q.∪.ỷ môn.

- Q.∪.ỷ môn quan cũng không ngăn nó được?

Phong Phi Vân biến Thiên Tủy Binh Đàm thành cây trường thương, đ.â.ɱ thủng q.∪.ỷ tướng cưỡi trên chó ba đầu. Cơ thể q.∪.ỷ tướng như cát vàng bị gió thổi tan.

Phong Phi Vân xung phong hướng q.∪.ỷ môn quan, hắn cảm nhận rõ ràng áp lực khổng lồ đến từ q.∪.ỷ môn quan. Có rất nhiều thiên đạo quy tắc đè trên người Phong Phi Vân.

Nhưng lạ là những thiên đạo quy tắc đụng vào áo giáp trên người Phong Phi Vân sẽ tự động lui ra, không trấn áp hắn.

Điều này khác với lần trước Phong Phi Vân đến, khi ấy hắn chưa vào trăm dặm q.∪.ỷ môn quan đã cảm giác nội tạng bị lực lượng k.h.ủ.ᥒ.g b.ố đè ép ra ngoài.

- Bộ giáp của Kim Ô Bá hoàng tử thật hữu dụng, có thể ngăn cản lực lượng của q.∪.ỷ môn quan, thứ tốt!

Q.∪.ỷ môn quan phát ra tiếng nổ đinh tai, trong chiến trường tiếng g.ï.ế.✝ rung trời vẫn nghe rõ ràng, như thiên môn bị mở ra.

- Q.∪.ỷ môn bị mở, là ai làm?

- Q.∪.ỷ môn đã bị mở!

Trong cửa q.∪.ỷ môn thứ nhất vang tiếng hỗn loạn, bên trong có một số q.∪.ỷ tà tu vi cường đại muốn cưỡng ép đóng q.∪.ỷ môn âm binh lại.

Bùm!

Giây lát sau Ngư gia đã đứng trước q.∪.ỷ môn, hai tay như Bạch Hổ, miệng phát ra tiếng hổ gầm kh.ï.ế.p hồn người mở ra q.∪.ỷ môn một cái khe.

Vô số q.∪.ỷ hồn bị tiếng hổ gầm hù sợ, cơ thể nứt rạn hóa thành luồng khói.

Ngư gia là người thứ nhất xông vào q.∪.ỷ môn quan, Thanh Y theo sau.

- Q.∪.ỷ bình, thu!

Phong Phi Vân cầm Thiên Nhất Q.∪.ỷ Bình thu q.∪.ỷ môn âm binh trong thiên địa vào. Phong Phi Vân cùng Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương lao vào q.∪.ỷ môn quan.

Mới vào q.∪.ỷ môn quan như đột nhiên bước chân vào một thế giới khác.

Linh khí trong thế giới này khác với linh khí bên ngoài, quá lạnh lẽo âm u, khí †.Ử v.ℴ.ᥒ.g đậm đặc, không thể trực tiếp hấp thu vào người.

Mao Ô Quy có vẻ khá quen với q.∪.ỷ môn quan:

- Trong q.∪.ỷ môn quan chỉ có q.∪.ỷ khí, không có linh khí, một khi xông vào phải tiết kiệm sử dụng linh khí trong người. Hao hết linh khí thì chỉ có nước chờ ©.h.ế.†.

Thánh thực quả thập thò trồi lên mặt đất, lăn tới bên cạnh Mao Ô Quy:

- Gia gia, chỗ này lạnh quá, có mai rùa không cho ta mượn mặc đi.

Mao Ô Quy trả lời:

- Chỉ có một bộ, không cho mượn.

- Vậy tại sao ta không có mai rùa?

- Bởi vì ngươi không phải rùa.

- Nhưng ta là tôn tử ruột của gia gia!

- Cái này...

Mao Ô Quy thấm thía nói:

- Bây giờ ngươi còn nhỏ, tương lai sẽ mọc ra.

- À.

Q.∪.ỷ môn quan âm u hơn Đan Đỉnh Q.∪.ỷ thị, lạnh thấu xương.

Chương (1-2055)