← Ch.1492 | Ch.1494 → |
Rét lạnh, cảm giác rét lạnh đ.â.ɱ vào trong †.h.â.ᥒ †.h.ể bốn người, ngay cả hồn sủng của bọn họ cũng không tự giác bật lui về phía sau.
Thi cát tiêu tán, nội tâm hoảng sợ của Hứa Lô dần dần chuyển sang phẫn nộ!
Hắc bạch ma nhân cố ý hoãn chậm tiết tấu tiến công, chính là vì muốn làm cho bọn họ sợ hãi.
Hứa Lô cắn răng, tự nói với mình tuyệt không thể sợ hãi người kia!
- Ngươi có thể sống lâu hơn những người khác một ít thời gian!
Ánh mắt ma nhân giống như có thể chứng kiến che giấu dưới sự phẫn nộ là vẻ bất an khủng hoảng của Hứa Lô, trào phúng nói.
Bỗng nhiên, ánh mắt Sở Mộ tập trung Quách Ân Long!
Sở Mộ nâng lên hai tay, giơ cao khỏi đầu, trong bàn tay hắn đột nhiên ma diễm bốc cao, rất nhanh huyễn hóa thành một thanh hắc bạch cự kiếm!
Thanh ma diễm cự kiếm còn vượt cả thiên địa ma kiếm trận, cao ngất tầng mây, làm cho người ta căn bản không thể chứng kiến tới đỉnh phong!
Ma diễm cự kiếm nếu c.h.é.ɱ xuống như thế, không biết sẽ bổ ra một khe nứt kinh khủng tới bậc nào!
Hắc bạch ma kiếm kinh khủng bị Sở Mộ vung cao trong tay, ánh mắt của hắn tập trung Thống Phong Kỳ của Quách Ân Long!
Sắc mặt Quách Ân Long một mảnh tái nhợt, chứng kiến ma nhân vung lên đại kiếm to lớn trong tay, cho dù tốc độ của Thống Phong Kỳ thật nhanh nhưng căn bản không biết nên làm sao né tránh!
- Ông...
Một kiếm c.h.é.ɱ rụng, mặt đất bổ làm hai!
Vị trí của Thống Phong Kỳ hoàn toàn bị chuôi cự kiếm chiếm lĩnh, hình thể cực lớn của nó ngay cả cơ hội tránh thoát cũng không có, trực tiếp bị tước từ đầu tới bụng, chia làm hai nửa như mặt đất!
Hắc sắc ma diễm thổi quét, ngân sắc ma diễm quét ngang, uy lực một kiếm không chỉ trực tiếp c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ Thống Phong Kỳ, ngay cả Mãng Vĩ Lam Sư cùng Huyết Q.∪.ỷ đều bị lực lượng ma diễm lan tràn đánh bay ra ngoài!
Thế công của hai hồn sủng bất hủ cấp nháy mắt liền tan rã, không chỉ không cứu được Thống Phong Kỳ, còn bị ma diễm mãnh liệt thiêu đốt l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ!
- Hai ngươi gấp gáp tìm ©.h.ế.† như vậy, vậy cùng ©.h.ế.† đi!
Sở Mộ g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† Thống Phong Kỳ liền lạnh lùng nhìn lướt qua Ứng Tiết Phong cùng Trầm Cửu Q.∪.ỷ!
Không gian trảo thủ!
Sau khi đoạt mệnh kiếm biến mất, tay trái cùng tay phải Sở Mộ phân ra trảo vào hư không, Mãng Vĩ Lam Sư cùng Huyết Q.∪.ỷ lập tức bị kéo giật trở về!
- Băng!
Hai hồn sủng bất hủ cấp vừa bị kéo giật trở về lập tức va chạm vào nhau, khiến miệng phun m.á.∪ tươi.
Nhưng thế công của Sở Mộ còn chưa chấm dứt, không gian trảo thủ của hắn vẫn nắm giữ †.h.â.ᥒ †.h.ể hai hồn sủng bất hủ cấp, dùng đôi mắt lạnh lùng như tử thần tuyên án muốn đem tính mạng bọn chúng mang đi!
- Hắc Ám Hỏa Hình!
Sau thoáng tự hỏi ngắn ngủi, trong lòng Sở Mộ đã có đáp án, Huyết Q.∪.ỷ liền ném vào trong Hắc Ám Hỏa Hình, dùng ngân sắc hỏa diễm †.h.ï.ê.u s.ố.ᥒ.g!
Lực lượng của hắc ám ma trảo cùng không gian trảo thủ mạnh mẽ đem Huyết Q.∪.ỷ ném tới một đoàn lực lượng hắc ám.
Hắc ám năng lượng bắt đầu biến ảo, biến thành một hỏa hình cái ma q.∪.ỷ!
Huyết Q.∪.ỷ không hề có chút cơ hội phản kháng, bị hai loại lực lượng của Sở Mộ mạnh mẽ trói buộc lên trên giá hỏa hình!
Q.∪.ỷ khí cuồng táo †.à.ᥒ s.á.† thổi quét chung quanh, Huyết Q.∪.ỷ thao tác q.∪.ỷ lực muốn đem giá hỏa hình phá hủy.
Nhưng lực lượng hắc ám giam cầm thật cường đại, lực lượng của Huyết Q.∪.ỷ hoàn toàn không thể phá hủy nó.
Thân hình Huyết Q.∪.ỷ bị cấm cố, kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì Trầm Cửu Q.∪.ỷ phi thường rõ ràng.
- Cùng hồn sủng của ngươi cùng nhau thể nghiệm loại tư vị này!
Sở Mộ cười tàn nhẫn.
Bàn tay đảo qua, Sở Mộ phóng xuất một đạo không gian loạn lưu, đem Quang Hoàng cùng Mãng Vĩ Lam Sư đang muốn quấy rầy hắn hành sự quét bay ra ngoài.
Tốc độ phóng thích kỹ năng của Sở Mộ thật nhanh, vừa quét bay hai hồn sủng bất hủ cấp lập tức thi triển không gian trảo thủ!
Trầm Cửu Q.∪.ỷ còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần lập tức bị một bàn tay không gian vô hình chụp vào cổ họng.
Trầm Cửu Q.∪.ỷ không ngừng giãy dụa hai chân, xanh mặt muốn niệm chú ngữ.
Sở Mộ căn bản không cho hắn cơ hội niệm chú ngữ, ngón trỏ cùng ngón cái bóp chặt, suýt nữa đã trực tiếp bẻ gãy của của hắn.
Sở Mộ không muốn cho hắn được ©.h.ế.† thống khoái, hắn thả lỏng tay cho Trầm Cửu Q.∪.ỷ thở một hơi, sau đó trực tiếp ném lên giá hỏa hình, trói buộc hắn cùng một chỗ với hồn sủng chính mình!
- Hô...
Bàn tay Sở Mộ hiện lên ngân sắc hỏa diễm, hướng giá hỏa hình ném qua!
Cả giá hỏa hình trong nháy mắt bị ngân sắc hỏa diễm thiêu đốt bốc cao, †.h.ï.ê.∪ ©.h.á.ÿ trên người Trầm Cửu Q.∪.ỷ cùng Huyết Q.∪.ỷ!
Hắc sắc ma diễm cũng ngân sắc ma diễm khác nhau ở chỗ hắc sắc ma diễm có được lực thiêu hủy càng mạnh, tính hủy diệt càng mạnh, có thể dễ dàng làm cho một sinh mệnh biến mất trên thế giới này.
Sở Mộ không sử dụng hắc sắc ma diễm mà dùng ngân sắc ma diễm †.r.a †.ấ.n Trầm Cửu Q.∪.ỷ cùng hồn sủng của hắn, bởi vì l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ loại người này đã ô uế không chịu nổi, không dùng †.r.a †.ấ.n hắn không cách nào rửa sạch mối thù của những người từng bị Trầm Cửu Q.∪.ỷ lăng nhục cùng tuyệt vọng thống khổ khi bị hắn g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† ngày trước!
Mà ngân sắc ma diễm †.r.a †.ấ.n l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ còn hơn xa hắc sắc ma diễm!
Trên hắc ám hỏa hình, ngân sắc ma diễm thiêu đốt, một người cùng một đầu Huyết Q.∪.ỷ lúc này đã bị hỏa diễm hoàn toàn bao vây!
Ngọn lửa âm lãnh xuyên thấu qua †.h.â.ᥒ †.h.ể bọn hắn, trực tiếp tiến vào trong l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ, ngọn lửa thiêu đốt l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ thống khổ làm cả khuôn mặt Trầm Cửu Q.∪.ỷ biến dạng, muốn thống khổ gào thét nhưng cổ họng vừa bị Sở Mộ bẻ gãy vài phần, không kêu được ra tiếng, ngược lại đầu Huyết Q.∪.ỷ của hắn lại không ngừng kêu rú lồng lộn!
Hỏa diễm vốn có tác dụng khắc chế nhất định đối với q.∪.ỷ hệ sinh vật, l.ï.ᥒ.h h.ồ.ᥒ ma diễm càng không cần phải nói!
- Hô hô hô hô...
Hắc ám hỏa hình cùng ngân sắc ma diễm sừng sững trên cao, Thần Tông Hứa Lô cùng Hải Chủ Tiết Ứng Phong có thể rõ ràng nghe được tiếng kêu rên thống khổ của Trầm Cửu Q.∪.ỷ cùng tiếng gào thét của Huyết Q.∪.ỷ vang ra!
Từ nguyên lai bảy người biến thành hai người, cuộc chiến này đã không còn thay đổi, ma nhân dùng một cuộc g.ï.ế.✝ chóc tàn nhẫn chứng minh hắn áp đảo toàn bộ lực lượng của bọn hắn, cùng sự tàn nhẫn khiến lòng người khủng hoảng của hắc bạch ma nhân kia!
- Hắn còn phải bị thiêu đốt một hồi mới có thể ©.h.ế.†, nhưng cuối cùng ba người các ngươi sẽ cùng ©.h.ế.† chung một thời gian!
Sở Mộ không ngừng dùng lời nói đến kích thích hai người còn lại.
Hắn làm như vậy chỉ vì không muốn làm cho mấy người vô cùng hung ác kia phải ©.h.ế.† quá đột ngột, phải ©.h.ế.† mà không hề hay biết!
Sở Mộ muốn nói rõ cách ©.h.ế.† của bọn hắn, muốn cho bọn hắn biết thời gian phải †.Ử v.ℴ.ᥒ.g, làm bọn hắn ©.h.ế.† đi trong thống khổ tuyệt vọng nhất!
Nếu nhìn không thấy nỗi thống khổ của những người này, cùng thần tình hối hận của bọn hắn, Sở Mộ làm sao có thể làm nội tâm mình bình ổn xuống dưới, bởi vì những người này đã làm hắn cảm thấy thống khổ, bi thương, tuyệt vọng!
← Ch. 1492 | Ch. 1494 → |