Truyện:Tiên Ngục - Chương 0709

Tiên Ngục
Trọn bộ 1501 chương
Chương 0709: U Minh thỉnh chiến (hạ)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1501)

Một khắc trôi qua...

Hai phút...

Nửa canh giờ đã qua, Tô triệt, lão Hắc, Bạch lão ma vẫn không thể nào nghĩ ra biện pháp gì tốt, ngược lại bị tám con u hồn không chút kiêng kỵ, không chỗ cố kỵ hành hạ đến tinh thần uể oải, tâm phiền không ngớt.

- Thế gian căn bản không có loại Thiên Q.∪.ỷ này, g.ï.ế.✝ chúng nó còn nói được, nhưng mà, làm sao mới có thể trấn áp chúng nó, phương diện này hầu như là số không...

Bạch lão ma trong ngày thường được xưng là từng trải phong sương, kinh nghiệm phong phú cũng là mặt ủ mày chau, không có biện pháp nào khả thi.

Lão Hắc lại đi tới U Minh q.∪.ỷ giới, đem tình trạng lần này nói cho U Minh q.∪.ỷ đế. Dù sao, Q.∪.ỷ hồn chi đạo, U Minh q.∪.ỷ đế mới là chuyên gia.

U Minh q.∪.ỷ đế nghĩ thoáng một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn trời, gửi đi tâm niệm:

- Chủ nhân, U Minh thỉnh chiến!

- Chủ nhân, U Minh thỉnh chiến, hy vọng ngài cho phép!

- Chủ nhân, U Minh thỉnh chiến, hy vọng ngài cho phép!

Liên tục đưa đi ba lần tâm nguyện thỉnh chiến, Tô Triệt thân là chủ nhân Tiên Ngục, sao có thể không tiếp thu được, nhưng mà, trong lòng cũng cân nhắc:

- Hiện tại U Minh q.∪.ỷ đế chỉ là Kim đan hậu kỳ, chúng ta cũng là cục diện bất định, hắn có thể có biện pháp gì?

Trong lòng Tô Triệt trả lời:

- U Minh, ngươi thỉnh chiến, ta có thể lý giải. Nhưng mà những Thiên Q.∪.ỷ này cực kỳ hung hãn, Nguyên Anh tu sĩ ở trước mặt bọn nó cũng yếu ớt giống như đất nặn. Nếu như ngươi không có biện pháp tốt, ta sẽ không để cho ngươi đi ra mạo hiểm.

- Chủ nhân...

Đối mặt Tô Triệt quan tâm cùng coi trọng, U Minh q.∪.ỷ đế vô cùng cảm động, tiếng nói run rẩy nói:

- Thuộc hạ cũng không nguyện tự tìm đường ©.h.ế.†, tất nhiên còn có một loại ý nghĩ nào đó, mới chủ động thỉnh chiến; Huống chi, nếu là chuyện có liên quan đến Q.∪.ỷ hồn, thuộc hạ thân là chủ nhân Q.∪.ỷ giới, nếu không thể phân ưu thay chủ nhân, như vậy tồn tại còn có ý nghĩa gì.

Nói tới đây, U Minh q.∪.ỷ đế quỳ xuống lạy, cực kỳ kiên quyết hô:

- Nếu không thể thành, U Minh ©.h.ế.† cũng không tiếc; Chỉ cần Q.∪.ỷ giới còn, chủ nhân tái tạo một Q.∪.ỷ đế mới, cũng là việc cực kỳ ung dung a.

- Được rồi, ta tin tưởng, ngươi sẽ không làm ta thất vọng!

Tô Triệt trầm giọng trả lời.

Quan trọng hơn là, Tô Triệt đối với Tiên Ngục có lòng tin, U Minh q.∪.ỷ đế chưởng quản toàn bộ tầng hai Tiên Ngục, không thể nào là phế vật không biết làm gì. Dù sao, hắn cũng là thiên đạo Tiên Ngục nâng làm chúa tể một giới.

- Xoạt!

Tô Triệt hơi suy nghĩ, U Minh q.∪.ỷ đế thực lực cực kỳ nhỏ yếu liền từ bên trong Tiên Ngục đi ra.

Lần này đi ra, thậm chí U Minh q.∪.ỷ đế không có điều tạm bất kỳ một tia hồn lực nào, chỉ bằng thực lực Kim Đan sơ kỳ của bản thân hắn, xuất hiện trước mặt tám con Thiên Q.∪.ỷ.

Kim Đan sơ kỳ, chỉ có thể đánh đồng cùng Q.∪.ỷ Vương của Tu Chân Giới, đối mặt với Thiên Q.∪.ỷ mà thế gian căn bản không tồn tại, U Minh q.∪.ỷ đế sẽ bị một đòn thuấn sát, đó cũng là rất có thể.

Nhưng mà, khi U Minh q.∪.ỷ đế vừa hiện ra, tám con u hồn Thiên Q.∪.ỷ kia dĩ nhiên đồng thời dừng lại hết thảy động tác, gần như triệt để không nhìn Tô Triệt, hết thảy lực chú ý, toàn bộ đều tập trung vào trên người U Minh q.∪.ỷ đế.

Xác thực mà nói, chúng nó đang ngó chừng U Minh q.∪.ỷ đế, bởi vì viên Thiên Q.∪.ỷ Tụ Hồn Châu kia, tựa hồ tám con Thiên Q.∪.ỷ có thể cảm ứng được rõ ràng.

Nhìn chằm chằm!

Loại cảm giác này, giống như tám con Ngạ Lang bụng đói kêu vang, đột nhiên thấy được một con cừu con béo mập tươi mới. Đối với bọn nó mà nói, không chỉ là khó có thể khống chế muốn ăn, còn có một phần kinh hỷ cực lớn.

Vù... -

Cách làm của U Minh q.∪.ỷ đế càng thẳng thắn hơn, càng to gan hơn, hắn dĩ nhiên hư hóa †.h.â.ᥒ †.h.ể, đã biến thành trạng thái nửa trong suốt, làm cho viên Thiên Q.∪.ỷ tụ hồn châu kia càng thêm rõ ràng có thể thấy được.

- Ngao...

- Ô...

- Oa...

Tám con Thiên Q.∪.ỷ u hồn phát sinh từng tiếng hô không giống, nhất thời lâm vào cảnh giới điên cuồng, thậm chí, hai con Thiên Q.∪.ỷ u hồn bám thân kia, cũng không chậm trễ bỏ qua †.h.â.ᥒ †.h.ể mới chiếm được, lả tả hai lần, từng người từ trong thân xác thoát ra, lấy hình thái hồn thể thuần túy nhất, cùng sáu con u hồn khác, đồng thời nhào tới Q.∪.ỷ đế.

- Thiên Q.∪.ỷ, tụ hồn!

U Minh q.∪.ỷ đế hoàn toàn không có ý tứ phản kháng cùng né tránh, giống như muốn dang tay ôm ấp đón tiếp sự vồ g.ï.ế.✝ của bọn hắn.

- U Minh...

Trong lòng Tô Triệt khẩn trương, trong nháy mắt khẩn trương không gì sánh bằng. Mặc dù cảm tình đối với U Minh còn kém xa lão Hắc, nhưng dù sao hắn cũng là một thuộc hạ trung tâm với mình, nếu như mắt thấy hắn tiêu vong như vậy, kia thật sự là rất đau lòng.

Vèo! Vèo! Vèo! Vèo...

Tám con Thiên Q.∪.ỷ u hồn màu đỏ sậm, cùng lúc nhào tới trước mặt U Minh q.∪.ỷ đế, lại cùng lúc nhào vào bên trong †.h.â.ᥒ †.h.ể hắn.

Tô Triệt sửng sốt, vốn tưởng rằng tám con Thiên Q.∪.ỷ sẽ điên cuồng lôi kéo †.h.â.ᥒ †.h.ể U Minh Q.∪.ỷ đế, hoặc là lấy viên Thiên Q.∪.ỷ tụ hồn châu kia từ bên trong đầu của hắn ra, thật là không nghĩ tới, tám con Thiên Q.∪.ỷ và Q.∪.ỷ đế trong nháy mắt dung hợp, giống như chín cái bóng hợp cùng một chỗ.

- Xem ra, hình như là tám con Thiên Q.∪.ỷ muốn tranh đoạt quyền chưởng khống †.h.â.ᥒ †.h.ể U Minh Q.∪.ỷ đế, chúng nó thèm nhỏ dãi không chỉ là viên Thiên Q.∪.ỷ tụ hồn châu này...

Tô Triệt nhìn ra như hiểu như không:

- Lẽ nào, đây mới thực sự là Thiên Q.∪.ỷ tụ hội trên ý nghĩa?

Ý nghĩ này vừa mới bay lên, liền nhìn thấy, đột nhiên U Minh q.∪.ỷ đế mà ngửa mặt lên trời gào thét, giống như Hồng Hoang cự thú, có thể xé rách không gian.

Thế nhưng, xem thần thái của hắn, lại vô cùng thống khổ, cực kỳ thê thảm.

Sau đó, †.h.â.ᥒ †.h.ể U Minh Q.∪.ỷ đế bắt đầu biến hóa kịch liệt, một lúc bành trướng thành một cái vòng tròn lớn, tựa hồ muốn bạo vỡ ra; Một lúc lại co lại nhanh chóng, khô quắt như một tấm da người.

Một lúc lại là †.h.â.ᥒ †.h.ể vặn vẹo, không th.à.ᥒ.h h.ì.ᥒ.h người;

Một lúc toàn thân lại nhô lên vô số bọc lớn...

Cảm giác bên trong †.h.â.ᥒ †.h.ể của U Minh q.∪.ỷ đế có vô số Q.∪.ỷ hồn đang hét thảm giãy dụa, tựa hồ muốn xé rách làn da của hắn, từng cái từng cái tất cả đều từ bên trong khoan ra.

Tô Triệt âm thầm lo lắng, nhưng chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn, căn bản không biết làm sao mới có thể trợ giúp hắn.

- Chủ nhân, hiện tại tình cảnh thế này, chỉ có thể dựa vào chính hắn.

Lão Hắc trầm thấp trấn an nói:

- Thân là khí linh Tiên Ngục, thân là người hầu của ngươi, đây là sự tình hắn phải làm, bất luận thành bại, bất luận sinh tử, đều phải đi làm. U Minh nói không sai, nếu hắn chưởng quản Q.∪.ỷ giới, bất kỳ chuyện gì có liên quan đến cùng Q.∪.ỷ hồn, hắn nhất định phải đứng ra phân ưu thay ngươi, bằng không, sự hiện hữu của hắn sẽ không có chút ý nghĩa nào.

- Tuy là chủ tớ, thế nhưng, quan hệ của chúng ta trong lúc đó, không cần tàn khốc như vậy.

Trong lòng Tô Triệt trả lời:

- Ta chỉ là có lòng tin đối với hắn, tin tưởng hắn tuyệt đối sẽ không làm ta thất vọng.

Chương (1-1501)