Truyện:Tiên Quốc Đại Đế - Chương 0963

Tiên Quốc Đại Đế
Trọn bộ 1452 chương
Chương 0963: Ai có thể tính xa hơn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1452)

- Kim Quang, ngươi ngồi xuống đi. Việc này không thể trách ngươi được!

Q.∪.ỷ Như Lai hít sâu một cái nói.

- Vâng!

Kim Quang Như Lai cay đắng ngồi khoanh chân.

Trong Đại hùng bảo điện, tất cả mọi người đều có vẻ ngưng trọng.

Bên trong đại điện, chợt trở nên yên lặng.

- Vậy thực lực của Diêm Xuyên thế nào?

Q.∪.ỷ Như Lai lại trầm giọng nói.

- Cương Thi Vương có lực lượng cường đại, còn có một thần thông q.∪.ỷ dị, có thể nạp trăm vạn vì sao để bản thân hắn sử dụng. Chúng đều bị hắn nắm trên tay!

Kim Quang Như Lai khổ sở nói.

- Lực lượng đại khái là thế nào?

Q.∪.ỷ Như Lai lại nói.

- Tổ tiên thập trọng thiên lực lượng, tương đương với chúng ta. Hơn nữa, hắn vẫn không có đại đạo! Trong khi trên người chúng ta đều có một đại đạo!

Kim Quang Như Lai khổ sở nói.

- Không có đại đạo?

Trong đại điện bỗng nhiên trở nên rối loạn.

Một Như Lai khác với hắc khí vờn quanh thân ở bên cạnh gật đầu nói:

- Ta có tất cả tư liệu về Diêm Xuyên. Hơn nữa, kể cả tư liệu †.h.â.ᥒ †.h.ể của hắn trên dương gian, ta cũng đã thu thập đầy đủ. Diêm Xuyên thành tựu Tổ tiên cũng chưa được bao nhiêu năm. Nhưng người này phúc duyên thâm hậu, nắm giữ thân phận thần thanh thiên đại đạo. Mặt khác †.h.â.ᥒ †.h.ể của hắn ở dương gian có một đại đạo, chính là thế giới thụ bách thụ trên dương gian! Khẳng định †.h.â.ᥒ †.h.ể ở cõi âm này không có!

- †.h.â.ᥒ †.h.ể dương gian?

Q.∪.ỷ Như Lai trầm giọng nói.

- Vâng, g.ï.Á.ℴ ©.h.ủ. Trước đây không lâu thánh nhân kia có truyền tin tức đến. Nhân thân của Diêm Xuyên vẫn còn đang ở trên dương gian!

Như Lai với hắc khí vờn quanh thân kia trầm giọng nói.

- Xác định?

Q.∪.ỷ Như Lai trầm giọng nói.

- Khẳng định. Thánh nhân kia rõ ràng có thù oán với Diêm Xuyên. Nhưng hắn không muốn nhúng tay vào việc này, bởi vậy đã báo tin tức cho ta. Không cần lo lắng với nhân thân của Diêm Xuyên!

Q.∪.ỷ Như Lai gật đầu một cái.

- G.ï.Á.ℴ ©.h.ủ, Diêm Xuyên g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† bốn Như Lai. Danh tiếng của hắn đại chấn. Từ biển mây công đức có thể thấy, các cương vực c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ cũng càng ngày càng kịch liệt. Thế lực của U Minh Hải ta sợ là không kiên trì được nữa!

- Đúng vậy. G.ï.Á.ℴ ©.h.ủ, nhất định phải trọng chấn thanh uy mới được. Bằng không theo tình hình hiện tại, các cương vực chúng ta chăc chắn sẽ gặp nguy hiểm!

............

Nghe mọi người phân tích như vậy, Q.∪.ỷ Như Lai liền gật đầu một cái. Sau đó hắn yên lặng một hồi, bỗng nhiên nhìn về phía một Như Lai đứng bên cạnh.

- Man Ma, chuyện xúi giục làm thế nào rồi?

Q.∪.ỷ Như Lai trầm giọng nói.

- Chiến tranh cùng xảy ra, phần lớn bọn họ không bị xúi giục. Nhưng chung quy còn có ba Cương vực chủ, bọn họ là bị ép gia nhập vào liên minh của Diêm Xuyên. Ba đại Cương vực chủ đối chiến với hai cương vực của chúng ta. Hơn nữa trong lúc c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪, bọn họ cũng chưa xuất lực. Ta đi hứa một phen, bọn họ đã đáp ứng!

Man Ma Như Lai kia trịnh trọng nói.

- Như thế tốt lắm!

Q.∪.ỷ Như Lai hít sâu một cái nói.

Q.∪.ỷ Như Lai đứng lên nói:

- Man Ma, ngươi theo ta đi gặp ba Cương vực chủ kia. Những người khác ở lại trấn giữ U Minh Hải!

- Cái gì? G.ï.Á.ℴ ©.h.ủ, người tự mình ra tay sao?

Một đám Như Lai kinh ngạc nói.

- Diêm Xuyên làm minh chủ liên minh. Hắn có thể tự mình ra tay, vì sao bản tôn không thể? Ta cũng không đi tới Đại Tần của hắn. Hắn g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† Như Lai của ta, ta phải c.h.é.ɱ cánh tay của hắn!

Ánh mắt Q.∪.ỷ Như Lai đầy lạnh lẽo nói.

- Vâng!

Các Như Lai đáp lại một tiếng

...

Mười ngày sau, Q.∪.ỷ Như Lai dẫn theo Man Ma Như Lai đứng tại trung tâm của một vùng biển rộng.

Sau khi Man Ma Như Lai nhanh chóng thông báo, hai đại cương vực công thủ hai phe với thực lực Tổ tiên đều lần lượt đến đây.

Mười Tổ tiên trên trán có phù văn vạn thiên, quỳ một gối xuống trước mặt Q.∪.ỷ Như Lai.

- Đệ tử bái kiến sư tôn!

Mười đại Tổ tiên cung kính bái lạy nói.

Một phía khác, ba Cương vực chủ bị xúi giục, dẫn theo bốn Tổ tiên, tổng cộng là mười lăm Tổ tiên, quay về phía Q.∪.ỷ Như Lai cung kính thi lễ.

- Kính chào Q.∪.ỷ Như Lai g.ï.Á.ℴ ©.h.ủ!

Mười lăm Tổ tiên cung kính nói.

Các cương vực khác, từng người đối chiến, Q.∪.ỷ Như Lai cũng không hề điều phối.

Hắn chỉ tìm tới đây hai mươi lăm Tổ tiên.

- Đi, đi tới cương vực Vẫn Thần!

Q.∪.ỷ Như Lai trầm giọng nói.

Q.∪.ỷ Như Lai, Man Ma Như Lai và hai mươi lăm Tổ tiên cùng nhau xông thẳng về phía cương vực Vẫn Thần.

Cương vực Vẫn Thần, cũng chính là nơi ngày xưa Diêm Xuyên đại chiến với bốn đại Như Lai.

Mục đích của Q.∪.ỷ Như Lai là g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† Vương Tiễn!

Mười ngày sau, tại chủ phủ cương vực Vẫn Thần.

- Bái kiến sư tôn!

Cương vực chủ Vẫn Thần hưng phấn kêu to.

Ngày xưa cương vực Vẫn Thần đại chiến, cương vực chủ Vẫn Thần cũng tự lượng sức mình. Lúc đó hắn không phải là không muốn hỗ trợ. Mà hắn căn bản không thể giúp. Trong đại quân của Vương Tiễn, có năm tướng quân Tổ tiên. Cương vực Vẫn Thần của bản thân mình bị năm đại Tổ tiên chú ý gắt gao. Giúp? Căn bản hắn không có cách nào giúp đỡ! Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn từng Như Lai một bị g.ï.ế.✝ ©.h.ế.†. Điều hắn có thể làm chính là nhanh chóng truyền tin cho U Minh Hải. Nhưng chung quy khoảng cách quá xa, xa đến mức mặc dù Q.∪.ỷ Như Lai toàn lực đến đây, cũng không kịp. Quá xa.

Trong khoảng thời gian này, quân canh phòng cũng sống một ngày bằng một năm.

Quân coi giữ vốn không bằng Vương Tiễn. Sau ngày đại chiến ấy, bọn họ càng biến thành yếu hơn.

Không thể tưởng tượng được, lúc này Q.∪.ỷ Như Lai đến đây.

- Vương Tiễn ở đâu? Dẫn bản tôn đi †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† hắn!

Q.∪.ỷ Như Lai trầm giọng nói.

- Vâng!

Cương vực chủ Vẫn Thần hưng phấn nói.

Không chút do dự, hắn dẫn theo Q.∪.ỷ Như Lai, trực tiếp xông về phía đại doanh trung quân của Vương Tiễn.

Ầm!

Khí tức cuồn cuộn xông thẳng xuống.

- Vương Tiễn, lăn ra đây!

Q.∪.ỷ Như Lai quát to một tiếng.

Nhưng phía dưới lại không hề có tiếng đáp lại của Vương Tiễn.

Đại doanh trung quân lại vô cùng hoảng loạn.

- Không đúng. Nơi này là đại doanh trung quân. Binh lực sao có thể lơ là như vậy?

Cương vực chủ Vẫn Thần nhất thời biến sắc.

Q.∪.ỷ Như Lai đánh một chưởng về phía dưới.

Ầm!

Một tiếng động rất lớn phát ra. Trong nháy mắt tất cả đại doanh, trung quân đều nát bét. Nhưng bọn họ vẫn không thấy bóng dáng của Vương Tiễn.

- Cái gì?

Sắc mặt mọi người biến đổi.

- Vương Tiễn đâu?

Q.∪.ỷ Như Lai quát mắng một tiếng.

- Không, không biết! Nơi này chính là đại doanh trung quân của Vương Tiễn. Chính là chỗ này!

Cương vực chủ Vẫn Thần cả kinh kêu lên.

Q.∪.ỷ Như Lai đột nhiên ngẩng đầu lên nói:

- Nguy rồi, trúng kế!

- Cái gì?

Mọi người kinh ngạc nói.

- Kế sách liên hoàn, kế sách liên hoàn!

Q.∪.ỷ Như Lai nhất thời biến sắc.

Ào ào ào!

Một mảnh mạng bài nổi lên trong không trung.

Đùng! Đùng!.

Từng mạng bài nhanh chóng bị ᥒ.g.h.Ï.ề.ᥒ ᥒ.á.†.

Giống như kim ngư mạng bài truyền tin của Diêm Xuyên, thuộc hạ của Q.∪.ỷ Như Lai cũng thủ đoạn thông tin này.

Sắc mặt Man Ma Như Lai hoàn toàn thay đổi:

- Đây, đây là tin tức do U Minh Hải truyền đến!

- Diêm Xuyên, mèo, Bạch Khởi, Vương Tiễn, ϻ.ô.ᥒ.g Điềm, ϻ.ô.ᥒ.g Nghị, Kim Đại Vũ bao vây tấn công U Minh Hải. Như Lai Thành? Trúng kế?

Sắc mặt Man Ma Như Lai hoàn toàn thay đổi nói.

Chương (1-1452)