← Ch.216 | Ch.218 → |
Phân Thần của Q.∪.ỷ tu tiến vào trong cơ thể Long Tiêu Diêu, liền nhanh chóng di động về phía đầu của hắn, chiếm cứ thức hải, tiến tới khống chế †.h.â.ᥒ †.h.ể hắn.
Nhưng mà, Phân Thần Q.∪.ỷ tu tiến vào trong người Long Tiêu Diêu, đồng thời phát giác không đúng, hắn không phát hiện ra hồn phách trên người Long Tiêu Diêu. Tuy rằng tu sĩ Kim Đan Kỳ đã bắt đầu th.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h nguyên thần sơ bộ, lại cần phải dần dần ngưng thực, thẳng đến đạt tới Kim Đan Kỳ đỉnh Phong mới có thể hoàn toàn thu liễm đến vị trí thức hải.
Chẳng qua Phân Thần Q.∪.ỷ tu tuy có chút buồn bực, nhưng không chút tạm dừng, tiếp tục nhắm thẳng hướng thức hải của Long Tiêu Diêu. Nhưng mà cùng lúc Phân Thần Q.∪.ỷ tu xâm nhập, A Di Đà Phật Châu cũng tự động kích hoạt, một cỗ khí tức Phật môn hùng hồn tràn vào trong người Long Tiêu Diêu.
Phân Thần Q.∪.ỷ tu lập tức như rơi vào vũng bùn, tốc độ di động giảm mạnh, hơn nữa khí tức Phật môn còn có hiệu quả tinh lọc â.Ɱ h.ồ.ᥒ, khí tức bạo ngược ẩn chứa trong Phân Thần Q.∪.ỷ tu dần dần tan rã, Phân Thần cũng ngày càng suy yếu.
Phân Thần Q.∪.ỷ tu vẫn kiên trì đi tới, rốt cuộc di động đến gần thức hải của Long Tiêu Diêu, cũng phát hiện mấy nguyên thần gần như thực chất. Phân Thần Q.∪.ỷ tu cũng có phần giật mình vì nguyên thần mạnh mẽ của Long Tiêu Diêu, nhưng vẫn lập tức nhào tới, muốn tiến hành cắn nuốt.
Long Tiêu Diêu cũng khóa chặt Phân Thần của Q.∪.ỷ tu, hắn từng trải qua Q.∪.ỷ tu đ.ℴ.Ạ.† x.á., lúc này hiểu được ý đồ của Phân Thần Q.∪.ỷ tu. Hắn tự nhiên sẽ không ngồi chờ ©.h.ế.†, lập tức điều động thần thức bao vây Phân Thần Q.∪.ỷ tu tiến hành cắn nuốt ngược lại.
Cùng lúc đó, chẳng những tinh huyết Bí Hý cùng Kim Xà ở huyệt đạo phóng ra hào quang màu vàng công kích Phân Thần Q.∪.ỷ tu, tinh huyết Kim Tình Tuyết Ưng cũng phóng ra hào quang vàng, lại thêm tinh huyết Tam Mục Linh Viên hấp thu ở huyệt thái dương, phóng ra hào quang vàng chiếu lên Phân Thần Q.∪.ỷ tu. Phân Thần lập tức trở nên ngây dại cứng ngắc, mất đi năng lực hành động, đó là tác dụng khắc chế yêu tà của Phá Diệt Thiên Mục.
Phân Thần Q.∪.ỷ tu liên tục bị mấy đạo hào quang vàng công kích, tan vỡ thành mười mấy khối vụn, lập tức bị thần thức của Long Tiêu Diêu bao bọc kéo vào nguyên thần cắn nuốt.
Quá trình cắn nuốt hồn phách nguy hiểm nhất chính là bị tình cảm cùng trí nhớ ẩn chứa trong hồn phách khiến cho hồn phách của mình bị hỗn loạn, nhưng cắn nuốt Phân Thần trên cơ bản sẽ không xảy ra tình huống nguy hiểm này. Những trí nhớ cơ bản đều tồn trữ ở chủ nguyên thần, trong Phân Thần chỉ có trí nhớ kỹ năng đơn giản, cắn nuốt Phân Thần cơ bản sẽ không tạo ra ảnh hưởng không tốt, huống chi còn có tinh huyết ở huyệt đạo phụ trợ áp chế hồn phách cắn trả.
Cùng lúc Phân Thần bị Long Tiêu Diêu cắn nuốt, sắc mặt Q.∪.ỷ tu biến thành trắng bệch, há miệng phun ra một ngụm m.á.∪ tươi. Nguyên thần chẳng những đảm bảo thực lực trọng yếu, còn là căn nguyên sinh mệnh.
Nguyên thần bị thương khác với thần thức bị thương, thần thức bị thương tuy rằng sẽ tạo ra tổn thương với bản thân, nhưng đây chỉ là tổn thương ngắn ngủi, trải qua một thời gian điều dưỡng thì tổn thương thần thức cơ bản sẽ khôi phục lại như cũ. Nhưng tổn thương nguyên thần sẽ thuộc về tổn thương vĩnh cửu.
Nguyên thần bị tổn thương, đồng thời thần thức sẽ rơi vào trạng thái suy yếu, năng lực khống chế giảm mạnh, tự nhiên năng lực tác chiến cũng giảm mạnh. Q.∪.ỷ tu kia biết không thể thủ thắng, lúc này thay đổi sách lược, khống chế thi diễm lao ra đánh vào kết giới Bạo Vũ Nùng Vụ Trận cùng Chính Kỳ Ngũ Hành Trận, hắn đã tính bỏ chạy.
Long Tiêu Diêu nhìn thấy Q.∪.ỷ tu kia quay đầu công kích kết giới Pháp trận, biết đối thủ muốn chạy trốn. Nếu đối thủ đã bị trọng thương, hắn đương nhiên sẽ không cho đối phương làm được. Thần thông Huyễn Vựng cùng công kích Thanh Ba đồng thời phát động; Tinh Túc Kiếm Trận biến thành thế chia ra vây kín có uy lực mạnh nhất; Lôi Điện Kiếm được bổ sung chân khí, cũng tăng mạnh thế công; sau đó, hắn dùng một viên Hoàn Phục Đan khôi phục chân khí gần như đã hao sạch.
Công kích Huyễn Vựng cùng Thanh Ba đều nhắm vào nguyên thần, còn lúc này nguyên thần Q.∪.ỷ tu kia vừa bị trọng thương, đang ở thời điểm suy yếu nhất. Chẳng qua Q.∪.ỷ tu thấy hai đồng bạn trước sau ©.h.ế.† dưới công kích sóng âm của Long Tiêu Diêu, hắn đã sớm phòng bị công kích Thanh Ba phát động, dùng chân khí thần thức bảo vệ hai tai.
Nhưng mà Q.∪.ỷ tu kia tuy chống đỡ được công kích sóng âm, nhưng hắn lại không thể đề phòng đồng thời còn có thần thông Huyễn Vựng đánh về phía hắn. Theo nguyên thần của Long Tiêu Diêu tăng lên, hạt giống mẫu châu đào tạo trong thức hải cũng dần dần trưởng thành, uy lực thần thông Huyễn Vựng cũng đề cao diện rộng.
Q.∪.ỷ tu kia chỉ cảm thấy trước mặt xuất hiện một đạo hào quang chói mắt, tiếp đó liền rơi vào trạng thái mê muội. Lúc này lực phòng ngự của Đồng Quan giảm xuống diện rộng, bị Tinh Túc Kiếm Trận cùng Lôi Điện Kiếm đột nhiên tăng mạnh công kích, tuyến phòng ngự nháy mắt bị đánh tan, Q.∪.ỷ tu kia lập tức ©.h.ế.† dưới phi kiếm.
Long Tiêu Diêu không dám dừng lại lâu, lập tức quét dọn chiến trường, nhắm hướng tây bay ra hơn hai trăm dặm, hắn mới đáp xuống bố trí Pháp trận, bắt đầu dùng đan dược tu luyện khôi phục chân khí hao tổn.
Lần này Long Tiêu Diêu thu hoạch rất lớn, tuy rằng lấy phải Pháp khí chuyên dụng của Q.∪.ỷ tu, cơ bản đều không dùng được, nhưng trong nhẫn trữ vật của ba tên Q.∪.ỷ tu lại chứa rất nhiều linh thạch làm hắn vừa lòng, hơn nữa, hắn còn hoàn thành ba danh ngạch, tiến lên một bước lớn trong chỉ tiêu mười cái. Trọng yếu hơn là hắn còn cắn nuốt ngược lại Phân Thần Q.∪.ỷ tu, nguyên thần đã được tăng trưởng trên diện rộng.
Lần này Long Tiêu Diêu c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ thắng lợi thật có chút may mắn, nếu không phải cuối cùng Q.∪.ỷ tu kia sai lầm lựa chọn phương thức Phệ Hồn công kích hắn, sợ là muốn thủ thắng cũng hết sức khó khăn.
Kỳ thật Q.∪.ỷ tu kia lựa chọn Phệ Hồn cũng không phải không có lý, thậm chí có thể nói là phương thức công kích tốt nhất đối với tu sĩ Kim Đan. Nhưng mà, Long Tiêu Diêu tuyệt đối thuộc loại ngoại tộc trong nhóm người tu tiên. Tinh huyết yêu thú mà hắn hấp thu có thể trợ giúp hắn khắc chế Phân Thần xâm nhập, cộng thêm hiệu quả bảo hộ của A Di Đà Phật Châu, sợ rằng dù là tu sĩ Phi Thăng Kỳ cũng khó mà thành công dùng Phệ Hồn với hắn.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu lấy được thắng lợi trận đại chiến này, nhưng hắn phát hiện mình vẫn có chênh lệch với tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ. Nếu đối phương không phải Q.∪.ỷ tu, sợ là tính cả Pháp trận hỗ trợ, hắn cũng không dễ dàng thủ thắng được.
Hai ngày sau Long Tiêu Diêu bay đến chỗ cách trú địa tạm thời của Q.∪.ỷ tu hơn bốn trăm dặm, bố trí Pháp trận, lại bắt đầu chờ đợi viện quân của Q.∪.ỷ tu.
Long Tiêu Diêu rất may mắn, một ngày sau lại phát hiện một tên Q.∪.ỷ tu Nguyên Anh sơ kỳ dẫn theo bảy tên Q.∪.ỷ tu Kim Đan Kỳ đi qua, hắn đương nhiên không buông tha, ra tay †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† toàn bộ đoàn Q.∪.ỷ tu này. Mấy ngày sau, Long Tiêu Diêu trước sau phát hiện hai Q.∪.ỷ tu Nguyên Anh sơ kỳ đi qua một mình, trải qua giao thủ, cuối cùng hoàn thành chỉ tiêu nhiệm vụ của hắn.
Sau đó, mười ngày liên tục Long Tiêu Diêu không phát hiện mục tiêu thích hợp, thẳng đến mười ngày sau hắn mới phát hiện một đoàn Q.∪.ỷ tu Kim Đan Kỳ kết đội đi qua. Đội người này hơn hai mươi tên, cũng đi từ trú địa tạm thời của Q.∪.ỷ tu đi theo hướng tây nam, hắn phỏng đoán đối phương là đội ngũ Q.∪.ỷ tu trở về môn phái. Tuy rằng nhân số đối phương hơi nhiều, nhưng không có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội.
Long Tiêu Diêu vẫn y như cũ dẫn đối phương đến gần, phát động Pháp trận, dùng thần thông Huyễn Vựng cùng Thanh Ba công kích phối hợp với nhau. Q.∪.ỷ tu Kim Đan Kỳ căn bản không thể chống đỡ. Nhưng mà, ngay khi hắn sắp hoàn toàn †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† đoàn Q.∪.ỷ tu này, đột nhiên cảm giác trong không trung truyền đến dao động linh lực.
-o0o-
← Ch. 216 | Ch. 218 → |