← Ch.0398 | Ch.0400 → |
Uy lực còn chưa tới mức kinh khủng như lôi điện thiên nhiên. Năng lượng ẩn chứa trong đó ít cũng là điều có thể lý giải được.
Trong suốt một đêm, Mạnh Hàn đã lĩnh hội được cảm giác cộng hưởng m.⩜ l.ự.© với sủng vật m.⩜ p.h.á.p này của mình, cố gắng đạt tới khả năng có thể nắm một cách tinh chuẩn về kỹ xảo này. Đây là quá trình tất yếu/ Mạnh Hàn không thể bảo đảm mỗi lần đều thành công. Nhưng Mạnh Hàn vẫn nhớ kỹ trong lòng về câu quen tay hay việc,
Sáng sớm ngày hôm sau, Mạnh Hàn đã thành công trên cơ sở có thể bảo đảm liên tiếp nhiều lần cộng hưởng m.⩜ l.ự.© với sủng vật m.⩜ p.h.á.p, bắt đầu vẽ quyển sách m.⩜ p.h.á.p mặt phẳng chiếu cấp ba. Đương nhiên, vì bảo đảm sẽ không thất bại trong quá trình tiến hành, Mạnh Hàn vẫn nắm lấy ma tinh thạch, để tránh khỏi phát sinh bất ngờ.
M.⩜ l.ự.© trong cơ thể điên cuồng tuôn ra, rất nhanh đã bị quyển sách m.⩜ p.h.á.p mặt phẳng chiếu hấp thu hết sạch. Ngay sau đó, phía đám mây m.⩜ p.h.á.p kia lại truyền tới m.⩜ l.ự.©. Trong nháy mắt m.⩜ l.ự.© đã tràn đầy trong †.h.â.ᥒ †.h.ể Mạnh Hàn. Gần như không chỗ hở nào. Loại cảm giác này khiến Mạnh Hàn hết sức thoải mái. Tiếp đó, m.⩜ l.ự.© cộng hưởng lại được rót hết sạch. Quyển sách m.⩜ p.h.á.p mặt phẳng chiếu, căn cứ theo kinh nghiệm trước kia dường như mới chỉ hoàn thành một phần ba. xem tại t. u. n. g. h. o. a. n. h. c. o. m
Mạnh Hàn đang muốn hấp thu m.⩜ l.ự.© từ trong ma tinh thạch để hỗ trợ tiếp cho lần vẽ này. Chợt hắn đột nhiên phát hiện, †.h.â.ᥒ †.h.ể của mình đang điên cuồng tút lấy m.⩜ l.ự.© từ phía bên ngoài. Tốc độ rút lấy m.⩜ l.ự.© này so với trước kia, không biết đã nhanh hơn bao nhiêu lần. Mạnh Hàn có thể khẳng định, cho dù hắn hấp thu m.⩜ l.ự.© từ ma tinh thạch trong tay, cũng không thể nhanh như vậy. Đây là chuyện trước đây chưa từng xuất hiện.
Rất nhiều m.⩜ l.ự.© tràn vào lại cuồn cuộn không ngừng trút xuống mặt quyển sách m.⩜ p.h.á.p mặt phẳng chiếu, bổ xung m.⩜ l.ự.© cần thiết cho m.⩜ p.h.á.p trận. Trong lòng Mạnh Hàn bắt đầu cảm thấy chấn động.
Cho dù m.⩜ l.ự.© của mình không tăng trưởng quá nhiều, không có chuyển biến trên phương diện thực chất. Nhưng chỉ cần tốc độ hồi phục m.⩜ l.ự.© trở nên nhanh hơn, như vậy hiệu quả là giống nhau. Thậm chí có thời điểm, so với m.⩜ l.ự.© đơn thuần tăng thêm còn khiến Mạnh Hàn vui mừng hơn.
Không kịp cân nhắc nguyên nhân xảy ra điều này, Mạnh Hàn cẩn thận khống chế m.⩜ l.ự.© dồi dào trong cơ thể chậm rãi trút xuống quyển sách mặt phẳng chiếu. Mãi cho đến khi quyển sách mặt phẳng chiếu được hoàn thành, Mạnh Hàn mới bắt đầu suy ngẫm cẩn thận. Tốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, khiến m.⩜ l.ự.© của mình hồi phục với tốc độ nhanh chóng như vậy. Nhưng hắn có thể khẳng định một điều, đây tuyệt đối có quan hệ với việc cộng hưởng m.⩜ l.ự.© cùng sủng vật m.⩜ p.h.á.p.
Nghĩ tới nghĩ lui, Mạnh Hàn chỉ nghĩ được một lý do. Nhưng hắn lại không dám khẳng định. Hắn chỉ có thể nhanh chóng chạy đến trước mặt Khải Văn tiên sinh, hỏi dò một cách thận trọng:
- Khải Văn tiên sinh, có phải có quan hệ tới hình thể to nhỏ của sủng vật m.⩜ p.h.á.p hay không?
Nhìn thấy Mạnh Hàn hưng phấn chạy tới, đột nhiên hỏi lên một vấn đề như vậy, Khải Văn tiên sinh cảm thấy đầu óc mờ mịt, không biết đã chuyện gì xảy ra. Nhưng dù sao đại nhân đã hỏi, Khải Văn tiên sinh vẫn nhanh chóng trả lời:
- Đương nhiên, hình thể sủng vật m.⩜ p.h.á.p càng lớn, diện tích tiếp xúc với nguyên tố m.⩜ p.h.á.p bên ngoài cũng càng lớn. Diện tích tiếp xúc nguyên tố m.⩜ p.h.á.p càng lớn, đương nhiên khả năng hấp thu lên càng nhanh hơn.
Sau khi trả lời xong, nhìn khuôn mặt vui mừng hân hoan của Mạnh Hàn, Khải Văn tiên sinh không nhịn được nhắc nhở Mạnh Hàn một câu:
- Bản thân không thể tự lựa chọn sủng vật m.⩜ p.h.á.p được. Trong lúc thí luyện m.⩜ p.h.á.p, vận may hết sức quan trọng. M.⩜ p.h.á.p trận lựa chọn được cái gì thì chính là cái gì, cũng không phải do con người có thể khống chế được.
Hắn cho rằng Mạnh Hàn đột nhiên hỏi cái này là muốn sau này khi thí luyện m.⩜ p.h.á.p sẽ tự mình chọn một sủng vật m.⩜ p.h.á.p.
- Ta biết rồi.
Mạnh Hàn gật đầu, không tỏ rõ ý kiến. Hắn cũng không thể nào giải thích với Khải Văn tiên sinh về đám mây m.⩜ p.h.á.p của mình. Hắn chỉ có thể để cho Khải Văn tiên sinh hiểu lầm mình nghĩ như vậy thôi.
Trở lại gian phòng của mình, Mạnh Hàn hưng phấn thiếu chút nữa thì một mình lộn mèo; Phải phải so sánh về hình thể lớn và diện tích tiếp xúc nguyên tố m.⩜ p.h.á.p lớn, có sủng vật m.⩜ p.h.á.p nào có thể so sánh được với sủng vật m.⩜ p.h.á.p của mình? Chỉ cần mình nguyện ý, m.⩜ p.h.á.p đám mây có thể mở rộng đến mức che khuất cả vùng trời phía trên đầu mình.
Mạnh Hàn không nhịn được suy nghĩ một chút, lập tức liền lấy ra vật liệu của quyển sách mặt phẳng chiếu bắt đầu chế tạo. Lần này, Mạnh Hàn để mây đen phía trên đỉnh đầu mở rộng đến tất cả các địa giới to nhỏ của Hoàng Sa Thành. Hắn muốn thử một chút, m.⩜ l.ự.© của mình cuối cùng có thể bổ sung tới một mức độ như thế nào.
M.⩜ l.ự.© trong cơ thể nhanh chóng bị tiêu hao hết. M.⩜ l.ự.© cộng hưởng lại nhanh chóng tiêu hao. Tiếp đó, m.⩜ l.ự.© trong cơ thể Mạnh Hàn cạn kiệt, hắn cảm nhận được gần như ngay lập tức m.⩜ l.ự.© trong bầu trời đã nhanh chóng bổ sung vào †.h.â.ᥒ †.h.ể mình. Rất nhiều m.⩜ l.ự.© điên cuồng tràn vào trong cơ thể. Tuy rằng không thể lấp đầy lượng m.⩜ l.ự.© Mạnh Hàn tiêu hao trong nháy mắt, nhưng chí ít khiến m.⩜ l.ự.© của Mạnh Hàn có thể khôi phục được tám phần. Nếu như tính cả sủng vật m.⩜ p.h.á.p đồng thời hồi phục m.⩜ l.ự.©, chỉ phát m.⩜ p.h.á.p cấp một, hai, Mạnh Hàn gần như có thể không cần cân nhắc xem mình có thể cạn kiệt m.⩜ l.ự.© hay không. Chỉ cần tinh thần lực có thể còn, hắn thích làm gì, phóng ra bao nhiêu m.⩜ l.ự.© cũng được.
Mừng như điên! Mạnh Hàn không biết nên hình dung tâm tình của mình bây giờ như thế nào. Giống như một người vốn làm công khổ cực, mỗi tháng dựa vào đồng lương cố định để sống. Trong chớp mắt, biến thành mỗi ngày đều phát lương, hơn nữa còn tám phần mười số lương phát hàng tháng. Đây quả thực là kỳ tích.
Dưới sự hưng phấn, Mạnh Hàn ở ngay trong gian phòng của mình, liên tiếp làm năm quyển sách mặt phẳng chiếu cấp ba. Trước đó để làm được mười cái quyển sách mặt phẳng hình chiếu cấp ba, Mạnh Hàn phải tốn ít nhất là thời gian một tháng, hơn nữa còn phải tốn thất không biết bao nhiêu ma tinh thạch.
Nhưng bây giờ, Mạnh Hàn chỉ tốn một buổi sáng đã có thể hoàn thành được năm quyển sách. Điều này cũng mang ý nghĩa, chỉ cần ba Đại Công cung cấp kịp số lượng quả Ma Trản Hoa, bất cứ lúc nào Mạnh Hàn có thể khởi động cho đội thân vệ của mình tu luyện đấu khí cuồng triều.
Tuy nhiên, sau khi hưng phấn Mạnh Hàn cũng phát hiện, tốc độ bổ sung m.⩜ l.ự.© sau khi vượt qua số lượng nhất định, chỉ có thể duy trì một tốc độ cố định. Sau khi đám mây mở rộng đến một thể tích nhất định, cho dù có lớn lên nữa cũng không có ý nghĩa gì. Trước sau, lượng m.⩜ l.ự.© cung cấp cho duy trì một tỉ lệ cố định với m.⩜ l.ự.© lớn nhất của Mạnh Hàn. Nhiều nhất chỉ là khoảng tám phần mười, không có khả năng nhanh hơn nữa.
Tuy nhiên chỉ như thế đã khiến Mạnh Hàn cảm thấy hưng phấn đến mức muốn n.Ổ †.u.ᥒ.g. Nếu như vậy, chẳng phải có nghĩa là, sau này khi m.⩜ l.ự.© của mình tăng lên, vẫn có thể thu được tốc độ bổ sung nhanh hơn sao?
← Ch. 0398 | Ch. 0400 → |