← Ch.0406 | Ch.0408 → |
Khải Văn tiên sinh thoáng nhướng mày, không cần suy nghĩ hắn đã lập tức trả lời:
- Tuyệt đối không thể. Nếu như có thể dùng đấu khí kích thích, vậy chẳng phải người có đấu khí dùng quyển sách m.⩜ p.h.á.p cũng có thể phóng thích ra m.⩜ p.h.á.p sao? Tuyệt đối không thể!
Khải Văn tiên sinh trả lời như chặt đinh c.h.é.ɱ sắt, khiến mộng tưởng của Mạnh Hàn lập tức tan như bong bóng xà phòng. Mạnh Hàn ngơ ngác đứng ở tại chỗ, nhìn về phía tảng đá lớn đã không còn tồn tại phía xa, không biết đang nghĩ cái gì. Ngay cả Demi Diana hưng phấn kéo hắn, hắn vẫn không phát hiện.
Mãi đến tận lúc động tĩnh hai nàng lôi kéo lớn hơn một chút, Mạnh Hàn mới tỉnh lại. Trên mặt Demi đầy hưng phấn. Đây là lần đầu tiên nàng trải qua một cuộc thí nghiệm quyển sách m.⩜ p.h.á.p. Điều này đã hoàn toàn chứng minh, tiểu nha đầu Demi đã chắc chắn nắm giữ được kỹ xảo vẽ quyển sách Hỏa cầu thuật. Tiểu thị nữ vẻ mặt đầy hưng phấn và chờ mong, dường như đang đợi Mạnh Hàn khích lệ.
- Demi của chúng ta đúng là rất giỏi!
Mạnh Hàn không chút do dự thỏa mãn sự chờ mong nho nhỏ này của Demi. Hắn vuốt đầu của nàng, lớn tiếng khích lệ. Sau khi khen xong, hắn nhìn thấy Diana đang đứng bên cạnh Demi, lập tức lại bổ xung thêm một câu:
- Diana có thể nhanh chóng nắm giữ trói buộc thuật như vậy, cũng rất giỏi!
Câu nói này lập tức khiến Diana cũng trở nên vô cùng phấn khởi.
- Khải Văn tiên sinh, thật không có một chút khả năng nào sao?
Mạnh Hàn chưa từ bỏ ý định, lại hỏi một câu.
- Đại nhân, quyển sách m.⩜ p.h.á.p khi kích thích cần phải có m.⩜ l.ự.©.
Khải Văn tiên sinh cũng chỉ có thể nói lời ý vị sâu xa giải thích cho Mạnh Hàn:
- Tu luyện đấu khí, đã có nghĩa là không có biện pháp nào có đầy đủ m.⩜ l.ự.©. Đại nhân cũng được xem là m.⩜ p.h.á.p sư, hẳn rõ ràng về điều này. Cho dù là dù thủ đấu khí lợi hại đến thế nào đi nữa, đấu khí cũng không thể nào có m.⩜ l.ự.© cần thiết để kích thích.
- Nếu để cho bọn họ dùng ma tinh thạch để bổ sung thì sao?
Đây là phương pháp Mạnh Hàn thường dùng, cho nên Mạnh Hàn lập tức lại hỏi.
- Ma tinh thạch không phải cho người tu luyện đấu khí dùng.
Khải Văn tiên sinh vẫn lắc đầu. Hắn thực sự không rõ, vì sao Mạnh Hàn lại muốn để các chiến sĩ sử dụng quyển sách m.⩜ p.h.á.p như vậy.
Mạnh Hàn gật đầu không tiếp tục nói nữa. Trên đường đoàn người trở về, bởi vì Mạnh Hàn trầm mặc, khiến tâm tình hưng phấn của Demi và Diana cũng có chút giảm sút. Không ai dám hỏi Mạnh Hàn điều gì. Bọn họ cứ lặng lẽ cùng nhau trở về.
Tiếp theo lại là cuộc sống theo quy luật. Nhưng trong lúc Mạnh Hàn đang luyện tập m.⩜ p.h.á.p, lại có thêm một chút vấn đề cần cân nhắc. Mọi người thường xuyên nhìn thấy dáng vẻ thành chủ đại nhân có vẻ thất thần, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
- Có rồi!
Mạnh Hàn vẫn có biểu hiện hồn bay lên trời, trong chớp mắt hưng phấn nhảy lên. Mỗi ngày hắn đều lo lắng vấn đề giống nhau. Sau khi chăm chú suy nghĩ, hắn đột nhiên nghĩ đến một biện pháp rất tốt, có thể có thể giải quyết được vấn đề chiến sĩ dùng đấu khí kích thích quyển sách m.⩜ p.h.á.p. Hiện tại hắn đã không thể chờ đợi được nữa, muốn lập tức chạy tới hỏi Khải Văn tiên sinh, xem biện pháp tự mình nghĩ ra rốt cuộc có khả năng hay không.
Phương pháp rất đơn giản, thậm chí khiến Mạnh Hàn cảm thấy có chút bất ngờ. Hắn chỉ đột nhiên nhớ tới, kiếp trước mình đã từng nhìn thấy trên truyền hình, phía bên trong lựu đạn đều có một cái kíp nổ. Chỉ có kéo kíp nổ vứt đi, sau đó ném ra ngoài có thể n.Ổ †.u.ᥒ.g. Quyển sách m.⩜ p.h.á.p cần m.⩜ l.ự.© kích thích. M.⩜ l.ự.© này tương đương với kíp nổ.
Một khi đã như vậy, chỉ cần tại một chỗ phía trên quyển sách không bị m.⩜ p.h.á.p trận phá hỏng, khắc họa một m.⩜ p.h.á.p trận chứa chút m.⩜ l.ự.© nhỏ. Hơn nữa còn là loại m.⩜ p.h.á.p trận chỉ cần bị phá hủy sẽ phóng thích m.⩜ l.ự.© chứa trong m.⩜ p.h.á.p trận ra. Như vậy chẳng phải có thể đạt được mục đích rồi sao?
- Ý nghĩ này không tồi. Nhưng nếu thực hiện lại có vấn đề.
Thái độ của Khải Văn tiên sinh có phần khẳng định đối với suy nghĩ của Mạnh Hàn, nhưng, lại không hoàn toàn khẳng định:
- M.⩜ p.h.á.p trận trên Quyển sách m.⩜ p.h.á.p hoàn chỉnh không thể phá hoại được. Nếu muốn thêm vào một m.⩜ p.h.á.p trận, đó là chuyện không thể nào.
Chuyện như vậy, trước đây nhất định đã có người nghĩ tới. Cho nên Khải Văn tiên sinh trực tiếp phủ định phương pháp này. Tuy nhiên, đối với chuyện Mạnh Hàn có thể nghĩ đến biện pháp như vậy, hắn rất tán thưởng. Dù sao hắn biết biện pháp này là do một vị Pháp Thánh nghĩ tới. Mạnh Hàn hiện tại chỉ là một m.⩜ p.h.á.p học đồ.
- Tính hoàn chỉnh không cho phép phá hỏng, vậy ta không phá hỏng là được rồi.
Suy nghĩ của Mạnh Hàn và m.⩜ p.h.á.p sư hoàn toàn khác nhau. Suy nghĩ của hắn là tuân theo tất cả nhưng linh kiện ghép lại đều có thể tách ra chế tạo lắp ráp. Nếu kia không thể hợp lại với nhau, vậy tách ra:
- Bên ngoài quyển sách m.⩜ p.h.á.p, ta thêm vào một tầng quyển sách chứ m.⩜ l.ự.©, trực tiếp bao bọc lấy quyển sách ban đầu không phải là được sao?
- Ách!
Khải Văn tiên sinh trực tiếp ngạc nhiên phát ra thành tiếng. Sau đó hắn ngây người tại chỗ, không còn cách nào nhúc nhích. Mạnh Hàn nói thật sự quá đơn giản. Đơn giản đến mức chỉ cần một người đã có thể giải quyết được. Hơn nữa, phương pháp này nghe ra dường như có một chút đạo lý.
Hoặc là nói hết sức có đạo lý, nếu không thể hợp lại cùng nhau, vậy tách ra, không cần thiết phải phiền toái như vậy. Nhưng đạo lý đơn giản như vậy, mấy ngàn năm qua các m.⩜ p.h.á.p sư lại không có một người nào nghĩ tới.
- Khải Văn tiên sinh! Khải Văn tiên sinh!
Mạnh Hàn không thể không lên giọng, nhắc nhở Khải Văn tiên sinh đã rơi vào tình trạng ngây người.
- Trời ạ! Đại nhân, ta thật ngu xuẩn!
Khải Văn tiên sinh gần như nghĩ không ra từ ngữ nào để hình dung được suy nghĩ của mình. Hắn chỉ có thể hạ thấp mình như vậy. Biện pháp đơn giản như vậy, hắn lại không nghĩ tới.
- Sao vậy? Lẽ nào từ trước đến nay m.⩜ p.h.á.p cũng không thể để hai m.⩜ p.h.á.p hỗn hợp chung một chỗ sao?
Mạnh Hàn không hiểu sự tự trách của Khải Văn tiên sinh, cũng không hiểu một biện pháp đơn giản đến tột đỉnh của mình lại khiến Khải Văn tiên sinh chấn động tới như vậy. Hắn chỉ cảm thấy hiếu kỳ đối với một vài vấn đề trên phương diện m.⩜ p.h.á.p.
- Đương nhiên là có.
Khải Văn tiên sinh cười khổ nói:
- Trên thực tế, bắt đầu từ m.⩜ p.h.á.p cấp bốn trở lên đã không phải là m.⩜ p.h.á.p đơn thuần. Tất cả đều là m.⩜ p.h.á.p hợp lại. Từ m.⩜ p.h.á.p cấp bốn đến m.⩜ p.h.á.p cấp sáu, toàn bộ đều do hai m.⩜ p.h.á.p có thể hỗ trợ lẫn nhau hợp thành. Như vậy sẽ dẫn đến lực lượng m.⩜ p.h.á.p phóng ra được tăng lên gấp bội. Cho nên mới có thể phát huy ra uy lực lớn hơn. Nhưng chưa từng có m.⩜ p.h.á.p đơn thuần và một m.⩜ p.h.á.p trận cất chứa hợp lại. Trên thực tế cũng không cần thiết. Nếu như cần nhiều m.⩜ l.ự.© hơn, thời điểm phóng ra, chỉ cần phát ra nhiều m.⩜ l.ự.© hơn là được. Chuyện quá mức đơn giản, trái lại nhấn chìm dưới mí mắt của mọi người, bất kỳ ai cũng không nhìn thấy.
- Hiểu rõ! Chính là dưới đèn thì tối.
← Ch. 0406 | Ch. 0408 → |