← Ch.0650 | Ch.0652 → |
Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn biết trải nghiệm lần này rất quý giá, hắn trấn định tâm thần nâng tay phải lên, hắn hư không một trảo, trường thương màu đỏ trong túi trữ vật lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Trong nháy mắt hắn cầm trường thương, toàn bộ thiên địa sinh ra tiếng nổ lớn, lôi trì trên cao dừng lại, dường như bị quấy nhiễu trở nên vặn vẹo.
Thậm chí gió thổi bốn phía, mặt đất dưới chân và cả hư vô cũng phải yên tĩnh, ngay cả lão tổ Thái gia đứng giữa không trung vẫn bảo trì trạng thái đó, thần thái sợ hãi cũng dừng lại trên gương mặt.
Toàn bộ thiên địa, chỉ có một mình Bạch Tiểu Thuần hành động, cũng chỉ có trường thương màu đỏ đang di chuyển.
Trường thương màu đỏ là pháp bảo thành danh của Cự Q.∪.ỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần khó thi triển nhưng hiện tại bộc phát khát m.á.∪ trong tay hắn, dường như nó vô cùng hưng phấn.
Trên thân thương xuất hiện huyết long chín đầu, nó tấn công lão tổ Thái gia, thanh thương này có tên là Cửu Long Diệt Thần Thương!
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần sinh sát cơ, hắn cầm trường thương, thiên địa dừng lại, trường thương đánh thẳng vào lão tổ Thái gia!
Chỉ một đ.â.ɱ đơn giản nhưng lại hóa thành lỗ đen, lỗ đen không ngừng xoay tròn và hóa thành lực lượng cực kỳ đáng sợ.
Nó có thể đánh nát hình ảnh, đánh vỡ bình tĩnh, gió chung quanh bị xé nát, mặt đất vỡ vụn, tất cả tộc nhân Thái gia phun m.á.∪ tươi, có không ít người không chịu nổi đã hóa thành m.á.∪ tươi.
Càng kinh người hơn chính là lôi trì trên bầu trời bị trường thương đánh vỡ vụn, lỗ đen thôn phệ không còn lại cái gì.
Vẫn chưa kết thúc, lão tổ Thái gia ngưng kết chiến phủ căn bản không có cơ hội c.h.é.ɱ xuống, chiến phủ sụp đổ, ngay cả †.h.â.ᥒ †.h.ể lão tổ Thái gia cũng tan nát.
Trong †.h.â.ᥒ †.h.ể vỡ nát của lão tổ Thái gia có tiếng gào thét thê lương vang lên, †.h.â.ᥒ †.h.ể huyết nhục mơ hồ Nguyên Thần của hắn bay ra, sắc mặt của hắn mang theo tuyệt vọng, mang theo vô tận sợ hãi muốn rời khỏi nơi đây.
Lỗ đen xuất hiện và ngưng tụ lực lượng hắn không thể ngăn cản, Nguyên Thần của lão tổ Thái gia không chạy thoát.
- Không, không!!
Lão tổ Thái gia thét lên, hắn sợ, hắn sợ hãi, hắn không nghĩ tới một giọt hồn huyết của Cự Q.∪.ỷ Vương lại có thể giúp người ta trở thành Bán Thần.
Hắn không tưởng tượng nổi, bởi vì việc này quá mức hoang đường... Càng không phù hợp phán đoán giữa hắn và Cự Q.∪.ỷ Vương, có thể làm được điểm này sẽ nói rõ tu vi bản thân Cự Q.∪.ỷ Vương đã vượt qua Bán Thần, trở thành... Đại Thừa!!
Đây là chuyện không có khả năng!
Chỉ có giải thích khác, chính Bạch Hạo là tồn tại đặc thù.
Cho dù giải thích như thế nào, đối với lão tổ Thái gia mà nói đều là trí mạng, trong tiếng kêu thảm hắn còn không ngừng giãy dụa, mắt thấy Nguyên Thần sắp bị lỗ đen hút vào... †.h.â.ᥒ †.h.ể Bạch Tiểu Thuần run lên, khí tức Bán Thần khí của hắn giảm xuống, trong chớp mắt từ Bán Thần trở lại Kết Đan.
Loại cảm giác khí tức áp đảo cả thiên địa giảm xuống còn Kết Đan†.h.â.ᥒ †.h.ể Bạch Tiểu Thuần nhất thời không thể thích ứng liền phun m.á.∪ tươi, †.h.â.ᥒ †.h.ể lảo đảo lui ra phía sau, trường thương huyết sắc trong tay hắn cũng ảm đạm, chín đầu huyết long cũng biến mất.
- Đáng tiếc...
Bạch Tiểu Thuần hoảng hốt, hắn thì thào nói nhỏ, lần đầu tiên hắn có cảm giác si mê lực lượng cường đại như thế. Trong nháy mắt lỗ đen tiêu thất, Nguyên Thần lão tổ Thái gia bước một vòng trước Q.∪.ỷ Môn Quan, hắn vẫn còn run rẩy, hắn xuất hiện ngoài ngàn trượng, hắn quay đầu nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đứng ở nơi đó, bị hào quang truyền tống bao phủ và biến mất.
Nguyên Thần lão tổ Thái gia không ngừng run rẩy, cảm giác †.Ử v.ℴ.ᥒ.g vừa rồi làm trái tim của hắn đập rộn ràng, hắn nếu như khí tức Bạch Tiểu Thuần còn kiên trì thêm một hồi thì hắn phải thân tử đạo tiêu.
Mặc dù †.h.â.ᥒ †.h.ể sụp đổ, Nguyên Thần vẫn còn, đối với lão tổ Thái gia mà nói đã nhặt được cái mạng, ngay sau đó hắn sợ hãi và điên cuồng.
- Bọn chúng... Trốn ra khỏi thành Cự Q.∪.ỷ!
- Nếu không thấy tìm thấy bọn chúng, mấy tháng sau, Cự Q.∪.ỷ Vương trở về...
- Bán Thần... Bán Thần... Diệt sát Thiên Nhân chỉ cần một thương!
Nguyên Thần lão tổ Thái gia run rẩy, hắn nhanh chóng quay về Trần gia, hắn muốn đi tìm lão tổ Trần gia, muốn đi tìm lão tổ Bạch gia, đây là hạo kiếp ba đại gia tộc nhất định phải hóa giải.
Thậm chí bọn họ còn lập lời thề, xem như một người trong đó trọng thương, những người khác cũng không được thừa cơ xuất thủ, bọn họ nhất định phải làm như vậy, sau đó... Mới có thể liều lĩnh đuổi theo g.ï.ế.✝ Cự Q.∪.ỷ Vương và Bạch Hạo!
Truyền tống trận kia không có khả năng truyền tống quá xa, tối đa chỉ khoảng mười vạn dặm mà thôi.
Lúc lão tổ Thái gia đi tìm lão tổ Trần, Bạch, trong thành Cự Q.∪.ỷ có vô số người chú ý kết quả của trận chiến này, chuyện có quan hệ với Bạch Hạo cũng truyền ra thật nhanh, các thế lực trong thành Cự Q.∪.ỷ, tất cả Hồn tu đều biết quá trình của việc này, tất cả mọi người đều la thất thanh, tâm thần rung động rất mạnh.
- Trọng thương lão tổ Bạch gia, trọng thương lão tổ Trần gia, diệt nhục thân lão tổ Thái gia!!
- Bạch Hạo này quá mạnh!
- Trời ạ, Bạch Hạo này chỉ một mình đã nghiền áp ba đại gia tộc.
- Cự Q.∪.ỷ Vương chạy rồi... Có thể tưởng tượng, một khi khôi phục trở về, ba đại gia tộc cũng tốt, sáu đại Thiên Hầu cũng được, tất cả không ai sống nổi, mà Bạch Hạo... Mặc kệ trước kia hắn đắc tội Cự Q.∪.ỷ Vương thế nào, lần này liều ©.h.ế.† đến một bước này, sợ rằng hắn sẽ trở thành tồn tại dưới một người trên vạn vạn người thành Cự Q.∪.ỷ.
Chuyện p.h.ả.ᥒ l.o.ạ.ᥒ trong thành Cự Q.∪.ỷ phát sinh tới hiện tại chưa tới hai mươi canh giờ.
Trong thời gian ngắn như vậy, đối với tất cả thế lực và Hồn Tu thành Cự Q.∪.ỷ đều là biến cố to lớn, nghịch chuyển không thể tưởng tượng nổi, quả thực nghe rợn cả người.
Từ khi Cửu U Vương thăm dò, sáu đại Thiên Hầu làm phản, bốn đại Thiên Nhân ra tay, cho đến khi Cự Q.∪.ỷ Vương không địch lại thân ảnh tiêu tán, đây chỉ là màn dạo đầu, ngay sau khi phân thân biến mất đã diễn ra màn kế tiếp.
Toàn thành tìm kiếm bản tôn Cự Q.∪.ỷ Vương ngay lúc này, Bạch Hạo xuất hiện, buộc bản tôn Cự Q.∪.ỷ Vương xuất hiện trước mặt tất cả mọi người, rồi sau đó tất cả... Mặc dù trôi qua bao nhiêu năm sau cũng hiển hiện trong tâm thần mọi người.
ba đại Thiên Nhân trọng thương, Bạch Hạo mang theo Cự Q.∪.ỷ Vương... Chạy ra khỏi thành Cự Q.∪.ỷ!
Hiện tại cái tên Bạch Hạo hiển hách như mặt trời ban trưa trong thành Cự Q.∪.ỷ, thậm chí có thể tưởng tượng, dùng không bao lâu sẽ từ thành Cự Q.∪.ỷ truyền khắp Man Hoang.
← Ch. 0650 | Ch. 0652 → |