Truyện:Quang Chi Tử - Chương 066

Quang Chi Tử
Trọn bộ 320 chương
Chương 066: (không tựa)
0.00
(0 votes)


Chương (1-320)

Đông Nhật đi rồi, ta bây giờ thầm nghĩ phải nhanh chóng khôi phục m.⩜ p.h.á.p lực, ta nhắm mắt lại, toàn bộ tinh thần tập trung vào kim cầu trong cơ thể đang vận chuyển, hấp thu rồi áp súc m.⩜ p.h.á.p lực. Như vậy vẫn quá chậm, ta thử thay đổi, gọi về quang nguyên tố từ không khí.

Ta cảm thấy rất nhiều quang điểm bay quanh ta, so với ta tự chữa trị quả nhiên nhanh hơn, ta toàn tâm hướng toàn bộ kinh mạch dụng m.⩜ p.h.á.p lực khôi phục.

Rồi trận đấu cũng bắt đầu, trên đài bên ta chỉ có 3 người là ta, tu ti cùng đông nhật vì hành áo và cao đức thương thế quá nặng nên không thể tiếp tục tham gia trận đấu. Lần trước nếu cuối cùng ta còn m.⩜ p.h.á.p lực có thể vì bọn họ khôi phục một chút, tuy vậy bây giờ m.⩜ p.h.á.p lực của ta cũng chưa đến 70% lúc tốt nhất nhưng ta vẫn muốn liều mạng.

Vốn buổi sáng ta phát hiện chính mình m.⩜ p.h.á.p lực không thể khôi phục hoàn toàn nên đã thử liên lạc cùng tiểu kim, hy vọng nhờ lực lượng to lớn của nó mà đạt thắng lợi trong trận đấu nhưng dù gọi thế nào nó cũng không tỉnh. Sau nghĩ lại, ta mới biết vì trận đấu trước ta đã dốc hết m.⩜ p.h.á.p lực, tiểu kim sợ ta †.h.â.ᥒ †.h.ể thụ thương, nó đã đưa chính mình m.⩜ p.h.á.p lực tích trữ được dều truyền hết cho ta, chính nó bởi vì m.⩜ p.h.á.p lực can kiệt mà tiến vào ngủ say, nếu không ta khi đó căn bản khôi phục không được 30% m.⩜ p.h.á.p lực.

Hôm nay đến xem trận đấu có rất đông người đương nhiên cả hai bên công tước cùng Văn sư phụ cũng tới.

Bây giờ dù nói thế nào đều chậm rồi, chỉ có thể liều mạng, chúng ta lựa chọn c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ đoàn thể, chỉ có điều lần này ta đứng ở đầu tiên. Ta cầm trong tay m.⩜ p.h.á.p trượng, nhìn đối thủ ta trong lòng cảm giác bọn họ giữ tuyệt đối ưu thế, dù vậy họ cũng không có biểu hiện đắc ý, họ rất trầm tĩnh đứng ở phía đối diện tựa như một toà núi cao vững chãi, làm ta không thể nhìn thấu, ta biết lần c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ này tuyệt đối không kém hơn so với lần trước.

Hôm nay chúng ta nhất định thần kỳ chiến thắng, ta cũng không nói lời nào, m.⩜ p.h.á.p trượng giơ lên, mắt nhắm lại dụng tâm cảm ứng, chú ngữ cũng không niệm, mà là dụng đấu khí tụ tập tại m.⩜ p.h.á.p trượng đồng thời phóng ra m.⩜ p.h.á.p lực từ kim đan, làm cho chúng dung hợp, đến lúc ta cảm thấy chúng đã bão hoà chính là ta tại chỗ chíên hổ đại ca trong lúc vô ý mà phát minh ra m.⩜ p.h.á.p đấu khí dung hợp kỹ thuật, mặc dù còn chưa thành thục, như lúc này m.⩜ l.ự.© là chính còn đấu khí chỉ phụ trợ, chính là ta cũng không có biện pháp nào hơn, m.⩜ p.h.á.p lực của ta lúc này không thể dùng đại m.⩜ p.h.á.p, dùng cách này còn có thể tiết kiệm một chút pháp lực.

Bỉ Kì cảm thấy trên người ta phát ra khí thế cường đại, m.⩜ p.h.á.p trượng tụ tập một lực lượng đáng sợ, hắn không biết là m.⩜ p.h.á.p gì, chỉ cùng nhau thành lập một cường đại vòng phòng ngự.

Ta dùng tâm linh cảm ứng nói cho Đông Nhật chuẩn bị bắn tên đây là cơ hội duy nhât của chúng ta, tuyệt đối không thể thất bại.

Ta vươn tay trái, m.⩜ p.h.á.p lực còn thừa toàn bộ ngưng tụ, trong tay phát ra quang mang nhàn nhạt kim quang, ta ngâm chú ngữ:" Quang nguyên tố, bằng hữu của ta, ta thỉnh cầu các ngươi phát ra vô tận ngọn lửa, †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† địch nhân trước mắt." Đây là m.⩜ p.h.á.p quang hệ cấp bảy quang diễm thôn thiên.

Theo chú ngữ, tảng lớn quang diễm ngập trời do quang nguyên tố tạo thành vây quang vòng phòng hộ. Bỉ Kì biết nếu chỉ phòng ngự sẽ rất bị động, hắn cũng không che dấu thực lực, trên người phát ra kim quag nhàn nhạt, kỵ sĩ kiếm giơ cao hô:"Diệt thiên thập trảm". Hắn không c.h.é.ɱ về phía ta mà c.h.é.ɱ lên m.⩜ p.h.á.p của ta chính là bầu trời, thiên không tựa như bị xé rách, xuất hiện một cai khe hình chữ thập, toàn bộ quang nguyên tố bị hút vào đó, chân chính quang minh kỵ sĩ, Tu Đạt thật sự bồi dưỡng nhiều nhân tài.

Dưới sân Văn sư phụ sắc mặt đại biến, ông biết ý nghĩa thực sự của chiêu này.

Ta nghĩ chiêu này cùng thứ nguyên trảm rất giống nhưng uy lực lớn hơn rất nhiều, ta không thể do dự, m.⩜ p.h.á.p trượng phóng xuất một đạo quang nhận về phía đối phương, đây mới chân chính là một chiêu tất sát, vừa rồi là m.⩜ p.h.á.p mê hoặc đối phương thôi, ta toàn lực tấn công m.⩜ p.h.á.p cùng thể lực đều tiêu hao, nửa quỳ trên mặt đất, trong lòng thầm nghĩ, Đông Nhật còn lại tựu xem chính ngươi hành động.

Bỉ Kì hô:" mọi người cẩn thận" đồng thời nhanh chóng chuyển lên đầu tiên, kỵ sĩ kiếm phát ra một đạo kim quang " Tha kiếm trảm " nếu hắn có chuẩn bị tất ta không thể làm gì được, nhưng hắn vừa tiếp một m.⩜ p.h.á.p cấp bảy của ta không ngờ tới ta công kích tiếp ngay m.⩜ p.h.á.p cấp tám.

Đấu trường phát ra một tiếng nổ lớn, sau đó khắp sân tràn ngập sương khói, ta bị lực phản chấn mãnh liệt đẩy về phía sau, tu ti ôm lấy ta, nhất chiêu s.á.† †.h.ủ của ta có thể dùng đến cũng là chiêu tuyệt sát.

Năm đạo quang ảnh nhàn nhạt, từ phía sau tu ti và ta xuất hiện, phóng vào trong sương khói. Nhất thời từ sương khói truyền ra những tiếng kêu đau đớn, ta trong lòng mừng rỡ, thành công rồi.

Quang ảnh vừa rồi không phải ta phát ra Đông Nhật vẫn chờ cơ hội từ đầu, hắn dồn hết đấu khí cùng m.⩜ p.h.á.p lực vào năm mũi tên rồi dùng nhãn lực tinh minh thiên phú của tinh linh phát ra tất sát chi tiễn.

Chương (1-320)