← Ch.1724 | Ch.1726 → |
Một q.∪.ỷ vương ngũ kiếp chui ra từ lòng đất, quỳ bên dưới tế đài:
- Nguy rồi, đám q.∪.ỷ hồn cường giả đã trốn ra khỏi q.∪.ỷ tháp!
Vô Thường q.∪.ỷ chủ mở bừng mắt ra, bắn thụy quang vạn trượng chiếu sáng nguyên cửa q.∪.ỷ môn thứ nhất. Quả nhiên hướng q.∪.ỷ tháp nổi mây đen mù mịt, q.∪.ỷ hú thần gào.
Trong q.∪.ỷ tháp toàn nhốt siêu q.∪.ỷ hồn cường giả, lúc còn sống bọn họ xưng hùng xưng bá, ©.h.ế.† rồi q.∪.ỷ hồn vẫn cực kỳ cường đại. Đám q.∪.ỷ hồn cường giả bị thả ra, q.∪.ỷ môn quan hỗn loạn.
- Bây giờ là lúc nữ thánh đại nhân nuốt hồn tu luyện, là ai thả những q.∪.ỷ hồn ra?
Cơ thể Vô Thường q.∪.ỷ chủ biến thành luồng gió âm chớp mắt xuất hiện bên trên q.∪.ỷ tháp, q.∪.ỷ thể khổng lồ cao chín mươi chín trước.
Vô Thường q.∪.ỷ chủ lấy một q.∪.ỷ lệnh ra, quát:
- Trở lại cho ta!
Q.∪.ỷ lệnh phát ra uy thế kh.ï.ế.p người, quyển thánh chỉ mở ra nhập vào †.h.â.ᥒ †.h.ể mỗi q.∪.ỷ hồn. Thoáng chốc các q.∪.ỷ hồn cường giả bị đẩy vào q.∪.ỷ tháp, chúng nó gào rú thê lương.
Đương nhiên có một số q.∪.ỷ hồn cường đại không sợ lực lượng q.∪.ỷ lệnh, chúng nó hú dài.
Một q.∪.ỷ hồn yêu vương nói:
- Một khối q.∪.ỷ lệnh mà muốn trấn áp bản vương? Thật là người si nói mộng!
Q.∪.ỷ hồn yêu vương xông lên trời đánh vào q.∪.ỷ lệnh.
- Mọi người cùng nhau xông lên, lao ra q.∪.ỷ môn quan, trở về dương gian!
Một số q.∪.ỷ hồn cường giả bộc phát hồn lực vô cùng mạnh mẽ xông lên cao, cứng rắn chống lại Vô Thường q.∪.ỷ chủ.
Trong lúc bên ngoài q.∪.ỷ tháp hỗn loạn, Phong Phi Vân, Mao Ô Quy, thánh thực quả, Huyết Giao âm trầm thốn ra khỏi mảnh đất này, lao nhanh đi q.∪.ỷ môn quan.
Phong Phi Vân dừng bước:
- Không đúng, không đúng, không thể đi q.∪.ỷ môn quan!
Phong Phi Vân nhíu mày nói:
- Khi q.∪.ỷ môn quan bị mở ra chắc chắn Vô Thường q.∪.ỷ chủ sẽ phát hiện ngay. Với tu vi của hắn có thể chớp mắt chạy tới q.∪.ỷ môn quan, chúng ta không trốn ra được!
Huyết Giao lên tiếng:
- Đúng rồi, nhân vật như Vô Thường q.∪.ỷ chủ chỉ có Thanh Liên nữ thánh mới thần phục được, người khác đến trước mặt hắn chỉ là nhãi nhép. Vô Thường q.∪.ỷ chủ ấn một ngón tay đủ đè bẹp chúng ta.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Q.∪.ỷ tháp phát ra một chuỗi tiếng nổ.
Đám q.∪.ỷ hồn cường giả ©.h.ố.ᥒ.g đ.ố.ï Vô Thường q.∪.ỷ chủ bị trấn áp hết, bị đánh gào rú thê thảm. Một số q.∪.ỷ hồn bị trấn áp đến mức hình thần đều diệt.
Giọng Vô Thường q.∪.ỷ chủ hùng hồn như thần sấm vang vọng khắp q.∪.ỷ môn quan:
- Chỉ bằng vào chút tu vi của các ngươi cũng mơ xông ra q.∪.ỷ môn quan? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày! Đã thành q.∪.ỷ thì hãy ngoan ngoãn làm q.∪.ỷ đi!
Các q.∪.ỷ hồn nằm sấp dưới đất.
Đây là thực lực của Vô Thường q.∪.ỷ chủ, một bàn tay có thể đánh bại bán thánh.
Sắc mặt Huyết Giao, Phong Phi Vân, Mao Ô Quy trắng bệch. Nếu đi q.∪.ỷ môn quan thì chỉ có đường ©.h.ế.†.
Mao Ô Quy trầm ngâm nói:
- Thật ra có một con đường đi dương gian.
- Đường gì?
Mao Ô Quy nói:
- Đây là một lỗ hổng bí ẩn trong địa ngục, ít ai biết. Đây là một nhân vật thái cổ siêu giỏi lấy đi một món đồ trong địa ngục tạo thành sơ hở, cho đến nay vẫn chưa vá lại được.
Phong Phi Vân lòng máy động, chẳng lẽ Mao Ô Quy đang nói đến luân hồi chi ấn?
Thái cổ thần phượng lấy đi luân hồi chi ấn từ địa ngục là chuyện rất bí ẩn, hiếm ai biết vậy mà Mao Ô Quy biết chuyện đó?
Phong Phi Vân nói:
- Nhưng không ai biết lỗ hổng địa ngục kia nằm ở đâu.
- Ta biết!
Mao Ô Quy nói:
- Ta từng đi con đường đó, cực kỳ nguy hiểm. Lần ấy ta chín ©.h.ế.† một sống, chín mươi chín tám mươi mốt nạn, đấu chí ngoan cường, tinh thần sừng sững không ngã, kiên trì bao nhiêu trắc trở không sờn mới sống sót đi ra. Nếu không phải bị buộc hết cách thì ta không muốn đi con đường kia chút nào.
Huyết Giao nghi ngờ nhìn con rùa trắng mặt dày vô sỉ:
- Ngươi đã đi qua?
Mao Ô Quy xách đuôi Huyết Giao lên quất hai cái xuống đất, làm nó hộc m.á.∪.
Mao Ô Quy la lên:
- ©.h.ế.† tiệt, nói sao thì lão phu từng lăn lộn trong khu vực này, thét ra sấm mửa ra sét!
Có vẻ Mao Ô Quy thật sự biết lỗ hổng địa ngục, hắn dẫn Phong Phi Vân, Huyết Giao, thánh thực quả chạy đi.
Nghe Mao Ô Quy nói lỗ hổng kia tùy thời di chuyển, có khi nằm sâu trong địa ngục, đôi khi bay đến chín cửa q.∪.ỷ môn quan, muốn tìm ra nó không dễ dàng.
Cửa q.∪.ỷ môn thứ nhất xảy ra hỗn loạn lớn, khi Vô Thường q.∪.ỷ chủ biết Phong Phi Vân bỏ chạy chắc chắn sẽ phái đại quân q.∪.ỷ binh đuổi theo bắt. Với tu vi của Vô Thường q.∪.ỷ chủ không khó tính ra vị trí của cả đám.
Bọn họ không thể ở lại cửa q.∪.ỷ môn thứ nhất nữa.
Phong Phi Vân bỏ trốn sâu vào q.∪.ỷ môn quan, hắn mặc q.∪.ỷ giáp, có thể dễ dừng xuyên qua các q.∪.ỷ quan.
Đến ngày thứ tám Phong Phi Vân đã ở trong cửa q.∪.ỷ môn thứ năm.
Nơi này tối tăm hơn cửa q.∪.ỷ môn thứ nhất, lạnh lẽo hơn, âm khí nặng nề hơn, q.∪.ỷ binh cũng mạnh hơn. Thường thấy một con q.∪.ỷ vương lướt qua dấy lên sóng ngập trời, khí thế kh.ï.ế.p người.
Phong Phi Vân núp trong một gian nhà quy cũ nát, biến mất là các địa ngục khí xuyên qua nhưng bị Phong Phi Vân dùng thánh vực ngăn cách, không thể đụng vào người bọn họ.
Mao Ô Quy nằm trên bàn nói:
- Dù Vô Thường q.∪.ỷ chủ biết chúng ta chạy trốn sâu trong q.∪.ỷ môn quan cũng không dám dễ dàng đuổi theo. Chủ nhân cửa q.∪.ỷ môn thứ năm là một nhân vật siêu ghê gớm.
- Nhưng nếu Thanh Liên nữ thánh tu luyện xong, nàng căm hận phụ thân ngươi nhiều như thế, không chừng sẽ không tiếc trả giá đuổi theo. Cho nên chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi q.∪.ỷ môn quan.
Mao Ô Quy đang khắc q.∪.ỷ văn, vừa giống chữ lại giống phù lục lại như bản đồ.
Huyết Giao hỏi:
- Vậy lỗ hổng địa ngục bao lâu mới bay đến nơi này?
Phong Phi Vân nói:
- Nơi này là cửa q.∪.ỷ môn thứ năm, vị trí trung tâm q.∪.ỷ môn quan, có xác suất rất lớn gặp lỗ hổng địa ngục.
Bọn họ chờ trong cửa q.∪.ỷ môn thứ năm tận nửa tháng.
Phong Phi Vân dùng đại diễn thuật vừa suy tính vừa đi ra cửa q.∪.ỷ môn thứ năm, vào vùng hoang vắng đen kịt, núi q.∪.ỷ trập trùng, ao xác khắp nơi, sông m.á.∪ thi thủy chảy siết.
Q.∪.ỷ binh trong q.∪.ỷ môn quan cũng không dám đi ra ngoài cửa, chỗ đó có nhiều nguy hiểm chưa biết, sơ sẩy một cái là q.∪.ỷ vương cũng sẽ ©.h.ế.†.
Phong Phi Vân lẩm bẩm:
- Luân hồi đạo, thiên thiếu dương, thiên đô nguyên điểm...
Mấy từ này là Mao Ô Quy dạy Phong Phi Vân.
Về đạo suy tính thôi diễn thì Phong Phi Vân tu luyện đại diễn thuật lợi hại hơn Mao Ô Quy.
Phong Phi Vân đi qua dãy núi q.∪.ỷ, rừng q.∪.ỷ khói đen. Phong Phi Vân nhìn sông thây đỏ như m.á.∪ trước mặt, trên sông trôi nổi xác ©.h.ế.†, xương trắng, mùi cực kỳ khó ngửi.
Vẻ mặt Phong Phi Vân vui mừng nói:
- Chỗ này là thiếu dương lộ!
Phong Phi Vân lắc người biến thành cái bóng chớp mắt đã đứng ven sông.
Mao Ô Quy theo sau lưng Phong Phi Vân, sốt ruột nói:
- Không còn nhiều thời gian, tối đa khoảng mười phút sau lỗ hổng địa ngục sẽ đi qua từ thiên đô nguyên điểm.
Tuy lỗ hổng địa ngục trôi nổi nhưng nó có quy luật, Phong Phi Vân đang tìm điểm tọa độ lỗ hổng địa ngục. Thiếu dương lộ, thiên đô nguyên điểm.
← Ch. 1724 | Ch. 1726 → |