Truyện:Tiên Quốc Đại Đế - Chương 0481

Tiên Quốc Đại Đế
Trọn bộ 1452 chương
Chương 0481: Q.∪.ỷ cốc, hai mạch hợp nhất! (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1452)

Dưới chu thiên tinh thần của Diêm Xuyên, càng ngày càng có nhiều thần hồn bị khống chế, sau đó chúng giống như bão táp lao về phía đối diện.

Tuy rằng hồn phách Phần Mộ thị đối diện có thể không ngừng triệu tập thần hồn cuồn cuộn đi ra, nhưng tốc độ khống chế hồn phách của Diêm Xuyên còn nhanh hơn so với hắn. Trong lúc nhất thời, đại chiến diễn ra ác liệt.

- Sao có thể như vậy được? Ngươi là ai? Trong số phàm nhân, sao có thể có được công pháp cao thâm như vậy? Đây là công pháp gì?

Hồn phách của Phần Mộ thị kêu lên sợ hãi.

Trong bão táp thần hồn, Diêm Xuyên cười lạnh, không để ý tới hắn.

Ầm ầm ầm!

Thần hồn cuồn cuộn nghịch lưu quay về. Thậm chí lần lượt có hồn phách xông tới trên người của hồn phách Phần Mộ thị kia, tạo thành những tổn thương lớn đối với hồn phách của hắn.

- Đồ khốn!

Hồn phách Phần Mộ thị lạnh giọng kêu lên.

Nhưng Diêm Xuyên không để ý tới hắn, vẫn lấy cách của người, trả lại cho người! Bao nhiêu thần hồn đi ra, hắn nghịch lưu trở lại bấy nhiêu. Rõ ràng phương pháp hủy diệt này cao mình hơn so với Lưu Cẩn lúc đầu rất nhiều.

Đại khái qua một canh giờ sau †.h.â.ᥒ †.h.ể của Phụng Âm Dương và Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa đột nhiên run lên.

Hai người nhẹ nhàng mở mắt.

- Phần Mộ Lân Cốt? Ngươi lại đuổi đến nơi đây sao? Vừa vặn như vậy, vào luân hồi đi thôi!

Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa vung tay lên.

Ầm!

Hồn phách của Phần Mộ thị kia nhất thời bị đẩy vào thông đạo luân hồi.

- Đồ khốn, đồ khốn Q.∪.ỷ Hỏa! Ta sẽ về tìm ngươi!

Hồn phách Phần Mộ thị kia gào thét, nhưng trong chớp mắt hắn đã bị nhấn chìm trong thông đạo luân hồi.

Diêm Xuyên phất tay. Thần hồn cuồn cuộn kia cũng rơi vào thông đạo luân hồi.

Lúc này Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa mới nhìn về phía Phụng Âm Dương.

- Phụng Âm Dương? Thật không ngờ được, thật không ngờ được, thế giới ý thức một trăm ngàn năm, hồn phách của ngươi lại càng lúc càng thức tỉnh. Không ngờ được, ngươi lại có thể là thuỷ tổ chuyển thế của mạch chúng ta.

Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa bỗng nhiên mở miệng nói.

- Luân hồi vạn thế lại trở về. Ngươi là Q.∪.ỷ Cốc Tử?

Trong mắt Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa nhất thời cứng lại nói.

- Q.∪.ỷ Cốc Tử?

Phụng Âm Dương nghi ngờ nói.

- Pháp thuật một mạch q.∪.ỷ cốc, ngươi không phải càng ngày càng cảm thấy thân thiết sao?

Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa trầm giọng nói.

- Không sai!

Phụng Âm Dương gật đầu một cái.

- Ký ức kiếp trước của ngươi còn chưa hồi phục. Tất nhiên không rõ ràng. Người khác không biết Q.∪.ỷ Cốc Tử là ai, nhưng Phần Mộ Thị của ta lại rất rõ ràng. Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được lại có thể là ngươi. Ha ha ha, truyền thừa q.∪.ỷ cốc, ta trả lại cho ngươi!

Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa bỗng nhiên cười nói.

Nói xong, Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa đưa ra một khối ngọc bài màu đen. Tuy nhiên, ngọc bài này chỉ có một nửa.

- Tông chủ, không thể!

Một đám Bắc Tông đệ tử cả kinh kêu lên. Cái này làm sao có thể truyền cho Nam Tông được?

Ánh mắt bọn họ phóng ra vẻ tham lam.

- Tông chủ muốn truyền ngôi, chỉ có thể truyền cho đệ tử Bắc Tông.

Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa liếc mắt lạnh lùng nhìn mọi người một cái:

- Hừ!

Đệ tử Bắc Tông nhất thời câm như hến.

- Bản tôn muốn cho ai, thì cho ai, không tới phiên các ngươi ngắt lời!

Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa lạnh lùng nói.

- Vâng!

Đệ tử Bắc Tông phiền muộn gật đầu một cái.

Ngọc bài bay về phía Phụng Âm Dương, Phụng Âm Dương lại lấy ra nửa khối ngọc bài khác.

Hai khối vừa tiếp xúc với nhau, hai mảnh lập tức hợp lại làm một.

- Ngươi cứ như vậy mà đưa cho ta sao?

Phụng Âm Dương kinh ngạc nói.

- Đừng nói dài dòng. Ha ha, tạm thời ngươi cũng không cần biết. Dù sao đi nữa bởi vì truyền thừa q.∪.ỷ cốc, ta mới bổ được mệnh cách. Xem như là ta nợ một mạch q.∪.ỷ cốc. Hiện tại vật trả về chủ cũ. Ta có thể luyện hóa Luân Hồi Trì, không phải bởi vì lý giải sâu đối với truyền thừa q.∪.ỷ cốc. Ngược lại, ta căn bản không nghiên cứu nổi truyền thừa q.∪.ỷ cốc này. Phần truyền thừa này chỉ có bản thân Q.∪.ỷ Cốc Tử mới có thể lĩnh ngộ thấu triệt. Ta có thể mở ra Luân Hồi Trì, chỉ là thiên phú của bộ tộc Phần Mộ thị ta mà thôi. Ta phá Luân Hồi Trì, mở ra thông đạo luân hồi này, thật ra là để tiến vào luân hồi, một lần nữa chuyển thế đến hình thể sinh mạng ta muốn mà thôi.

Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa cười nói.

- Ngươi muốn chuyển thế?

Phụng Âm Dương kinh ngạc nói.

- Ngươi không biết Phần Mộ thị, không cần lo lắng cho ta. bộ tộc chúng ta, chính là trưởng thành trong chuyển thế. Chúng ta thích chuyển thế. Trong sự chuyển thế, chúng ta có thể thu được lực lượng.

Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa cười nói.

- Đệ tử Bắc Tông nghe lệnh, từ nay về sau, Phụng Âm Dương là Tông chủ Bắc Tông. Tất cả phong thủy sư chờ đợi điều lệnh!

Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa cuối cùng đưa ra một mệnh lệnh.

- Vâng!

Vô số phong thủy sư mờ mịt nói.

Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa đứng dậy, nhìn mọi người, cuối cùng nhìn về phía Phụng Âm Dương nói:

- Nếu như có thẻ, chúng ta sẽ gặp lại tại Tiên giới!

Vù vù!

Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa nhảy vào trong luân hồi. Lối đi vào thông đạo luân hồi đột nhiên thu nhỏ lại cho đến khi biến mất.

Ầm ầm ầm!

Vùng hư không này cũng chậm rãi sụp đổ.

Mọi người trở lại bên ngoài. Sau khi Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa chuyển thế, Luân Hồi Trì lúc trước cũng sụp đổ theo.

Mọi người đều cảm thấy khó hiểu!

Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa chuyển thế đầu thai đi đâu?

Trong chớp mắt Phụng Âm Dương thành Tông chủ Bắc Tông?

Phụng Âm Dương cầm lấy ngọc bài hoàn chỉnh kia. Một mạch q.∪.ỷ cốc cũng coi như chính thức được xác nhập.

Bản thân Phụng Âm Dương cũng cảm thấy khó hiểu. Mình là Q.∪.ỷ Cốc Tử? Thuỷ tổ một mạch q.∪.ỷ cốc chuyển thế? Thật sự sao?

Nhóm người Diêm Xuyên cũng nhíu mày không ngớt, khiến Phụng Âm Dương càng thêm kinh ngạc.

Đồng thời, hắn cũng kinh ngạc vì Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa. Phần Mộ thị? Trưởng thành trong chuyển thế? Chẳng trách hắn không để ý tới tuổi thọ.

Đây là một chủng tộc q.∪.ỷ dị gì vậy? Sau này chuyển thế, không phải biến thành một người khác sao? Chủng tộc như vậy làm sao kéo dài? Làm sao còn có thể được xưng là Phần Mộ thị?

- Xem ra, hiểu biết của trẫm đối với Tiên giới vẫn quá ít!

Cuối cùng Diêm Xuyên không khỏi thở dài một tiếng.

Tuy nhiên, nói tóm lại, lần này Diêm Xuyên thu hoạch vậy là đủ rồi. Rốt cuộc Phụng Âm Dương đã thu hồi truyền thừa hoàn chỉnh của một mạch q.∪.ỷ cốc.

Phụng Âm Dương cũng nhanh chóng thu hồi truyền thừa thuộc về mình.

- Bái kiến Tông chủ!

Một đám phong thủy sư cung kính nói.

Ký ức của một đám phong thủy sư đối với những lời nói cuối cùng của Phần Mộ Q.∪.ỷ Hỏa vẫn chưa phai. Thuỷ tổ? Ánh mắt tất cả phong thủy sư nhìn Phụng Âm Dương đều trở nên nồng nhiệt.

- Ừm!

Phụng Âm Dương gật đầu một cái, tiếp nhận rất nhiều phong thủy sư, tiếp thu tất cả Bắc Tông.

- Chúc mừng! Phụng tiên sinh!

Diêm Xuyên cười nói.

- Vui chung!

Phụng Âm Dương gật đầu một cái. Giờ phút này tâm tình hắn rất vui vẻ!

Sau khi chúc mừng Phụng Âm Dương, Diêm Xuyên liền nghiêng đầu nhìn ra xung quanh!

Giờ phút này thành trì, núi sông xung quanh đã trở nên hoàn toàn hỗn độn. Trên mặt đất, có rất nhiều tu giả đau khổ ngã trên mặt đất kêu la thảm thiết. Rõ ràng dư âm của cuộc c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ lúc trước quá mãnh liệt.

Chương (1-1452)