← Ch.1162 | Ch.1164 → |
- Ta chờ cái tay trái này của ngươi đã rất lâu rồi!
- Công Tôn Uyển Nhi, tỉnh lại!
Một kiếm hạ xuống, giống như từ lúc khai thiên lập địa!
Trong rất nhiều m.á.∪ tươi rơi ra, Q.∪.ỷ Mẫu kêu lên thảm thiết, cũng chói tai đến cực hạn. Trong mắt nàng mang theo sự sợ hãi, còn có kh.ï.ế.p vía. Nàng muốn giãy dụa, nhưng đại kiếm bắc mạch của Bạch Tiểu Thuần quá nhanh.
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi dám...
Theo ánh sáng màu xanh lam sáng chói chiếu ra, Q.∪.ỷ Mẫu phát ra tiếng gào thét thê lương. Trong tiếng kêu thảm thiết, thần sắc nàng vặn vẹo nhanh chóng lui về phía sau. Tóc tai nàng bù xù. Tay trái của nàng bị một kiếm của Bạch Tiểu Thuần... Trực tiếp chặt đứt!
- Bạch Tiểu Thuần, ta muốn g.ï.ế.✝ ngươi!
Q.∪.ỷ Mẫu điên cuồng. Cánh tay bị cắt đứt đau đớn mãnh liệt không phải là nguyên nhân khiến cho nàng điên cuồng. Nguyên nhân chân chính... Là câu nói thứ hai của Bạch Tiểu Thuần trước đó!
Đây chính là kế hoạch của Bạch Tiểu Thuần. Bước đầu tiên, hắn muốn khiến cho Q.∪.ỷ Mẫu đi ra khỏi chiếc thuyền xương. Bước thứ hai... Chính là nghĩ biện pháp c.h.é.ɱ xuống tay trái của Q.∪.ỷ Mẫu. Cũng chỉ có thể là tay trái!
Nhưng tất cả phát triển cũng không phù hợp với kế hoạch của Bạch Tiểu Thuần. Xuất hiện một ít biến số. Giống như Q.∪.ỷ Mẫu cuối cùng thi triển ra đạo pháp Thiên Tôn. Mức độ cường hãn của nó, loại thần thông này lại dường như có thể ngưng tụ ý niệm của toàn bộ chúng sinh trong Tà Hoàng Triều. Điều này ngoài dự đoán của Bạch Tiểu Thuần, khiến cho hắn trở tay không kịp. Đồng thời, hắn cũng cảm nhận được chỗ thật sự khủng kh.ï.ế.p của... cảnh giới Thiên Tôn!
Cũng chính là vào lúc đó, hắn nhớ tới cảm giác quen thuộc là từ chỗ nào... Năm đó ở khuê phòng bên trong chiếc thuyền xương này, Q.∪.ỷ Mẫu cũng từng thi triển qua đạo pháp cùng loại. Đạo pháp kia khống chế không phải là †.h.â.ᥒ †.h.ể của Bạch Tiểu Thuần, mà là ý thức của hắn. Hình như muốn đi bóp méo trí nhớ của hắn!
Hiện tại xem ra, hiển nhiên khi đó bởi vì bản thân của Q.∪.ỷ Mẫu không hoàn chỉnh, vì rời xa Tà Hoàng Triều, cho nên có thể làm được, không phải là mạnh mẽ khống chế †.h.â.ᥒ †.h.ể mình giống như bây giờ, chỉ có thể ở trong lúc mình không nhận thức được, thi triển đạo pháp Thiên Tôn đi mê hồn.
Mà bất luận là loại nào... cảnh tượng xuất hiện năm đó, lại một lần nữa hiện ra. Một tia niệm lực trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần đột nhiên xuất hiện. Trong nháy mắt, †.h.â.ᥒ †.h.ể hắn lại khôi phục tất cả hành động!
Trên thực tế Q.∪.ỷ Mẫu chắc hẳn có thể nghĩ tới. Chỉ là nàng chung quy vẫn sơ sót. Dù sao nơi này là đại lục Vĩnh Hằng. Uy lực Thiên Tôn Pháp có thể đạt được mười phần. Nàng không có ý thức được, Bạch Tiểu Thuần lại còn có thể hóa giải!
Mà nàng càng không nghĩ đến, mục đích của Bạch Tiểu Thuần ại là tay trái của mình!
Bạch Tiểu Thuần lạnh lùng nhìn Q.∪.ỷ Mẫu lui về phía sau. Hắn không để ý đến tiếng gào thét thê lương này của Q.∪.ỷ Mẫu. †.h.â.ᥒ †.h.ể hắn cũng lui về phía sau. Hắn cầm tay trái của Q.∪.ỷ Mẫu, lúc này chợt vung lên, thần thức dung nhập vào bên trong, trực tiếp tản ra sóng dao động. Sau đó, hắn giống như kích phát tàn hồn ẩn giấu ở bên trong cánh tay trái này của Q.∪.ỷ Mẫu.
Trong nháy mắt, cánh tay trái này lại hóa thành một mảnh huyết vụ, ngưng tụ thành một thân ảnh mơ hồ...
Chính là tiểu nữ hài năm đó ở trên chiếc thuyền xương, bị Q.∪.ỷ Mẫu dung hợp...
Nàng chậm rãi mở mắt ra, sâu bên trong mắt nàng lộ ra sự mờ mịt. Nàng nhìn tất cả mọi thứ ở bốn phía xung quanh, dường như còn chưa có tỉnh táo... Cho đến khi bên tai của nàng, truyền đến âm thanh ẩn chứa tu vi của Bạch Tiểu Thuần, trực tiếp ở trong hồn của nàng, giống như tiếng chuông lớn vậy vang vọng.
- Công Tôn Uyển Nhi!
Công Tôn Uyển Nhi là ai? Cái tên này thật quen thuộc, giống như là ta đã từng dùng qua...
Tiểu nữ hài mê man nhìn Bạch Tiểu Thuần, lại nhìn bốn phía xung quanh.
- Năm đó, nàng thất bại, bị bản tôn của nàng cắn nuốt dung hợp. Hiện tại... Ta một lần nữa thức tỉnh nàng. Lại cho bản thân nàng... Từ nay về sau, có cơ hội làm chủ đạo hồn. Ta chỉ cần nàng đi cướp đoạt chiến thuyền, trong quá trình đi về phía Thánh Hoàng Triều, nghe hiệu lệnh của ta là được!
Trong đầu của tiểu nữ hài giống như có âm thanh chuông lớn lại một lần nữa vang vọng, khiến cho †.h.â.ᥒ †.h.ể nàng run rẩy. Hình như ở trong trí nhớ, có vô số mảnh nhỏ phải lao tới, muốn tổ hợp cùng một chỗ, nhưng lại vẫn không có cách nào làm được.
Bạch Tiểu Thuần nhíu mày. Nhìn thần sắc tiểu nữ hài lúc này vặn vẹo, mang theo sự thống khổ, trong mắt lại mờ mịt giãy dụa, hắn giơ tay phải lên, đặt ở trên đỉnh đầu của tiểu nữ hài. Thần thức của hắn lại bạo phát, hóa thành một đạo thiên lôi, ở trong trí nhớ tàn hồn của tiểu nữ hài, trực tiếp n.Ổ †.u.ᥒ.g ra!
Ầm ầm ầm!
Thiên lôi vang vọng. Hình như tất cả mảnh nhỏ trong đầu của tiểu nữ hài n.Ổ †.u.ᥒ.g, khiến cho những mảnh nhỏ ký ức này bay lượn, một lần nữa ngưng tụ lại cùng nhau. †.h.â.ᥒ †.h.ể của nàng càng thêm run rẩy. Nàng hít thở càng lúc càng gấp rút. Sự mờ mịt trong mắt nàng dần dần biến mất với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Thay vào đó, lại là một sự u ám sắc bén và khí tức băng hàn khiến người ta sởn tóc gáy!
- Tiểu ca ca...
Tiểu nữ hài bỗng nhiên cười, ngẩng đầu, nhìn Bạch Tiểu Thuần. Dáng vẻ tươi cười của nàng sáng lạng, Công Tôn Uyển Nhi, trở về!
Tất cả những điều này nhìn như thong thả, nhưng trên thực tế đều chỉ phát sinh trong vòng mấy cái hít thở. Công Tôn Uyển Nhi lộ ra dáng vẻ tươi cười, lúc này rơi ở trong mắt Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần cho dù đã vượt qua chuẩn Thiên Tôn, cũng cảm thấy da dầu có chút tê dại. Công Tôn Uyển Nhi này ở bên trong thế giới Thông Thiên những năm qua, đã cho Bạch Tiểu Thuần ấn tượng quá khắc sâu.
- Còn ngươi nữa... Q.∪.ỷ Mẫu!
Công Tôn Uyển Nhi rõ ràng đang đứng đối diện với Bạch Tiểu Thuần ở nơi đó, nhưng đầu lại chợt đảo ngược, q.∪.ỷ dị chuyển ở sau đầu, nhìn về phía Q.∪.ỷ Mẫu đã mất đi cánh tay trái, lúc này khí tức dao động kịch liệt, sắc mặt biến cực kỳ khó coi.
Công Tôn Uyển Nhi lại cười. Tiếng cười của nàng càng lúc càng lớn, cũng chói tai, cũng q.∪.ỷ dị. Mặc dù khí tức trên người nàng vẫn yếu ớt, nhưng giờ phút này, nàng hình như sử dụng tiếng cười nói cho tất cả mọi người biết, nàng... thật sự đã trở về!!
Trong mắt nàng không có nửa điểm mờ mịt. Ánh mắt nàng lóe lên, còn lập tức lại phân tích ra tất cả mọi chuyện. Rõ ràng theo kế hoạch của Bạch Tiểu Thuần, năm đó nàng bị Q.∪.ỷ Mẫu dung hợp, vốn mang theo không cam lòng mãnh liệt. Lúc này nàng hoàn toàn không có chút do dự nào, đã quyết định, hợp tác cùng Bạch Tiểu Thuần!
← Ch. 1162 | Ch. 1164 → |