Truyện:Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng - Chương 1483

Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Trọn bộ 1868 chương
Chương 1483: Ngươi không biết Bắc Trụ Đại Đạo Tôn sao
0.00
(0 votes)


Chương (1-1868)

- Hoắc gia chủ, sao ngươi không biết thời thế?

Nam tử trung niên giả bộ tức giận nói, một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đáng tiếc miệng của hắn để cho người ta buồn nôn

Các đệ tử Hoắc gia hai mặt nhìn nhau, Bắc Trụ Đại Đạo Tôn đây chính là tồn tại siêu nhiên, đứng hàng mười vị trí đầu của Cổ Thánh Đế Đạo, Bắc Trụ Đạo Tông hoành phách mấy Đại Đạo Vị Diện.

Hoắc Tầm Đế lắc đầu nói:

- Ta tự có phương pháp ứng đối, không làm phiền ngươi.

Hắn mặt ngoài hữu lễ, tâm lý lại tràn đầy khinh miệt.

Nếu như Bắc Trụ Đại Đạo Tôn thật coi trọng bọn hắn, sẽ không phái một vị Vô Cực Hỗn Nguyên Siêu Thánh tới làm thuyết khách.

- Tiêu Yêu Thiên Tôn là Đại Năng cường thế bực nào, ngoại trừ Bắc Trụ Đại Đạo Tôn, ai có thể giúp ngươi?

Nam tử trung niên tiếp tục du thuyết, tựa hồ không đạt mục đích thề không bỏ qua.

Xảo Nhi tức giận nói:

- Theo Bắc Trụ Đại Đạo Tôn các ngươi, còn không bằng theo phụ hoàng ta nha?

Tiêu Yêu Thiên Tôn chỉ là không muốn nàng gả ra Yêu Tộc, nếu Hoắc Tầm Đế nguyện ý trở thành Yêu quái, hôn sự này liền không thành vấn đề.

Nhưng nếu như vậy tương đương để Hoắc Tầm Đế mất đi tôn nghiêm, nàng không muốn nhìn thấy.

Nghe vậy, nam tử trung niên còn không nói chuyện, Hoắc Tầm Đế liền không nhịn được nhíu mày, chỉ là không nói gì thêm.

- Trong mắt Tiêu Yêu Thiên Tôn dung không được hạt cát, lần này tự mình đến đây, Hoắc gia khó thoát kiếp nạn, Hoắc gia chủ, ngươi xác định ngươi nghĩ kỹ rồi?

Nam tử trung niên không nhìn Xảo Nhi, nhìn chằm chằm Hoắc Tầm Đế hỏi.

Trong mắt hắn, Xảo Nhi là không thể đắc tội.

Mà Hoắc Tầm Đế liền khác biệt, nếu không có bối cảnh, ai sẽ coi trọng Hoắc Tầm Đế?

Có lẽ Hoắc Tầm Đế ở Cổ Thánh đế đạo có chút danh khí, nhưng nhập không được pháp nhãn của Bắc Trụ Đại Đạo Tôn

- Ý ta đã quyết, không cần nhiều lời!

Hoắc Tầm Đế tựa hồ bị chọc tức, khoát tay nói, tuy trung niên này là Vô Cực Hỗn Nguyên Siêu Thánh, nhưng cảnh giới tương đương hắn, hắn cũng không sợ

Trừ khi là Bắc Trụ Đại Đạo Tôn tự mình đến đây.

- Hừ!

Nam tử trung niên bỗng nhiên vỗ bàn, chỉ Hoắc Tầm Đế, hùng hổ dọa người nói:

- Hoắc Tầm Đế! Ngươi không cần rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!

Sắc mặt của Hoắc Tầm Đế âm trầm xuống, một cỗ khí thế bành trướng đột nhiên bạo phát, chấn động đến cả vũ lâu run rẩy kịch liệt.

- Lớn mật!

Một nam tử áo đen ở bên cạnh trung niên quát lớn nói, khí thế của Vô Cực Chí Cao Đại Đế trong nháy mắt bạo phát, ép tới Hoắc Tầm Đế vội vàng đứng lên, cái ghế dưới thân bạo vỡ ra

Vô Cực Chí Cao Đại Đế!

Sắc mặt của Hoắc Tầm Đế đại biến, sau khi Hoắc Khứ Bệnh rời đi, Hoắc gia chỉ có một vị Vô Cực Chí Cao Đại Đế, đó chính là Hoắc Không, nhưng giờ phút này Hoắc Không ở bên ngoài.

- Hôm nay, Hoắc gia các ngươi nhất định phải quy hàng Bắc Trụ Đạo Tông!

Nam tử trung niên trầm giọng nói, mặt mũi tràn đầy ngoan sắc, cuối cùng xé mở mặt nạ dối trá.

Ỷ vào uy thế của Vô Cực Chí Cao Đại Đế, hắn tự cho là có thể muốn làm gì thì làm!

Sắc mặt của Hoắc Tầm Đế khó coi, nghiến răng nghiến lợi, tâm lý thầm mắng:

- Sao Hoắc Không còn chưa tới?

Đổi lại thường ngày, Hoắc Không hẳn là phút chốc đuổi tới.

- Trẫm ngược lại muốn xem xem đến cùng là ai rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!

Đúng lúc này, một tiếng cười khinh cuồng không bị trói buộc từ ngoài cửa vang lên.

Chỉ thấy Tần Quân mang theo mọi người dạo bước đi tới, tất cả mọi người đồng loạt nhìn lại.

Hoắc Tầm Đế lập tức trừng to mắt, bịch một tiếng liền quỳ trên mặt đất, run giọng nói.

- Tham kiến Bệ Hạ.

Một màn này để Xảo Nhi, nam tử trung niên cùng các đệ tử Hoắc gia trợn tròn mắt.

Hoắc Tầm Đế là hạng người cao ngạo bực nào?

Ngay cả Bắc Trụ Đại Đạo Tôn cũng không muốn thần phục, vậy mà quỳ xuống?

Mọi người lần nữa nhìn về phía đám người Tần Quân, cơ hồ đều tập trung ở trên người Tần Quân.

Người mặc Vô Cực Hồng Mông bào, Tần Quân dạo bước đi đến trước mặt Hoắc Tầm Đế, không nhìn ánh mắt dị dạng ở bốn phía, cười nói:

- Đứng lên đi.

Cơ Hạo Dạ, Huyền Đương, Cơ Càn Khôn, Quách Gia, Quản Trọng...

Xảo Nhi thấy tim đập nhanh hơn, những đại nhân vật này làm sao đều tới?

Mấu chốt nhất là bọn hắn đều đi theo người trẻ tuổi này.

- Bệ Hạ ta rốt cục lần nữa nhìn thấy ngài.

Thân thể Hoắc Tầm Đế run rẩy, vậy mà vui đến phát khóc, ở trước mặt Tần Quân như là hài tử, để Xảo Nhi cùng đệ tử Hoắc gia hóa đá

- Ngươi là ai?

Nam tử trung niên cố nén phẫn nộ, trầm giọng hỏi.

Hắn chưa từng gặp qua bọn người Cơ Hạo Dạ, dù sao Bắc Trụ Đạo Tông cách nơi đây vô cùng xa xôi, trước kia hắn cũng không có tới.

Phanh...

Tần Quân còn chưa trả lời, Tôn Ngộ Không bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh nam tử trung niên, một tay phiến lên mặt, lực lớn khủng bố trực tiếp đập bạo nhục thân, máu tươi phun trào.

Sau lưng một loạt đệ tử Hoắc gia bị máu tươi tung tóe, cả đám đều ngây ra như phỗng, cứ thế tại nguyên chỗ

- Ngươi...

Nam tử áo đen bị hù sợ, khí tức của Tôn Ngộ Không để hắn sợ hãi.

Dù sao Tôn Ngộ Không là tồn tại có thể cùng Độc Cô Thiên Tông giao thủ, cảnh giới càng đạt tới Vô Cực Chí Cao Đại Đế viên mãn, tuyệt không phải hắn có thể chống đỡ.

Chỉ là khí tức cũng đủ để dọa hắn run chân.

- Quỳ xuống!

Tôn Ngộ Không lườm nam tử áo đen một chút, tức giận mắng, ánh mắt hung ác, dọa đến nam tử áo đen quỳ xuống.

Kỳ thực hắn cũng muốn trốn, nhưng tâm lý có một thanh âm nói cho hắn biết, không thể trốn!

Một Vô Cực Chí Cao Đại Đế bị dọa đến quỳ xuống, tất cả đệ tử Hoắc gia đều trợn tròn mắt.

Xảo Nhi khẽ che cái miệng nhỏ nhắn, mặt mũi tràn đầy vẻ khó tin.

Hoắc Tầm Đế thì hưng phấn khó nhịn, không hổ là Thiên Đế, quả nhiên là ai cũng dám giết!

Tần Quân ngồi ở trên vị trí gia chủ, phảng phất như ở Đại Tần thiên đình nói:

- Tầm Đế, ngươi để trẫm có chút thất vọng a, lại bị a miêu a cẩu ức hiếp.

Nghe vậy, Hoắc Tầm Đế lập tức hổ thẹn.

Nguyên thần của nam tử trung niên tung bay ở trong hành lang, nghe được Tần Quân nói kém chút thổ huyết.

Hắn cũng không ngốc, hiểu lúc này đã trốn không thoát.

- Ngươi đến cùng là ai? Ta là người của Bắc Trụ Đại Đạo Tôn, ngươi không thể giết ta!

Nam tử trung niên trầm giọng hỏi, Bắc Trụ Đại Đạo Tôn ở Cổ Thánh Đế Đạo, không ai không biết không người không hiểu, hy vọng có thể chấn nhiếp đám người này.

Nhưng mà, Tần Quân căn bản không để ý tới hắn.

- Đây chính là thê tử của ngươi?

Tần Quân liếc qua Xảo Nhi, nhìn Hoắc Tầm Đế hỏi.

Hoắc Tầm Đế vội vàng lôi kéo Xảo Nhi quỳ gối ở trước mặt Tần Quân, cười rạng rỡ nói:

- Đúng vậy, Bệ Hạ, nàng gọi Xảo Nhi.

Tần Quân lật tay lấy ra một Ngọc Trâm, đưa cho Xảo Nhi nói:

- Coi như quà ra mắt.

- Đây là Hỗn Độn Chí Bảo!

Xảo Nhi ngạc nhiên nói, tuy ở Cổ Thánh Đế Đạo, Hỗn Độn Chí Bảo không tính truyền thuyết, nhưng đại bộ phận sinh linh rất khó thu hoạch được, trước kia nàng ở trong Yêu Tộc đã từng có Hỗn Độn Chí Bảo, nhưng sau khi rời đi về sau, người không có đồng nào, chớ nói chi là pháp bảo mạnh mẽ.

- Bệ Hạ, cái này...

Hoắc Tầm Đế lập tức khó xử, Tần Quân vừa đến đã giúp hắn giải quyết phiền phức, có thể nào lại thu lễ?

Tần Quân không có nói tiếp, mà nhìn về phía nguyên thần của nam tử trung niên, nói:

- Hoắc gia có trẫm bảo đảm, ngươi là lựa chọn lăn, hay chết ở chỗ này?

Bá đạo tuyệt luân!

Các đệ tử Hoắc gia nhao nhao giật mình tỉnh lại, tất cả đều sùng bái nhìn Tần Quân.

Nam tử trung niên cùng nam tử áo đen lúc trước còn uy phong lẫm lẫm, một cái nhục thân bạo chết, một cái quỳ trên mặt đất, hình ảnh cho bọn hắn trùng kích cực lớn.

Tôn Ngộ Không cười quái dị, để nam tử trung niên không dám nhúc nhích.

- Ngươi không biết Bắc Trụ Đại Đạo Tôn sao?

Nam tử trung niên cắn răng hỏi, nếu hắn trở về như vậy, sẽ không có cách nào bàn giao a.

Chương (1-1868)