← Ch.1450 | Ch.1452 → |
- Đại Đạo Chí Tôn cảnh thập trọng thiên.
Lý Nguyên Bá phảng phất như hài tử khoe khoang với cha mẹ mình, nói không giữ lại chút nào.
Đại Đạo Chí Tôn!
Khổng Tuyên há to mồm, tựa như sét đánh ngang tai, ở trong đầu hắn bỗng nhiên vang lên, để hắn nửa ngày không bình tĩnh nổi.
Lý Nguyên Bá tâm tư đơn giản, không có đa tưởng, lôi kéo Khổng Tuyên, cười nói:
- Huynh trưởng, cùng ta chung một chỗ hiệu lực cho Bệ Hạ đi, Bệ Hạ có thể để ngươi siêu việt ta a, nếu không ngươi tốn hao bao nhiêu thời gian mới có thể thành Thánh, chớ nói chi là Thiên Đạo Chí Thánh, những Thiên Đạo Chí Thánh kia đều đã sống mấy chục triệu năm, thậm chí trên trăm trăm triệu năm a.
Khổng Tuyên càng nghe càng xấu hổ, nhưng tim của hắn không kiềm hãm được cuồng loạn lên.
Ai không muốn nhanh chóng mạnh lên?
Hắn không ngốc, nếu như Lý Nguyên Bá nói là thật, hắn muốn đạt tới cảnh giới như Lý Nguyên Bá, sợ là phải chục tỷ năm, thậm chí càng lâu, nói không chừng đời này vô vọng.
Thánh Nhân, Thiên Đạo Chí Thánh, Đại Đạo Chí Tôn, Đại Đạo Đế Tôn.
Những cảnh giới này nghe liền để hắn theo không kịp, chớ nói chi là siêu việt.
- Chẳng lẽ Tần Thiên Đế thật có năng lực này?
Khổng Tuyên bàng hoàng, nhưng Lý Nguyên Bá sẽ không lừa hắn, điểm này hắn rõ ràng nhất.
- Huynh trưởng! Đừng sầu lo, bây giờ Thánh Nhân ở Đại Tần thiên đình rất nhiều, ngay cả ta là Đại Đạo Chí Tôn cũng không dám nói vô địch, chúng ta vẫn luôn đánh giá thấp Bệ Hạ, Bệ Hạ chính là Viễn Cổ Thiên Đế chuyển thế, chúng sinh chi sư, vị Thánh Nhân thứ nhất của Hỗn Độn sơ khai!
Lý Nguyên Bá nói tới Tần Quân, thao thao bất tuyệt, tự tự châu ngọc.
Khổng Tuyên càng nghe càng kinh hãi, cảm giác thế giới quan bị phá vỡ.
Đại Tần thiên đình đã khủng bố như thế sao?
Hắn bỗng nhiên động tâm, lại liên tưởng đến lần thứ nhất nhìn thấy Tần Quân, trong minh minh cảm giác lần nữa hiển hiện.
Chẳng lẽ Tần Quân thật là Đại Đạo chỉ dẫn cơ duyên cho hắn?
- Thế nhưng ta cự tuyệt qua Bệ Hạ, sao có thể lại thần phục?
Khổng Tuyên cười khổ nói, hắn tiến vào Cổ Thánh Đế Đạo, vì chính là đạp về mạnh hơn, hiện tại cơ duyên mạnh hơn đang ở trước mắt, nếu như hắn lại buông tha, đáng đời cả đời làm kẻ yếu.
Lý Nguyên Bá khoát tay, cười ha hả nói:
- Khí độ của Bệ Hạ há sẽ nhỏ hẹp như thế? Huynh trưởng a, ngươi thật sự là không hiểu rõ Bệ Hạ, Đại Tần thiên đình có bao nhiêu Thần Tướng đã từng cùng Bệ Hạ là địch, hiện tại còn không phải vì Bệ Hạ tận tâm tận lực, hết thảy đều bởi vì Bệ Hạ rộng lượng, huống chi Bệ Hạ thường thường nhắc tới huynh trưởng, nói thần uy của Khổng Tuyên, nếu có thể vì Đại Tần thiên đình lập công, không thể tốt hơn.
Cùng Tần Quân ở lâu, tên này cũng biết nói nhảm rồi.
Nửa câu nói sau, Tần Quân không có nói qua, cũng rất ít nhấc lên Khổng Tuyên a.
Khổng Tuyên nghe xong, hổ thẹn không thôi, độ trung thành với Tần Quân cũng bắt đầu dâng lên, chỉ tiếc giờ phút này Tần Quân không có chú ý hắn.
- Tốt, mấy ngày nữa, ngươi dẫn ta đi gặp Bệ Hạ.
Khổng Tuyên trầm giọng nói, bị Lý Nguyên Bá siêu việt, kích thích hắn thật sâu.
Lý Nguyên Bá vỗ ngực, cam đoan nói:
- Không có vấn đề!
Hắn đã không kịp chờ đợi muốn thấy Khổng Tuyên mạnh lên, hai huynh đệ liên thủ, cộng đồng ngăn địch, ngẫm lại liền để hắn hưng phấn
Một ngày sau.
- Đinh! Đắc Kỷ Đại Đạo Truyền Thừa thành công! Phải chăng phóng thích?
Thanh âm hệ thống nhắc nhở làm Tần Quân đang tu luyện tỉnh lại, hắn lộ ra vẻ chờ mong, phân phó nói:
- Điều ra bảng thuộc tính của Đắc Kỷ!
Ngay sau đó bảng thuộc tính của Đắc Kỷ liền xuất hiện ở trước mắt hắn:
- Đắc Kỷ, đến từ thần thoại truyền thuyết.
- Chủng tộc: Cửu Vĩ Bạch Hồ!
- Tu vi: Đại Đạo Chí Tôn cảnh Tứ Trọng Thiên!
- Công pháp: Thiên Hồ Đại Pháp, yêu mị tâm thuật.
- Thần thông: Cửu Vĩ Hồ Chân Thân! Băng Phong vũ trụ! Thủy yêm thương sinh! Băng chi cực kiếm!
- Đại Đạo Truyền Thừa: Băng Thủy Đại Đạo!
- Độ trung thành: 100 (max trị số 100)!
Đại Đạo Chí Tôn cảnh Tứ Trọng Thiên!
Cũng không tệ lắm!
Cho dù không bằng Lý Nguyên Bá.
Tần Quân không khỏi cảm thán, thiên phú quả nhiên là tiên thiên quyết định, Hình Thiên cực hạn giác tỉnh liền có thể Đại Đạo Chí Tôn cảnh Nhất Trọng Thiên, Đắc Kỷ cực hạn giác tỉnh, Đại Đạo Truyền Thừa cũng không có thể triệt để hất ra Hình Thiên.
Thành tựu Đại Đạo Chí Tôn Tứ Trọng Thiên, tương đương với sừng sững ở đỉnh phong của Nội vũ trụ, rất tốt,
- Phóng thích.
Trong lòng Tần Quân nói, ngay sau đó Đắc Kỷ liền từ giữa mi tâm của hắn bay ra.
Vẫn là cung trang ung dung đoan trang, toàn thân tản ra tuyệt đại phong thái mị hoặc thương sinh, không thẹn cho vẻ đẹp họa quốc ương dân
Đắc Kỷ quay người, cười quyến rũ điên đảo chúng sinh rơi vào trong ngực Tần Quân, trong miệng hương thơm nhẹ nhàng thổi ở trên cổ hắn, để hắn không khỏi cảm thấy kích thích.
- Thiếp thân đã thành tựu Đại Đạo Chí Tôn, không biết Bệ Hạ có hài lòng hay không?
Đắc Kỷ mị nhãn như tơ, nhẹ giọng hỏi, trong mắt tất cả đều là yêu thương.
Nàng là biết cảnh giới của Chí Tôn Vô Địch, Đại Đạo Chí Tôn cảnh Thập Nhị Trọng Thiên, vẫn chết ở trong tay Tần Quân, không có lực phản kháng chút nào, cho nên nàng cũng không có kiêu căng.
- Hài lòng, Thánh Hậu của trẫm chưa bao giờ để trẫm thất vọng qua.
Tần Quân cười nói, ôm Đắc Kỷ bắt đầu hưởng thụ tình ý mang tới ấm áp.
Một bên khác, Lưu Bá Ôn, Gia Cát Lượng, Bạch Trạch... bắt đầu trù bị kế hoạch chinh phục Nội vũ trụ, mỗi ngày đều có liên tục không ngừng sinh linh đi vào Thiên Đế vũ trụ, muốn thần phục Tần Thiên Đế.
Chí Tôn Thần Điện, Cổ Ma thần điện, Huyền Thánh phong đều trầm mặc, Yêu Tộc Hoàng Phủ gia không dám lỗ mãng, toàn bộ Nội vũ trụ đối mặt Đại Tần thiên đình cường thế chiêu binh, không có ai dám ngăn trở.
Đại bộ phận thế lực đều đang đợi kỳ hạn một năm, bọn hắn chỉ có thể đặt hi vọng ở Hạ Thần Võ cùng Tần Thiên Đế đại chiến.
Đáng nhắc tới chính là, từ khi Ngân Giáp nam tử hấp dẫn Hạ Thần Võ rời đi, Hạ Thần Võ liền không có tin tức, phảng phất như bốc hơi khỏi nhân gian.
Chỉ chớp mắt, năm ngày vội vàng đi qua.
Đại Tần thiên đình lần nữa nghênh đón nguy cơ.
Ở biên giới Nội vũ trụ, một đám sinh linh lơ lửng trong bóng đêm, mỗi một vị đều tản ra hào quang chói sáng.
- Phía trước là trung tâm vũ trụ, chúng ta hành động như thế nào?
Một tên sinh linh mọc ra sừng xanh hỏi, ánh mắt nhìn Tinh Hà ở phía trước.
Khí tức của hắn vô cùng cường đại, viễn siêu Thánh Nhân.
Cầm đầu là một nữ tử, hoặc nói là sinh linh nữ hình, thân mặc Khải Giáp màu đen, trên giáp tràn đầy gai nhọn, mái tóc bạc trắng nằm ở sau đầu, khuôn mặt xấu xí, mọc ra bốn con mắt, răng nanh độc miệng, để cho người ta buồn nôn.
Tu vi của nàng là Vô Cực Chí Cao Đại Đế, tên là Công Tây Độc Nha, là một trong mấy thân tín của Sở Điệu Thánh Tổ
- Đầu tiên chờ chút đã, trong trung tâm vũ trụ có Chiến Quân.
Công Tây Độc Nha trầm giọng nói, bốn con mắt chớp động, sát khí bức người.
- Sợ cái gì! Chiến Quân có thể địch qua ngài sao?
- Đúng! Chúng ta hết thảy có 23 Đại Đạo Chí Tôn, ba Đại Đạo Đế Tôn, đủ để hủy diệt Chiến Quân cùng Hỗn Độn song kiệt!
- Không thể, Hỗn Độn song kiệt giết không được.
- Đúng vậy! Chiến Quân có thể giết, nhưng Hỗn Độn song kiệt không thể giết.
Các sinh linh bắt đầu tranh luận, có thể khiêu chiến Chiến Quân, để bọn hắn rất hưng phấn.
Công Tây Độc Nha cười lạnh nói:
- Nếu chúng ta tiếp tục tiến lên, Hoắc Khứ Bệnh khẳng định đánh tới, mục tiêu của chúng ta không phải Hoắc Khứ Bệnh, mà là Tần Thiên Đế!
- Các ngươi trước chờ lấy, ta đi bắt Tần Thiên Đế!
Chúng sinh linh nghe xong, nhao nhao gật đầu, bọn hắn nói rất cuồng vọng, nhưng trong lòng lại vô cùng e dè Hoắc Khứ Bệnh.
Một giây sau, Công Tây Độc Nha hóa thành khói đen, tiêu tán tại nguyên chỗ, vô thanh vô tức.
← Ch. 1450 | Ch. 1452 → |