← Ch.1545 | Ch.1547 → |
- Trẫm có thể để ngươi cấp tốc mạnh lên vô số lần, có bằng lòng hay không?
Tần Quân tràn ngập dụ hoặc nói, đạt đến cửa khẩu trước mắt, thực lực của Nhiễm Mẫn thật sự là hơi chút vô dụng
Dù sao hắn bây giờ còn có hai lần cực hạn giác tỉnh, hai cơ hội tử trung giác tỉnh!
- Tự nhiên nguyện ý!
Nhiễm Mẫn dư vị, xem ra Tần Quân không phải đùa hắn.
Chẳng lẽ lại là tiểu vũ trụ thời gian chậm lại vô số lần kia?
Nghĩ đến đây, Nhiễm Mẫn có chút phát khổ, đối với loại người táo bạo như hắn mà nói, ở một chỗ vài vạn năm, thậm chí càng lâu, kia còn khó chịu hơn lăng trì xử tử
- Để Nhiễm Mẫn cực hạn giác tỉnh!
Trong lòng Tần Quân phân phó nói, Nhiễm Mẫn có được huyết mạch Thương Bá Huyền Hổ, nếu như cực hạn giác tỉnh, sẽ đạt tới độ cao như thế nào?
Trong hơn ba năm, hắn ban thưởng cho Nhiễm Mẫn không ít thiên tài địa bảo có thể tăng cường huyết mạch
Thoại âm rơi xuống, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một lỗ đen, cấp tốc hút Nhiễm Mẫn vào trong đó.
Nữ Oa ngẩn người hỏi:
- Bệ Hạ, xảy ra chuyện gì?
- Trẫm để hắn mạnh lên, nhưng thần thông này cực kỳ tiêu hao tâm lực, lần sau lại để cho ngươi mạnh lên.
Tần Quân nhìn nàng ôn hòa cười nói, độ trung thành của Nữ Oa cũng đã đạt tới 95 trở lên, sớm muộn sẽ để cho nàng cực hạn giác tỉnh.
Nữ Oa nghe xong, không khỏi mong đợi.
Mười giây trôi qua rất nhanh.
- Đinh! Nhiễm Mẫn cực hạn giác tỉnh thành công!
Thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên, Tần Quân phân phó nói:
- Điều ra bảng thuộc tính của Nhiễm Mẫn!
- Nhiễm Mẫn, đến từ dân gian truyền thuyết!
- Thân phận: Thương Bá Huyền Hổ! Vũ Điệu Thiên Vương!
- Tu vi: Hồng Mông Đại Tự Tại cảnh sơ kỳ!
- Công pháp: Tiên Thiên thổ nạp pháp!
- Thần thông: Huyền Hổ Chân Thân! Thương Bá Thiết Thủ!
- Pháp bảo: Minh Vũ thiết thương!
- Độ trung thành: 98 (max trị số 100)!
Hồng Mông Đại Tự Tại cảnh sơ kỳ!
Rất cường thế!
Tần Quân nhíu mày, tuy tu vi của Khổng Tử là Hồng Mông Đại Tự Tại cảnh hậu kỳ, nhưng căn cứ hắn trên đường đi nghe thấy, địa vị của Nho Giáo tựa hồ rất cao, đủ để chứng minh, Hồng Mông Đại Tự Tại ở chỗ sâu Cổ Thánh Đế Đạo cũng là nhóm nhất lưu.
Tuy độ trung thành giảm xuống hai điểm, nhưng không có gì to tát
Lúc này, trên đỉnh đầu hắn lần nữa hiển hiện lỗ đen quen thuộc, ngay sau đó, Nhiễm Mẫn chậm rãi bước ra.
Quần áo dính đầy máu tươi hơi cổ động, thân hình vẫn khôi ngô như hung thú, khí tức của hắn càng thêm cuồng bạo, cho người ta một loại bá khí ngoài ta còn ai.
Cạch một tiếng!
Nhiễm Mẫn rơi vào trước mặt hai người Tần Quân, cố nén kích động, nhìn Tần Quân quỳ xuống nói:
- Đa tạ ân tái tạo của Bệ Hạ!
Đạt tới Hồng Mông Đại Tự Tại cảnh, hắn liền biết trước kia mình yếu bao nhiêu.
Bởi vậy, hắn vậy trung tâm đối với Tần Quân cũng không có yếu quá nhiều, Tần Quân ở trong lòng hắn ngược lại trở nên càng cao thâm khó lường hơn
Lật tay tạo nên một cường giả Hồng Mông Đại Tự Tại, rất khó tưởng tượng thủ đoạn của Tần Quân cao bao nhiêu
- Rất không tệ!
Tần Quân hài lòng cười một tiếng.
Nữ Oa thì hỏi:
- Ngươi bây giờ đạt đến cảnh giới gì?
- Hồng Mông Đại Tự Tại.
Nhiễm Mẫn cười hắc hắc nói, nghe mà Nữ Oa mê mang
Cái gì gọi là Hồng Mông Đại Tự Tại?
Sau đó Nhiễm Mẫn giải thích một phen, sau khi hiểu, Nữ Oa động dung, khó có thể tin nhìn về phía Tần Quân.
- Đừng nhìn trẫm như vậy, lần tiếp theo trẫm sẽ giúp ngươi.
Tần Quân khoát tay.
Hắn nhìn về phía Nhiễm Mẫn hỏi:
- Ngươi có thể thôi động pháp lực sao?
Hắn cũng phải biết Vạn Đạo Sát Lộ có thể trấn áp pháp lực cực hạn tới đâu.
- Có thể, ta có thể cảm giác được Sát Lục Đại Đạo bài xích ta, một khi ta thể hiện ra lực lượng siêu việt Đại Đạo, liền sẽ bị đuổi ra ngoài.
Nhiễm Mẫn gật đầu nói, Tần Quân nghe mà mỉm cười.
Xem ra thực lực ở Sát Lục Đại Đạo không có vượt xa Hồng Mông Đại Tự Tại, cũng chỉ có thể sử dụng lực lượng không cao hơn Hồng Mông Dung Đạo cảnh, Nhiễm Mẫn đủ để quét ngang đến cửa cuối cùng a.
Đại khái nghỉ ngơi một nén nhang thời gian, ba người tiếp tục đi tới.
Sau khi thực lực của Nhiễm Mẫn bay vọt, khiến cho đội ngũ tiến lên tốc độ biến nhanh
Vạn Đạo Sát Lộ, cửa thứ 8516!
- Đừng giết chúng ta, chúng ta là người của Kim Diêu thần giáo.
Một nam tử chỉ còn lại có nửa người trên giãy dụa ở trên mặt đất, vừa hoảng sợ kêu, trong mắt vằn vện tia máu, cực kỳ hoảng sợ, mồ hôi lạnh lâm ly
Trên sườn núi, còn nằm mấy chục cỗ thi cốt, không một bộ hoàn chỉnh, máu tươi nhiễm bãi cỏ, ở dưới màn đêm, càng thêm dày đặc đáng sợ
Đứng ở trước mặt nam tử chính là Ly Võ Ma Tôn.
So sánh với hai năm trước, trạng thái của Ly Võ Ma Tôn rõ ràng không thích hợp, sát khí nồng đậm, hóa thành huyết phong quay quanh thân
Hai con mắt của hắn đã nhuộm thành đỏ như máu, chấn động tâm hồn
- Mặc kệ ngươi đến từ môn phái nào, gặp được ta, là vận khí của ngươi không được.
Ly Võ Ma Tôn nhìn xuống hắn, nhẹ giọng nói, nói xong, một cước đạp xuống, cả toà núi nhỏ ầm vang sụp đổ, bụi đất bay lên, giống như sương mù che giấu Thiên Địa
Ly Võ Ma Tôn dạo bước đi ra, lông khỉ toàn thân như liệt diễm phiêu động, khí thế bạo lệ, mỗi đạp một bước đều chấn động đến mặt đất vỡ ra
- Ma đồ phương nào dám trắng trợn đồ sát đệ tử Kim Diêu thần giáo ta!
Đúng lúc này, một âm thanh hét to vang vọng đất trời, cây cối giống như nước thủy triều lay động
Ly Võ Ma Tôn thì thào nói:
- Ta không phải nhằm vào Kim Diêu thần giáo các ngươi, mà là toàn bộ sinh linh.
Một cái bóng mờ bay tới, ngăn ở trước Ly Võ Ma Tôn, nhìn hắn nói:
- Là ngươi?
- Cút!
Ly Võ Ma Tôn sát khí lẫm nhiên, lạnh giọng quát.
Hư ảnh chính là một lão nhân, tuy cao tuổi, nhưng xương cốt cứng rắn, hai lông mày như Loan Đao, vô cùng bá đạo
- Tiểu tử, ngươi là đang tìm cái chết!
Lão giả trầm giọng nói, trong mắt tràn đầy lửa giận, sinh linh dám dùng thái độ như thế đối đãi hắn, đều đã chết.
- Ngươi cũng không phải bản tôn, còn dám ngăn ta!
Ly Võ Ma Tôn giận quát một tiếng, nắm tay phải cách không đánh tới, đánh tan hư ảnh.
Sơn lâm rung động, lửa giận của Ma Tôn khủng bố tuyệt luân
Sau khi diệt hư ảnh, Ly Võ Ma Tôn tiếp tục đi tới, tuân theo tác phong dĩ vãng, giết sạch tất cả sinh linh lại vượt quan, về phầnnii vượt quan sau đó, hắn lười để ý
Hắn giết sinh linh không ít hơn Tần Quân, ẩn ẩn có tư thế điên cuồng
Lại qua năm năm.
Ba người Tần Quân rốt cục đi tới cửa thứ 9987, cách 10 ngàn càng ngày càng gần.
Ba người bọn họ đi ở trên cánh đồng hoang, sau lưng cách đó không xa là bọn người Hiên Viên Vô Cực.
Sớm ở ba năm trước, bọn hắn liền gặp nhau, Tần Quân ngầm thừa nhận bọn hắn đi theo, dù sao cũng là đệ tử Thiên Đế Thư Viện, tương đương với vãn bối của hắn.
- Mọi người theo sát, nơi này rất nguy hiểm!
- Ban nãy là Vô Cực Chí Cao Đại Đế a, lại bị người kia một thương đập chết!
- Xuỵt, nhỏ giọng một chút, người ta ngầm đồng ý chúng ta đi theo, đã có ân với chúng ta.
- Đúng vậy, nếu không lấy thực lực của chúng ta căn bản đi không đến nơi đây.
Đệ tử Thiên Đế Thư Viện nghị luận ầm ĩ, đi đến nơi đây, bọn hắn chỉ còn lại có hơn hai mươi người, có thể thấy được Vạn Đạo Sát Lộ tàn khốc như thế nào.
Trong đó có một bộ phận người lựa chọn lưu ở cửa khẩu trước, muốn thông qua chiến đấu tăng cường thực lực của mình
Đáng tiếc, những đệ tử kia không biết đằng sau có một Sát Thần đang đồ quan.
- Chờ một chút, Bệ Hạ, có một cỗ sát khí kinh người đang đánh tới chúng ta!
Nhiễm Mẫn bỗng nhiên mở miệng nói, Tần Quân cùng Nữ Oa vội vàng dừng lại, ba người quay đầu nhìn, chỉ thấy xa xa thổi tới cuồng phong huyết tinh, ngoài mấy chục dặm, có một bóng người đang bước nhanh phóng tới đám người Tần Quân.
Chính là Ly Võ Ma Tôn!
← Ch. 1545 | Ch. 1547 → |