← Ch.0635 | Ch.0637 → |
Tổng cộng có bốn liên của Mãn ϻ.ô.ᥒ.g liên quân phân tán ra c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ kịch liệt với chiến sĩ Thường Thắng Quân trên đỉnh núi.
Hốt Ngạch Nhiễm rất nhanh thu được tin tức bất lợi, sắc mặt hơi đổi:
- Đường hầm!! Không ngờ là đường hầm! Nhạc Trọng thằng này quá đáng sợ rồi!
Đường hầm chính là phòng ngự hữu hiệu, năm đó ở trên chiến trường Triều Tiên thì quân tình nguyện đã ngăn được thế công hung hãn của quân Mỹ.
Hốt Ngạch Nhiễm vừa nghe được trên đỉnh núi có đường hầm thì chấn động.
- Tướng quân! Hỏa lực của địch quá mạnh, hai đại đội sắp ngăn không được, xin chi viện!
Đóng quân trên đỉnh núi đều là tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc mà Nhạc Trọng hợp nhất, bọn họ đã trải qua chuyển chức binh sĩ và đại lượng đều có đẳng cấp cường hóa trên 20. Sức c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ của bọn họ mạnh hơn người thường, hơn nữa đều là tay súng thiện xạ. Mỗi một người nếu đặt trong đặc chủng kiếp trước đều là vương giả. Mãn ϻ.ô.ᥒ.g liên quân trong thảo nguyên được xem là tinh nhuệ, nhưng mà hiện tại không thể làm được gì.
Triết Lý Mộc lạnh lùng nhìn qua đỉnh núi và ra lệnh.
- Rút lui!
Hai đại đội bị đánh tan lập tức rút lui như thủy triều.
Vũ Văn Ưng nhìn thấy ϻ.ô.ᥒ.g Cổ rút lui thì tinh quang hiện ra, ra lệnh:
- Rút về đường hầm!
Đám chiến sĩ này lập tức như con chuột rút lui vào trong đường hầm.
Oanh! Oanh! Oanh!
Trên đỉnh núi chiến sĩ vừa mới chui vào đường hầm, hỏa lực k.h.ủ.ᥒ.g b.ố bắn vào đỉnh núi, hỏa lực mạnh mẽ muốn xé nát đỉnh núi này.
Dưới hỏa lực mạnh mẽ nhiều đường hầm sụp đổ g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† nhiều người trong đó.
Sau khi hỏa lực ngừng thì Triết Lý Mộc cũng ra lẹnh tấn công tiếp.
Triết Lý Mộc biết rõ binh lực trên đỉnh núi không quá nhiều cho nên hạ quyết tâm cho hai doanh binh lực tiến lên.
Hai doanh binh lực gần tám trăm người, một khi phát động tiến công thì tòa núi nhỏ này không khác gì bị kiến bao quanh.
- Thỉnh cầu hỏa lực trợ giúp! Thỉnh cầu hỏa lực trợ giúp! Tọa độ xx, x*x*x.
Vũ Văn Ưng từ trong đường hầm nhìn qua quân đội ϻ.ô.ᥒ.g Cổ tiến lên thì rống to vào bộ đàm.
Oanh! Oanh!
Phương xa thuộc trọng pháo của Thường Thắng Quân nổ sung, một phát nổ kinh thiên làm cho cả ngọn núi chấn động.
Hỏa lực k.h.ủ.ᥒ.g b.ố làm vô số chiến sĩ ϻ.ô.ᥒ.g Cổ phấn thân toái cốt. Thậm chí thời điểm đạn pháo 155 li rơi xuống thì một nửa binh lực đã ©.h.ế.†.
- Súc sinh đáng ©.h.ế.†!
Hai doanh binh lực ϻ.ô.ᥒ.g Cổ phát động tiến công, dưới hỏa lực mãnh liệt này cũng chỉ có hơn ba trăm người quay về, Triết Lý Mộc nhìn qua một màn này thì tức giận không thôi.
Những chiến sĩ ϻ.ô.ᥒ.g Cổ này đều có ý chí c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ tinh nhuệ, trải qua vô số lần c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ nên mỗi người đều là bảo bối. Thoáng cái ©.h.ế.† tổn thương gần năm trăm người, đối với ϻ.ô.ᥒ.g Cổ đế quốc mà nói là tổn thất không nhỏ. Tráng đinh có nhiều. Trải qua huấn luyện quân sự nghiêm khắc và trải qua c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ hun đúc không nhiều.
Rơi vào đường cùng, Triết Lý Mộc do dự một chút lại phát động hai đại đội tấn công vào đỉnh núi.
Sau tận thế, các loại nhà chế tạo v.ũ k.Ꮒ.í tê liệt, mỗi một thế lực đạn pháo tồn kho có hạn, mỗi một phát đạn pháo đều là bảo vật. Triết Lý Mộc rơi vào đường cùng cũng chỉ có thể dùng binh lực tấn công. Hắn đang đánh bạc Thường Thắng Quân cũn không dám sử dụng đạn pháo không hạn chế.
Xác thực như Triết Lý Mộc sở liệu, hai doanh này không bị pháo kích, bọn họ xông lên đỉnh núi nhỏ thì Vũ Văn Ưng dẫn đầu tài quyết giả không ngừng công kích, song phương tiến hành bắn nhau thảm thiết.
Từng đội quân ϻ.ô.ᥒ.g Cổ không ngừng tấn công đỉnh núi nhỏ và phân tán ra. Bọn họ tuy là quân tinh nhuệ của ϻ.ô.ᥒ.g Cổ đế quốc nhưng mà sức c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ thua kém bọn người Vũ Văn Ưng vài lần, hơn nữa Vũ Văn Ưng cũng chiếm địa lợi, đánh hạ dĩ dật đãi lao (*dùng khỏe ứng mệt), những chiến sĩ ϻ.ô.ᥒ.g Cổ tiến công quả thực chính là muốn ©.h.ế.†.
Nhưng mà Hốt Ngạch Nhiễm cùng Huyền Chân cũng không hổ là kiêu hùng của thảo nguyên, đúng lúc này buông tha hiềm khích và liên thủ tấn công toàn lực vào Nhạc Trọng.
Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua đỉnh núi nhỏ và ra lệnh:
- Truyền mệnh lệnh của tôi! Cho Triết Lý Mộc trước chạng vạng tối hôm nay phải chiếm được núi nhỏ. Trong tay hắn là một vạn dũng sĩ của đế quốc Đại ϻ.ô.ᥒ.g Cổ, thậm chí ngay cả đỉnh núi nhỏ khôn lấy được, còn ra thể thống gì? Nếu như hắn không chiếm được núi nhỏ thì qua đây dắt ngựa cho tôi!
Triết Lý Mộc nghe được Hốt Ngạch Nhiễm ra lệnh thì hai mắt đỏ thẫm, hắn nhanh chóng gọi cho một trăm người cường hóa trong Kh.ï.ế.p Tiết Quân và rống to lên:
- Đế quốc Đại ϻ.ô.ᥒ.g Cổ là quốc gia vĩ đại nhất, vì đế quốc Đại ϻ.ô.ᥒ.g Cổ vĩ đại, cùng tôi xông lên! Đoạt được trận địa thì mỗi người quan thăng ba cấp, phần thưởng m.ỹ ᥒ.ữ mười người, dê bò trăm đầu!
- Sát!! Sát!! Sát! "
Những Kh.ï.ế.p Tiết Quân và người cường hóa ϻ.ô.ᥒ.g Cổ thoáng cái hưng phấn kêu to lên.
Triết Lý Mộc nổi giận gầm lên một tiếng mang theo ba trăm cường giả đánh vào đỉnh núi.
Vũ Văn Ưng ở trong đường hầm nhìn qua bọn người Triết Lý Mộc phát động công kích cũng nhô đầu ra tiến hành xạ kích vào bọn người Triết Lý Mộc.
Không khí bích chướng, nham thạch tấm chắn, cốt thuẫn to lớn, những người cường hóa cao cấp trong Kh.ï.ế.p Tiết Quân thậm chí là mạnh hơn, bọn họ thi triển dị năng, ngăn cản được nhiều viên đạn bắn xuống, đồng thời dùng năm người làm một tiểu đội xông lên núi.
Vũ Văn Ưng xạ kích đại bộ phận bị kỹ năng của Kh.ï.ế.p Tiết Quân ngăn cản được, mà quân tinh nhuệ của ϻ.ô.ᥒ.g Cổ cảm giác linh mẫn nên khó g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† được.
- Quân đội người cường hóa sao? Thỉnh cầu hỏa lực trợ giúp! Thỉnh cầu hỏa lực trợ giúp! Tọa độ xx, x*x*x.
Vũ Văn Ưng nhìn qua đám người cường hóa thì kêu to trong bộ đàm.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hỏa lực dày đặc lại bao phủ đỉnh núi.
Những không khí bình chướng bị bắn nát, năm tên chiến sĩ Kh.ï.ế.p Tiết Quân cũng bị nổ phấn thân toái cốt. Một viên đạn pháo bắn tan nham thạch, bắn ra cái lỗ to lớn, đám quân sĩ Kh.ï.ế.p Tiết Quân cũng hóa thành tro bụi, chỉ lưu lại có động bằng nửa sân bóng. Một viên đạn pháo bắn lên cốt thuẫn, âm thanh nổ mạnh thôn phệ người tiến hóa sức mạnh.
Trước mặt trọng pháo, người cường hóa trong Kh.ï.ế.p Tiết Quân không ngăn được một kích, chỉ cần bị trọng pháo oanh trúng, trực tiếp biến thành tro bụi.
- Xông lên a!! Chỉ có xông lên chúng ta mới có đường sống.
Trong hỏa lực mạnh mẽ, Triết Lý Mộc giống như hổ điên cầm Trảm Mã đao rống lớn sau đó như cơn gió xông lên đỉnh núi.
Triết Lý Mộc thân là người tiến hóa, bộc phát tốc độ cực kỳ k.h.ủ.ᥒ.g b.ố, hắn giống như cơn gió lốc xuyên qua vô số viên đạn, Trảm Mã đao chớp động hai cái, hai tên chiến sĩ tài quyết giả bị c.h.é.ɱ ©.h.ế.†.
Triết Lý Mộc c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ hai tên tinh nhuệ xong thì nhảy vào trong hầm đào kia, điên cuồng đuổi g.ï.ế.✝ những người khác. Hắn giống như hung thần c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝ đám người trong hầm, không người nào là địch của hắn cả.
Triết Lý Mộc trong quân đội ϻ.ô.ᥒ.g Cổ là kiêu tướng hung ác. Căn cứ bị hắn công phá nhiều không kể xiết, rất nhiều căn cứ khó chơi đều bị hắn đánh tan toàn bộ. Mà thực lực của hắn trong ϻ.ô.ᥒ.g Cổ đế quốc không ngừng tăng lên, hắn đã rất ít vọt tới tiền tuyến c.h.é.ɱ g.ï.ế.✝.
← Ch. 0635 | Ch. 0637 → |